Chương 9: ẢY ĐÊM ĐẾN THĂM BỆNH - ĐÊM THỨ NHẤT (Phần 1)
Dá»Âch vàchá»Ânh sá»Âa: Lytaa
Nguá»Ân: wattpad.com/pinoneverdie
--------
"Sếp Trðáng, tôi Ngô Ẩn ÃÂây, tôi muá»Ân xin phép nghá» vài ngày, hiá»Ân tại tôi ÃÂang sá»Ât cao." giá»Âng nói uá» oải.
"CáºÂu cứ làm theo quy ÃÂá»Ânh của công ty, ÃÂến ná»Âp ÃÂán xin phép."
"Tút...tút...."
Sau ÃÂợt nghá»Âch nðá»Âc vàdầm mða hôm ná»Â, Ngô Ẩn chÃÂnh thức ngã bá»Ânh. ÃÂá»Ânh gá»Âi ÃÂiá»Ân xin phép trðá»Âc rá»Âi má»Âi ná»Âp ÃÂán sau, ai ngá» sếp Trðáng lại làm khó dá» . Màdạo gần ÃÂây biá»Âu hiá»Ân của cáºÂu ta trong công viá»Âc không ÃÂðợc tá»Ât, lần này nếu cứ yêu sách, mất viá»Âc làdá» nhð khui má»Ât chai nðá»Âc.
Hiá»Ân tại cá thá» nóng nhð ngá»Ân ÃÂuá»Âc, tinh thần không tá»Ânh táo nhðng vẫn phải ÃÂến công ty.
Lá» ÃÂá» lái xe ÃÂi ná»Âp ÃÂán xin phép, trong não lại hiá»Ân vá» chuyá»Ân hôm kia, ÃÂầu vá»Ân làÃÂang nhức bðng bðng, nhá» ÃÂến lại thêm nghiêm trá»Âng.
Hôm ÃÂó.
"Ngðái làthằng khá»Ân! Thằng khá»Ân!"
Tiá»Âu Thanh bất ngá» bá» hất ngã xuá»Âng giðá»Âng, khá»Âp xðáng trong phút chá»Âc sðng tấy, lại nghe Ngô Ẩn mắng chá»Âi, lúc này càng bạo phát.
"Anh mắng tôi làÃÂá» khá»Ân? Tôi khá»Ân sao anh không ngay từ ÃÂầu nói ra? ÃÂến khi tôi ÃÂã cá»Âi ÃÂá» cho anh hán ba nÃÂm nay thì anh má»Âi lên tiếng? VáºÂy ai má»Âi làtên khá»Ân?"
(Tại vì tiếng Hoa chá» có wo vá»Âi ná» thôi, cho nên lúc này tiá»Âu Thanh nghé Ngô Ẩn ÃÂang mắng mình vì trong phòng chá» có hai ngðá»Âi)
Chða ká»Âp nói lá»Âi giải thÃÂch, Tiá»Âu Thanh ÃÂã mặc lại quần áo bá» ÃÂi. Ngô Ẩn cà ©ng không hiá»Âu vì sao không giữ cô ta lại. ÃÂến lúc ÃÂứng ngay cá»Âa, tiá»Âu Thanh má»Âi báºÂt khóc.
"Ngô Ẩn, anh quả nhiên không nÃÂu giữ tôi."
"Rầm!" cánh cá»Âa ÃÂóng chặt.
Quay lại hiá»Ân tại.
"Sếp Trðáng, tôi ÃÂến ná»Âp ÃÂán xin phép nghá» á»Âm"
Sếp Trðáng nhàn nhạt liếc mắt nhìn tá» ÃÂán, tay vẫn ÃÂang viết viết cái gì ÃÂó, lúc này lên tiếng.
"CáºÂu muá»Ân nghá» bao nhiêu ngày?"
Ngô Ẩn nén hái má»Ât lúc, bây giá» má»Âi thá» ra, "Là3 ngày".
Sếp Trðáng nghe xong vẫn ÃÂang viết viết, nhàn nhạt nói.
"CáºÂu cứ nghá» má»Ât tuần."
"Sao cá?" Ngô Ẩn khẩn cấp, "Sếp Trðáng tôi biết làbiá»Âu hiá»Ân của tôi không tá»Ât nhðng sếp làm váºÂy chÃÂnh làcắt giá» công của tôi, ÃÂó làgián tiếp ká»· luáºÂt tôi, tôi...."
"Không cắt giá» công, không ká»· luáºÂt cáºÂu" , bá» cây viết xuá»Âng, bắt ÃÂầu nghiêm túc.
"Bảy ngày này tôi muá»Ân cáºÂu...."
Ngô Ẩn há»Âi há»Âp nhð muá»Ân ngừng thá»Â.
"....muá»Ân cáºÂu trãi nghiá»Âm thá»±c hành."
"Trãi nghiá»Âm thá»±c hành?" Ngô Ẩn khó hiá»Âu.
"Phải! Bên phòng phát triá»Ân ý tðá»Âng ÃÂang thiếu ngðá»Âi, trðá»Âc khi thông báo tuyá»Ân dụng, tôi muá»Ân ứng cá» ngðá»Âi trong công ty trðá»Âc. Thá»±c sá»± từ lâu tôi nháºÂn thấy cáºÂu không phù hợp vá»Âi công viá»Âc bên phòng háºÂu kì. Lần này bản thân tôi cà ©ng muá»Ân kiá»Âm chứng tài nhìn ngðá»Âi của mình.""Sếp à, thá»±c ra tôi không thá»Â..."
Sếp Trðáng ngắt lá»Âi, "Nếu không thá»Â, cáºÂu cứ viá»Âc ná»Âp ÃÂán xin từ chức thay vì ná»Âp ÃÂán xin nghá» phép"
Bá» lấy công viá»Âc ra ÃÂe doạ, Ngô Ẩn không còn biết làm gì hán. Má»Ât ngðá»Âi cù lần, chá» thÃÂch sá»Âng yên bình qua ngày nhð mình thì có thá» làm gì gá»Âi là"lên ý tðá»Âng".?
Màthá»±c ra chẳng ai nhð cáºÂu ta, ÃÂðợc ÃÂá» bạt lại trá»Ân chạy, ÃÂt nhất cà ©ng phải tin vào sá»± phán ÃÂoán của sếp Trðáng, hoặc giả làmá»Ât lần tin vào bản thân mình.
NgáºÂm ngùi chấp nháºÂn, Ngô Ẩn lên tiếng.
"Tôi cần phải làm những gì?"
"CáºÂu lên cho tôi má»Ât kế hoạch giúp giá»Âi thiá»Âu vàquảng bá bất cứ cái gì cáºÂu muá»Ân, sau ÃÂó ÃÂða cho tôi sá» liá»Âu vàkết quả thu ÃÂðợc. Tài liá»Âu tham khảo tất cả á» trên bàn." ÃÂẩy sấp tài liá»Âu vá» phÃÂa Ngô Ẩn.
Sau khi nghe xong, ôm ÃÂá»Âng tài liá»Âu, nhấc mông ra khá»Âi ghế, trong lòng thầm nghé: ÃÂến xin nghá» á»Âm, cuá»Âi cùng lại ôm thêm "bá»Ânh" vá» nhà. Sếp Trðáng, tôi sẽ chứng minh cho ông thấy rằng ông ÃÂã sai lầm khi chá»Ân tôi, hoặc.... ÃÂt nhất tôi sẽ cá» tình làm ông sai.
Lái xe quay vá» nhà, viá»Âc ÃÂầu tiên làm chÃÂnh làgá»Âi ÃÂiá»Ân cho VÃÂn Hán.
"Alo, Ngô Ẩn! Có chuyá»Ân gì sao?"
"Tôi ÃÂang sá»Ât, mấy ngày tá»Âi sẽ không ÃÂến lá»Âp nấu ÃÂn. CáºÂu giúp tôi chuyá»Ân lá»Âi ÃÂến lão sð."
"ÃÂðợc! CáºÂu có sao không? Chiá»Âu nay tôi ÃÂến thÃÂm cáºÂu."
"Không cần thiết. Tôi có thá» tá»± lo."
Nói xong cúp máy, nằm trên giðá»Âng ngủ má»Ât giấc.
Buá»Âi chiá»Âu tại nhàvÃÂn hoá, ÃÂúng bảy giá» tan lá»Âp nấu ÃÂn, VÃÂn Hán có chút lo lắng. Tuy Ngô Ẩn ÃÂã trðá»Âng thành, có thá» tá»± lo cho bản thân nhðng cái tÃÂnh qua loa làkhó thay ÃÂá»Âi, dù gì cà ©ng nên ghé qua má»Ât chút.
Trðá»Âc khi ÃÂi, gá»Âi ÃÂiá»Ân thoại cho Ngô Ẩn, cuá»Âi cùng không có ai bắt máy. Lúc này lo sợ cáºÂu ta bá» sá»Ât cao sẽ xảy ra chuyá»Ân cho nên vá»Âi vàng leo lên xe.
Vừa má»Âi ná» máy xe chða ká»Âp rá» ga, ÃÂã bá» má»Ât ngðá»Âi chặn ÃÂầu.
Lạc Phong không biết từ ÃÂâu xuất hiên cản trá» VÃÂn Hán, gðáng mặt âm khàkhó tả.
"CáºÂu muá»Ân gì?" VÃÂn Hán giá»Âng ÃÂiá»Âu khó chá»Âu.
"Ngðá»Âi kia ÃÂâu?"
"Ai?"
"Tiá»Âu Ẩn"
VÃÂn Hán cảm thấy khó hiá»Âu cái tên này, "Tiá»Âu Ẩn làcách ÃÂá» cáºÂu gá»Âi cáºÂu ta sao? CáºÂu ta ÃÂã ngã bá»Ânh rá»Âi, không còn sức màgiỡn vá»Âi cáºÂu, tá»Ât nhất làbuông tha cho cáºÂu ta ÃÂi."
"Bá» bá»Ânh?" Lạc Phong nghe xong liá»Ân bần thần.
VÃÂn Hán ná»Âi giáºÂn, "Còn chða tránh ra cho tôi ÃÂi?".
Má»Ât phút sau, lấy xe ÃÂuá»Âi theo xe của VÃÂn Hán.
Trên ÃÂðá»Âng ÃÂi, VÃÂn Hán ghé qua cá»Âa hàng tiá»Ân lợi mua ÃÂt thá»±c phẩm nấu cháo. Lạc Phong ÃÂáºÂu xe cách ÃÂó không xa, trðá»Âc ÃÂó ÃÂã ÃÂoán VÃÂn Hán sẽ tá»Âi nhàNgô Ẩn, bây giá» còn nhìn thấy cáºÂu ta mua mang ra má»Ât túi những thá»±c phẩm dá» tiêu hoá, trong lòng lại chắc chắn thêm bảy tám phần. Trðá»Âc ÃÂây tá»Âi nào cà ©ng thấy Ngô Ẩn ÃÂi cùng VÃÂn Hán, hôm nay chá» còn má»Âi má»Ât ngðá»Âi, Lạc Phong có chút thắc mắc, cà ©ng có chút tò mò: Anh ta hôm nay vì sao không tá»Âi?
Chá» ÃÂán giản làtò mò, hay làbản thân nhá» nhung hình bóng ai ÃÂó màkhông nháºÂn ra?
ÃÂi má»Ât ÃÂoạn khoảng 20 phút, xe dừng lại á» má»Ât khu chung cð.
"Ding doong" VÃÂn Hán bấm chuông cá»Âa nhàNgô Ẩn.
ÃÂứng ÃÂợi má»Ât há»Âi không ai má» cá»Âa, gá»Âi ÃÂiá»Ân thì không ai trả lá»Âi, VÃÂn Hán trong lòng lại càng sá»Ât ruá»Ât lo lắng, lúc này ÃÂáºÂp cá»Âa.
"Tiá»Âu Ẩn, tiá»Âu Ẩn....Ngô Ẩn...."
Ngô Ẩn á» bên trong nghe ÃÂðợc loáng thoáng tiếng ngðá»Âi nào ÃÂó gá»Âi tên mình, bắt ÃÂầu má màng tá»Ânh dáºÂy, lết từng bðá»Âc má»Ât má»Âi tiến ra cá»Âa, trong lòng còn không quên mắng má»Ât câu: - Tên óc bả nào ÃÂến quấy rá»Âi lúc ông ÃÂây ÃÂang bá»Ânh táºÂt? -
Má» cá»Âa, ÃÂða gðáng mặt bá»Ânh táºÂt ra, nhìn thấy VÃÂn Hán, láºÂp tức khó chá»Âu.
"CáºÂu ÃÂến làm gì?"
Lạc Phong từ phÃÂa xa quan sát hai ngðá»Âi há»Â, nhìn thấy gðáng mặt Ngô Ẩn trắng bá»Ât, ná»Âi tâm không hiá»Âu sao rất khó chá»Âu.
"Tôi ÃÂến xem cáºÂu thế nào, cáºÂu ÃÂá» tôi vào nấu cho cáºÂu ÃÂt cháo." VÃÂn Hán nói.
Ngô Ẩn lá» ÃÂá» ÃÂi vào, ÃÂá» cá»Âa rá»Âng má» cho VÃÂn Hán muá»Ân làm gì thì làm, trong ÃÂầu chá» ÃÂang liên tục hiá»Ân lên: Cái giðá»Âng! Cái giðá»Âng ÃÂâu rá»Âi? Ta tá»Âi ÃÂây!
VÃÂn Hán cà ©ng nhanh chóng xuá»Âng bếp, bắt ÃÂầu ÃÂem ÃÂá»Âng nguyên liá»Âu ÃÂã mua từ cá»Âa hàng tiá»Ân lợi ra nấu cháo.
Ngô Ẩn từ trên giðá»Âng vá»Âng tiếng.
"CáºÂu không cần phải rðá»Âm rànhð váºÂy, tôi thá»±c sá»± .....tá»± lo ÃÂðợc." vừa nhắm mắt vừa nói, giá»Âng ÃÂiá»Âu má»Ât má»Âi.
VÃÂn Hán cà ©ng xem nhð không nghe thấy, tiếp tục nấu cháo.
Má»Ât lúc sau ÃÂi ÃÂến giðá»Âng của Ngô Ẩn, thấy vé thuá»Âc trên bàn ÃÂã ÃÂðợc khui má»Ât hai viên, liá»Ân ÃÂoán cáºÂu ta ÃÂang bá» tác dụng của thuá»Âc làm cho buá»Ân ngủ. Lúc này ÃÂá» lại má»Ât mảnh giấy dặn dò ngay ÃÂầu giðá»Âng, ÃÂem balo chuẩn bá» rá»Âi ÃÂi.
Nhạc chuông ÃÂiá»Ân thoại Nokia vang lên, VÃÂn Hán vá»Âi vàng chạy xuá»Âng bếp bắt máy vì sợ ÃÂánh thức Ngô Ẩn.
"Alo, VÃÂn Hán. Mau quay lại nhàtrẻ, bé Lạc Lạc có chuyá»Ân rá»Âi!" giá»Âng nói há»Ât ha há»Ât hãi từ bên kia truyá»Ân qua.
VÃÂn Hán nghe xong hoảng há»Ât, cà ©ng không suy nghé gì thêm nữa láºÂp tức rá»Âi ÃÂi, chá» ká»Âp nhìn Ngô Ẩn má»Ât lần cuá»Âi liá»Ân cấp tá»Âc xông ra cá»Âa. Vì quá vá»Âi vàng, cá»Âa không ÃÂóng ké cà ©ng không biết.
Lạc Phong vẫn còn ÃÂứng á» ngoài quan sát, ÃÂá»Ât nhiên thấy VÃÂn Hán thất kinh từ trong nhàNgô Ẩn bá» chạy, bản thân cà ©ng thấy làm lạ: Có chuyá»Ân gì? Không lẽ xảy ra án mạng? Chẳng phải nói làbá»Ânh thôi sao? Ngô Ẩn? Không thá» nào!
Cấp tá»Âc không kém VÃÂn Hán, cáºÂu ta liá»Ân bay ÃÂến trðá»Âc cá»Âa nhàNgô Ẩn.
Phát hiá»Ân cá»Âa má»Â, ÃÂá»Ât ngá»Ât dừng lại lấy má»Ât ngụm hái, cái này thá»±c sá»± rất giá»Âng trong phim, kẻ sát nhân ngá» sát xong bá» chạy, ngðá»Âi giúp ÃÂỡ xông vào cuá»Âi cùng bá» tình nghi. Má»Ât lúc sau, không nhanh không cháºÂm bðá»Âc vào.
Tiến vào bên trong , thấy Ngô Ẩn ÃÂang nằm dài trên giðá»Âng không biết còn sá»Âng hay ÃÂã chết, cháºÂm chạp từng bðá»Âc ÃÂi tá»Âi, ÃÂặt ngón tay lên mà ©i cáºÂu ta, lúc này má»Âi thá» phào. - Cái tên kia sao lại há»Ât hoảng bá» chạy nhð váºÂy? -
Lạc Phong ÃÂá» Ngô Ẩn nằm ÃÂó, bắt ÃÂầu quan sát cÃÂn nhàmá»Ât chút. Không gian không rá»Âng không hẹp, vừa thoáng ÃÂãng vừa thân máºÂt, ngðá»Âi trang tràná»Âi thất có vẻ rất tinh tế. Dạo qua nhàbếp thấy có má»Ât ná»Âi cháo nóng, chắc làdo bạn của anh ta vừa nấu xong. Vẫn còn ÃÂang tá» má» quan sát, ÃÂá»Ât nhiên nghe tiếng ÃÂá»Âng phát ra từ phÃÂa giðá»Âng chá» Ngô Ẩn ÃÂang nằm.
Vá»Âi vã từ trong bếp chạy ra. Ngô Ẩn vô thức rên rá»Â.
"Nóng...nóng quá..."
Lạc Phong lấy tay chạm vào trán Ngô Ẩn, hoá ra làsá»Ât cao nhð váºÂy. Lúc này bắt ÃÂầu hấp tấp ÃÂi tìm thuá»Âc, trong lòng cà ©ng không hiá»Âu sao lại luá»Âng cuá»Âng.
Lục lục kiếm kiếm má»Ât há»Âi phát hiá»Ân thuá»Âc nằm ngay tủ ÃÂầu giðá»Âng, láºÂp tức chạy xuá»Âng bếp rót má»Ât ly nðá»Âc, lúc quay lại, má»Ât cảnh tðợng hoang mang ÃÂến không ngá» tá»Âi áºÂp ÃÂến, ly nðá»Âc trong tay xem rái vỡ.
Ngô Ẩn trong cán mê sảng ÃÂã giằng co cá»Âi ÃÂðợc cái quần thun ÃÂến ÃÂầu gá»Âi, bàn tay vẫn còn kéo nắm muá»Ân lá»Ât chiếc áo T-shirt ra khá»Âi cá thá»Â, gðáng mặt nhÃÂn nhó, liên tục kêu rên.
"Tôi nóng quá....thá»±c sá»±....rất nóng...há»± há»±..."
Hết chðáng!