(12 Chòm Sao) Hoa Đào Mùa Đông

Chương 44: - Phong Ba Bão Táp

Lôi thôi lết tết mọi chuyện mất một tuần mới ổn định lại, bây giờ mọi người đang rất cố gắng cho Bảo Bình nhớ lại được. Cứ thế ngày trôi qua Cự Giải chăm sóc Bảo Bình, Ma Kết lặng lẽ nhìn hai người họ vì ngoài thế cô không thể làm gì. Ba mẹ Bảo Bình về nước họ khóc hết nước mắt, hai người bắt Bảo Bình sang Nhật điều trị nhưng cậu ta không chịu đi. Hôm nay trời thanh vắng gió thổi nhẹ, Cự Giải cùng Bảo Bình đi dạo ở công viên.


- "Cậu nhớ được gì hơn không?" – Cự Giải hỏi trong đợi chờ
- "Không, tôi không nhớ gì hết" – Bảo Bình làm ra vẻ mặt áy náy
- "Ừ rồi sẽ ổn thôi, lúc cậu nhớ lại chắc mọi người vui lắm nhất là Ma Kết đấy" – Cự Giải nhìn lên trời nói


- "Cậu, ở bên tôi được không? Xin đừng rời xa tôi" – Bảo Bình nắm tay cô khẩn cầu
- "Tôi vẫn ở đây mà yên tâm đi" – Cự trấn an Bảo


Hai người đang dạo quanh bờ hồ thì gặp một bóng dáng nhỏ, cô gái ngồi thu mình về một góc khóc nức lên thành tiếng. Cô gái đó không ai khác chính là Ma Kết ngồi đây lâu lắm rồi.
- "Ma Kết....Cậu sao vậy?" – Cự Giải lo lắng hỏi


- " À...ừm không sao, hơi mệt thôi" – Ma Kết vội lau nước mắt rồi chạy đi mất


Cự Giải nhìn theo trong vô vọng, mọi chuyện nguyên nhân là do cô mà vì cái sự nóng nảy ngu ngốc của mình mà phải trả giá đắt thế này. Ma Kết là người bạn thân của cô, vậy mà hiện giờ cô lại thân mật với bạn trai Kết thử hỏi ai mà không đau lòng cho được. Cảm giác làm người thứ ba thực khiến cô khó chịu và đau đớn hơn là nhìn bạn thân mình khóc trong sự bất lực mà nguyên nhân gây nên là do mình.




- "Cậu...đừng khóc mà.." – Bảo Bình tiến lại vuốt tóc Cự
- "Không, cậu ấy phải làm sao đây? Ma Kết phải sống sao đây? Bảo Bình bằng mọi giá cậu phải nhớ lại, cậu không được làm cho Kết buồn. Tôi xin cậu đấy" – Cự Giải gục đầu khóc
----------------------------------------------------------------


Nghe tin Bảo Bình gặp nạn Song Ngư và Thiên Bình liền về thăm, tuy nhiên không khí hiện giờ có chút bất tiện vì có tới ba cặp giận nhau lận.
- "Dương cậu đã tính gì cho Bảo chưa?" – Thiên Bình hỏi


- "Tình hình cậu ấy qua Nhật sẽ sớm được hồi phục nhưng cậu ta không chịu đi" – Bạch Dương lắc đầu chán nản
- "Theo tôi thấy Bảo không đi vì Cự không đi mà Cự lại muốn bên cạnh Thiên nên không đi. Thiên Yết vì Bảo Bình cậu để Cự Giải đi nhé?" –Song Ngư đề nghị


- "Đúng vậy, chỉ có cậu mới có thể giải quyết" – Nhân Mã gật đầu đồng tình
Mọi người theo đó mà nhìn Thiên chờ ý kiến của anh trong đó có Cự Giải. Dù sao cô cũng muốn hỏi qua ý kiến của anh.


- "Không được, nếu cô ấy đi thì coi như trước giờ tôi với cô ấy chưa có gì" – Thiên Yết lạnh lùng trả lời
- "Tôi sẽ đi" – Cự Giải trả lời mọi người
- "Em nỡ?" – Thiên Yết nhìn thẳng Cự mà hỏi trên mắt có thoáng tia đau buồn nhưng nhanh chóng phục lại vẻ lạnh lùng


- "Đây là lỗi của em, em sẽ chịu trách nhiệm với cậu ấy. Để em đi, làm ơn" – Cự giải nói mà ôm lấy anh năn nỉ
- "Mơ đi em cũng đừng nghĩ đến" – Thiên Yết nói rồi đạp cửa phòng đi mất


Mọi người ngồi lại trong phòng bất lực, Thiên Yết xưa giờ tính chiếm hữu vô cùng cao cho nên sự kiêu ngạo không cho phép Cự rời xa cậu ấy.
-----------------------------------------------------------


Ai về nhà nấy, thân thế hiện tại khiến họ không thể tự do thêm cho bản thân phút nào cả. Để thành một người trên vạn người như thế họ phải đánh đổi tự do và chịu những áp lực người khác chịu không được. Dưới bãi đậu xe


- "Dương em xin lỗi đã không dành thời gian cho anh" – Song Ngư ôm lấy Dương mà nói
- "Tôi với em kết thúc lâu rồi" – Dương đẩy cô ra
- "Anh đừng như vậy nữa, anh sẽ không thể rời xa em cũng như em không thể rời xa sự nghiệp mà em theo đuổi" – Song Ngư hét lên


- "Em cần sự nghiệp của em, tôi cũng cần tình yêu của tôi. Bây giờ tôi có bạn gái rồi mong em bước ra khỏi cuộc đời tôi" – Dương cất lời nói nhẹ như gió bay cơ mà khiến tim Song Ngư khẽ đau nhói, nước mắt khẽ rơi trên gò mà.


Dương lái xe đi mà trong đầu cứ hiện lên hình ảnh người con gái đấy, người anh dùng cả thanh xuân theo đuổi, dùng tất cả nhiệt huyết để mà yêu. Nhưng ai rồi cũng khác mà thôi. Song Ngư không còn là cô gái năm ấy anh theo đuổi, không còn sự ngây thơ thuần khiết, không còn cái vẻ lương thiện mà thay vào là con người nóng nẩy, ham sự nghiệp.


---------------------------------------------------------


Nhân Mã đưa Thiên Bình đi ăn rồi mua sắm. Lâu rồi hai người chưa gặp nhau nên chơi thẳng cánh cò bay luôn, quẩy hết mấy khu vui chơi. Nhưng vì là người nổi tiếng nên hơi bất tiện, dù đã bịt kín mít cơ mà fan hâm mộ vẫn nhận ra và rượt theo cô và anh như bao người. Mỗi lần như thế là cả hai co cẳng chạy thụt mạng để cắt đuôi fan. Lần này cũng thế may có coi hẻm rẻ vào trong mới chốn được


- "Hà...hà...Em..không sợ paparazzi à?" – Nhân Mã thở vội
- "Có gì mà sợ, em cũng tính công khai hẹn hò với anh nhưng thấy nên cần đợi một thời gian nữa cho chín mùi ấy mà" – Thiên Bình hút vội ly nước trên tay
- "Anh nhớ em lắm Libra ngốc à" – Nhân Mã khẽ đặt nụ hôn nhẹ lên trán cô