Chương 7

Vết thương ngoài da hồi phục rất nhanh.
Vết sẹo cần thời gian tiêu đạm, nhưng đau đớn đã không còn, còn lại chỉ là những trận ngứa thoáng qua.
Trần Tuyệt mặc áo đỏ, vạt áo hé mở, một bàn tay thọc vào trong lần mò tìm hiểu làn da trắng nõn.


Y ngồi trên đùi Tất lão gia, một tay ôm cổ Tất lão gia, một tay nâng chén rượu, thanh âm tê dại, có thể đem kim cương luyện ngàn năm nghiền thành bột trắng, y nói “Gia, ngài sao lâu rồi ngài mới tới thăm Trần nhi?”


Tất lão gia cao giọng cười to, hôn lên môi thiên hạ trong lòng “Tiểu tao hóa, đang ở nhà thiếu gia, ngươi cũng dám phiên lãng sao?”
Trần Tuyệt liếc nhìn Đồng Vũ Thu, nói “Gia, thiếu gia nhà ta sao có thể cùng ngài so đo, Trần nhi chỉ là một kẻ hèn mọn mà thôi”


“Ai nói ngươi hèn mọn, gia đã có thể thiệt tình thương ngươi, bằng không, ngươi theo gia đi?”
Tất lão gia nói, đưa mắt dò xét Đồng Vũ Thu, nói “Nam thiếp này của ngươi ta rất thích, hợp tính nết ta, ngươi để y theo ta có được không?”


Đồng Vũ Thu buông bát trà trong tay, cười nói “Cảm tạ Tất lão gia nâng đỡ, chỉ là A Trần thân mình luôn luôn không tốt, khiến ta lo lắng, chỉ sợ làm phiền ngài!”


“Nói bậy, theo ta rồi sao y còn có thể phát bệnh? Cứ như vậy đi, ta thấy ta ở quý phủ quấy rầy cũng đủ lâu rồi, từ lúc này sẽ ký khế ước ấn định ba năm, ta sẽ để y trở về”




“Được Tất lão gia xem trọng là phúc khí của y, bất quá còn phải xem ý của y, ta tuy là thiếu gia, nhưng cũng không thể ép y làm điều y không muốn”
Tất lão gia quay đầu nhìn người trong lòng, hỏi “Ngươi nguyện ý theo ta về chứ?”


Trần Tuyệt cố ý cúi thấp mặt, không quên bày ra bộ dáng thẹn thùng cho Tất lão gia xem, rồi mới nói “Trần nhi nguyện ý”
“Hắc, Đồng thiếu gia, ngươi xem tiểu thiếp này đã nguyện ý rồi, vậy cứ thế đi, ta dọn dẹp rồi sáng mai sẽ rời đi”


“Vì cái gì lại gật đầu?” Đồng Vũ Thu đỏ mắt, giữ chặt cổ tay Trần Tuyệt chất vấn.
“Thiếu gia, A Trần có thể cự tuyệt sao?” Trần Tuyệt nhìn Đồng Vũ Thu siết cổ tay y, tưởng chừng xương sắp vỡ vụn, nhưng trong khoảnh khắc lại bị buông ra.


Đồng Vũ Thu đột nhiên kéo Trần Tuyệt vào lòng “A Trần, thực xin lỗi, thực xin lỗi, thực xin lỗi”
Trần Tuyệt cụng trán Đồng Vũ Thu, nói” Thiếu gia, không liên quan đến ngài, đối với A Trần mà nói, đi nơi nào cũng đều giống nhau”


“Giống nhau sao? Thật sự giống nhau sao?” Đồng Vũ Thu một lần lại một lần hỏi, nhưng không ai trả lời hắn.
Ban đêm, Đồng Vũ Thu giữ y lại, tự tay giúpTrần Tuyệt bôi thuôc, thay áo trong sạch sẽ cho y.


“Vết thương sắp khỏi rồi, A Trần, mặc kệ sau này xảy ra cái gì, nhớ phải nhẫn nhịn, thiếu gia ta nhất định sẽ đón ngươi trở về”
“Vâng.” Trần Tuyệt gật đầu.


“A Trần, ngươi thật đúng là lợi hại, họ Tất lúc trước còn kiên trì muốn mang Tinh Thần đi, không ngờ ngươi có thể làm gã si mê nhanh như vậy”
Trần Tuyệt ngây dại vài giây, thuận miệng nói “Thiếu gia, ngươi nghĩ ta lúc còn là đầu bài Tần Nguyệt Lâu cũng hệt như thế này?”


“Nhưng, A Trần, ta không thích ngươi như vậy, ta nhớ rõ khi ấy ngươi luôn im lặng lạnh lùng, không cười to cũng không nhiều lời, lại càng không ngồi trên người ta liếc mắt đưa tình.”
“Thiếu gia, đừng nói với A Trần ngươi đang ghen đấy?”


“Ta chỉ hối hận, sao lại không giấu ngươi đi, lại đem ngươi dâng lên họ Tất”
Trần Tuyệt bật cười lắc lắc đầu, cố ý tới gần bên tai Đồng Vũ Thu, thổi nhiệt khí nói “Vậy thiếu gia có muốn A Trần hầu hạ ngài ngay bây giờ không?”


“Không cần” Đồng Vũ Thu hoàn toàn không để ý tới Trần Tuyệt vừa thoáng giật mình “Nơi đó của ngươi bị thương chưa lành, sẽ đau, ta biết”
“Thiếu gia, ngươi, rất ôn nhu.”
Trần Tuyệt chỉ cảm thấy trong mắt nóng lên, nâng tay xoa xoa mắt, không nghĩ lại bị người kia giữ chặt hai tay.


“Chờ ta tìm được A Thần của ta, ta nhất định phải giời thiệu ngươi cho y, các ngươi, thật giống nhau”
“Giống chỗ nào?”


“A Thần của ta, trước đây cũng thường xuyên như vậy, mỗi lần ta bị phụ thân đánh, y sẽ chạy tới thay ta che chắn, ôm ta mà khóc, làm hại cha ta không ra tay được, còn nữa, ở trên lớp học, ta dùng cung bắn vào mông phu tử, kết quả y cố ý lộ đầu ngoài cửa sổ, làm phu tử tức giận giáo huấn y, nói đứa nhỏ không nên nết chạy tới lớp học quấy rối, kết quả, đến khi y đủ tuổi cũng vào lớp học phu tử, lại bị sửa đến thảm thương”


“Thiếu gia, còn chuyện vết sẹo?”
“Ta nào biết A Thần không biết trèo cây, còn cứng đầu muốn theo ta đi, kết quả ngã xuống đất để lại một vết sẹo dài trên lưng” Đồng Vũ Thu gõ gõ ngón tay, liên miên cằn nhằn chuyện cũ, Trần Tuyệt chỉ lẳng lặng nghe, đến đoạn thú vị liền nở nụ cười.


Có lẽ Đồng Vũ Thu nói nhiều đã mệt, dần chìm vào giấc ngủ.
Trần Tuyệt muốn chuyển động thân thể cứng ngắc, lại phát hiện mình bị vòng tay Đồng Vũ Thu ôm chặt vào lòng, không thể động đậy.
“Ngươi cứ như vậy, ta sẽ luyến tiếc mất”


Trần Tuyệt nghe từng nhịp thở vững vàng của Đồng Vũ Thu, ngước mắt nhìn dung nhan Đồng Vũ Thu khi ngủ.
Mày kiếm, mũi cao, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, là một nam tử trưởng thành nghiêm nghị, nhưng cũng có vài phần phong độ của người trí thức, nhìn không ra thương nhân gian trá cùng tàn nhẫn thường ngày.


Trần Tuyệt hiểu, đến khi ánh nắng mai chiếu rọi, Đồng Vũ Thu vẫn là Đồng thiếu gia khiến người ta kính nể, là phu quân trong mộng của các cô gái thành Lâm An, hắn sẽ không bởi vì thiếu đi một nam thiếp mà hối tiếc hay ủ rũ, hắn lại càng không bởi vì mất đi một nam thiếp mà phát điên.


Cũng như một đứa trẻ bị lấy mất món đồ chơi, có lẽ không tránh khỏi khổ sở, nhưng nếu có đồ chơi mới, thì nó lại một lần nữa tươi cười.
Đồng Vũ Thu có thể vì tìm một Liễu Tinh Thần mà vĩnh viễn suy tư.
Nhưng cũng có thể tự xoa dịu bằng một đám Liễu Tinh Thần phục chế phẩm.


Từ Tĩnh nhi đến Trần Tuyệt, rồi tứ công tử “Tinh Thần”
Không phải là kết thúc, nhưng cũng không phải khởi đầu mới.
Ít nhất, vì chuyện theo Tất lão gia mà Trần Tuyệt đã nhìn thấu một việc.
Đồng Vũ Thu đau lòng cho “Tinh Thần” hơn cho Trần Tuyệt rất rất nhiều.


Chẳng sợ Tinh Thần kia không phải A Thần  mà Đồng Vũ Thu muốn tìm, chỉ nói đến tình cảm, Trần Tuyệt cũng không thể nào bằng người đó.


Thậm chí, Trần Tuyệt bắt đầu hoài nghi, A Thần cùng “Tinh Thần” đã cân bằng sức nặng, mà Đồng Vũ Thu càng không thể tự giảm sự sủng ái, rồi đến một ngày,“Tinh Thần” sẽ trở thành A Thần thật sự, lấy đi nốt chút phân lượng cuối cùng trong tim Đồng Vũ Thu.


Trần Tuyệt cho rằng, đó chính là kết cục.
Chỉ là, hết thảy đều đã không còn liên quan đến mình, rời Đồng phủ, y vẫn là Trần Tuyệt.
Mà không phải A Trần của bất cứ kẻ nào.






Truyện liên quan

Không Còn Tâm Trạng Để Yêu

Không Còn Tâm Trạng Để Yêu

Rachel Gibson20 chươngFull

Khác

72 lượt xem

Vương Đích Nam Nhân Chi Nhất - Tình Hãm Trạng Nguyên Lang

Vương Đích Nam Nhân Chi Nhất - Tình Hãm Trạng Nguyên Lang

Hương Phẩm Tử Hồ10 chươngFull

Đam MỹCổ Đại

81 lượt xem

Bút Kí Phẫn Nam Trang Của Thế Thân

Bút Kí Phẫn Nam Trang Của Thế Thân

Nguyên Ca Đại Soái10 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhCổ ĐạiThanh Xuân

61 lượt xem

Tu Sĩ Này Rất Nguy Hiểm Convert

Tu Sĩ Này Rất Nguy Hiểm Convert

Tưởng Kiến Giang Nam3,799 chươngFull

Tiên Hiệp

64.5 k lượt xem

Hãm Trận Tam Quốc Convert

Hãm Trận Tam Quốc Convert

Bán Phân Hồ Đồ729 chươngFull

Quân SựLịch Sử

10.9 k lượt xem

Nữ Giả Nam Trang: Cực Phẩm Tam Thiếu Gia Convert

Nữ Giả Nam Trang: Cực Phẩm Tam Thiếu Gia Convert

Tiêu Nguyệt Nhi126 chươngFull

Ngôn TìnhCổ Đại

1.3 k lượt xem

Lâm Trân Tổng Xuyên Nhân Sinh Convert

Lâm Trân Tổng Xuyên Nhân Sinh Convert

Đóa Lại Tiểu Sàm Miêu282 chươngFull

Đô ThịNgôn TìnhLịch Sử

2.6 k lượt xem

Toàn Thế Giới Đều Cho Rằng Ta Nữ Giả Nam Trang [ Điện Cạnh ] Convert

Toàn Thế Giới Đều Cho Rằng Ta Nữ Giả Nam Trang [ Điện Cạnh ] Convert

Yếm Xu143 chươngFull

Đô ThịSủngĐam Mỹ

2.1 k lượt xem

Phàm Nhân Tu Tiên Chi Phàm Trần Tiên Convert

Phàm Nhân Tu Tiên Chi Phàm Trần Tiên Convert

Nha La708 chươngTạm ngưng

Tiên Hiệp

19.1 k lượt xem

Vũ Lạc Phàm Trần Thần Ấn Vương Tọa Song Hạo Convert

Vũ Lạc Phàm Trần Thần Ấn Vương Tọa Song Hạo Convert

Lucifel221 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnĐam MỹCổ Đại

941 lượt xem

Phàm Trần Tu Luyện [ Xuyên Nhanh ] Chủ Công Convert

Phàm Trần Tu Luyện [ Xuyên Nhanh ] Chủ Công Convert

Vũ Lạc Phong Thành98 chươngFull

Tiên HiệpĐô ThịNữ Cường

920 lượt xem

Gia Tộc Tu Tiên: Ta Làm Trấn Tộc Linh Thú

Gia Tộc Tu Tiên: Ta Làm Trấn Tộc Linh Thú

Triêu Bắc Hải676 chươngĐang ra

Huyền HuyễnHệ Thống

43.2 k lượt xem