Chương 43. Xem Phim Cùng Nữ Thần?

Hôm sau.
An Lương không ở lại Thượng Hải mà quay về luôn Thịnh Khánh.
Gần trưa, An Lương thay quần áo bình thường đi về nhà, An Thịnh Vũ và Tôn Hà không có ở nhà, hai người đều có công việc.


An Lương mở tủ lạnh ra xem nhưng không có đồ ăn, cơm trưa không có, cậu lập tức mở wechat liên lạc với Lý Tịch Nhan.
‘Nữ thần, buổi trưa có hẹn không, đi ăn chung chứ?’ An Lương gửi tin nhắn.
Lý Tịch Nhan trả lời: ‘Đúng lúc trong nhà cũng không có gì, cậu chọn chỗ nha?’


‘Thật trùng hợp!’ An Lương trả lời, tiếp đó lại bổ sung: ‘Lẩu? Đồ ăn Nhật? Cơm trưa? Hay cậu muốn ăn gì?’
‘Tối qua nhà mình vừa ăn lẩu.’ Lý Tịch Nhan trả lời.
‘Vậy ăn đồ Nhật đi, nữ thần gửi vị trí, mình lập tức đến đón cậu.’ An Lương gửi tin nhắn.


Lý Tịch Nhan gửi vị trí của mình qua.
Thực ra An Lương biết Lý Tịch Nhan ở đâu, hay nói đúng hơn là toàn bộ bọn con trai của 12/ đều biết?
Nhà Lý Tịch Nhan cách nhà An Lương không xa, chỉ hơn ba cây số một chút, An Lương cũng không thay đồ hàng hiệu, còn khoác một chiếc áo Uniqlo lên.


Trước mắt quan hệ giữa An Lương và Lý Tịch Nhan chỉ là quan hệ bạn cùng lớp, Lý Tịch Nhan lại biết cậu sở hữu Porsche 911 TurboS, hơn nữa cậu từng đăng một chiếc đồng hồ Patek Philippe 5160/500G-001 lên dòng thời gian wechat, hiển nhiên cậu không cần mặc đồ hàng hiệu.


Mười lăm phút sau, An Lương đã lái Porsche 911 TurboS đến cư xá của Lý Tịch Nhan, bằng Porsche 911 TurboS, An Lương thuận lợi tiến vào cư xá mà không cần đăng ký.
Không thể không nói, thế giới này chính là bất công như vậy!




Thời điểm An Lương đến, vừa đúng lúc Lý Tịch Nhan xuống lầu, tiếp đó nhìn thấy Porsche 911 TurboS đã đậu ở lầu dưới, cô ngồi vào ghế lái phụ hỏi: “Sao cậu vào được?”


An Lương cười đáp lại: “Bảo vệ không hỏi nên mình vào thẳng luôn. Đúng rồi nữ thần, mình đã đặt trước Thiên Không Chi Dực, cậu cảm thấy thế nào?”


Thiên Không Chi Dực là nhà hàng Nhật tốt nhất Thịnh Khánh, nằm ở lầu 58 của cao ốc Hàng Hải ở trung tâm Tượng Đài Tự Do, ăn ở Thiên Không Chi Dực không chỉ có thể hưởng thụ hải sản đến từ khắp nơi, mà còn quan sát được toàn bộ khu trung tâm thương mại Tượng Đài Tự Do của Thịnh Khánh đầy phồn hoa này.


“Quả nhiên là đại gia!” Lý Tịch Nhan trêu chọc.
Giá cả của Thiên Không Chi Dực là 498 tệ một người, đối với thành phần tri thức bình thường mà nói, quả thực không tính là rẻ.


Hơn nửa tiếng sau, hai người đã đến hầm đỗ xe của cao ốc Hàng Hải, sau đó ngồi thang máy lên tầng 50, rồi đổi thang máy khác mới có thể lên tầng 58.


Vị trí là gần cửa sổ trong nhà hàng Thiên Không Chi Dực, lúc Lý Tịch Nhan đang chọn món, An Lương sử dụng hệ thống "Máy Quét Hảo Cảm Giai Nhân" kiểm tr.a thông tin của Lý Tịch Nhan.
Độ thiện cảm bây giờ của Lý Tịch Nhan là 70, mới vừa tiến vào cánh cửa bạn bè thân thiết.


Nếu không phải độ thiện cảm đạt đến 70 điểm, e rằng An Lương muốn hẹn Lý Tịch Nhan ra ngoài ăn cơm cũng phải xem vận may?
Lý Tịch Nhan chọn xong, cô nhìn An Lương hỏi: “Đúng rồi, sao cậu với lớp trưởng lại ‘đâm chọt’ nhau trên dòng thời gian nữa vậy?”


An Lương tiện tay chọn tôm càng xanh bông cải và tôm hùm Alaska Tai-O, rồi mới trả lời: “Chủ yếu là do Hà Tư Minh thích ra vẻ!”


“Khoe đồng hồ trên dòng thời gian, nhưng lại chặn mình, cậu tin nổi không?” An Lương trêu chọc: “Nếu cậu ta khoe công khai, không chừng mình còn bấm thích, dù sao mình cũng cảm thấy thiết kế dòng Grand Complications của Longines rất được.”
Lý Tịch Nhan cũng cười: “Cậu ta chặn cậu?”


“Không phải chặn mình xem dòng thời gian, mà là đặc biệt chặn riêng mình ở bài viết cậu ta khoe mẽ, thế nên mình mới chọt lại.” An Lương giải thích nguyên nhân.
“Thì ra là như vậy!” Lý Tịch Nhan đã hiểu được nguyên nhân tại sao An Lương lại muốn làm thế.


Sau khi hai người ăn xong, An Lương chủ động mời: “Nữ thần có muốn đi xem phim gì không?”
Lý Tịch Nhan nở nụ cười nhìn An Lương, cuối cùng vẫn gật đầu nói: “Được chứ. Đúng rồi, rốt cuộc cậu chọn trường đại học nào?”


“Học viện Kinh tế Thiên Phủ, một học viện cũng không tính là cùi, có thể nói mình khá thích thành phố Thiên Phủ.” An Lương nói rõ.
“Đúng rồi nữ thần, cậu vẫn chọn đại học Phúc Đán?” An Lương hỏi lại.
Lý Tịch Nhan gật đầu khẳng định: “Ừm, mình đã có mục tiêu từ lâu.”


Trong rạp chiếu phim, An Lương đang định mua một hộp bắp rang, kết quả lại bị Lý Tịch Nhan lôi đi xem phim tình cảm, nhìn thấy Lý Tịch Nhan bị cảm động đến nước mắt rưng rưng, An Lương tỏ vẻ ‘thật sự cảm động như vậy sao’?


Có lẽ An Lương là dạng tuổi trẻ tài cao không tự ti, cậu hoàn toàn không hiểu tình tiết tồi tàn trong phim kiểu này, ví dụ như cặp nam nữ chính vì nhà cửa mà phải do dự, cứ mua một căn là được rồi mà?


Tuy nhiên bộ phim này cũng có chỗ tốt của nó, đó chính là An Lương phát hiện ra độ thiện cảm của Lý Tịch Nhan đã tăng thêm một điểm, từ 70 lên 71, mặc dù chỉ tăng 1 điểm, nhưng vẫn là điềm tốt.


An Lương cũng không thử lén cầm tay khi xem phim, cậu có hệ thống "Máy Quét Hảo Cảm Giai Nhân", cậu hiểu rất rõ độ thiện cảm chỉ có 70 điểm, nếu nắm tay chỉ sợ lành ít dữ nhiều?
Đối với Lý Tịch Nhan, An Lương đã chuẩn bị mưu tính từ từ!


Có cái gọi là dục tốc bất đạt, lỡ như nhất thời vội vàng, kết quả thê thảm thì sao?
Bây giờ An Lương có tiền lại rảnh rỗi, sự kiên nhẫn của cậu cũng tốt.






Truyện liên quan