Chương 52. Bị Mẹ Vợ Phát Hiện!

Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng cho lựa chọn kiểu này thì còn cần cân nhắc hay không?
Cho dù là thiểu năng thì cũng biết phải lựa chọn thế nào!
‘Lựa chọn một!’ An Lương nói.
‘Đã phát Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp.’ Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng thông báo.


Trong cửa hàng Christian Dior, An Lương dẫn Lý Tịch Nhan đi xem nữ trang, cậu dò hỏi: “Cậu không thích cái nào hết à?”
Lý Tịch Nhan lắc đầu, mặc dù không có tem in giá, thế nhưng Lý Tịch Nhan biết giá của nhãn hiệu này không rẻ.


An Lương nhìn một vòng, chọn trúng một chiếc váy dài màu xanh nhạt, cậu gọi: “Chiếc váy này thế nào, cậu thử xem?”
Lý Tịch Nhan cũng không từ chối, nhân viên bán hàng dẫn Lý Tịch Nhan đến phòng thử đồ, sau đó một mình thử chiếc váy dài màu xanh nhạt trong phòng thử đồ.


Hai phút sau, Lý Tịch Nhan mặc chiếc váy dài màu xanh nhạt bước ra, cô đứng trước gương nhìn bản thân, nói thật, Lý Tịch Nhan rất thích chiếc váy này.
Chiếc váy này không chỉ dễ nhìn mà còn làm nổi bật vẻ đẹp của Lý Tịch Nhan, giúp tăng khí chất của cô, khiến cô có một hương vị thánh khiết.


Đồng thời Lý Tịch Nhan cảm giác chiếc váy này rất thoải mái, hơn cả đồ thể thao của cô trước đây, đặc biệt là ở phương diện thoáng khí, chiếc váy dài này không hề ngột ngạt chút nào, ngược lại còn có cảm giác mát rượi.


Nhưng mà Lý Tịch Nhan đã nhìn thấy giá của chiếc váy này trong phòng thử đồ, giá của nó là 49.800 tệ!
Dù Lý Tịch Nhan biết giá cả của Christian Dior rất đắt, thế nhưng chỉ một chiếc váy dài màu xanh nhạt mà đã có giá gần 50.000 tệ, Lý Tịch Nhan cảm thấy bản thân không thể tưởng tượng nổi.




An Lương đứng bên cạnh Lý Tịch Nhan, nhan sắc Lý Tịch Nhan hoàn toàn đạt 96 điểm, cô trong mắt An Lương quả thật đúng là nữ thần.
“Thật là đẹp!” An Lương khen.
Lý Tịch Nhan khẽ gật đầu, tiếp đó nói: “Quá đắt!”


An Lương ra vẻ nhà giàu nói: “Mình đã ngả bài, còn đắt đắt cái gì?”
“Quẹt thẻ!” An Lương nói với nhân viên bán hàng.
Nhân viên bán hàng Arya cẩn thận nhận thẻ ngân hàng của An Lương, thanh toán xong, Arya lại giới thiệu nói: “Anh có muốn chọn thêm một đôi giày cao gót không?”


An Lương lập tức phủ định: “Tôi nhớ trước giờ cậu không mang giày cao gót?”
Trong thời gian ba năm trung học, An Lương chưa bao giờ thấy Lý Tịch Nhan mang giày cao gót, Lý Tịch Nhan vốn đang do dự, nghe An Lương nói cô không mang giày cao gót, cô thầm nghĩ trong lòng, thì ra An Lương luôn chú ý cô?


Dưới sự kiên trì của An Lương, Lý Tịch Nhan gắng gượng chọn một đôi giày trắng nhỏ, giá cũng không đắt lắm, chỉ tầm 8000 tệ, với giá cả thế này, An Lương không sử dụng thẻ hoàn tiền.


Váy dài xanh nhạt là 49,800 tệ, sau khi dùng "Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp", An Lương thành công bốc trúng một lần hoàn tiền gấp ba, đồng nghĩa với việc được cho không một chiếc váy hàng hiệu, thuận tiện kiếm lời 99.600 tệ, càng quan trọng hơn là cậu đã mua cho nữ thần chiếc váy!


Rời khỏi Christian Dior, An Lương lại dẫn Lý Tịch Nhan đi đến cửa hàng Gucci, lần này Lý Tịch Nhan nói cái gì cũng không cần, An Lương chỉ có thể thở dài, ở xã hội hiện đại thế này còn bao nhiêu cô gái như Lý Tịch Nhan?
Hẳn rất ít!
Số đông các cô gái đều sẽ chủ động mua mua mua?


Thế nên cô gái như Lý Tịch Nhan thật sự rất đáng trân trọng!
Buổi trưa, An Lương và Lý Tịch Nhan thương lượng đi ăn một tiệm đồ nướng, bữa ăn này do Lý Tịch Nhan mời, An Lương cũng thoải mái tiếp nhận, cậu biết nếu cậu giành trả tiền, Lý Tịch Nhan sẽ không thoải mái.


Vào buổi chiều, hai người đi xem hai bộ phim điện ảnh, trong rạp chiếu phim, hai người ngồi rất gần, thế nhưng đều ngầm hiểu nhau, An Lương không nắm tay, Lý Tịch Nhan càng không chủ động.
An Lương vốn định ra ngoài ăn tối, thế nhưng Lý Tịch Nhan lại nói mẹ cô đã nấu cơm, An Lương đưa Lý Tịch Nhan về nhà.


Nhưng An Lương không biết rằng, thời điểm cậu đưa Lý Tịch Nhan về nhà lại bị mẹ của Lý Tịch Nhan phát hiện.
Lý Tịch Nhan vừa bước vào, mẹ cô hỏi: “Tịch Nhan, chiều nay con đi đâu?” Mẹ Lý Tịch Nhan vừa hỏi vừa nhìn hai túi đồ Dior trên tay Lý Tịch Nhan.


Mẹ của Lý Tịch Nhan làm việc trong ngân hàng, bà ấy cũng có kiến thức về các nhãn hiệu cao cấp, bà ấy rất rõ giá của Dior không phải là thứ mà Lý Tịch Nhan có thể mua.


Lại thêm việc bà ấy vừa rồi nhìn thấy Lý Tịch Nhan bước xuống từ một chiếc Audi A L, trong tình huống bình thường, Audi A L là loại xe của các đàn ông trung niên, bà ấy lo con gái mình đi sai đường.
Dù sao Lưu Linh biết con gái mình đẹp bao nhiêu!


Lý Tịch Nhan phát hiện Lưu Linh đang nhìn túi đồ trong tay, lại thêm việc cô vừa bước vào nhà, Lưu Linh đã hỏi han, cô đoán được Lưu Linh đã nhìn thấy An Lương đưa cô về.


“Mẹ!” Lý Tịch Nhan lên giọng, tiếp đó giải thích: “Người vừa đưa con về là An Lương, bạn học cùng lớp với con, mẹ cũng biết mà, trước đó con từng nói với mẹ rồi.”
“Là cậu ấm đã lái chiếc xe 3 triệu tệ ở buổi họp lớp?” Lưu Linh hỏi lại.


Lý Tịch Nhan từng kể cho Lưu Linh nghe chuyện họp lớp lần trước.
“Đúng vậy!” Lý Tịch Nhan đáp lại.
“Con đang hẹn hò với cậu ấy?” Lưu Linh tiếp tục hỏi.


Mặt Lý Tịch Nhan đỏ lên, cô chần chừ một chút mới đáp lại: “Con cũng không biết, gần đây bọn con liên lạc thường xuyên, con có thiện cảm với cậu ấy, cũng cảm giác cậu ấy có thiện cảm với con.”


“Tịch Nhan, không phải mẹ nói con nhất định phải chú ý sao, những tên nhà giàu đều rất đào hoa, con phải cẩn thận, chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm, con biết chứ?” Lưu Linh nhìn chằm chằm Lý Tịch Nhan, từ đó định tìm một chút manh mối.


Đương nhiên Lý Tịch Nhan cũng nghe hiểu ý của Lưu Linh: “Mẹ! Con còn chưa bao giờ nắm tay An Lương nữa!”
“” Lưu Linh cảm thấy đầu mình đầy dấu chấm hỏi.
Ngay cả nắm tay cũng chưa, vậy mà An Lương lại tặng cho Lý Tịch Nhan Christian Dior?
Thế hệ bây giờ đều có tiền như vậy à?






Truyện liên quan