Chương 2

Tầng thượng vương quốc của Doanh nghiệp Sở thị, tổng tài Doanh nghiệp Sở thị nắm quyền lực chí cao vô thượng, nhưng giờ phút này lại đang hoảng sợ bất an mà đi qua đi lại vòng vòng.


“Tổng tài, không phải tiểu tổ tông Sở gia chúng ta vừa lại có chuyện gì rồi?” Vương Gia Vĩ mang danh xưng ‘thiên tài thư ký’ thấy thế cơ trí mà nói.
“Đúng vậy đúng vậy! Vương thư ký, ngươi mau giúp ta nghĩ biện pháp, ta bây giờ cũng không biết phải làm sao?”


Rõ ràng là một đời kỳ tài luôn hùng tài vĩ lược, túc trí đa mưu, xưng bá một phương, mặc kệ nan đề gì đến tay hắn cũng có thể thoải mái mà nghênh nhận giải quyết, tại sao mỗi lần đụng đến chuyện đệ đệ nhà mình, liền phiền não đến như trời sắp sập tới nơi, một bộ dáng thúc thủ vô sách đây?


Vương Gia Vĩ vừa lại lần nữa ở đây thể nghiệm đến chân lý tuyệt đối “Trời sinh vạn vật, một vật khắc một vật”.
“Tổng tài, ngươi đừng vội, đem chuyện trải qua cẩn thận nói rõ, ta mới hảo giúp ngươi phân tích lý giải a!”


“Hảo, ngươi hãy nghe cho kỹ, chuyện là như thế này, ngươi cũng biết, Ngọc nhi nhà ta yêu ta muốn ch.ết, cho nên hắn đã xăm trên người ta cái hình xăm lần trước ta cho ngươi xem a! Bất quá chuyện này ngươi ngàn vạn lần không thể cho hắn biết oh! Sau đó ngày kia… Ta liền…
%& thước…”


Đợi lời giải thích của tổng tài sau khi tự biên tự diễn ít nhất ba trăm lần “Ngọc nhi nhà ta yêu ta muốn ch.ết”, Vương Gia Vĩ cuối cùng rất nhẫn nại mà nghe xong chân tướng ngọn ngành so với vải bó chân của bà ngoại (tục bó chân của phụ nữ TQ xưa) còn muốn dài hơn.




“Uh… Tổng tài, thứ ta ngu muội, sau đó? Sau đó tiểu thiếu gia về nhà rốt cuộc tính sổ với ngươi như thế nào?”Vương Gia Vĩ thật muốn đến gần lớn tiếng nói tổng tài anh minh một câu, “Nói trọng điểm!”


“Vương thư ký, ngươi sao ngu như vậy a?”Sở Thận Chi hung hăng mà thưởng hắn một cái bốp!”Nếu như Ngọc nhi nhà ta có tính sổ như ta nói, ta còn cần ở cạnh rầu rỉ sao? Vấn đề chính là Ngọc nhi hình như xem chuyện gì cũng không phát sinh qua, một điểm động tĩnh cũng không có, cho nên ta mới bất an như vậy a! Này! Ngươi nói xem, Ngọc nhi nhà ta có thể… Có thể giận quá, giận đến không quan tâm ta rồi?”


Ôi…hì hì! Là ai vừa mới ba hoa nói Ngọc nhi nhà hắn thương hắn muốn ch.ết, bây giờ lại ở chỗ này phiền não sẽ bị người ta vứt bỏ, ha ha…
Vương Gia Vĩ chứng kiến tổng tài một bộ dáng bỏ cuộc như đàn bà, cười thầm đến thiếu chút nữa ruột thắt lại.


“Vương Gia Vĩ! Ngươi ngứa da rồi? Có muốn ta gọi chồng của Diệp Phương Diêu giới thiệu mấy người cao thủ SM đến giúp ngươi gãi ngứa a?” Sở Thận Chi làm thế nào cũng là một nhân vật, xem cái cười xấu xa trên vẻ mặt gian trá kia của thư ký hắn chỉ biết khẳng định “tâm tình rối loạn”. (bây giờ đã rõ ràng anh Diêu làm thụ a =)) )


“Hắc hắc, tổng tài, ngài bớt giận bớt giận, ta trung trinh không hai lòng, một lòng là việc chính, ngươi sao có thể oan uổng ta như vậy? Theo ta thấy! Tiểu thiếu gia chỉ là yêu tổng tài muốn ch.ết, căn bản không nỡ tính sổ ngài, cho nên đến nay mới chưa từng hành động, tổng tài có thể yên tâm rồi!”


“Thật sự? Ngươi cũng hiểu được Ngọc nhi nhà ta yêu muốn ch.ết sao? Hắc hắc.”
Ai! Thật sự là ngàn mặc vạn mặc, mông ngựa không mặc a! Vương Gia Vĩ nhìn vẻ mặt tổng tài cười khúc khích, không khỏi lần nữa khắc sâu thể nghiệm cái danh ngôn chí lý đến thiên cổ cũng không thay đổi này.


Cọc… Cọc…
“Chuyện gì?”Tiến lên mở cửa lớn phòng làm việc tổng tài, nhìn thấy thủ hạ Lâm thư ký của tổng quản lý cung kính mà đứng ở trước cửa, Vương Gia Vĩ lập tức đứng đắn nghiêm túc mà đội mặt nạ trợ thủ đắc lực nhất của tổng tài Doanh nghiệp Sở thị.


“Thư ký đã lâu, tiểu thiếu gia bày người đưa tới một lễ vật, nói là cấp cho tổng tài, hoàn lại trịnh trọng dặn dò nhất định phải tự mình ngài giao vào tay tổng tài. Nơi này còn có một phong thơ, mời ngài xem qua.”






Truyện liên quan

Bội Đức Chi Nhị Ác Liệt Con Riêng

Bội Đức Chi Nhị Ác Liệt Con Riêng

Di Ngạn11 chươngFull

SủngĐam Mỹ

40 lượt xem

Bội Đức Chi Kiếm

Bội Đức Chi Kiếm

Killer14 chươngFull

Đam MỹCổ Đại

124 lượt xem