Bóng Tối Trước Bình Minh

ngoại truyện:conan trước lúc xuyên

-conan-
Ừ thì đúng là cậu tên là conan [giả], nhưng lại là ở thế giới của hiện tại, cậu đã là 17 tuổi học sinh trung học cao đẳng, là shinichi cudo. Và là thám tử lừng danh đời tiếp của Sherlock Home.
Bạn gái cậu là Ran mori, cô ấy là người đã bao nhiêu lần thắng karate toàn quốc [dã man:>>].


Nhưng vì đụng độ với tổ chức áo đen mà tôi đã bị teo nhỏ, cái kia cũng teo.
Bạn thân của cậu là Hatori Heiji, và Habara Ai, Habara Ai tên thật là Miyano Shiho.


[Chỉ là tôi hay thấy lạ là Hattori mỗi lần nói chuyện với tôi thì lâu lâu lại đỏ mặt, habara vài lần phát bệnh là cứ hở kêu tôi đút cháo rồi ôm tôi ngủ cho tới sáng: ]
Người thân: bác agasa và cha mẹ tôi, anh Amuro và cả anh Akai.


[Ba mẹ tôi thì liên tục từ mỹ bây về Nhật để khăm tôi, 1 tháng có 30 ngày...thăm hết 50/100 ]
[Còn Akai và Amuro cũng chả khác họ gì mấy... Amuro lúc nào thấy tôi là ôm ấp tôi không bằng vậy... Akai thì cứ rủ tôi đi công viên giải trí chơi... ]


[Mọi người có thấy lạ không, chứ tôi với con tác giả thấy lạ lắm đấy.. ]
T/giả: đù... Lại lôi mk vào... 😑.


Vào một ngày nọ tôi chỉ là vì một lần biết tin bọn tổ chức áo đen đang ở khu phố xx đường x, quận 7. Là tôi không thể kiềm được lòng mà tự một mình đi tới nơi của bọn chúng, trên đường đi tôi có không báo cho anh Akai và anh Amuro để hỗ trợ việc bắt bọn tổ chức áo đen.




Vermouth thì đã biết trước việc tôi sẽ đến nên đã chặn đường cảnh báo tôi. Tôi chỉ biết nghiêm túc nói vài từ rồi rời đi, Vermouth cũng im lặng, lặng lẽ cho tôi đi.
...
Tới bây giờ hiện tại thì Amuro, Akai đang bị tập kích bởi nhóm đồng bọn của Rin.


Tôi thì đang bị thương ở cánh tay phải do một trong số chúng đã bắn dính.
Lúc này rin đã biết thân phận của tôi là shinicho cudo lúc vào thời điểm đó. Hắn thay vì chỉa xuống vào tôi thì đã chỉa xuống vào cái cóp xe ôtô....
...


Tôi thật không ngờ,.... Ran... Lại ở đó... Cô ấy bước ra từ cóp xe. Cô ấy đã biết hết sự việc, tôi là shinichi cudo. Ran nhìn tôi vs vẻ mặt nữa buồn nữa vui. Và tôi cũng hiểu điều đó.
Lúc này rin nói một câu làm bọn tôi [tôi và Ran, Akai, Amuro ]đều ngạc nhiên.


-"vậy đây là con đàn bà mà em yêu từng đấy năm sao...nhóc con?."_hắn nhìn cậu với ánh mắt làm cậu rất khó hỉêu.
-"ngươi nói vậy là sao...? "_cậu
" Không lẽ tên Rin cũng có tình cảm với conan sao"_Amuro nghi hoặc.
"Gã ta... "_Akai.


-"em cũng không biết cũng đúng thôi, vì em chưa biết được lần đầu gặp em.Tôi đã rất thích thú với cái ánh nhìn của em đấy conan. À không, là shinichi mới đúng chứ. " _ cách nói chuyện của Rin thay đổi từ " nhóc" sang "em".
-".... "_cậu nhìn hắn với vẻ mặt không tin vào mắt mình.


"... Cái người đàn ông này..thích shinichi...sao"_mặt Ran cứ đơ ra mà té khỏm xuống đất.
-" Thật là, tôi thích em đến thế mà em lại đi thích con nhóc cùng lớp với em đấy"_mắt hắn khó chịu căn mày nhìn Ran.
-"ông...điều tra bọn tôi? "


-"đúng vậy. Những việc liên quan đến em. Tôi điều tra rất kỹ càng là đằng khác"
-"Rin,ông đừng có mà đùa cợt với tôi!!."_ cậu quát lớn lên một tiếng.
-" Được thôi, nếu em nói tôi đang đùa cợt với em thì hãy để tôi cho em nhìn kỹ hơn nhé "


*lạch cạch_khẩu súng lục bạc đặc hình giống màu tóc của hắn từ đây đã được chuyển hướng sang phía Ran. Nơi mà người con gái cậu thầm yêu suốt bấy lâu.
Lúc này thì.... *Pằng!!.


Tiếng súng đúng là từ tên rin phát ra nhưng người chúng đạn không phải là ran mà là cậu... Cậu đỡ cho cô một viên đạn ngay tim, vì hướng bắn của hắn bị lệch nên mới dính tim cậu. Trước khi cậu ngã xuống cậu đã nói với ran rằng.


-"tớ xin lỗi cậu... Ran"_cậu trước khi chết đã nở một nụ cười hồn nhiên.
Gã hối hận vì đã giết người mình đã yêu .Đây thật sự là lần thứ bao nhiêu lần ,em đã khiến con tin tôi tan nát trong vô vọng thế chứ.
... Akai và Amuro cũng khác gì mấy.


Ran thì không ngừng chảy những giọt pha lê màu xanh nước ấy, nó rất mặn... Tay cô thì dính một màng màu đỏ... Lúc này Habara và Hattori đều tới hiểm trợ cho cậu nhưng đã quá muộn..


Habara tay run run cầm cây súng lục mà chỉa về hướng rin rồi bắn nhưng chỉ dính vai của hắn thôi. Sự tức giận của Habara đã đạt đến giới hạn, chỉ tiếc dù có giết được hắn thì người mà cô thương mến quý trọng cũng không thể nào sống lại được.
Hattori chỉ biết lầm bầm 3 chữ"conan chưa chết" liên hồi.


....
Ngày x tháng x năm x
Chi mộ
-conan- [vì sợ người khác biết được nên chỉ lấy tên conan]
...
Ngày này mưa rất nhiều như đang khóc khay cho cậu vậy...


Gia đình cậu, người thân cậu, bạn bè cậu đều đã khóc rất nhiều, đôi mắt của Ran cũng khăm quần hai bên như một con gấu trúc ,trên tay cô đang cầm một bó hoa trắng. Mặt một chiếc váy đen lịch sự đứng trước mộ cậu đặt bó hoa lên đấy. Cơn nứt một lần nữa cũng theo đó vang lên hòa hợp với cơn mưa. Cô quay lại ôm lấy người ba của mình để có thể tự an ủi bản thân được một chút.


Ông cũng vậy, ông không như mọi khi. Đã từng là một vị cảnh sát, ông cũng hiểu cảm xúc của con gái mình như bây giờ . Chỉ thể gọi là mang cơn ấm của người cha dành cho đứa con gái của mình.


Mặt ông trầm ghõ rệt. Ông bắt đầu thấy thiếu cảm giác gì đó...một cảm giác cho đứa bé hay bị ông mắng chửi lúc có án mạng nhưng lại rất giỏi hay đi cùng ông.


Sonoko cũng không khác gì Ran. Là bạn thân từ năm lớp mầm cho tới cấp ba. Thì đây cũng là do cô chứng kiến tất khảy. Cô ôm makoto vào lòng mà rơi lệ....Rồi họ đứng đó rất lâu...khoảng một thời gian khá dài thì họ cũng quay người rời đi trong cơn mưa im lặng.


Lúc họ đi thì có vài người trong tổ chức áo đen tới, họ tới đây ko phải để phá mà là để thăm cậu... Họ đều mang một cành hoa màu trắng. Đều cùng một màu với những bộ hoa được đặt trên mộ.


-"...xin lỗi em..."_ một con người cao vạm vỡ với bộ trang đen như mọi khi, hắn đứng trước mộ nói được 3 từ. Ai nghe cũng biết hắn đang đè nén cảm xúc thật sự của chính hắn.
Từng người, từng người đều tặng cho cậu một bó. Rồi thì cũng lần lượt rời đi .
-về phía cậu-


Yesh, shinichi không chết mà bị mang đi tới đâu thôi...
Cậu bị đưa tới một nơi gọi là Magnolia ở đó có rất nhiều pháp sư.
Shinichi vẫn trong hình dạng là cậu bé 8 tuổi conan mọi khi của chính mình. Người nhận anh em kết nghĩa là sanji.


Cậu là một vị thần và là hoàng tử được sự thừa nhận từ các tinh linh nhưng cậu lại không biết về điều đó. Chỉ là conan lại rất hiểu biết ở đây.
Cậu lại bị mất cái vẻ suy luận mà thay vào đó là trẻ con, ngây thơ. Trong sáng.... Cậu rất dễ thương và hiền thục.


Tuy cậu vẫn có thể đá banh nhưng cái người mà cậu yêu bấy lâu là Ran đây đã mờ nhạt trong tâm trí cậu.
Cậu gần như bị gỡ bỏ một phần kí ức khỏi đầu cậu....và cậu sống bình thường ở Magnolia vs anh cậu là sanji và được vào hội fairy Tail. Cho tới bây giờ.
===============≠============


Đã chỉnh sửa✅✅✅