Cha Tổng Thống Của Cục Cưng Sinh Đôi

Chương 90: Ông Xã Của Vi Tiếu

“Thôi, không nói việc này nữa. Trái lại mình rất tò mò, sao cậu lại đến phủ Tổng Thống làm quản gia?” Nói đến đây, đột nhiên Dương Vi Tiếu nhếch miệng cười, bỏ qua đoạn uất ức trước, tựa như chuyện lúc nãy chưa từng xảy ra.


“Ừm, lúc đầu mình làm quản gia trong phủ Nghị Trưởng ở Thành Quốc, năm đó sau khi ra nước ngoài mình chọn ngành quản gia cao cấp để học, còn về chuyện vào làm ở phủ Tổng Thống, đơn giản chỉ là cơ hội và duyên phận.” Đào Du Du vừa cười vừa nói, cô không muốn nói rõ nguyên nhân bên trong, việc này Dương Vi Tiếu không thể biết được.


Từ ngày hôm qua lúc trong tiệc cưới Vũ Văn Vĩ Thần đã không chịu xe cứu thương cho thấy, nhất định là anh ta muốn không để cho bất kỳ ai biết chuyện này, anh muốn dùng hành động nói rõ cho những người có ý đồ muốn giết anh biết, anh hoàn toàn không sợ mùi hương của hoa Mặc Lan.


‘Ngài Tổng Thống của chúng ta đúng là tình nhân trong mơ của bao nhiêu người phụ nữ Thương Quốc, nếu tất cả mọi người đều biết Đại quản gia của anh ta là một người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp như vậy, chắc chắn cậu sẽ trở thành kẻ thù chung của tất cả những phụ nữ Đó”. Dương Vi Tiếu cười trêu ghẹo cô.


“Ngày Tổng Thống có gì tốt, tính tình thối tha, phụ nữ à, luôn bị hai mắt che đậy tâm tình”. cô ở Thành Quốc vài năm như thế, cô cũng biết lực lượng háo sắc. Nhớ ngày đó, lúc ngài Tổng Thống Thành Quốc cưới vợ giữ chức phu nhân Tổng Thống là Triệu Nhược Nhược (Nguyễn Thảo Mai), thậm chí có vài phần tử ý có định tự sát tại nhà, cũng may bị người nhà phát hiện, mới tránh để cho bi kịch xảy ra.


cô không thể hiểu được vì sao những người phụ nữ này đối với người đàn ông cách xa hàng nghìn cây số vẫn yêu thương sâu đậm được, thậm chí trả giá thật cao cho mạng sống mình. Chẳng lẽ trong mắt họ, cuộc sống không quan trọng bằng một người đàn ông cách nhau qua ti vi sao?




Tuy rằng hiện tại cô rất thích Thác Ngọc Mộ Dã, nhưng nếu thật sự có một ngày Thác Ngọc Mộ Dã cưới người con gái mà anh ta yêu thương, cô sẽ thật lòng chúc phúc anh ta.


“Xem ra ngài Tổng Thống bên cạnh cậu ngu ngốc vậy, dám ở sau lưng nói xấu anh ta tính tình thối tha, thật sự không biết khi biết được sẽ có vẻ mặt gì?” Dương Vi Tiếu cười nói, hai mắt nhìn Đào Du Du.


Khi cô nói những lời này, trong đầu Đào Du Du hiện lên hình ảnh vẻ mặt Vũ Văn Vi Thần tức giận, trái tim bé nhỏ nhịn không được nhẹ nhàng run lên.


Hai người tiếp tục trò chuyện trời Nam đất Bắc một lúc lâu, điện thoại di động của Dương VI Tiếu vang lên, cô thoáng nhìn số điện thoại trên màn hình di động, sau đó mới kết nối: “Có chuyện gì vậy?”


“Phu nhân, Tổng giám đốc vừa té xỉu trong phòng làm việc rồi”. Đầu bên kia điện thoại tuyền đến giọng gấp gáp.
“Cái gì? Bây giờ đã đưa đến bệnh viện rồi hả?” Sauk hi nghe xong, sắc mặt Dương Vi Tiếu lập tức biến sắc, vội vàng hỏi lại.


“Ở bệnh viện Chí Thành, xin cô hãy đến đây đi.”
“Làm sao vậy? Ai đang ở bệnh viện?” Đào Du Du nhìn sắc mặt tái mét của Dương Vi Tiếu , nhịn không được liền hỏi.


“Là ông xã mình, anh ấy té xỉu, Du Du, thật xin lỗi….Mình….Mình phải đi trước đây, hung ta hẹn gặp lại lần sau được không?” cô hơi có lỗi nhìn thoáng qua Đào Du Du, sau đó đứng dậy định ra ngoài.


“Mình đi cùng với cậu”. Nhìn thân ảnh hơi lảo đảo của Dương Vi Tiếu, Đào Du Du hơi lo lắng, liệu cô ấy có đến bệnh viện an toàn không.
“Vậy…làm phiền cậu rồi.” Dương Vi Tiếu nhìn Đào Du Du rồi gật đầu đồng ý.


Hai người nhanh chóng rời khỏi quán café, đi vào thang máy, ấn nút xuống tầng B1, đi đến bãi đậu xe dưới lòng đất.
“Cậu biết lái xe không?” Ra khỏi thang máy, hai người đến bãi đậu xe, Dương Vi Tiếu hỏi Đào Du Du.


“Ách……Cái này…..Mình không biết…” Lúc đầu cô không có hộ chiếu, vẫn không có ý định đi học lái xe.
“Vậy chúng tar a ngoài bắt xe đi.” Dương Vi Tiếu cười nói, rồi dẫn Đào Du Du đi ra ngoài.


Đào Du Du đang nghi hoặc Dương Vi Tiếu vì sao lại không lái xe của mình, nhưng lúc tầm mắt cô nhìn vào tay cô ấy, cô phát hiện tay cô ấy run run.
“Vi Tiếu…” cô nhanh chóng đuổi theo hướng Dương Vi Tiếu.
Dương Vi Tiếu dừng bước lại, quay đầu nhìn Đào Du Du.


Thấy trên mặt Đào Du Du nở nụ cười an ủi, sau đó đuổi theo bước chân cô, tiến lên ôm cổ cô, cất giọng dịu dàng bên tai cô: “Yên tâm đi, ông xã cậu không có việc gì đâu, mạnh mẽ một chút, mình sẽ đi cùng cậu”.


“Du Du…..Mình……Mình thật sự rất lo lắng……đây không phải lần đầu tiên ông xã mình té xỉu, nếu biết như vậy mình nên ở bên cạnh chăm sóc anh ấy, thật sự không nên lén lút đến đây gặp cậu, nếu ba mẹ chồng mình biết mình lén lút ra ngoài gặp bạn mà không ở bên cạnh ông xã, không biết họ sẽ làm gì mình.” Dương Vi Tiếu vừa nói, nước mắt vừa chảy ra.


Đào Du Du không biết phái sau sự mỉm cười lạc quan lại có chuyện như vậy, xem ra ba mẹ chồng cô ấy không phải là một người bình thường. Chẳng trách cô ấy lại khẩn trương như vậy, tay run run thế này, làm sao lái xe được chứ.


cô còn hơi kì quái tại sao Dương VI Tiếu lại không có lái xe đưa đến đây, thì ra là cô ấy lén lút đi ra ngoài, cho nên không đế lái xe đưa cô đi, mà chính là cô tự lái xe.
“không có việc gì, chúng ta đi nhanh đi”. không dám chậm trễ thời gian, Đào Du Du lập tức nắm tay Dương Vi Tiếu kéo đi.


Hai người nhanh chóng bắt được xe taxi, au khi lên xe, chạy thẳng đến bệnh viện Chí Thành.
không bao lâu sau, xe ngừng lại ở trước cổng bệnh viện, hai người nhanh chóng xuống xe, chạy nhanh đến phòng cấp cứu.


Bệnh viện Chí Thành trên thực tế thuộc tập đoàn tài chính Thác Ngọc, nhưng giá tiền đắt đỏ, cho nên chỉ có thể đến đây kiểm tra sức khỏe, ngoại trừ những nhà giàu có, còn lại chỉ là chính khách thôi.


Hai người vô cùng lo lắng, chạy đến phòng cấp cứu, lại nhìn thấy trước phòng cấp cứu đã đầy người, vẻ mặt mọi người đều rất trầm trọng, áp lực, không khí làm cho người ta không thể thở nổi.