Chương 55: Chương 55

"..."
Ôn Giản Ngôn tắt giao diện livestream, kèm theo với đó là dấu chấm hỏi đầy đầu.
Tô Thành hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
"...!Tôi không biết."
Ôn Giản Ngôn chớp chớp mắt.
Sau khi nghĩ chốc lát, hắn do dự cất lời: "Hôm nay khán giả của tôi có vẻ hơi lạ."
Tô Thành cũng bối rối theo: ""


Nhưng Ôn Giản Ngôn nhanh chóng ném đống bình luận bất thường trong livestream ra sau đầu.
Nếu đã không có cách nào để moi thông tin từ phía khán giả, vậy thì chỉ đành moi tin từ chỗ khác.


Thời điểm đồng hành cùng đám streamer trước, hắn luôn quanh quẩn ở chỗ xa xôi hẻo lánh, hầu như không để cho đám người ấy nhớ đến sự tồn tại của NPC.


Dưới cơn nguy hiểm trùng trùng ập tới, ngay cả bản thân đám streamer cũng phải chật vật bảo vệ tính mạng thì làm gì có thời gian chú ý đến kẻ luôn cố tình khuất mắt họ, bất kể là từ vị trí hay hành động.
Đặc biệt Ôn Giản Ngôn còn là chuyên gia hàng đầu trong việc giảm bớt cảm giác tồn tại.


Tuy nhiên điều đó cũng phát sinh một vấn đề, đó là rất nhiều manh mối mà hắn không thể tiếp xúc trực diện, khiến hắn không thể thu được số lượng thông tin tối đa mình cần.


Hắn đứng tại chỗ trầm ngâm vài giây, đoạn quay đầu nhìn Tô Thành: "Lúc trước ở phòng 1304, tờ giấy mà anh tìm được nằm trong tay người giấy đúng không?"
Tô Thành sửng sốt: "Đúng vậy."
Ôn Giản Ngôn gật đầu.




Hắn bước lên trước rồi ngồi xổm bên cạnh người giấy nam chủ nhân, sau đó rút mảnh giấy nhỏ đang bị nó siết chặt trong tay ra.
Tờ giấy được mở, hàng chữ viết tay hiển hiện rõ ràng – "Mãi mãi cùng nhau ở bên bé cưng."
Ăn sạch vào bụng, đúng thật là ở bên nhau.


Ôn Giản Ngôn đứng dậy xoay người vào phòng vệ sinh.
Cánh cửa vừa bị Tô Thành khóa chặt được hắn mở tung một cách dễ dàng, phát ra âm thanh cót két trong đêm tối.


Theo sự kết thúc của tuyến đường đặc biệt, thi thể phụ nữ bên trong đã biến mất tăm, chỉ còn lại đống máu loãng cùng tóc tai bẩn thỉu vương đầy dưới sàn.
Ngâm giữa bồn máu là những mảnh nhỏ bằng giấy xé vụn.


Ôn Giản Ngôn tìm thấy một phần thuộc về "bàn tay", đồng thời cũng thấy một tờ ghi chú trong đó...
"Gia đình hạnh phúc không rời xa nhau."
Theo nghĩa nào đó...!nó cũng đã được thực hiện.


Ôn Giản Ngôn đặt hai tờ ghi chú cạnh nhau so sánh, sau đó quay sang nhìn Tô Thành hỏi: "Nhân tiện, nét chữ trên hai tờ giấy anh thấy trong tay người giấy ở phòng 1304 có khác nhau không?"
Hiển nhiên Tô Thành cũng không ngờ Ôn Giản Ngôn lại hỏi vấn đề đó.


Anh ta trầm ngâm chốc lát rồi chán nản lắc đầu: "Tôi...!tôi không biết nữa."
Lúc trước ở phòng 1304, anh ta chỉ thấy dòng chữ trong mảnh ghi chú mà mình tìm được, còn mảnh trong tay streamer khác thì chỉ được nghe nội dung, căn bản không nhìn thấy chữ viết trong đó hay gì.


"Chí ít anh vẫn còn chút ấn tượng về nét chữ trên mảnh giấy mình tìm được đúng không?"
Tô Thành suy nghĩ một hồi: "Có."
Ôn Giản Ngôn bước tới, đem hai tờ giấy trên tay cho đối phương xem: "Có giống chữ viết trên hai tờ giấy này không?"


Chữ viết tay trên một tờ khá thô, trong khi tờ còn lại thì tinh tế hơn nhiều.
Tô Thành lắc đầu chắc nịch: "Không giống."
"Vậy à."
Ôn Giản Ngôn gật đầu suy tư.
Tô Thành truy hỏi: "Có chuyện gì vậy? Cậu tìm thấy cái gì sao?"


"Không có gì." Ôn Giản Ngôn nhét hai mảnh giấy ghi chú vào túi: "Chỉ muốn xác nhận những mảnh giấy này do chính tay người đã khuất viết, là mong muốn riêng của bọn họ chứ không phải lời nguyền từ kẻ khác."
"Được rồi, bây giờ chúng ta hãy sắp xếp những manh mối đã biết."


Ôn Giản Ngôn nhìn Tô Thành, chậm rãi nói:
"Nếu dựa theo dòng thời gian bị đẩy xuống, tức là cư dân trong phòng 1306 đã ước nguyện và điều ước được thực hiện bởi hình thức rất méo mó, vì thế 1306 xảy ra thảm án diệt môn.


Đứa trẻ trong phòng 1306 bị đưa vào Tỏa Hồn Đàn, sau đó bị hộ gia đình 1304 lấy mất.
1304 xảy ra thảm án diệt môn.
Đâu thể trùng hợp như vậy, đúng không?"
Tô Thành gật đầu.
"Theo thông tin mà bà Văn cung cấp, kẻ trộm Tỏa Hồn Đàn sẽ bị tà linh quấn thân, sau đó phát sinh thảm án diệt môn."


Ôn Giản Ngôn quay đầu chỉ điện thờ trống trải lộn xộn gần đó:
"Cho nên nhất định trong phòng 1306 cũng có một Tỏa Hồn Đàn, và chắc hẳn nó đã bị đám streamer đến trước mang đi."
Tô Thành: "Đúng là thế thật..."
Anh ta nhíu mày, khuôn mặt lộ vẻ hoang mang do dự.
"Có vẻ anh cũng nhận ra."


Ôn Giản Ngôn nở nụ cười, đôi mắt màu hổ phách khẽ cong lên: "...Bà Văn đang nói dối."
"Sau khi xảy ra thảm án diệt môn 1306 thì Tỏa Hồn Đàn 1304 mới chế tạo xong." Ôn Giản Ngôn gõ tay nhẹ lên điện thờ sụp đổ.
"Thậm chí, có lẽ nó được chế tác bởi chính bàn tay bà Văn rồi trao cho nhà kế tiếp."


Tô Thành rùng mình, một cỗ khí lạnh trườn dọc sống lưng, lông tơ trên người anh ta dựng đứng, giọng nói bất giác trở nên khô khốc: "Chờ chút, vậy thì tại sao bà ấy lại bảo chúng ta đi tìm..."


Ôn Giản Ngôn không trả lời mà đi thẳng đến chỗ tủ TV, lấy chiếc điện thoại được đặt bên trên rồi tắt chức năng ghi hình.
[Nhiệm vụ tuyến chính 1: Tổ chức lễ gọi hồn trong phòng 1306 (giới hạn một giờ)]
[Mức độ hoàn thành: 100% Thưởng tích phân: 5000]


[Nhiệm vụ tuyến chính 2: Tiến hành ghi hình nghi lễ gọi hồn, thời lượng không dưới 10 phút.]
[Mức độ hoàn thành: 100% Thưởng tích phân: 5000]
Hắn mở danh sách nhiệm vụ, sau đó lật điện thoại đưa màn hình cho Tô Thành xem.
[Nhiệm vụ nhánh cấp khó được làm mới: Tìm Tỏa Hồn Đàn đã mất]


[Mức độ hoàn thành: 33%]
Tô Thành giật mình: "Đúng rồi, nhiệm vụ nhánh cấp khó có nghĩa là...!không hoàn thành cũng không ch.ết."
Ôn Giản Ngôn gật đầu: "Đúng vậy."


Dù sao hắn cũng hoàn thành nhiệm vụ tuyến chính cuối cùng của hai phó bản, từ từ tìm ra một một số quy tắc ngầm trong phòng livestream Ác Mộng...
Mức độ tự do trong phó bản rất cao, streamer có thể tùy ý lựa chọn tuyến đường khác nhau và phần thưởng khác nhau.


Tuyến chính cuối cùng của phó bản là khó nhất, cũng là thứ nguy hiểm nhất, hơn nữa thường thường đòi hỏi độ lệch cốt truyện cực cao để mở.
Mà các nhiệm vụ nhánh cấp khó thường liên quan đến tuyến chính cuối cùng.
Ôn Giản Ngôn cất điện thoại, từ từ kết luận:


"Được rồi, trong trường hợp này, về mặt cơ bản tôi đã xác định được hành động tiếp theo."
"Cứ để đám streamer khác và bà già bốc phét kia xé nhau, chúng ta không xen vào, tuyệt đối không vì nhiệm vụ cấp khó trễ nải nhiệm vụ tuyến chính."
Hắn vươn tay vỗ vai Tô Thành, trịnh trọng tuyên bố:


"Hết thảy đều lấy mạng chó làm chủ."
Chó cho đến khi phó bản kết thúc là thắng lợi.
Ôn Giản Ngôn tự hiểu rõ về sức mình, hắn không phải kiểu người liều mạng đấu tranh vì chân tướng hay lợi ích.


Hơn nữa từ khi tiến vào phó bản, vận may của hắn cực kém, ngay cả tuyến chính đơn giản trên thẻ nhận dạng cũng phải phí nhiều công sức chứ đừng bàn chuyện chủ động khám phó nhiệm vụ chủ tuyến cuối cùng khó hơn và nguy hiểm hơn.


Ngoài ra, vốn dĩ trời xui đất khiến kiểu gì mà hắn biểu hiện quá tốt trong hai phó bản đầu tiên, biến hắn trở thành một streamer cấp D có thiên phú đọc chậm*, độ mở cửa hàng hệ thống thấp, tích phân cơ bản thấp, cứ thế bị nhét thẳng vào phó bản cấp B.


(*)读条慢 – đọc chậm: chỉ hiện tượng loading vào game mất nhiều thời gian.
Nếu lần này lại vô tình đâm trúng tuyến chính cuối cùng, hắn không dám chắc mình sống nổi qua phó bản tiếp theo không.


Do đó, mặc dù một vài kết luận hiện tại có thể đã tiếp cận chân tướng phó bản nhưng Ôn Giản Ngôn sẽ không tiếp tục tìm hiểu thêm.
...!Không gì quan trọng hơn mạng nhỏ của mình.


Quan trọng hơn là, tích phân còn lại trong tài khoản hắn đã đủ để hắn và Tô Thành sống sót qua khoảng thời gian còn lại của phó bản.
Thỉnh thoảng chỉ cần xử lý nhiệm vụ tuyến chính ch.ết tiệt trên thẻ nhận dạng là ổn.
Với sự hợp tác của cả hai, không khó để giải quyết đống nhiệm vụ này.


Hắn nhìn Tô Thành:
"Được rồi, nhiệm vụ tuyến chính của anh là gì?"
Tô Thành cúi đầu liếc màn hình điện thoại: "Trong vòng một giờ tìm được streamer thứ hai ngoài tôi và cậu."


"Nhiệm vụ này không khó." Ôn Giản Ngôn suy nghĩ chốc lát: "Cho dù chúng ta đứng im trong phòng cũng hoàn thành được, có lẽ bọn họ còn sớm chủ động tìm tới cửa."
Tô Thành sửng sốt: "Ý cậu là sao? "
Ôn Giản Ngôn liếc mắt nhìn anh ta: "Anh không nhớ sao? Bàn tay chỉ dẫn."


Đạo cụ này có thể chỉ ra vị trí một đạo cụ ẩn cho streamer, dựa theo cấp bậc của streamer mà phẩm cấp bàn tay chỉ dẫn cũng được cải thiện.
Nếu Tỏa Hồn Đàn là đạo cụ ẩn, vậy thì những streamer khác có thể tìm nó bằng cách kích hoạt đạo cụ.
"Tuy nhiên chúng ta sẽ rất nguy hiểm."


Ôn Giản Ngôn trầm ngâm nói.
Dù sao quan hệ cạnh tranh giữa streamer đã được hình thành, tích phân và đạo cụ dự trữ của những streamer kia cũng nhiều hơn bọn họ, nếu như thật sự xảy ra xung đột thì người chịu thiệt cũng là bọn họ.


Ôn Giản Ngôn không bao giờ đặt hy vọng sống của bản thân vào lòng tốt của người khác.
Hơn nữa, mặc dù hắn không sẵn sàng chấp nhận rủi ro để mở khóa tuyến đường chính, nhưng nếu những đạo cụ này đã vào túi hắn thì không lý nào hắn lại nhổ ra.


Sống hèn thì được, nhưng tuyệt đối không thể vừa hèn vừa mất tôn nghiêm!
Ôn Giản Ngôn đi tới trước cửa, cẩn thận nhìn ra ngoài phòng 1306.
Hành lang trông kỳ lạ hơn so với trước khi bọn họ bước vào.


Ánh đèn đỏ sậm mờ ảo đã đậm màu hơn lúc nào không hay, đậm đến mức không thể tản ra bao phủ hành lang trước mặt.
Vách tường và sàn nhà bị uốn cong, lõm thành hình vòng cung quái dị.


Vô số hành lang tầng khác tiếp tục nối liền tầng 13, nhưng nếu nhìn vào bên trong cũng sẽ thấy rằng, về mặt cơ bản chúng đều bị bóp thành hình gần giống vòng cung.
Tô Thành nhìn bóng lưng Ôn Giản Ngôn chằm chằm: "Ý của cậu là..."


Chàng trai đang đứng trước cửa quay đầu nhìn anh ta, ánh đèn đỏ như máu tươi rơi vào đáy mắt màu hổ phách, tựa như ánh lửa sáng ngời.
"Tất nhiên phải chủ động xuất kích rồi."
Ôn Giản Ngôn nở nụ cười vô hại: "Tôi thích đối phó đám streamer nhất mà."
Tô Thành: "..."


Không hiểu vì sao, anh ta luôn có dự cảm chẳng lành.
*
"Sắp đến chưa?"
Một streamer dẫn đầu hỏi.
Thoạt nhìn gã còn rất trẻ, dáng người cũng cao, tuy nhiên mặt mày luôn toát ra sự hung ác nhàn nhạt.
Mỗi khi nhìn sang luôn tạo cảm giác ớn lạnh vô hình.


Gã tên Cao Thành Tân, là streamer cấp C+ thuộc công hội top 20, xem như một streamer trung cấp tương đối uy vọng.
"Sắp rồi, bàn tay chỉ dân cho thấy đạo cụ đang ở phía trước."
Vương Hàm Vũ nhìn chăm chú dấu hiệu màu đỏ trên không trung mà chỉ hắn mới thấy được, trả lời.


Cao Thành Tân và hai đồng bạn khác của mình đã nảy sinh xung đột với một đội streamer khác, cuối cùng thắng lợi giành được chiếc Tỏa Hỏa Đàn trong phòng 1306.
Nhưng bọn họ cũng rơi vào gương vì điều trên, mất gần nửa tiếng mới trốn thoát.


Mặc dù không nguy hiểm đến tính mạng song cũng vì thế mất đi tung tích của Tỏa Hồn Đàn.
Cho nên, tuy rằng bọn họ là người chiến thắng cuối cùng nhưng Tỏa Hồn Đàn lại không nằm trong tay họ.


Sau khi rời khỏi gương, bọn họ gặp Vương Hàm Vũ và Trần Mặc, bởi vì hoàn cảnh hai bên tương tự nên đã nhanh chóng đạt thành liên minh tạm thời.


Mặc dù mang tiếng liên minh, nhưng sau khi phát hiện thế giới này còn những tiểu đội streamer khác cũng nhận nhiệm vụ của bà Văn, cũng tìm kiếm Tỏa Hồn Đàn thì mọi người đều sực hiểu...
Trong phó bản này, giữa streamer và streamer chỉ có quan hệ cạnh tranh thuần túy.


Dù sao cũng chỉ có ba cái Tỏa Hồn Đàn, nhưng ai cũng muốn hoàn thành nhiệm vụ.
Liên minh tạm thời là điều cần thiết.
Theo thời gian trôi qua, toàn bộ phó bản đã thay đổi nghiêng trời lệch đất.


Hành lang tầng 13 hoàn toàn nối liền nhau tạo thành vòng tròn khép kín khổng lồ, những hành lang nối thông còn lại cũng vậy, đường đi phức tạp quanh co, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy streamer và tiểu đội khác xuất hiện.
Chính vì điều đó, bọn họ cũng có khái niệm mơ hồ về lực chiến đấu của bên kia.


Ban đầu ắt hẳn có ít nhất tám đội trong phó bản, nhân số mỗi đội dao động từ hai đến ba người.
Nhưng theo thời gian trôi qua, trải qua vài lần chạm trán khiến nhân số giảm mạnh so với ban đầu.
Có người mất mạng dưới tay streamer nhân loại, có người bị lệ quỷ xử lý.


Bây giờ ước chừng chỉ còn 17 18 người trong phó bản, đội ngũ ban đầu chỉ có hai đến ba người cũng nhanh chóng nhận ra bản chất của mối quan hệ cạnh tranh, bắt đầu có ý thức hợp nhất tạm thời.
Đến nay, về mặt cơ bản bọn họ đã hợp thành hai hoặc ba đội.


Trong đó, một đội hoạt động ở tầng hai, một đội ở tầng tám, còn đám Cao Thành Tân vừa lên tầng mười.
Sau khi hợp nhất đội ngũ, các streamr tạm thời có ba địa điểm di chuyển trong phó bản, duy trì trạng thái giằng co bất ổn.


Tuy rằng đôi bên không có xung đột nhưng bọn họ luôn đề cao cảnh giác, dù cho ai nấy đều có bàn tay chỉ dẫn cất trong ba lô nhưng không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.
Tuy nhiên, đội ngũ của Cao Thành Tân đã sớm tỏ vẻ mất kiên nhẫn.


Đội của bọn họ tổng cộng có năm người, ba người tìm thấy Tỏa Hồn Đàn 1306, hai người tìm thấy Tỏa Hồn Đàn 1304.


Theo lý mà nói, bọn họ vốn là đội ngũ có thu thập nhiều nhất trong phó bản, nhưng bởi vì bị thiết lập hệ thống chơi khăm vố đau khiến tất cả nỗ lực của họ đều đổ sông đổ bể, cuối cùng trở thành đội ngũ không có Tỏa Hồn Đàn nào.
Điều này thực sự khiến họ cảm thấy tức điên.


Cho nên sau khi thảo luận đơn giản, bọn họ quyết định chủ động xuất kích, cho dù thế nào cũng phải cướp được một cái rồi tính sau.
Dưới sự trợ giúp của bàn tay chỉ dẫn, tiểu đội Cao Thành Tân cẩn thận tới gần địa điểm.


Bọn họ không chỉ sợ hãi kinh động đối phương mà còn lo lắng động tác của mình quá lớn khiến cho bên kia chú ý, cuối cùng rơi vào kết cục bị hai đội ngũ khác vây công.
Đột nhiên, thình lình phía trước xuất hiện bóng người.


Tiếng bước chân hỗn loạn vang vọng giữa hành lang trống vắng tựa như tiếng trống dồn dập, khiến người ta nhịn không được lo lắng đề phòng.
Âm thanh ở giữa không gian tĩnh lặng có vẻ cực kỳ chói tai, nhóm Cao Thành Tân lập tức thắt chặt thần kinh, đồng thời dừng bước bày ra tư thế sẵn sàng chiến đấu...


"Chờ đã, chờ đã."
Giọng streamer có vẻ cực kỳ hoảng loạn: "Đừng tấn công, tôi chỉ đi một mình thôi."
Đám Cao Thành Tân chú ý thấy streamer kia thực sự chỉ đi một mình, không có bạn đồng hành khác.
Hơn nữa...
Giọng của người này nghe rất quen tai.


Ngay giây sau, đồng tử của Vương Hàm Vũ bỗng co lại.
Hắn ta đột ngột vươn tay đè chặt bắp tay căng cứng của Cao Thành Tân, ngăn cản ý định tấn công của gã: "Chờ chút, tôi biết cậu ta."
Cao Thành Tân giật mình: "Chẳng lẽ..."


Vương Hàm Vũ gật đầu: "Đúng vậy, là streamer lúc trước đồng hành cùng bọn tôi, sau khi tìm thấy Tỏa Hồn Đàn 1304 cũng bị kéo vào trong gương."
Nếu đúng vậy thật thì không thể động thủ.


Không phải vì đám streamer nể nang tình cũ, mà trong những lúc như này càng nhiều đồng bạn nghĩa là càng có cơ hội chiến thắng cao hơn.
Vả lại...! mặc dù đối phương bị kéo vào gương cùng bọn họ, nhưng ba người lại không cùng nhau ra ngoài, do đó có lẽ người kia sẽ biết một vài thông tin khác.


Có thể là về đội ngũ khác, hoặc cũng có thể là về Tỏa Hồn Đàn.
Dù là cái nào cũng đều quan trọng như nhau.
Chẳng mấy chốc streamer đã thở hồng hộc chạy đến.


Sau khi thấy rõ dáng vẻ mấy người trước mặt, hiển nhiên anh ta cũng nhận ra đồng đội trước đây của mình, hai mắt khẽ trợn: "...Đúng...!đúng là anh rồi.
May quá."
Vương Hàm Vũ tiến lên ân cần hỏi thăm: "Cậu có ổn không? Kể từ lúc bị tách ra chúng tôi rất lo cho cậu, cậu có gặp nguy hiểm gì không?"


Tô Thành chạy đứt hơi, thở hồng hộc gật đầu.
Sau khi đứng tại chỗ nghỉ hồi lâu anh ta mới nói: "Có...!có."
Vương Hàm Vũ tiến lên một bước nhìn chằm chằm vào anh ta, dò hỏi: "Cậu nói sao?"
"Anh...!anh còn nhớ NPC đã vào thế giới song song cùng chúng ta không?"
Vương Hàm Vũ sửng sốt.
À, tên NPC đó.


Nói cũng thấy lạ, rõ ràng tên NPC kia bắt đầu đồng hành cùng họ từ tầng 13, nhưng không hiểu sao hắn không hề có ấn tượng gì nhiều về NPC.
Dường như đối phương là kẻ ngoài lề, mặc dù vẫn luôn ở trong đội ngũ nhưng không bao giờ chủ động tiến vào tầm mắt bọn họ.


Dưới tình huống căng thẳng lúc trước, hắn gần như bên mất sự tồn tại của NPC trong đội ngũ.
Nhưng...! sau khi vào thế giới bên trong NPC đã biến mất, không biết có phải hắn bị dịch chuyển đến chỗ khác không, nhưng tách bọn họ lâu vậy thì phỏng chừng đã ch.ết sớm.


Chỉ tiếc không biết hiện giờ đạo cụ ẩn cấp khó trong tay hắn rơi chỗ nào.
Tuy nhiên, Vương Hàm Vũ còn chưa kịp cảm thấy tiếc hận đã nghe thấy Tô Thành kìm nén tiếng thở dồn dập của mình, chậm rãi thốt ra một câu khiến hắn không ngờ:
"Thật ra hắn ta, hắn ta không phải là NPC."
"...!Cái gì? "


Vương Hàm Vũ trợn tròn mắt nhìn chằm chằm Tô Thành đứng gần mình, vẻ mặt bàng hoàng khó tin: "Vậy hắn..."
Mặt của Tô Thành đỏ ửng bởi vì vận động mạnh, lồng ngực phập phồng lên xuống dồn dập, nói bằng chất giọng hơi mất ổn định:
"Hắn là streamer."


"Ngay từ ban đầu hắn đã diễn kịch, hắn vào cùng người của công hội mình, không biết qua con đường nào hắn biết phó bản sẽ xuất hiện quan hệ cạnh tranh, cho nên mới dùng thân phận NPC ẩn núp bên cạnh chúng ta."
Tất cả ánh mắt đều tập trung lên Tô Thành.


Tô Thành hít sâu một hơi nói tiếp: "Tôi, thật ra vị trí của tôi sau khi trốn thoát khỏi gương cách phòng 1304 khá gần, cho nên tôi đã trở về lấy Tỏa Hồn Đàn.
Vốn dĩ tôi chuẩn bị tìm mọi người, nhưng trước khi tìm được mọi người thì đã đụng phải tên NPC kia.


Hắn dùng kế lừa tôi lấy Tỏa Hồn Đàn, còn định giết tôi bịt miệng nhưng cuối cùng tôi vẫn trốn thoát..."
Dưới ánh mắt quan sát của nhiều streamer, Tô Thành cảm thấy đáy lòng thấp thỏm.
Anh ta không giống như Ôn Giản Ngôn, không phải loại người nói dối không thèm chớp mắt.


Dưới loại tình huống căng thẳng này, anh ta rất dễ nói năng lộn xộn bởi vì căng thẳng quá mức.
Tuy nhiên với tư cách là chuyên gia nói dối, nhoáng cái Ôn Giản Ngôn đã nghĩ ra giải pháp.
Đó là - "chạy".


Chạy quá nhanh có thể khiến nét mặt con người thay đổi, da mặt đỏ ửng, hô hấp cũng trở nên dồn dập khó khống chế.
Những hiện tượng sinh lý bản năng kia có thể che giấu hoàn hảo phản ứng bản năng khi nói dối.


Cho dù những người khác phát hiện Tô Thành nói năng lộn xộn không đủ logic thì phản ứng đầu tiên của họ cũng không phải là nghi ngờ anh ta nói dối, trái lại sẽ quy nó vào trạng thái sinh lý hiện tại.
Sự thật chứng minh, chuyên gia nói dối phán chỉ có chuẩn, biện pháp đưa ra thật sự rất hữu ích.
"Nhưng..."


Tô Thành thở hổn hển, móc một đồng tiền được gấp bằng giấy vàng: "Tôi đã lấy được thứ này từ hắn trước khi trốn thoát."
Trong tầm mắt, dấu hiệu màu đỏ của bàn tay chỉ dẫn treo lơ lửng trên đầu Tô Thành, nhấp nháy chỉ xuống phía dưới, biểu thị sự tồn tại của đạo cụ ẩn.


Ánh mắt của Vương Hàm Vũ nóng rực, hắn bất giác tiến lên một bước.
Đạo cụ cẩn cấp khó.
Nhưng Tô Thành lại đút đồng tiền vào túi rồi nói tiếp: "Dựa theo những gì tôi biết thì nhóm bọn họ có tiến độ nhanh nhất, bây giờ đã lấy được hai Tỏa Hồn Đàn."
Cái gì?


Đã thu thập được 2/ cái?
Hai mắt của Cao Thành Tân sắc lạnh, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
Đây là tin tức mấu chốt có thể phá vỡ cân bằng toàn bộ cục diện.


Phải biết trong mỗi đội nhỏ đều có một tấm gương ra vào thế giới song song, cho nên chỉ cần đội nào tìm được ba Tỏa Hồn Đàn trước thì có thể đến chỗ bà Văn bàn giao nhiệm vụ, và bọn họ cũng chẳng còn hy vọng gì.
Lúc này, gã đột nhiên nghĩ đến lời Tô Thành vừa nói:


"Cậu bảo hắn theo công hội tiến vào? Cậu có biết hắn thuộc công hội nào không?"
Tô Thành cố gắng giữ vững vẻ ngoài trấn định, từ từ nhả ra hai chữ: "Ám Hỏa."
*


Bên kia, chàng trai mang đôi mắt màu hổ phách đứng dưới ánh đèn đỏ sậm, bình gốm màu đen trong bàn tay hắn càng làm nổi bật ngón tay thon dài cùng làn da trắng nõn.
"...!Đúng rồi, nếu để bọn họ lấy lại cái bình lần nữa thì sẽ hoàn thành nhiệm vụ."


Hắn khẽ nheo mắt, hàng mi dài rậm che khuất ánh sáng rực rỡ nơi đáy mắt, giọng nói mang theo một chút quyến rũ huyễn hoặc.
Đoạn, hắn thì thầm cất tiếng giữa hành lang sâu hút:
"Chúng ta đâu thể để loại chuyện này xảy ra, đúng không?"
Tác giả có lời muốn nói:


Ôn Giản Ngôn: Nếu đã làm gậy chọc cứt thì phải quấy cứt đến cùng! (Cùng lắm ném nồi lên đầu Ám Hỏa).






Truyện liên quan