Chương 77: PN3: Tiết mục phu thê

Dịch: Thiên Thiên
Từ khi công khai, Tần Mang cũng không muốn che giấu nữa.
Thừa dịp được nghỉ phép, chỉ thiếu điều muốn treo lên người Hạ Linh Tễ thôi.
Ngay cả khi Hạ Linh Tễ đi làm cũng muốn phải đi theo anh.


Với điều này, tất cả nhân viên công ty đều bày tỏ sự chào đón nồng nhiệt, vì Hạ phu nhân lần nào tới công ty cùng không bao giờ đến tay không!!!!
Nếu không là trà chiều, thì cũng là đồ ăn khuya.
Vì thế, bài ghim đầu tiên trên diễn đàn tập đoàn Hạ thị dạo gần đây chính là—


[Hôm nay Tần nữ thần có đến thăm ban không?]
Bên dưới phần bình luận chính là một loạt ảnh đồ ăn khuya, trà, trái cây, thỉnh thoảng còn có ảnh Tần Mang đi dạo quanh công ty.
Dù lộ ra việc mình đã kết hôn nhiều năm, nhưng Tần Mang vẫn tràn đầy sự nữ tính.
Ngây thơ, trong sáng và lộng lẫy bắt mắt.


Cười rộ lên không có chút tạp niệm nào.
[Huhuhu, Tần nữ thần vừa nhìn là biết được bảo vệ cực tốt.]
[Chính là do Boss chiều chuộng đấy.]
[Lầu trên có thông tin gì chăng?]


[Này, mọi người đoán xem vì sao Boss lại muốn dọn sạch các phòng ban trên tầng cao nhất, để chỉ có một mình phòng tổng giám đốc ở đó?] ( Để văn phòng play khum lộ đóa =)))))
[Đờ mờ, toàn bộ tầng dọn sạch? Chính là những gì mà tui đang nghĩ sao!]
[A a a a a a a a, thật sao? Thật sao? Thật sao?]


[@Tùng Trăn, thư ký Tùng, ngoi lên tiết lộ chút tin tức nội bộ gì đi?]
[Không thể nào, làm gì có chuyện đấy được. Hạ tổng không phải là người sẽ làm ra chuyện văn phòng play đó đâu!]
[Lầu trên to gan đấy!]
[Dám nghi ngờ Hạ tổng!]




[Khụ, Hạ tổng không phải là người đàn ông như vậy, nhưng….Phu nhân…… Hình ảnh.jpg]


Trên bức ảnh, là ảnh tuyên truyền cho phim điện ảnh mới của Tần Mang.
Cô mặc một bộ váy dài cổ trang đầy phong tình quyến rũ, cùng chín chiếc đuôi dài, giống như một cửu vĩ yêu hồ đầy câu hồn đoạt phách.
Hoạt sắc sinh hương.
Yêu dã câu nhân.


Giống như tiểu yêu tinh trong lời đồn có thể mê hoặc vị thần cao cao tại thượng phá giới vì cô.
Như này thì ai có thể chịu đựng được!
Mọi người nhìn nhau—
Vậy nên?
Boss cứ vậy mà bị mê hoặc sao?
Tuy nhiên, lúc này văn phòng Tổng giám đốc không giống như mọi người tưởng tượng.


Trên ghế sofa dành cho khách.
Tiểu yêu tinh Tần Mang duỗi cẳng chân tinh tế thon dài đặt lên trên đùi của vị thần cao cao tại thượng, không dám xúc phạm.
Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp có chút không tình nguyện: “Đã hết đau từ lâu, sao anh vẫn còn bôi thuốc?”
“Chống viêm.”


“Tiệm xăm ven đường mà em cũng dám tùy tiện đi à?”
Giọng nói của Hạ Linh Tễ nhẹ nhàng, nhưng lộ ra sự trầm tĩnh không thể bắt bẻ.
Tần Mang đuối lý, chỉ dám nhỏ giọng lẩm bẩm: “Anh không thể cảm động một chút sao?”
Chỉ biết giáo huấn cô.


Hơn nữa, tiệm xăm nhà người ta chỉ là tình cờ cô gặp bên đường.
Nhưng nó rất lớn nhé!
Còn có giấy phép kinh doanh nữa.
Nhưng với kiểu gia đình như bọn họ, đừng nói là trình độ xăm hình, ngay cả khi ăn uống bên ngoài cũng đều phải cực kỳ cẩn thận.


Hạ Linh Tễ rũ mắt xuống nhìn ba vòng tơ hồng mỏng manh quấn quanh mắt cá chân nhỏ nhắn của cô gái, đầu ngón tay chấm chút thuốc mỡ trong suốt rất nhẹ nhàng xoa lên, như sợ làm đau tới cô.
Thực ra đã không còn đau lâu rồi.
Nhưng Hạ Linh Tễ lại cảm thấy cô đau.
Một lúc lâu sau.


Người đàn ông mới nói với tông giọng trầm thấp mà dịu dàng: “Em có hối hận không?”
Tần Mang cau mày, vô thức muốn tức giận nhưng đột nhiên dừng lại.
“Vậy còn anh thì sao?”


“Mạnh Thính nói, ngày đó bên ngoài đám cháy, khói đen đầy trời, ngay cả những nhân viên cứu hộ cũng không dám đi vào.”
“Anh có hối hận không?”
Nói đến đây, giọng Tần Mang có chút nghẹn ngào.
Nhưng cố nén lại, không khóc ra.


Dưới ánh đèn, khóe mắt cô gái chứa đầy nước, đỏ ửng lên như một sư tử trắng nhỏ đã chịu một sự ấm ức nào đó quá lớn vậy.
Hạ Linh Tễ theo bản năng chạm nhẹ vào khóe mắt cô.
Động tác vừa dịu dàng vừa ôn nhu.
Sau một lúc.


Tần Mang giọng mũi mang theo chút mềm mại, nhẹ nhàng vang lên: “Anh còn chưa rửa tay.”
“Thuốc mỡ cọ lên mặt em rồi.
“Xin lỗi.”
“Em khóc đẹp quá, anh không nhịn được.”
Tần Mang: “…..”
“Anh không thể nói điều gì dễ nghe một chút để dỗ dành em sao?”
“Ừm.”


Yết hầu của người đàn ông hơi lăn lộn.
Đôi môi mỏng lạnh lẽo chạm vào khóe môi ẩm ướt mềm mại như cánh hoa của cô gái, giống như nỉ non mà thì thầm: “Khóc đến mức tim anh cũng đau nhói.”
Họ đã hôn nhau vô số lần.
Nhưng.


Hôm nay Tần Mang có thể rõ ràng cảm nhận được anh coi cô như bảo bối, cũng đau lòng để ý.
Chứ không phải thuận miệng dỗ dành cô.
Không biết qua bao lâu.
Hạ Linh Tễ nói: “Không hối hận.”


Hàng mi cong như cánh bướm của cô gái khẽ chớp chớp, bàn tay xinh xắn quấn quanh lên cần cổ thon dài của người đàn ông.
Cô nói: “Em cũng không hối hận.”


Văn phòng theo trường phái siêu thực cùng chủ nghĩa tối giản đã thay đổi rất nhiều so với những ngày tháng lạnh lẽo và nhạt nhẽo trước đây, lúc này đã có tất nhiều đồ dùng dành cho phái nữ được để ở khắp nơi.


Ví dụ, có một thỏi son bị kẹt trong ống đựng bút màu bạc lạnh lẽo trên bàn làm việc.
Ngoài ra còn có một chiếc dây buộc tóc xinh xắn được treo lên chiếc bút kim loại.
Các loại tạp chí cùng không chỉ còn đơn giản là về tài chính, kinh tế mà còn thêm các loại về giới giải trí, thời trang.


Tất cả các mặt bìa đều là Tần Mang.
Không biết bắt đầu từ khi nào.
Tần Mang đã hoàn toàn xâm nhập vào cuộc sống của anh.
Giống như phòng thay đồ ở nhà vốn thuộc về Hạ Linh Tễ, giờ đây cũng chứa đầy đồ trang sức mà cô ngẫu nhiên thuận tay vứt linh tinh ở đó.
*


Nhờ diễn xuất xuất sắc của Tần Mang trong bộ phim [Bệnh trầm cảm], đã được chọn tham gia Liên hoan phim quốc tế để cạnh tranh với những nữ diễn viên ưu tú nhất trên thế giới, cùng tranh đoạt chiếc cúp Ảnh hậu quốc tế.


Là người mới trong lĩnh vực điện ảnh, tuy vai diễn này nhận được rất nhiều những đánh giá cao, nhưng theo lời đạo diễn, việc lựa chọn nữ diễn viên chính xuất sắc nhất cho giải thưởng quốc tế này có liên quan đến sở thích cá nhân của ban giám khảo, đề tài phim này của bọn họ không phải là ứng cử viên được yêu thích cho các giải thưởng quốc tế.


Cho nên, khả năng cao là sẽ trở về tay không.
Nhưng—
Lọt vào danh sách đề cử cũng là một sự khẳng định.
Lần này tới là để tích lũy kinh nghiệm.
Tần Mang rất lạc quan tích cực.


Mạnh Thính càng lạc quan hơn: “Có một số nữ minh tinh muốn tham gia đi thảm đỏ của liên hoan phim quốc tế lần này phải vận dụng mối quan hệ khắp nơi. Mà em đã có tác phẩm lọt vào vòng đề cử, là đã vượt xa bọn họ rồi.”


“Không lấy được giải thưởng, chúng ta cũng không thể làm mất mặt nữ minh tinh trong nước được!”
Phó Diên bấm vào danh sách lịch trình: “Dù sao bây giờ em với Hạ tổng cũng đã công khai rồi, những đồ trang sức cao cấp trong nhà em đều có thể thoải mái đeo.”
Tần Mang cũng nghĩ như vậy.


Các thương hiệu trang sức cũng gửi đến những cái đó, đẹp thì đẹp, hoa lệ thì có hoa lệ, nhưng có chút mang theo hơi hướng nội tâm cá nhân.
Không thể so sánh được với những món trang sức cao cấp mà cô đấu giá được, hiện đang ở trong phòng sưu tập đá quý của cô.
Ngày hôm đó.


Tần Mang xuất hiện trên thảm đỏ Liên hoan phim quốc tế trong bộ váy cao cấp màu trắng hoa văn gốm sứ Thanh Hoa, hoa văn được thêu dày kết hợp hoàn hảo với các yếu tố văn hóa truyền thống của nước mình, thiết kế tinh xảo tỉ mỉ, cùng với thân hình vốn đã xinh đẹp lộng lẫy đến rung động lòng người của cô, hiện giờ được các nhà tạo mẫu dồn hết tâm sức vào việc tạo lớp trang điểm.


Để khán giả và người hâm mộ nhìn thấy một Tần Mang khác.
Cô không chỉ có thể xinh đẹp rực rỡ, lộng lẫy như ánh mặt trời, mà còn có thể xinh đẹp đến mức cao quý, lãnh đạm như hoa trong gương, trăng trong nước.
Ngay cả truyền thông quốc tế cũng cho cô một ống kính cận cảnh.


Với xưng hô “người đẹp thần bí đến từ phương Đông.”


Tần Mang dưới ống kính của nước ngoài, với bối cảnh thiết kế Châu Âu lộng lẫy, cô như người đẹp cổ điển phương Đông bước ra từ một bức tranh sơn dầu thời Trung Cổ, là sự kết hợp hoàn hảo của sự sang trọng huyền bí của phương Đông và sự lãng mạn cổ điển của phương Tây.


Tần Mang một lần nữa dựa vào vẻ xinh đẹp lộng lẫy của mình mà thoát vòng.
Nhưng, hot search lại là—
#Mỹ nhân hệ “bình hoa” Tần Mang thống nhất thẩm mỹ toàn cầu#


Kết thúc liên hoan phim, vì vấn đề đề tài phim, Tần Mang cũng không bất ngờ về việc không đoạt giải, ngay đêm đó đã phải bay về Trung Quốc.
Lúc này, trong khoang thương gia cũng chỉ có đoàn đội của họ.


Tần Mang sau khi tẩy trang khuôn mặt vẫn trong sáng lộng lẫy, lười biếng nằm trên chiếc ghế mềm mại thoải mái, đôi môi đỏ mọng chậm rãi nói một câu: “Mỹ nhân thì mỹ nhân, hệ “bình hoa” là cái quái gì?”


Ngoài ra, sao các fans của cô lại nói cô là hệ bình hoa, mặt sau lại còn thêm biểu tượng mặt cười đầy mờ ám vào phía sau?
Thấy vẻ mặt mơ màng của Tần Mang.
Tiểu Đồng, người lúc này đã ẩn nấp trong siêu thoại Cực Quang nháy mắt đã hiểu ngay.
Mỉm cười hehe.


Sau đó im lặng mà share siêu thoại cho Tần Mang”
“Chị, chị lướt siêu thoại này một lát liền hiểu.”
[Siêu thoại Cực Quang]
Khoảng thời gian này, Tần Mang hoặc là bận rộn dính lấy Hạ Linh Tễ, hoặc là bận rộn với lịch trình làm việc, còn có kịch bản của phim mới, làm gì có thời gian để lướt weibo.


Cô biết mình cùng Hạ Linh Tễ có tên CP là “Cực Quang” nhưng vẫn chưa đặc biệt vào xem lần nào.
Lúc này.
Những bài đăng được ghim trên đầu của siêu thoại chính là một loạt những bức ảnh của tài khoản Loạn Mã đăng lên.


Trong ảnh, một chiếc bình hoa màu hồng phần lộng lẫy xinh đẹp do cung đình ngự chế, đang cắm một bông hoa bỉ ngạn đen, trọng điểm là—
Các bình luận bên dưới đều là “chảy máu mũi”, “tui hiểu, tui hiểu”, “hí hí hí hí”,….
Như là đang nhìn thấy những bức ảnh đầy ɖâʍ mỹ.


Tần Mang càng nhìn càng cảm thấy những bức tranh này vừa sắc vừa xấu hổ!
Bình thường đều trêu đùa với Hạ Linh Tễ lúc riêng tư thì cũng coi như thôi đi.
Bây giờ đều bị mọi người biết hết rồi.
A a a  a a!!!
Trái tim nhỏ của Tần Mang run rẩy.
Giữ chặt điện thoại, tiếp tục lướt xuống.


Sau khi xem xong siêu thoại Cực Quang cùng với những hình ảnh chiếc bình và đóa hoa bỉ ngạn trong đó—
Tần Mang quay lại đọc những bình luận của fans trên hot search.
“Hoa cắm trong bình hoa? Hô hô hô!”
“Tui nở một nụ cười dần mất đi sự trong sáng.”


“Cái bình hoa này…. Đừng nói nữa, đúng là giống Tần nữ thần thật, vừa xinh đẹp, lộng lẫy lại…..lả lướt hấp dẫn?
“Ha, lần đầu tiên tui biết một cái bình hoa lại có thể được dùng từ lả lướt để hình dung miêu tả đấy.”


“@Tần Mang bảo bối đừng xem, là bình luận không hay ho gì đâu.”
“Ôi, lầu trên làm tui cười ch.ết hahahahaha”
Huhuhu, cô không còn mặt mũi để gặp ai nữa rồi!
Càng không có cách nào nhìn thẳng vào hai chữ “bình hoa” trên weibo này nữa!!


Gần đây ở trên trường, Hạ Linh Tễ thích miêu tả cô như một chiếc bình hoa, còn mình là một cành hoa bỉ ngạn.
Sau đó.
Liên tục thực hành các cách “cắm hoa” khác nhau.
Cái người Loạn Mã kia rốt cuộc là ai!
Vậy mà có thể giống với mạch não của Hạ Linh Tễ như vậy!!!


Nhìn thấy Tần Mang che mặt, Tiểu Đồng khẽ ho một tiếng: “Chị nhìn theo hướng tích cực đi, lần này thoát vòng là chiếc bình hoa gốm sứ Thanh Hoa, khác hoàn toàn bình hoa màu hồng phấn phong cách cung đình trên bức tranh mà.”
Tần Mang lạnh mặt: “….”
Có gì khác nhau.
Cho dù là bình hoa gốm sứ Thanh Hoa.


Hay là bình hoa cung điện màu hồng phấn.
Tóm lại—
Cô không thể thoát khỏi cái danh hiệu “bình hoa” này!
Tần Mang tức giận mà gõ một dòng chữ lên màn hình.
Ấn đăng lên.
Tần Mang V: [Về sau các em đừng xưng là Tiểu Lưu Mang nữa, sửa tên thành Tiểu Lưu Manh đi!]
Fans: Hahahahaha!


Đầu sỏ gây tội chính là cái người Loạn Mã kia.
Tần Mang hơi nheo mắt lại.
Nếu để cô biết.
Là ai đã vẽ những bức tranh hoa cắm trong bình hoa kia—
Vì cảm thấy quá xấu hổ.
Sau khi Tần Mang lướt qua vài bức ảnh cùng Hạ Linh Tễ, thì không thể lướt thêm được nữa.


Đã bỏ lỡ một loạt những bức tranh quan trọng liên quan tới sợi chỉ đỏ quấn quanh chiếc lồ ng.
Dù sao.
Hiện giờ chỉ có cô và Hạ Linh Tễ là những người duy nhất biết về sợi chỉ đỏ.
……
Khi đến Thâm Thành.


Phó Diên nhắc nhở một câu: “Đừng quên, sáng mai hai người sẽ ghi hình chương trình thực tế của các cặp vợ chồng đấy.”
“Tổ tiết mục sẽ trực tiếp đột kích bất ngờ.”
“Em biết rồi.”
Tần Mang kéo dài giọng điều, như không quá để tâm lắm.


Cho dù tổ tiết mục có đột kích bất ngờ, cũng không thể đột kích tới cô.
Dù sao, nếu muốn đi vào, cũng phải trải qua tầng tầng lớp lớp xét duyệt.
Đợi khi vào rồi, mọi thứ đều đã sẵn sàng.
Máy bay bay hơn 10 tiếng.
Chiều hôm sau.


Tần Mang đột nhiên trở về, nữ quản gia của trang viên Hoàn Hồ trước nay vốn rất kiên định trầm ổn, lúc này đáy mắt cũng hiện lên chút vui mừng.
Phu nhân không có ở nhà, cả trang viên đều cảm thấy trống rỗng.
Tần Mang nhớ tới vừa rồi nhìn thấy xe của anh: “Hạ Linh Tễ đâu?”


Quản gia từ lâu đã quen với việc Tần Mang trực tiếp gọi tiên sinh bằng tên.
“Tiên sinh đang ở thư phòng ạ.”
“Thư phòng?”
Tần Mang tưởng anh đang làm việc.
“Trước tiên đừng nói với anh ấy.”


Tiện tay đưa vali cho quản gia, cô cũng không vội đi thư phòng tìm người, mà ngược lại đi vào phòng ngủ chính tắm rửa trước, sau đó mới lười biếng uể oải kéo áo ngủ đi đến thư phòng.


Lọt vào tầm mắt là thân hình thon dài sắc sáo đang ngồi ở bàn làm việc, dưới ánh đèn chiếu sáng, có lẽ lúc này anh đang đắm chìm vào trong “công việc”, hiếm khi không phát hiện đến bóng dáng tinh tế đang lén lút đi chân trần vào cửa.
Có vẻ như thứ anh đang cầm không phải là một cái bút?


Tần Mang đứng ở phía sau lưng anh, lặng lẽ nhìn ngó.
Nhìn thấy được—
Anh đang cầm một cây bút lông màu đỏ, phác họa những chú sư tử nhỏ xinh xắn và đáng yêu trên tờ giấy trắng.
“Oa.”
Không đợi cô có thể thốt hết lên lời ngạc nhiên.


Vòng eo thon gọn chỉ một tay cũng có thể ôm hết của cô gái bỗng dưng bị cánh tay rắn chắc hữu lực của người đàn ông ôm lấy.
Giây tiếp theo.
Liền ngồi lên đùi anh.
Tần Mang đột nhiên không kịp phòng bị, đôi mắt to tròn đen láy trợn tròn lên, trong mắt vẫn còn vẻ kinh ngạc:


“Anh làm em sợ đấy!”
Muốn dọa người nhưng lại bị dọa ngược lại.
Quá mất mặt!
Hạ Linh Tễ thuận tay để bút xuống, đôi môi mỏng khẽ cong: “Có qua có lại thôi.”
Hương thơm trên người cô gái bay tới, trong không gian tràn ngập hương hoa hồng thơm ngát.


Như một tiểu yêu tinh trêu chọc lòng người.
“Hạ tổng nhà chúng ta ~ đang bận việc gì đây?”
Đầu ngón tay trắng nõn của Tần Mang chỉ vào con sư tử nhỏ màu đỏ, cảm giác như đã nắm được điểm yếu của anh: “Ồ ~ đang học vẽ tranh à.”
Ngoại trừ giấy vẽ tranh.


Còn có các loại tài liệu vẽ đang hiện lên trên màn hình Ipad trên giá đỡ.
Là các bước cơ bản để vẽ một con sư tử nhỏ xinh xắn.
Tần Mang tưởng anh là người mới học căn bản, không hề có ý nghĩ anh cùng với cái người Loạn Mã chuyên sản xuất cẩu lương trên siêu thoại Cực Quang là một.


Những ngón tay thon dài mảnh khảnh của Hạ Linh Tễ đùa nghịch với ngọn tóc xoăn sóng của cô.
Vì tham gia liên hoan phim quốc tế, Tần Mang đã nhuộm lại mái tóc dài màu vàng hồng của mình thành màu đen.
Lúc này đang xõa tung sau lưng, đen thẫm như mực.


Càng tăng thêm vẻ đẹp của làn da trắng tuyết cùng đôi môi đỏ mọng kiều diễm.
Đối diện với đôi mắt cười cong cong đầy mong đợi đó, Hạ Linh Tễ thản nhiên thừa nhận: “Đúng vậy.”
Tần Mang nghẹn lại.


Tưởng mình đã nắm được điểm yếu của anh, tưởng Hạ Linh Tễ là người toàn năng, không gì không biết, nhưng không ngờ vậy mà anh cũng có những phương diện không biết, hơn nữa vẫn còn đang trong quá trình học.
Không nhịn được mà tựa cằm lên vai anh.
“Sao đột nhiên lại muốn học vẽ?”


Hạ Linh Tễ có thể dễ dàng chạm vào mắt cá chân mềm mại, tinh xảo như sứ của cô, chậm rãi lướt qua ba vòng tơ hồng trên đó: “Đương nhiên là vì……”
“Bà Hạ muốn xăm hình gì, thì anh sẽ đích thân vẽ hình đó cho em.”


Tần Mang còn tưởng muốn cùng anh trao đổi nghiêm túc về các vấn đề hội họa.
Giây tiếp theo.
Hơi thở của anh dừng ở bên tai cô.
Giọng nói lạnh lẽo như suối trong, thêm chút trầm thấp từ tính: “Nước trên người em—”
“Chưa lau khô.”


Tần Mang lúc đầu còn chưa nhận ra, rõ ràng lúc cô đi ra, tóc đã sấy khô rồi, sao có thể còn chưa khô nữa.
Cho đến mấy giây sau.
Khuôn mặt trắng nõn của cô gái như được phủ lên một lớp phấn hồng đỏ bừng.
Bỗng nhiên vùi người vào lòng Hạ Linh Tễ.
A a a a a a a!


Đồ đàn ông chó này không biết xấu hổ!!!
Phòng làm việc vốn vắng lặng.
Lúc này những sự phóng túng cùng kiều diễm và hương thơm hòa quyện vào nhau trong không gian sáng rực.
Tần Mang xấu hổ không nói được lời nào.
Tuy nhiên, hôm nay Hạ Linh Tễ lại rất muốn trò chuyện với cô.
Ví dụ.


Lúc anh “rảnh rỗi”, sẽ cầm cây bút lông màu đỏ, giơ lên phía trên làn da trắng như tuyết của Tần Mang, tưởng rơi nhưng không rơi: “Tối nay bà Hạ muốn xăm hình gì đây.”
Lông mi Tần Mang run rẩy, cảm thấy lời nói này của anh có ý nghĩa gì đó sâu sa.


Để tránh cho Hạ Linh Tễ có ý định chơi xấu, cô đã ra tay trước.
Cô gái nắm lấy cổ tay của người đàn ông đang giơ trước người, lắc lắc: “Anh nghiêm túc chút đi.”
Bị bà Hạ thúc giục.
Hạ Linh Tễ rất biết nghe lời mà “nghiêm túc” —


Cây bút lông màu đỏ giữa xương ngón tay của anh rơi xuống bàn.
Tần Mang nghiêng đầu nhìn.
Trong lúc đang định thở phào nhẹ nhõm.
Đột nhiên sức mạnh ập tới, đôi mắt cô mở to, vô thức cắn vào một bên cổ trắng lạnh của người đàn ông.
Quá “nghiêm túc” rồi.
Bóng đêm nồng nàn.


Trong lúc Tần Mang đang mơ màng, không nhìn thấy Hạ Linh Tễ đã cầm cây bút lông sắp rơi khỏi bàn lên. (Hạ cáo già =))))))
*
Sáng hôm sau.
Chương trình thực tế về các cặp vợ chồng đã chính thức bắt đầu ghi hình.


Ngoài Hạ Linh Tễ và Tần Mang, cùng tham gia chương trình còn có một đôi nam nữ minh tinh nổi tiếng và có nhiệt độ cao trên mạng, một cặp vợ chồng diễn viên khoảng ba mươi tuổi, khá nổi tiếng trong ngành, đã kết hôn được 10 năm, và cặp đôi cuối cùng là hai vợ chồng siêu sao điện ảnh và truyền hình nổi tiếng đã kết hôn hơn 20 năm.


Tổ tiết mục lần này đã chi rất nhiều tiền.
4 đôi vợ chồng, đôi nào cũng có địa vị cao ngất.
Chắc chắn có rất nhiều thứ đáng xem.


Theo suy đoán của cư dân mạng, cặp vợ chồng trẻ đỉnh lưu chắc hẳn là vợ chồng mới cưới ngọt ngào dính nhau, còn hai cặp còn lại cũng là đôi vợ chồng già, về phần Hạ Linh Tễ và Tần Mang—
Mọi người đều không đoán được.


Nhưng có người chỉ ra: Chắc Tần Mang rất khó khăn mới lên được vị trí Hạ phu nhân, cũng không dễ dàng gì mới có được trái tim vị kia, chắc hàng ngày đều phải nỗ lực cố gắng rất nhiều, ví dụ sẽ tôn sùng vị kia như thần, cẩn thận hầu hạ, dỗ dành như tổ tông.


Tiểu yêu tinh đứng đầu giới giải trí and vị thần cao cao tại thượng hệ cấm dục, đôi vợ chồng này, ai chủ động hơn ai, là điều rõ ràng có thể nhìn ra.
Những suy đoán tràn lan trên mạng.


Là chương trình thực tế hot nhất hiện nay, nên tập đầu tiên sẽ ghi lại một cách tự nhiên cuộc sống hàng ngày đời thường của mỗi cặp đôi.
Ví dụ như hình thức ghi hình và phát sóng cũng là cái loại mà mọi người thích nhất, trong khi ghi hình thì sẽ thỉnh thoảng livestream trực tiếp 30 phút.


Tăng thêm nhiệt độ tham gia của khán giả.
Đợi khi chương trình được phát sóng chính thức, sẽ có càng nhiều người tới xem hơn.
Tóm lại 4 đôi vợ chồng, mỗi đôi đều có nhiều thứ để xem.
Khán giả trong 4 phòng livestream chạy qua chạy lại vui vẻ vô cùng.


Khi mọi người nhìn thấy những tòa nhà lộng lẫy, sang trọng và xa xỉ như cung điện xuất hiện trong phòng live của Tần Mang và Hạ Linh Tễ, suýt chút nữa cho rằng mình đang xem một bộ phim truyền hình gia đình hào môn giàu có nào đó đã được xử lý hậu kỳ.
Đây mới thật sự là hào môn.


Cho đến khi camera bước vào đại sảnh.
Khán giả mới cảm thấy có chút quen thuộc, dù sao lần trước Tần Mang ghi hình chương trình thực tế cá nhân cũng chính là ở đây.


[Cuối cùng tui cũng biết vì sao ngoại cảnh lần trước không được chiếu rồi, nếu cảnh này được chiếu lên thì nhất định sẽ bị lộ ngay!]


[Ở thành phố tấc đất tấc vàng như Thâm Thành, vậy mà lại có một khu biệt thự lớn như vậy, đây không phải là một gia đình hào môn có tiền bình thường, chắc chắn là gia đình có gia tài chất đống, chỉ có thể nói không hổ là Hạ gia mà.]


[Nhân tiện, tui vẫn không biết bối cảnh gia đình của Tần nữ thần, nghe nói bọn họ là liên hôn thương nghiệp?]
[Liên hôn thương nghiệp cái gì, rõ ràng là cô bé lọ lem được gả vào gia đình hào môn mà.]


[Chờ 2 giây, tui nhớ Tần Mang trước đó có nói khi còn bé cô ấy đã có một phòng sưu tập đá quý mà, xin hỏi là cô bé lọ lem nhà nào mà có một phòng đá quý riêng vậy?]
[Hạ thần ra rồi kia!!]
[Ể, vì sao lại chỉ có một mình nam thần ra vậy?]


[Á á á á, Hạ thần mặc quần áo ngủ mà cũng đẹp trai quá. Sao bây giờ, ngay cả mái tóc bù xù tui cũng cảm thấy đầy sự gợi cảm là sao!!!]
[Hạ tổng, vợ anh đâu?]
[Anh mau gọi vợ anh ra đi, chúng em muốn xem hai người phát cẩu lương!!!]
[Đờ mờ, mọi người, mau nhìn lên cổ của Hạ thần đi….]


[Đây là bị cắn sao?]
[A a a a a a a a, đây là trái ngọt cho việc 6 giờ sáng chống mắt lên, ngồi chầu chực ở phòng live sao nên có được sao]
[….]
Mặc dù có ống kính ở đây.
Nhưng Hạ Linh Tễ vẫn coi như không có gì.


Cũng không có ý định chào khán giả đang trong phòng live đang nhiệt tình kêu gào chào anh.
Nhóm người tổ tiết mục cũng không dám ép Hạ Linh Tễ nói chuyện.
Chỉ có thể cứ lúng ta lúng túng mà quay quay chụp chụp.


May là khuôn mặt này của Hạ Linh Tễ quá đẹp trai, ngẫu nhiên chụp một bức ảnh cũng có thể làm bìa tạp chí thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, chứ đừng nói đến việc ghi hình mọi hành động như bây giờ của anh.
Anh đang pha cà phê.


Các khớp xương ngón tay thon dài, đâu đâu cũng toát ra sự thanh lịch, cao quý khi sống trong nhung lụa.
Giống như là một khung cảnh đẹp mãn nhãn người nhìn.
Vì vậy cho dù anh không nói chuyện, thì số người trong phòng live cũng ngày càng nhiều.
Khán giả có thể không cảm nhận được.


Nhưng các nhân viên ở đó có thể cảm nhận được rõ ràng cảm giác áp bức cùng cực.
Nội tâm cầu nguyện Tần nữ thần nhanh nhanh xuất hiện đi!!
Mà lúc này, trong phòng ngủ chính.


Tần Mang không hề biết gì về việc bên ngoài, lúc này đang mơ màng ngơ ngác mở mắt ra, phát hiện bên cạnh vẫn không có người như thường lệ.
Lúc rửa mặt.
Luôn có cảm giác như mình đã quên mất điều gì đó.
Nhưng khi suy nghĩ về nó.


Tất cả những gì cô có thể nghĩ đến chính là cảnh tượng lăn lộn trên ghế trong thư phòng tối qua.
Tần Mang không hề nhìn vào gương.
Cũng không để ý tới bộ dáng của chính mình đang phản chiếu trong gương lúc này.
Tất cả đều là lỗi của Hạ Linh Tễ!


Tần Mang càng nghĩ càng tức, bây giờ cô được Hạ Linh Tễ chiều chuộng đến mức không chịu được một chút ấm ức, tủi thân nào.


Cô gái mặc một chiếc váy ngủ lụa trắng dài đến mắt cá chân, dây áo nhỏ nhắn tôn lên bờ vai và đường cong cần cổ cân đối xinh đẹp, lúc này còn chưa kịp lau mặt, tức giận xách theo làn váy chạy ra khỏi phòng ngủ chính, ánh mắt đầu tiên ghim chặt vào người đàn ông đang đứng ở lối ra vào hành lang kia:


“Hạ Linh Tễ!”
“Anh xem chuyện tốt mà anh làm này!”
Lúc này, camera ở dưới tầng cũng di chuyển ống kính lên đây.
Hình xăm ba vòng tơ hồng quấn quanh mắt cá chân thon dài trắng như tuyết của Tần Mang chợt lóe lên trong ống kính rồi biến mất.
Chuyển thành khuôn mặt quá đỗi xinh đẹp kia của cô.


Trong ống kính.
Hai bên má cô gái có thêm ba sợi râu mèo được vẽ màu đỏ thẫm.
Cùng với dáng vẻ tức giận bạnh má của cô.
Rõ ràng là khuôn mặt lộng lẫy xinh đẹp, nhưng lại dễ thương cực kỳ.
Khoảnh khắc tiếp theo.


Mọi người đều nghe được cái vị từ đầu đến giờ đều lạnh mặt, không nói tiếng nào, cuối cùng cũng lên tiếng: “Anh đã làm gì nào?”
Tần Mang căn bản không thèm nhìn tình hình dưới tầng, liền ôm lấy lan can màu vàng nhạt lộng lẫy tinh xảo, hét lên: “Tối qua anh làm 5 lần!!!!”
Bùm!


Các nhân viên ở hiện trường, cùng các khán giả đang ở phòng live đồng loạt phát ra tiếng “á á á á á” lần đầu tiên trong ngày!
A a a a a a a, bọn họ có thể nghe được những điều này sao!!!!
Tần Mang bỗng nhiên phản ứng lại.
Chiếc cổ mảnh khảnh cứng đờ quay ra, lặng lẽ nhìn xuống—


Lọt vào tầm mắt là dàn nhân viên chương trình đang đứng ngồi rải rác trong phòng khách rộng lớn.
Cùng với…..
Một vài ống kính máy quay đang hướng về cô.
Đôi mắt Tần Mang chậm rãi mở to, phản ứng đầu tiên chính là:
Rất tốt.
Cả thế giới đều biết đêm qua họ đã làm 5 lần.


Phản ứng thứ hai là:
“Cắt ngay!”
——————————-
Tác giả có lời muốn nói:
Quả boom đầu tiên của chương trình này đến từ chính tiểu sư tử tự mình nổ: Làm 5 lần!!!!






Truyện liên quan