Chương 83: Tiểu Bảo bị tiêu chảy (1)

Mắt thấy trời sắp tối, Chu Tiểu Vân tạm biệt bạn, trở về nhà.
Vương Tinh Tinh muốn giữ cô lại ăn cơm tối nhưng Chu Tiểu Vân cười nói: “Ngày nào chúng mình chẳng gặp nhau, cần gì lưu luyến quá như thế. Sau này hay qua nhà tìm tớ chơi, giờ tớ về nhà, có khi cả nhà đang đợi tớ ăn cơm tối cũng nên!”.


Cuối cùng, Vương Tinh Tinh mới thả cho cô về.


Chu Tiểu Vân khe khẽ hát suốt quãng đường về, tưởng rằng lúc về cơm tối đã dọn sẵn trên bàn, kết quả về đến nhà, nhìn sang phòng bếp không một bóng người, tắt đèn tối om. Ngược lại, phòng Tiểu Bảo bật đèn sáng trưng, Chu Tiểu Vân ẩn ẩn có dự cảm không lành.


Cô bước nhanh hơn đến phòng hai anh em. Phòng hai người rộng hơn phòng cô một chút, trừ bàn học và tủ quần áo chỉ kê thêm giường.


Lúc này, Tiểu Bảo đang nằm trên giường, gương mặt tái nhợt. Cha mẹ ngồi bên cạnh, Nhị Nha ngồi trong mẹ, nói gì đó nhưng Triệu Ngọc Trân không còn tâm trí để ý đến cô bé, phất tay ý bảo cô tự chơi. Nhị Nha ủy khuất bĩu môi bỏ đi, nhìn thấy Chu Tiểu Vân vào phòng vội ôm lấy chị làm nũng.


Chu Tiểu Vân dỗ Nhị Nha hai câu, cố sức ôm lấy con bé bước đến gần.
Chu Tiểu Vân đau lòng khi thấy dáng vẻ Tiểu Bảo yếu ớt. Từ trước đến nay Tiểu Bảo là cậu em trai nghe lời nhu thuận, Chu Tiểu Vân rất thương em. Giờ thấy em như vậy không phải nói đau lòng cỡ nào. Chắc chắn là sinh bệnh rồi.




Cô nhỏ giọng hỏi mẹ: “Mẹ, Tiểu Bảo sao lại thế này?”
Triệu Ngọc Trân thở dài: “Tiểu Bảo không biết bị làm sao, ăn cơm xong được một lúc bắt đầu đau bụng, đến giờ đã đi vệ sinh năm sáu lần, chân nhũn ra không bước xuống giường nổi. Mẹ cho nó uống thuốc mà không đỡ!”


Tiêu chảy? Chu Tiểu Vân nghi ngờ, liếc mắt nhìn Đại Bảo trốn trong góc phòng. Đại Bảo vốn chột dạ, bị Chu Tiểu Vân nhìn như thế càng không dám hé răng.
Chu Tiểu Vân kết luận Đại Bảo nhất định biết chuyện gì đã xảy ra: “Anh Đại Bảo, Tiểu Bảo ăn phải thứ gì mà bị tiêu chảy ?”


Đại Bảo nhảy dựng lên: “Anh không biết, không liên quan đến anh.”
Không liên quan thì sao kích động như thế làm gì, Chu Tiểu Vân còn lâu mới không tin: “Anh mau nói thật đi, Tiểu Bảo bẽ mặt lắm rồi.”


Đại Bảo vội vã phiết thanh: “Không phải anh dụ nó uống nước có ga, đừng đổ trách nhiệm lên đầu anh.”
Chưa đánh đã khai!


Chu Tiểu Vân nghiêm túc nói: “Anh hai, anh muốn uống cứ uống không ai trách anh, nhưng sao anh đưa cho Tiểu Bảo uống cùng? Không phải em nói rồi sao, cơ thể Tiểu Bảo không tốt, không thể uống nhiều đồ lạnh. Mỗi ngày uống một chai là quá lắm rồi, hai chai thể nào cũng tiêu chảy, sao anh vẫn để em ấy uống?”


Đại Bảo tự biện giải cho mình: “Không thể hoàn toàn trách anh được, là nó kéo anh vào phòng em bảo anh mở nắp cho nó uống. Uống một chai lại thêm một chai, sau đó nó liền bị tiêu chảy. Thực sự không phải lỗi của anh!”
Cộng thêm buổi trưa tổng cộng là ba chai?


Chu Tiểu Vân hoàn toàn bùng nổ: “Anh không biết ngăn nó uống ít hơn sao?”
Khi đó cậu cũng mải uống, đâu có thời gian để ý đến đứa em trai kia, may mà Đại Bảo không dám nói ra những lời này, không thì hoả lực của em gái có thể bắn cậu bầm dập mặt mũi.
Khoan đã, sao mình phải sợ nó thế nhỉ?


Đại Bảo muốn ưỡn ngực, chờ ánh mắt sắc bén của Chu Tiểu Vân quét tới tự động rụt trở lại. Aizz, vẫn nhịn một chút, không phải là sợ nó. Hảo nam không đấu với nữ, anh trai tốt không so đo với em gái.


Lúc này tức giận cũng là vô dụng , chữa bệnh cho Tiểu Bảo mới là chuyện quan trọng: “Cha ơi, Tiểu Bảo tự uống thuốc không đỡ được, nên mời bác sĩ Phùng đến nhà khám đi!”
Điều này nghĩa là Tiểu Bảo lại được tiêm.


Tiểu Bảo nghe thấy tiêm vội vã hữu khí vô lực nói: “Không cần, em uống thuốc là tốt rồi…” Thanh âm càng ngày càng nhỏ, đến khi chạm phải ánh mắt tức giận của chị gái tự động ngậm miệng.


Chu Tiểu Vân tức giận đến nghiến răng ngứa tay, phải giáo huấn thằng bé này một trận mới được. Suốt ngày nói năng dịu dàng, ân cần dạy bảo không nỡ làm mặt lạnh với nó, không ngờ nó cái tốt không học, lại theo Đại Bảo học thói xấu bằng mặt không bằng lòng !


Tiểu Bảo cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, không tự chủ rụt cổ một cái.
Chu Quốc Cường thấy dáng vẻ Tiểu Bảo buồn bã ỉu xìu rất đau lòng, khi đó điện thoại chưa phổ biến, đành phải đạp xe đến nhà bác sĩ Phùng.


Triệu Ngọc Trân dặn Chu Tiểu Vân chăm sóc em trai, bà vào bếp làm mấy món đơn giản ăn tối. Nấu một nồi cháo ngô, tối hôm qua còn một đĩa bánh hấp, và một đĩa củ cải muối.
Đến khi chồng trở về, Triệu Ngọc Trân vội nghênh đón, hỏi: “Sao anh không mời luôn bác sĩ Phùng đến?”


Chu Quốc Cường đáp: “Anh đến nhà hắn đúng lúc bác ấy đang ăn cơm chiều, dù sao cũng phải chờ bác ấy ăn xong cơm mới qua được! Anh không tiện ở đó chờ, tranh thủ trong lúc đó về ăn cơm trước.”
Triệu Ngọc Trân cuối cùng cũng yên lòng, gọi các con ra ăn cơm tối.


Chu Tiểu Vân vội vội vàng vàng uống một chén cháo nói với mẹ: “Mẹ, con ăn xong rồi, mẹ ra ăn cơm đi, chỗ Tiểu Bảo đã có con!”
Triệu Ngọc Trân ra ăn cơm, trong phòng chỉ còn lại hai chị em.
Tiểu Bảo cho ra hết từ trưa, bụng đói không có sức, yếu ớt nói: “Chị, em đói!”


Chu Tiểu Vân vừa đau lòng vừa bực mình: “Đói cũng không được ăn, em bị tiêu chảy nặng thế này, dạ dày bị tổn thương. Sáng mai nấu cháo trắng cho em ăn.”
Tiểu Bảo ra vẻ tội nghiệp: “Chị, em biết lén uống nước có ga là không đúng, chị đừng giận. Sau này em không dám nữa.”


Chu Tiểu Vân lúc này chưa có tâm trạng tính sổ với cậu, kê đầu Tiểu Bảo dịch sang để cậu nằm thoải mái hơn, nhỏ giọng an ủi: “Biết sai là được, sau này không được uống nước có ga nữa. Không chỉ nước có ga, đồ lạnh cũng không được ăn nhiều, nghe thấy chưa?”


Tiểu Bảo gật đầu. Cuộc đối thoại của hai chị em làm cho bác sĩ Phùng đang định bước vào phòng buồn cười, giống như mẹ đang dạy con vậy, không nhìn ra cô chị còn nhỏ nhưng rất có uy.
Chu Tiểu Vân nhìn lại bác sĩ Phùng và cha mẹ đi vào, tự giác đứng dậy, tránh ra chỗ khác.


Bác sĩ Phùng tên thật là Phùng Gia Lĩnh, năm nay gần bốn mươi, trong nhà ngoài Phùng Thiết Trụ, phía trên còn có hai cô con gái nữa. Ông học trường y hai năm rồi trở về thôn. Sau đó mở phòng khám cho người trong thôn, treo bảng hiệu nhà nước nhưng thực tế tiền thuốc men kiếm được đều rơi vào túi riêng. Đúng là danh lợi song thu, là nhân vật rất có uy tín trong thôn. Không ai tránh được có lúc cảm mạo, sốt cao, đều đi tìm ông.


Tính tình Phùng Gia Lĩnh nhiệt tình chu đáo, thường ngày xem mạch không thu tiền, đến chỗ ông mua thuốc giá cũng rẻ hơn bệnh viện nhà nước. Làm cho người khác kính trọng ở điểm bất cứ khi nào tìm là đến tận nhà khám bệnh, đang uống nước cũng bỏ xuống, xách đồ đi theo người nhà bệnh nhân.


Từ nhỏ, cơ thể Tiểu Bảo yếu ớt, không ít lần bác sĩ Phùng đến nhà họ.
Hai năm qua cơ thể Tiểu Bảo khoẻ mạnh hơn, số lần phải tiêm thuốc ít đi nhiều. Tính ra, đã ba bốn tháng không sinh bệnh .






Truyện liên quan

Cuộc Sống Đại Học Xui Xẻo

Cuộc Sống Đại Học Xui Xẻo

Phong Lộng17 chươngFull

Đô ThịNgôn Tình

186 lượt xem

Cuộc Sống Nhàn Nhã Ở Thiên Khải

Cuộc Sống Nhàn Nhã Ở Thiên Khải

Khán Tuyền Thính Phong91 chươngFull

Xuyên KhôngKhác

1.7 k lượt xem

Cuộc Sống Điền Viên Sau Khi Xuyên Qua

Cuộc Sống Điền Viên Sau Khi Xuyên Qua

Chu Tứ Tứ117 chươngFull

Xuyên KhôngGia Đấu

7.4 k lượt xem

Cuộc Sống Hạnh Phúc Sau Khi Trọng Sinh

Cuộc Sống Hạnh Phúc Sau Khi Trọng Sinh

Tiểu Cá Bạc35 chươngFull

Ngôn TìnhTrọng Sinh

1.8 k lượt xem

Cuộc Sống Thản Nhiên Của Cố Ninh

Cuộc Sống Thản Nhiên Của Cố Ninh

Thanh Thanh Tử Khâm112 chươngFull

Ngôn TìnhTrọng Sinh

3.4 k lượt xem

Bản Ghi Chép Cuộc Sống Hạnh Phúc Ở Triều Thanh

Bản Ghi Chép Cuộc Sống Hạnh Phúc Ở Triều Thanh

Nhất Tiểu Bình Cái106 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngCung Đấu

4.3 k lượt xem

Cuộc Sống Mỹ Mãn

Cuộc Sống Mỹ Mãn

Ninh Cửu Cửu33 chươngFull

Ngôn Tình

204 lượt xem

Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu

Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu

Tử Ngưng Yêu66 chươngFull

Ngôn TìnhHài HướcCổ Đại

321 lượt xem

Cuộc Sống Mỹ Vị Của Tiểu Nương Tử

Cuộc Sống Mỹ Vị Của Tiểu Nương Tử

Ngư Mông87 chươngFull

Ngôn TìnhLịch SửXuyên Không

785 lượt xem

Bạo Lực Thê Chủ Chi Cuộc Sống

Bạo Lực Thê Chủ Chi Cuộc Sống

PhaiKo9x19 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhXuyên KhôngNữ Cường

113 lượt xem

Cuộc Sống Hạnh Phúc Của Vật Liệu Ma Dược

Cuộc Sống Hạnh Phúc Của Vật Liệu Ma Dược

Triêu Túy36 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhHuyền HuyễnXuyên Không

130 lượt xem

Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Nhạc Tư Trà

Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Nhạc Tư Trà

Từ Từ Tiêu95 chươngFull

Huyền HuyễnDị NăngĐam Mỹ

4.4 k lượt xem