Đấu La Khí Vận Cướp Đoạt Hệ Thống

Chương 6: Biệt khuất hai cha con.

Một thân thương cũ chưa lành lại bị đập thương càng thêm thương.
Còn chưa kịp hỏi một cái lý do, lại bị người lùn này đâm một thương.
Trực tiếp phá hắn Hạo Thiên Chùy, xoắn nát cánh tay hắn.
---
Một bên khác, sau khi đập bay Đường Hạo, một bộ khôi lỗi bay đến nhà cha con Đường Tam.


Lúc này, từ trong nhà đi ra một cái thân ảnh nhỏ bé, cực khổ chống tường bước đi.
Đường Tam nghe được tiếng động lớn, cố gắng đi ra xem xét.
Vừa đến trước cửa, đã bị một cái bóng đen bay đến tập kích.
Bộp!
Phản ứng cũng không kịp làm ra, đã bị đập ngất xỉu.


Khôi lỗi tiện tay ném hắn vào trong nhà, phi thân trở lại gần chiến trường.
Ngăn chặn người dân trong thôn có ý tìm kiếm nguyên nhân tiếng động lớn.
---
Khu rừng ngoài thôn.
Đường Hạo đang nằm dưới đất, đã ngừng lại kêu rên.
Cắn răng nhìn lên 2 người trước mặt, một cao một thấp.


Hắn hoài nghi là Võ Hồn Điện tìm ra tung tích của hắn, làm ra tập kích.
Bởi vì chỉ có Võ Hồn Điện mới có thâm cừu đại hận đến mức phái ra nhiều cường giả như vậy săn giết chính mình.


Nhưng mấy người này toàn bộ đều che kín mặt mũi, ngoại trừ“người lùn” trước mặt, dáng người 2 tên còn lại cũng rất bình thường, không nổi bật.
Hắn cũng nhìn không ra thân phận bọn họ.
Trần Hàn không có nói nhảm với Đường Hạo.


Җựa theo tính tình Đường Hạo, hắn đêm tối tìm đến đây, tám chín phần mười là muốn“răn đe” kẻ đã dạy dỗ Đường Tam đến đi đứng không tiện.
Người khác đã tìm đến cửa, Trần Hàn ta cũng không phải ăn chay.




Tất nhiên quyết định cướp đi khí vận, cơ duyên của Đường Tam.
Sẽ có ngày cùng Đường Hạo đập một trận, chỉ là ngày này đến hơi sớm.
Đến nước này cũng không có tất yếu phải diễn cái gì, trực tiếp sử dụng tháng này 1 lần thể nghiệm 99 cấp Phong Hào Đấu La.


Rút trúng là võ hồn Vẫn Thiết Huyền Thương, liền đi đến chào hỏi vị này“cha nhân vật chính”.
Hắn nhìn xuống Đường Hạo đã thoi thóp đang nằm trong hố sâu, tiếp tục xuất thương, đập nát cánh tay còn lại, thêm một cái chân trái.


Thu thập 3 cái hồn cốt vạn năm, từ hai cánh tay và chân trái của Đường Hạo.
Tiếp tục moi ra một cái hồn cốt từ chân phải, chỉ là lần này hắn cố tình chừa lại một đoạn đùi dài hơn bên trái.


Trần Hàn cảm thấy vẫn chưa đủ, đâm ra một thương vào sườn phải hắn, đập nát mấy cây xương sườn.
Lại phá hủy một bên thận cùng một phần gan.
Đánh người khác thành cái dạng này, nhưng tại sao ta lại thấy tâm tình thoải mái đây.
Ta quả nhiên là một cái người xấu.


Nhìn thấy Đường Hạo nằm trong vũng máu đã bất tỉnh nhân sự, hắn mới hài lòng thu hồi Huyền Thương.
Cộng thêm đã phế bỏ hai tay, một chân, lại nổ rớt hai cái hồn hoàn.
Cho dù bình phục tỉnh lại cũng chỉ có thể ở 50 - 52 cấp xoay quanh.


Nếu tĩnh dưỡng nhiều năm sau, hồi phục thương thế có khi lên đến Hồn Đế.
Hoặc sau khi hấp thu 3 cái hồn hoàn, trở lại thực lực Hồn Thánh hay không cũng là một cái ẩn số.
Lại lấy đi trữ vật hồn đạo khí của hắn, trong đây thế nhưng là còn một cái 10 vạn năm Lam Ngân Thảo hồn cốt.


Đang thu thập chiến lợi phẩm, Trần Hàn nghe đến một cái thông tin làm hắn vui mừng.
“Túc chủ đánh phế Đường Hạo, thu được 10.000 điểm khí vận.”
“Túc chủ cướp mất nhân vật chính một cái 10 vạn năm chân phải hồn cốt, thu được 10.000 điểm khí vận.”


“Túc chủ thay đổi tương lai cốt truyện, nhận được Truyền Thâu Ngọc Bài.”
“Truyền Thâu Ngọc Bài: Chép xuống võ học, tin tức. Khi dùng để sát vào trán, có thể truyền lại những tin tức đã ghi chép.
Vật phẩm chuyên dùng khi trưởng bối muốn truyền thừa cho hậu bối.”


“Túc chủ làm mất đi nhân vật chính trợ lực, nhận được 5 tấm Loạn Thần Phù.”
“Loạn Thần Phù: thay đổi ký ức của một người trong vòng 3 ngày gần đây. Hoặc ảnh hưởng tâm trí của một người trong 2 giờ.”


“Đã tự động luyện hóa Loạn Thần Phù, túc chủ chỉ cần truyền ý niệm một chút, sẽ theo ý nghĩ của túc chủ mà sử dụng.”
Suy nghĩ một hồi, Trần Hàn mỉm cười ác ý nghĩ:“Xem ra ngươi vẫn còn giữ được cái mạng.”


Hắn lấy ra Loạn Thần Phù, một tấm giấy trắng, phí trên là những nét vẽ loạn màu đen, nhìn qua rất bình thường.
Ý niệm khẽ động, tấm phù chú biến mất.
Một luồng khí tức từ Loạn Thần Phù bay đến đầu Đường Hạo.


Thân thể Đường Hạo đang hôn mê khẽ run một cái, trong đầu bỗng nhiên mất một đoạn ký ức, sau đó lại nhiều thêm ra một loạn ký ức.
Đại khái là hai ngày trước hắn gặp một số người trong Lam Điện Phách Vương Long, lại cố ý trốn tránh giả như không biết.


Ngay hôm nay, người của Võ Hồn Điện kéo đến tập kích hắn, cũng là do Lam Điện Phách Vương Long đi mật báo.
Hắn bị đánh đến tình trạng này, người Võ Hồn Điện bỏ đi.
Chỉ để lại một đoạn tin tức:“Theo như Đại Cung Phụng nói, chỉ cần đánh phế hắn.


Đồ vật này chính là thưởng thêm, lấy đi đấu giá, được bao nhiêu các huynh đệ chúng ta chia đều.”
Liên quan đến hai bộ khôi lỗi, cùng tay cầm Huyền thương Trần Hàn cũng bị xóa đi ký ức.


Làm xong hết thảy, hắn cùng hai bộ khôi lỗi rút đi, để lại một cái Đường Hạo tàn phế, hôn mê nằm phơi thân giữa rừng.
---
Sáng hôm sau.
Trần Hàn đi đến hố sâu.
Nơi đây đã tụ tập lại hơn 20 cái thôn dân.


Giữa hố là một người đã mất đi 3 chi, toàn thân máu me, một mặt đau khổ, tròng mắt đờ đẫn, đã suy yếu tới cực điểm.
Hắn đang được một đứa bé ôm lên.
Trên người thằng bé cũng là vết bầm chồng chất, khuôn mặt sưng vù, vừa ôm người cha vừa cắn răng hỏi.


“Cha, ngươi tại sao lại như vậy?”
Trần Hàn thấy vậy, liền lập tức chạy đi lên bổ đao, nói:
“Tiểu Tam, nén đau buồn, đây có thể là do cha ngươi chọc phải vị hồn sư nào đó.
Chiến trường này, chỉ có thể là do hồn sư đánh ra.”


“Đúng vậy, hôm qua ta nghe tiếng động lớn, chạy lại gần đây thì có một vị hồn sư đuổi đi.”
Những thôn dân xung quanh cũng là chắc chắn như vậy.
“Hồn sư, lại là hồn sư. Hồn sư có cường đại như vậy sao?”
Đường Tam một mặt đau khổ khóc lớn.


Hắn thật sự chịu không nổi, sinh ra gặp một cái người cha nghiện rượu, gia cảnh rách nát.
Khởi đầu không tốt cũng được, người mang Đường Môn tuyệt học hắn đây sẽ từ từ kiếm lại.
Mặc dù tuyệt kỹ này chỉ là ngoại môn cùng một bộ ăn cắp từ nội môn ở một thế giới võ hiệp.


Nhưng vừa luyện được 4 năm, đi ra một chút thành quả, quen thuộc lại võ công kíp trước.
Hắn gặp phải một cái đệ tử, đến từ một gia tộc chiến đấu hồn sư nào đó.
Vẫn cùng hắn một dạng chỉ là 4 tuổi, lại liên tục đánh bại hắn.
Vết thương trên người hắn là minh chứng rõ ràng nhất.


Đồng dạng số tuổi, nhưng hắn chính là người chuyển thế.
Hắn có kinh nghiệm luyện hơn 20 năm tuyệt học, bây giờ chỉ cần thích ứng cùng từ từ rèn luyện thân thể, nội lực, võ công chiêu thức thì trực tiếp có thể sử dụng.
Còn đối thủ của hắn chính là hàng thật giá thật 4 tuổi tiểu hài tử.


Nhưng dưới tình huống có lợi như vậy, hắn vẫn thua, còn thua rất thê thảm, cả 2 lần đều không đánh trúng vào người đối phương một cái.
Làm hắn hoài nghi võ công Đường Môn có thuật sự phế như lời Trần Hàn nói hay không.


Bây giờ, hắn lại gặp được bãi chiến trường này, lại là do hồn sư làm ra.
Một vệt“mương cạn khô” dài hơn trăm mét, đây có thể là do cha hắn bị chà sát đi, trên lưng còn một mảnh máu thịt lẫn lộn.
Có hơn 5 thân cây gãy ngã.


Lại thêm cái hố to này, hắn biết rằng môn chủ Đường Môn kiếp trước cũng không có thể đánh ra như vậy một cái hố to.