Đấu La Khí Vận Cướp Đoạt Hệ Thống

Chương 15: Độc.

Võ hồn chân thân mở ra, trên mắt bắn ra hai chùm tia sáng lục sắc.
Bích Lân Xà võ hồn đồng thời phun ra một vòng khói đen, theo sau là một tia sáng lục sắc.
Cầm Nhi quyền ảnh đầu tiên va chạm tới hai chùm tia sáng lục sắc, sinh ra nổ mạnh.
Nhưng tia sáng không chịu nổi lực công kích, dần dần bị đánh tan.


Làn khói đen bay tới, vốn nên bị ngưng động quyền ảnh cùng Cầm Nhi lại không có bất động.
Chỉ hơi ngưng trệ một chốc lát, nháy mắt đã tiếp tục đập tới.
Tia sáng lục sắc không chịu nổi va chạm, chỉ tiếp xúc nháy mắt cũng bay màu.
Nhất lực phá vạn pháp.


Đánh tan 3 cái hồn kỹ, quyền ảnh hơi phai màu, nhưng còn không có nhạt đến trình độ như đập Cúc, Huỷ Đấu La.
Thế đi không giảm đập vào người Độc Cô Bác, đến cuối cùng, Cầm Nhi còn thu lại một bộ phận lực lượng.
Bành!


Tiếng động quyền ảnh đập vào người khiến Độc Cô Bác cả người bay xa.
Ầm!
Lại một tiếng vang truyền đến, cả người Độc Cô Bác đã đập vào trong đất, tạo ra một cái hố cạn.
Một hồi bụi đất văng ra, xung quanh vài mét bụi cây, tảng đá toàn bộ bị đập nát.


Cầm Nhi, Thư Nhi mang Trần Hàn bay đến.
Độc Cô Bác từ trong đống bụi đất bò ra, cả người chật vật, khóe miệng chảy máu.
Đang đứng đó nhìn 3 người bay tới, một tay che ngực, một tay vận chuyển hồn lực chuẩn bị đánh tiếp.
Cầm Nhi đi đến, không có ý tiếp tục chiến đấu, mở miệng nói:


“Bây giờ Độc Cô lão tiên sinh suy nghĩ như thế nào?”
 Độc Cô Bác cắn răng, vừa định mạnh miệng đáp trả.
Đúng lúc này, một giọng nữ non nớt vang lên, cắt ngang ngạo khí của hắn.
“Gia gia, có chuyện gì sao?
Các người là ai, tại sao đánh gia gia ta?”




Lời nói là phát ra từ một cái cô gái nhỏ.
Tướng mạo, dáng người khoảng chừng 14 - 15 tuổi tiểu nữ hài, tóc màu tím đậm, mái tóc ngắn kết hợp khuôn mặt thon gọn rất phù hợp thẩm mỹ, đôi tròng mắt màu xanh lục nhàn nhạt lộ ra vẻ yêu dị.
Lúc này đang toàn lực chạy đến.
"Xong… "


Độc Cô Bác sắc mặt càng ngày càng khó coi, nội tâm cuồng hô không ổn.
"Nhạn Nhạn lúc này đi ra, bọn họ nếu có ý đuổi cùng giết tận sẽ không tha cho nàng.
Trách ta, đều tại quá khinh thường độ bá đạo của đối phương.
Không suy xét kỹ lưỡng đã đắt tội đối phương.


Nếu sớm dẫn đi xa nhà, còn có thể kéo dài thời gian làm ra chút động tác.
Bây giờ đã không kịp rồi.
Chỉ có thể qua loa đáp ứng đối phương đợi cho sự việc đi qua, sau đó mới tính tiếp."


Trong lúc Độc Cô Bác một hồi âm trầm tự trách, đứng đó không nói gì, Trần Hàn đã tự giới thiệu với Độc Cô Nhạn.
Bây giờ đang cùng nàng nói ra nguyên do cho Độc Cô Nhạn hiểu rõ tình hình.
“Chúng ta chỉ luận bàn một chút, để gia gia ngươi thấy rõ thực lực của thương hội.


Cũng là cho hắn làm ra quyết định chính xác.”
“Tuy là như vậy, cũng không thể đả thương gia gia của ta.
Còn nữa, ta bây giờ đã 10 tuổi, ngươi phải gọi ta bằng tỷ tỷ.
Ngươi còn nhỏ, không thể không có lễ phép như vậy.”


Thấy Độc Cô Nhạn gật đầu, sau đó lại phản bác, rồi lên lớp hắn.
Trần Hàn một hồi kinh ngạc trong lòng.
"Khá lắm, mới 10 tuổi đã trưởng thành như 15 tuổi nữ hài.
Huả nhiên Đấu La Đại Lục phổ biến trưởng thành sớm, dậy thì tăng mạnh."


Nghe Trần Hàn giải thích, Độc Cô Nhạn biết được người đến là một tên tiểu dược sư cùng 2 tên Phong Hào Đấu La, là người của một cái thương hội lớn.
Trong lòng cũng không phải rất bài xích, nàng đã tu luyện ở đây chán đến hoảng.
Cả ngày chính là độc công, độc thảo, độc vật.


Tính tình nổi loạn nàng đương nhiên không chịu buồn tẻ như vậy.
Nhưng được dạy dỗ đàng hoàng tử tế nàng đây, cũng không dám cải lại gia gia.
Ngược lại rất nghe lời cùng sùng bái gia gia mình.
Một thân độc công vẫn chính là gia gia dạy nàng đâu.


Bây giờ có người mời gia gia đi ra làm trưởng lão, nghe đến cũng rất có thân phận.
Nếu là gia gia đồng ý, nàng còn có thể đi theo ra chơi một đoạn thời gian.
Nhưng thấy gia gia bị đánh đến như vậy, trong lòng cũng có tức giận.
Độc Cô Bác muốn mở miệng nói gì.


Nhưng đã bị Cầm Nhi lên tiếng chặn lại:
“Độc Cô lão tiên sinh, ta có chút đắc tội.
Còn có một chuyện, ta cần phải nói ra, ngươi nghe rõ sau đó mới làm ra quyết định cũng chưa muộn.
Chúng ta không có ý muốn đuổi tận giết tuyệt, vừa rồi chỉ là luận bàn.


Hơn nữa, lần này đi đến, chúng ta là có chuẩn bị.
Ngươi tu luyện độc công, tuy uy lực mạnh, lại tà dị khó chơi.
Nhưng lâu ngày dài tháng tích lũy, đã khiến chất độc thẩm thấu vào xương cốt cơ thể.
Chúng ta có cách giải quyết trên người ngươi chất độc.


Càng có thể giải quyết trên người Độc Cô Nhạn tiểu thư chất độc.”
Độc Cô Bác nghe nàng giảng giải, khuôn mặt từ khó coi chuyển sang kinh ngạc cùng khó tin.
Nếu lời nói từ một người khác, hắn sẽ cho một chưởng, cùng khinh thường trào phúng một hồi.


Nhưng từ một cái Phong Hào Đấu La vừa đập hắn một trận lại lộ ra chân thật đáng tin.
Hơn nữa, hắn cũng biết chính mình thân trúng kịch độc.
Cả đời luyện độc, dùng độc, chả những khiến bản thân trúng độc, lại còn hại chết chính mình con cái.


Chỉ còn lại một thân cùng cháu gái tuổi nhỏ.
Bây giờ nghe đến có thể giải quyết chất độc, nội tâm hắn đã cháy lên ngọn lửa hi vọng.
Hắn trầm giọng mở miệng:
“ Ngươi nói là thật sự?”
Cầm Nhi tự tin trả lời:
“Đúng vậy, Độc Cô lão có thể rất khó tin.


Nhưng ta đã có thể biết ngươi trúng độc, liền có cách giải quyết kịch độc đó.”
Độc Cô Bác hít sâu một hơi, nói:
“Được. Nếu ngươi có thể giúp ta cùng tôn nữ giải độc, ta sẽ đáp ứng ngươi 3 chuyện.
Chúng ta tiến vào nhà lại nói.”
Nói xong, hắn cũng bay đến nhà gỗ.


Một lát sau, đoàn người đi đến nhà gỗ, ngồi vào vị trí.
Đã thay một bộ quần áo đi ra, Độc Cô Bác không kịp chờ đợi hỏi:
“Như vậy, muốn giải độc, cần làm những gì?”
Cầm Nhi bình tĩnh chỉ Trần Hàn, trả lời:


“Chúng ta đã mang đến dược sư, Độc Cô lão nghe hắn an bài là có thể.”
Độc Cô Bác một mặt hoài nghi thốt lên:
“Hắn?
Ngươi xác định không phải cùng ta nói đùa? "
Trần Hàn bước ra, nhẹ nhàng nói:
“Độc Cô lão tiên sinh, ngươi cũng không cần coi nhẹ người khác như vậy.


Ta tất nhiên được đưa đến, đương nhiên có thể giải quyết độc trên người ngươi.
Bây giờ, cần ngươi thả lỏng cơ thể một lát.”
Vừa nói, hắn lấy ra 3 cây ngân châm cực nhỏ màu bạc trắng, làm từ 100% kim loại bạc.


Bàn tay xoay chuyển dùng ra bên trong Đại Việt Җược Điển một loại châm pháp Hoàng Tuyền Tục Mệnh Châm phóng ra một lượt 3 cây ngân châm.
Độc Cô Bác có thể né, có thể đánh bay.
Nhưng hắn không làm, chỉ ngồi im tiếp nhận bị đâm.
Phập phập phập.
Ba tiếng kim đâm vào da thịt vang lên.


Mặc dù rất nhỏ, nhưng tại không gian khá kín, tất cả mọi người đều im lặng quan sát, lại phá lệ rõ ràng.
Độc Cô Bác cảm nhận cơ thể một hồi đau nhói.
Sau đó cả người sảng khoái nhẹ nhàng.


Chất độc trong người lâu ngày tác quái cũng đã có chút ít buông lỏng, dễ dàng để hắn điều khiển.
Hua hơn 10 phút sau.
Trần Hàn điều khiển Cầm Nhi dùng hồn lực rút ra 3 cây ngân châm, đánh bay chúng lên bàn.
Nhìn 3 cây ngân châm đã biến thành xanh đen ghim trên bàn.


Đồng thời Độc Cô Bác trên thân tản ra khí tức đã có chút mạnh hơn lúc trước.
Độc Cô Nhạn nhìn đến kinh ngạc trừng lớn đôi mắt từ hướng gia gia, lại chuyển sang 3 cây ngân châm, cuối cùng dừng lại trên thân Trần Hàn.