Điện Thoại Thần Kỳ Ở Tu Chân Giới

Chương 70: Ta muốn lập hậu cung- Song Tu thần công hoàn thành

- Phi Huyên nàng tỉnh rồi!!


Kiệt vuốt ve người chú cáo nhỏ đang nằm dưới hắn, ánh mắt ôn nhu mà đắm đuối nhìn lấy nàng. Hồ Ly lông trắng như tuyết, thướt tha mượt mà, nhìn thôi đã không tự chủ mà muốn nựng. Gương mặt hồ ly còn hết sức khả ái, và 3 cái đuôi đang ve vẩy khiến hắn như bị thôi miên. Thật ra đó là bản thể của Huyên, nàng thấy hắn cứ chằm chằm nhìn mình mới đỏ mặt nói


- Kiệt... nhìn thϊế͙p͙ ghê vậy, buông người ta ra để còn nấu đồ ăn cho chàng
Kiệt cười
- Khà khà, ta cũng k vội. Hay chúng ta tráng miệng qua cái đã nhỉ
- Ưm
Phi Huyên gật đầu hóa lại hình người. Áp cặp ngực vào ƈôи ȶhịȶ của hắn massge, hai người lại một lần nữa đại chiến trên giường


Hồi lâu sau Kiệt cũng phải thua trước mị lực của nàng, may mà nàng cũng không đòi thêm chứ hắn cũng hết cách. Không phải hắn yếu mà Huyên quá khỏe rồi....
- Phi Huyên, nàng có 3 đuôi là hết à
Kiệt nằm vuốt ve cái đuôi nàng sau 1 hồi mệt nhọc mà sung sướng


-Ưm, hiện tại thϊế͙p͙ chỉ có vậy. Nhưng chàng đợi đi, sau này người ta sẽ tiến hóa lên Cửu Vĩ Hồ đó
Phi Huyên ôm hắn nói
Kiệt gật đầu, cái này Lu cũng có nói cho hắn biết, nàng chính là hậu duệ mang huyết mạch chính của Hồ tộc mà.


- Nè mà sao chàng phải giả dạng Lâm Chung. Chẳng lẽ muốn kích thích ta!!
Huyên lè lưỡi trêu đùa hắn. Kiệt cười khổ
- Nàng chỉ nghĩ như vậy thôi à!!! Haizzz thật ra chuyện gia tộc ta là thế này...




Sau 1 hồi kể chuyện thao thao bất tuyệt của Kiệt, Huyên k nhịn được mà đập giường . Đổi lại là nàng, nàng chắc hẳn sẽ vô cùng tuyệt vọng. Kiệt hiểu Huyên là lo cho hắn, ôm eo nàng lại nói


- Bây giờ có nàng là ta đã đầy đủ cảm giác gia đình rồi!! Không cần họ nữa. Chuyện trả thù chỉ là sớm muộn thôi
Huyên gật đầu
- Ưm, nhất định ta sẽ giúp chàng. Mà ta lần trước bỏ đi như vầy thật là có lỗi, chàng còn giận ta không?


Nhìn thấy dáng vẻ hối lỗi đáng yêu của nàng , Kiệt dường như quên mấy ngày tháng tuổi thân vậy, hắn nói
- Không sao đâu tiểu hồ ly. Nàng đi xử lí công chuyện mà.... Mà lần trước có việc gì vậy!!
Phi Huyên nhí nhảnh
- Muốn biết à.... chơi với thϊế͙p͙ 1 hiệp nữa cơ...


Kiệt đúng lúc này ngất sửu, Phi Huyên lo lắng lay lay người hắn cũng k có động tĩnh. Nàng bối rối ôm hắn khóc
- Ta đùa mà , tỉnh dậy đi Kiệt ơi.... không chơi nữa...Hu hu chàng bị làm sao thế này!!!
Vụt
- Cái cc gì đây, tao đang tâm sự với Huyên mà....


Kiệt khó chịu, nhìn xung quanh nhưng toàn 1 màu đen thui. Bỗng, ở phía xa xa lóe lên 1 đốm sáng nhỏ. Hắn thấy chói mắt, hỏi Lu
- Lu đâu rồi!!! Ta đang ở đâu thế này!
Lu hiện thân , vẫn ngồi trên vai hắn nhưng lần này k hiểu sao lại tạo cho Kiệt 1 cảm giác bình yên đến lạ kỳ


- Chủ nhân, ngài đang trong tiềm thức của chính mình. Lí do là ngài vừa luyện thành song tu thần công
Kiệt à 1 tiếng rồi khó hiểu
- Đúng là ta đã đủ 4 bước luyện công nhưng luyện thành thì sao ta phải ở trong tiềm thức?


- Là khảo nghiệm. Khác với Tối Thượng Ngũ Hành Tương Sinh Công, Song Tu Thần Công bắt ngài khảo nghiệm tư chất, xem có xứng hay không đó. Có khảo nghiệm hay không là do người sáng tạo đó
Kiệt hiểu ra đập tay
- Ồ! Vậy là Long Quân muốn khảo nghiệm. Là bài tập trắc nghiệm hay tự luận đây nhỉ?
Lu bó tay


- Ngài tưởng là đi thi THPT quốc gia à!! Là khảo nghiệm ý chí
- Đau không?
- Đau, hỏi nhiều quá. Vô đi
Kiệt nuốt nước bọt tiến lại gần chùm sáng tồn tại giữa trung tâm không gian, nó như một tinh cầu mỹ lệ , rực sáng nhất trong toàn vũ trụ
Thần bí mà cao quý...


Đó là đánh giá mà Kiệt giành cho chùm sáng.
Hắn muốn biết thứ gì được bao phủ bên trong chùm sáng ấy, rất tiếc không thể, ánh sáng ấy không lóa mắt nhưng đủ để lắp kín thứ được nó bao phủ, ngay cả thần thức của hắn cũng trở nên vô dụng


Bên ngoài chùm sáng, vô số mắc xích lẳng lặng đan xen, Kiệt quan sát kỹ, cuối cùng nhận ra các mắc xích ấy hợp thành một chuỗi đan xen vào nhau như trò gỡ rối vậy
Kiệt rốt cuộc hiểu rõ.


Mảnh không gian tăm tối vô hạn này chính là Không gian riêng của người tu luyện Tối Thượng Song Tu Thần Công. Và hắn phải gỡ bỏ các mắt xích để có thể hoàn thành khảo nghiệm
Hắn lại gần từ từ gỡ bỏ từng mắt xích...
Bỗng


Một luồng cực mạnh lực lượng từ chùm sáng phát ra, mãnh liệt công kích về phía linh hồn của Kiệt, với ý đồ đánh tan linh hồn của kẻ muốn chiếm hữu mình.
Linh hồn Kiệt chấn động kịch liệt hình thành từng cơn sóng lớn, phần mặt hắn bắt đầu vặn vẹo vì đau đớn.


Kiệt muốn mở miệng gầm thét để giảm bớt cơn đau, nhưng vô luận thế nào đều không làm được. Da mặt hắn dường như căng cứng, vẻ mặt không thể thay đổi


Nỗi thống khổ linh hồn đau gấp trăm vạn lần nỗi đau xác thịt, lại không thể hét lớn phát tiết. Linh hồn Kiệt ngày càng mờ nhạt, dường như sắp hồn phi phách tán.
Kiệt đương nhiên biết chỉ cần hắn buông tay ra khỏi chùm sáng, mọi đau đớn đang gánh chịu sẽ biến mất.


Nhưng, điều đó đồng nghĩa với thất bại
Hắn cam tâm sao ? Đương nhiên là không!!


Nghĩ lại cảnh tượng thế giới trước cùng ông bà trải qua yêu thương, nghĩ đến đột nhiên hắn có cơ hội sống lại 1 lần, cơ hội cứu sống người mà hắn yêu thương nhất. Quan trọng là hắn đã có người cần che chở yêu thương. Kiệt mới biết sinh mệnh rất đáng trân quý, nhưng ở Tu Chân Giới thì sinh mệnh dường như được quyết định bởi thực lực


Sống mà không có thực lực thì sống làm gì? Sống để người khác thích thì chà đạp, thích thì giết.... Đó là cuộc sống của con người kém may mắn k có thiên phú tu luyện hay kẻ hèn nhát mà thôi
Tại cái thế giới chó má này, không có sức mạnh tuyệt đối, mi chả là gì cả?


"Cơ hội đang ở trước mắt, dù linh hồn có tiêu tán, dù kết cục có thê thảm, ta vẫn phải đánh cược một lần. Dù sao cũng đã đến mức này, ta tin khảo nghiệm của ngài không làm khó được ta LONG QUÂN" Ý nghĩ duy nhất tồn tại trong đầu Kiệt lúc này.


Hắn gắt gao ôm chặt chùm sáng ấy, dù cơn đau vẫn liên miên không dứt, tay bắt đầu gỡ từng đoạn xích
Không biết qua bao lâu, ngay khi linh hồn Kiệt đã dần tàn, ý thức cũng hoàn toàn sắp tan rã, tuy nhiên toàn bộ xích sắt đã được tháo xuống


Như hài lòng với biểu hiện của Kiệt, Song Tu Công Pháp hoàn thành khảo nghiệm
" ȶìиɦ ɖu͙ƈ.... cũng cần có tình yêu"
1 âm thanh trầm ấm vang lên trong đầu Kiệt. Ý nghĩa của nó cũng giống như thầm khẳng định rằng Công Pháp này cần có tình yêu làm chất xúc tác


Kiệt nhớ lại lần hắn đi " ngoại tình" ở lầu xanh, Song Tu Thần Công không hề có chút tiến triển vậy mà chỉ 1 đêm với Phi Huyên đã luyện thành rồi. Hắn mãn nguyện cười, bỗng
Vùn vụt


Từ dương vật hắn, 1 nguồn năng lượng kinh khủng dần tiến lên bên trên. Thương thế của hắn được chữa trị cấp tốc, linh hồn sảng khoái vì được thanh tẩy
Tỉnh
- Kiệt.... chàng... chàng tỉnh rồi!!! Hức hức


Kiệt lấy lại ý thức, tỉnh dậy. Bên cạnh hắn vẫn là Phi Huyên nhưng trông nàng vô cùng mệt mỏi. Kiệt chảy nước mắt cảm động, tay vuốt nhẹ tóc nàng thủ thỉ
- Ngốc quá!! Ta còn chưa chết đâu mà khóc.... tỉnh rồi... đừng lo nữa


Huyên gật đầu hạnh phúc ôm lấy hắn, rồi như đã quá mệt mỏi , cả 2 cùng thϊế͙p͙ đi lúc nào không hay
...
Sáng hôm sau
- Hả,... Chàng luyện 1 công pháp có đẳng cấp cao hơn Đế Cấp nên bị khảo nghiệm. Đau không hả?


Huyên há hốc mồm nghe Kiệt kể lại. Nàng như được khai sáng , mà dù có là những bậc Linh Đế cũng k phải ai cũng biết về Tối Thượng
Kiệt cười giấu nàng
- Chỉ là 1 chút khó khăn, khảo nghiệm cũng không đau
- Ờ, thϊế͙p͙ lo quá nên 3 ngày nay cũng chưa ăn gì. Nằm đây thϊế͙p͙ đi lấy đồ


Huyên dặn dò hắn đi ra ngoài. Kiệt thì nuốt nước bọt
- Mình đã chịu cái đau đớn đó tận 3 ngày liền aaaaaa....
Lu hiện ra vỗ tay
- Chúc mừng chủ nhân nha!!! Song Tu Thần Công hết sức nghịch thiên mà
Kiệt cười cười, nhớ lại đau đớn phải chịu hắn cũng mong là song tu công pháp này phải mạnh 1 chút


- Được rồi!! Luyện cũng luyện rồi, giờ ta phải xem xét lộ trình đi tiếp theo
Xem nào.... Học Giả Kim Thuật và Luyện Hồn.. dù sao cũng không thể Luyện Linh và Võ
Lu gật đầu
- Tuy k thể luyện linh nhưng khi chiến đấu ở cấp thấp sẽ khiến độ tinh khiết của ngài tăng lên. Sẽ k còn bị yếu hơn so với các Linh Hoàng cùng cấp


Kiệt sướng rơn
- hay ,... vậy là vừa học được Giả Kim lại không lo bị yếu đi quá nhiều
...
Dưới ánh nến lãng mạn, Kiệt đang bắt chéo chân ngắm nhìn Phi Huyên
Huyên ăn như hổ đói, 3 ngày nay nàng lo cho hắn mà trông hắn cả đêm ngày mà!!!


- Nhìn gì thϊế͙p͙ !! Mau ăn đi, không là tý không cho chàng ăn ta đâu
Kiệt si mê, đây là lần thứ 2 mà hai người ăn dưới ánh nến
- Nàng đẹp thì nhìn thôi. Mà nàng xấu ta cũng nhìn nữa hì hì
Huyên ho sặc sụa
- Bốc phét
- Nàng không tin ta thì thôi vậy!!


Kiệt vờ dỗi , cầm lấy 1 cái đùi gà cắn. Phi Huyên biết mình nói k đúng bèn dỗ hắn
- Nè dỗi gì chứ!! Ta sau này còn có thể đẹp hơn cơ. Ta tạm là tam vĩ, theo như sư phụ nói thì Hồ Ly càng nhiều đuôi càng đẹp đó


Kiệt phun máu mũi, " Giờ nàng mà về Trái Đất của ta đã đẹp nhất ở đấy rồi chứ còn đẹp hơn nữa thì chết thằng nhỏ ta à..."
- Sao, sướng không. Vợ chàng mà!!! Ăn đi
Kiệt vừa ăn vừa nghĩ đến 1 dáng hình Phi Huyên sau này nhưng k nghĩ nổi đành bỏ cuộc. Hồi sau hắn trịnh trọng


- Phi Huyên!! Ta có chuyện nghiêm túc cần nàng thông qua...
- Chàng nói xem- Thấy sắc mặt nghiêm túc lạ thường của hắn, Huyên cũng k khỏi tò mò
- Ta... ta muốn lập hậu cung
Kiệt ấp úng nói nhỏ, sau lại liếc nhìn cô . Phi Huyên có chút nghĩ ngợi, sau đó nói
- Ta chưa đủ đẹp!! Chưa đủ tốt với chàng sao
Kiệt xua tay


- Nàng quá tốt, đẹp hay xấu không liên quan đâu nhưng bản chất của ta là vậy. Thật ra ta còn thích thêm 1 người nữa, ta... ta ... nói thẳng ra thì chồng nàng tham lam, rất tham lam
Phi Huyên bật cười trước sự bối rối của hắn.
- Chàng làm gì căng thẳng vậy!! Ta đã từ chối đâu
- Nàng đồng ý!!- Kiệt hớn hở


- Ta k thể theo chàng suốt ngày, chàng quả là sẽ cô đơn với lại Cường Giả thường sẽ có nhiều bạn tình mà. Nhưng mà thϊế͙p͙ sẽ chọn lọc đấy - Phi Huyên nghiêm túc
- Yeye!! Yêu nàng nhất lun
- Hừ!! Lập hậu cung xong chắc quên người ta luôn
Phi Huyên giận dỗi quay đi nhưng bị hắn đút ƈôи ȶhịȶ vào miệng


Hắn đã rút ƈôи ȶhịȶ ra từ lúc nào, nàng vừa k chú ý đã ăn trọn cả cái
Hai người đắm đuối nhìn nhau sau đó chơi trò Xếp Hình 69 tư thế....
...
Tưng bừng...


Toàn bộ sân trường của Học viện ĐNA đông nghịt người. Toàn thể áo trắng quần màu, đang chạy lại chỗ ngồi của mình. Mà không khí nhộn nhịp đó của trường cũng bởi hôm nay là lễ khai giảng năm học mới.


Kiệt trong vai Lâm Chung đang ngồi im nghe thuyết trình của lão Hiệu Trưởng đầu hói. Hắn thỉnh thoảng ngó sang thì lại thấy có mấy đứa con gái nhìn trộm mình. Hắn cũng lười để ý, dù phong lưu nhưng theo Huyên nói cũng là chọn lọc , hắn cũng k thể tùy tiện được.


- Haizz cuối cùng cũng đọc xong. Cái ông Phú Bảnh này
Kiệt ngáp 1 hơi dài nhận xét quả đầu của lão hiệu trưởng . Bên trên hói nhưng lại để tóc dài tận gáy như anh Bảnh, quả là 1 sự dung hợp tuyệt vời....


Sau 1 hồi chán chết thì hắn cũng được lên nhận phần quà và vinh danh là Thủ khoa đầu vào, phá kỉ lục về số sao. Hắn nói chung cuỗm được 10 triệu Linh Thạch kèm theo 1 kiện Vàng cấp pháp khí. Hắn chả quan tâm lắm, Kích Bá Vương của hắn dẫu sao vẫn ngon hơn. Còn về cây Kiếm Hoàng Cấp Ki thì hắn đang cất ở ký túc xá, dẫu sao thì cũng không cần sử dụng em nó khi chưa gặp gì nguy hiểm


Hết buổi khai giảng nhốn nháo, Kiệt đi về ký túc xá. Huyên cũng sang phòng hắn, chui vào bếp nấu cơm ngay. Nàng thuê phòng nhưng chả bao giờ ở mà toàn ở chung với hắn, hơn nữa k dám vào trực tiếp vì sợ dị nghị nên nàng toàn giả trai đi vào khiến mấy đứa hàng xóm còn tưởng Kiệt gay
- Huyên nhi, Linh Sĩ cấp 2 rồi!!


- Nhờ công của chàng đấy. Nay lại làm 3 hiệp nữa nha
Kiệt cười ɖâʍ tà
- Mấy cũng được
Đúng vậy, song tu công pháp quả nhiên lợi hại. Chỉ vài lần song tu đã giúp Phi Huyên lên 1 tiểu cấp độ, mà Kiệt cũng đột phá lên Linh Hoàng Cấp 8