Điện Thoại Thần Kỳ Ở Tu Chân Giới

Chương 91: Cắt lưỡi

Nếu như toàn trường đang ngơ ngác trước những gì mình đang thấy mà không hiểu gì thì toàn bộ thí sinh tham gia lại hiểu rõ hơn hết. Họ không dám bước tiếp một bước cũng là bởi cái thứ đáng sợ đằng trước, 1 con ếch.


Máy quay rốt cuộc hướng về phía con ếch khiến toàn trường như giải tỏa được sự khó hiểu trong lòng nãy giờ. Chú ếch con đằng trước là Độc Lục Địa Ếch, là một loại sinh vật thường bị các đan sư hay yêu sư mang ra làm thí nghiệm, và chắc con được thả vào cuộc thi này cũng là vật thí nghiệm lỗi mà thôi!!


Con ếch toàn thân xanh lục, da trơn bóng nhưng hai chân lại sần sùi màu tím than, cơ thể to bằng ba cái đại thụ lại cao như tòa nhà 3 tầng. Toàn thân nó bốc lên một làn khói tím chứa đầy kịch độc, và sở dĩ một sinh vật nguy hiểm như vậy không tấn công đám thí sinh là bởi.... Nó đang ngủ. Nhưng con ếch trước mặt họ lại là một con Võ Thần cấp 2 khiến không ai dám tiếp tục đi bởi vì sự nhạy bén của Thần Cấp thì ai cũng biết rất rõ.


Toàn trường thầm cả kinh hướng ban tổ chức nuốt một ngụm nước bọt
" Thí sinh cấp cao nhất mới Thượng Hoàng mà họ cho chiến với Võ Thần ạ. Đây đâu phải cuộc thi, đây là hấp diêm mà"
" Ối mạ ơi Hoàng Cấp chiến Vương Cấp đã khó lắm rồi mà....."


" Võ Thần Cấp sinh Thần Thể, chỉ với Hoàng Cấp dù một trăm tên cũng chưa hẳn làm trầy xước nó a"
...
Đám khán giả sôn sao bàn luận về độ khó của vòng thi thứ hai này và đương nhiên đó cũng là những gì đám thí sinh nghĩ lúc này.


Đạt đến Linh Thần, người ta sẽ sinh ra một loại lực lượng mới là Thần Lực. Thần Lực có thể nói là mạnh gấp 10 lần linh lực, là loại lực lượng mà tàn hồn có thể lưu lại như Đinh Tiên Hoàng hay Loon hay cả như Mộc Tinh.




Võ Thần khi đạt tới cũng không kém cạnh, sinh ra thần thể khiến cơ thể như gấp 10 lần sức chịu đựng và sức tấn công.
Hồn Thần lại sinh ra Thần Hồn khiến linh hồn thêm cường đại vô số lần, gia trì thêm mọi mặt về công thủ.


Vì vậy có người nói ngưỡng vượt cấp chiến đấu khó nhất là Vương chiến với Thần Cấp hay dưới Thần Cấp ngươi vẫn chỉ là bình phàm biết múa máy chiến với một vị thần....
Mà giờ là Hoàng Cấp chiến Thần Cấp thì chỉ có.....
Kiệt ngưng trọng suy tư, bỗng hắn nghe thấy tiếng chạy đến.


" Hừ, Ngươi sao có thể đến trước ta", Thiều bĩu môi trên lưng Sư Hống nói
" Đến trước hay sau quan trọng gì chứ, bây giờ ai cũng không thể đi tiếp, con ếch canh cửa kia thực lực Thần cấp ai cũng không thể đánh nó. Chi bằng cùng hợp tác", Lâm Năng Hải chui từ một lùm cây ra


"Ừ nhưng nếu chỉ ba đội chúng ta chiến đấu với nó thì hai đội kia sẽ ngư ông đắc lợi", Kiệt nhíu mày .
" Đm bọn kia, đến trước và đang núp lùm chứ gì, có giỏi thì chui ra đây cho bố", Thiều bực tức mắng to.
Không ai trả lời


" Haizzz, các vị huynh đệ, chúng ta tạm thời cùng nhau chiến với con ếch đã rồi đua tiếp", Hải từ tốn
Vẫn không ai trả lời.


" Thôi bỏ đi, đám này nhát chết ta đoán chắc là đang chờ chúng ta ra tay. Nhưng nếu không đi tiếp thì cả năm đội sẽ hòa nhau mà. Niềm tự hào của mày đâu Lê Xuân Bắc, vòng sở trường của mày cơ mà", Kiệt dùng chiêu khích tướng.


Chiêu này vậy mà hiệu dụng khiến Lê Xuân Bắc từ cây đại thụ phía trên nhảy xuống.
" Được thôi, hợp tác thì hợp tác", Hắn mặt lạnh nhìn Kiệt
" Xì bày đặt. Đồ hèn", Thiều chửi nhưng hắn lại ăn bơ khiến hắn nổi cáu.


" Hừ được rồi chúng tôi cũng giúp", Long Văn Lực và Long Biên cũng ra ngoài tập hợp.
" Được rồi chiến thôi!!!"
Cả đám hô to lao về phía con Ếch.


Nghe thấy tiếng động đang hướng về phía mình con ếch bị tỉnh giấc, tức giận nhìn đám thí sinh. Nó lè ra một cái lưỡi dài như một con trăn lớn quất đến. Tốc độ của chiếc lưỡi đánh ra nhanh như cắt hướng về phía đám thí sinh. Lập tức Xuân Bắc với tốc độ kinh hoàng của mình thành công né tránh lùi lại, trong khi đám còn lại phải nhảy vọt lên né trực diện nhưng vẫn phải hứng chịu dư âm của đòn đánh.


Ruỳnh....


Tuy chỉ là dư âm nhưng cả đám ai nấy đều thấy lồng ngực mình vô cùng khó chịu đau nhức, mà đằng sau họ là một bãi chiến trường thực thụ. Cây cối đổ rập, gãy nát, mặt đất như bị cày nát bươm vô cùng hỗn độn. Kiệt lau đi mồ hôi trên trán, đây là sức mạnh của Thần Cấp ư.


" Đấm nghiêm túc"
" Phong Kiếm"
" Long chảm"
...


7 người thay phiên xông vào tấn công con ếch, ban đầu còn khá dễ dàng mà cầm chân nó, nhưng con ếch dần chán việc đùa giỡn, bắt đầu tấn công nhanh hơn khiến họ trở nên chật vật. Hơn nữa da của nó lại cứng cáp vô cùng khiến những đòn đánh này tuy mạnh nhưng không thể gây nên cho nó thương tổn.


Cuộc chiến vô cùng hỗn loạn, Kiệt thỉnh thoảng lại bị va chạm với thành viên đội khác, không khỏi bực tức la to: "Cứ đánh loạn như vầy không phải cách! Chia ra đi, ai thiên về tốc độ thì dụ nó, ai tấn công mạnh thì tranh thủ xông vào đánh, ai phòng thủ tốt thì bảo vệ người khác cũng được!"


"Mày là cái cục cứt gì mà ra lệnh cho tụi tao!" Long Văn Lực tức giận quát
" Tuy không thích bị sai khiến nhưng ta thấy hắn nói đúng! Chia ra đi!"Lâm Năng Hải nói.
"Ta đồng ý!" Lê Xuân Bắc gật đầu, tuy không thích bị một thằng nhóc ra lệnh nhưng hắn phải công nhận là Kiệt nói có lý.


Toàn bộ miễn cưỡng hợp tác.
7 thí sinh bắt đầu chia ra thành một trận hình, những người có tốc độ tốt thay phiên thu hút sự chú ý của con ếch, ai phòng thủ mạnh thì tấn công hai bên hông, ai tấn công mạnh thì tập trung phía sau đánh vào những chỗ hiểm để tiêu hao linh lực con ếch.


Các thí sinh dần phối hợp tốt hơn, làm cho con ếch khổng lồ bắt đầu cảm thấy khó chịu, nó gầm lên hung tợn rồi bắt đầu đổi kiểu tấn công, thỉnh thoảng lại đập tay xuống đất tạo dung chấn làm các thí sinh chới với rồi mới dùng lưỡi táng mạnh
Bộp!


Sư Hống không kịp né mà ăn chọn một lưỡi khiến hắn mất khả năng thi đấu.
Kiệt hơi run nói
" Một đòn thôi sao"


Hiển nhiên Sư Hống cũng có sức thủ tốt nha,bất chợt cảm giác có điều gì đó không đúng, tất cả những thí sinh nãy trúng đòn đều chỉ ngất xỉu, không có tổn thương chí mạng. Quả nhiên con ếch đã trúng một thuật phong ấn, có thể sử dụng lực thoải mái nhưng khi đánh trúng mục tiêu, linh lực sẽ lập tức bị giảm xuống để không thể gây chết người.


"Thằng kia! Không đánh mà đứng nhìn gì đấy! Tính làm gì" Thấy Kiệt trốn ra ngoài, Long Văn Lực bực tức quát.
Kiệt tức giận quát lại: "Tao đang tìm khuyết điểm của nó!"
"Đừng có xạo l, thế mày nói tao nghe xem nào!"


Kiệt phớt lờ Long Văn Lực, nói to với những người khác: "Con ếch này hình như bị phong ấn, khi tấn công sẽ bị giảm linh lực nên không thể gây thương tích nặng!"
Nghe Kiệt nói, những người khác cũng cảm thấy có lí, liền thay hắn gánh những đòn đánh của con ếch.
Kiệt nhíu mày suy nghĩ.....
" A đúng"


Hắn reo lên nói tiếp: "Điểm yếu của nó nằm ở lưỡi, nếu dụ được nó dùng lưỡi tấn công rồi lợi dụng lúc đó dùng toàn lực đánh vào lưỡi không chừng có thể đánh bại nó! Bởi khi này hắn quất vào chiếc bảo vật phản kích của Sư Hống con ếch đã bị chậm đi"


" Ừ đúng là chậm đi thật, sao ta không nhận ra nhỉ" Thiều nhíu mày.
"Hay quá hợp sức nào", Hải phấn chấn hẳn lên.


" Nhưng nãy giờ nó chỉ thè lưỡi ra có đúng 1 lần là lần đầu tấn công chúng ta thôi. Lỡ may chúng ta chưa đợi được đến lúc nó thè lưỡi đã tiêu tùng thì sao?", Xuân Bắc nói làm cả đám gật gù khó xử.


" Không lo, mọi người thử nghĩ xem tại sao lần đầu nó phải tấn công ta từ xa", Kiệt bật mí
" Là tại chúng ta....ở xa nó. A đúng nha!!!", Cả đám suy nghĩ rồi nói
" Ừ chúng ta chỉ cần dụ nó là được, nhưng ai sẽ làm mồi nhử"


"Để ta làm mồi, nhưng phải có người đủ sức gây sát thương cho nó! Nếu không thất bại chúng ta đều sẽ bị loại", Hải vỗ ngực xung phong, tuy nhiên không ai thích hợp hơn hắn khi hắn là người duy nhất có khả năng phòng thủ được đòn tấn công của Linh Thần.


"Để ta!" Kiệt nói, tuy không muốn tiếp tục xử dụng chiêu mạnh nhất nữa hòng tránh đối thủ bắt bài nhưng khi thấy một thằng nhóc cùng tuổi mình dám đứng ra làm việc nguy hiểm, hắn không khỏi sục sôi.
"Được! Trước tiên phải tìm cách chọc cho nó dùng lưỡi tấn công ta!" Thiều nói.


Nhưng cũng không dễ dàng, cả đám như ruồi muỗi tìm đủ mọi cách mà không khiến con ếch đổi chiêu, dù sao cái lưỡi là điểm mạnh cũng là điểm yếu nên nó giấu rất kỹ. Cả đám đang khó khăn chống chọi thì Thiều lôi ra 1 phù chú 7 màu thoạt trông vô cùng dị hợm.


" Hừ Hải ném vào người nó phù đặc biệt này của ta, đảm bảo nó tức điên", Thiều ném cho Hải đang phi hành trên không nói
Hải vội đón lấy và ném.
Khán giả khắp nơi không khỏi ngạc nhiên nhìn cái vật kỳ lạ của Thiều "Đó là thứ gì? Phù nổ cao cấp à?"
"Hắn làm trò gì vậy?"


Con ếch vốn không biết né đòn đành ăn chọn tấm phù.
ẦM!
Là phù chú khi chạm vào da nó liền sáng lên và nổ một tiếng khủng khϊế͙p͙ làm khán giả và các thí sinh cùng giật mình.


Nhưng sát thương không thể xuyên được phòng ngự của con ếch, chỉ làm nó giật mình một cái. Nhưng chỉ vài dây sau, da con ếch lở loét cả ra toàn thân, khắp người đỏ bừng ngứa ngáy. Nó khó chịu cực độ,tức giận nhe răng về phía Hải.


"Chuẩn bị đánh nó!" Hải la to, chế độ phòng ngự của thể chất kích hoạt, da thịt hắn cũng trở nên sần sùi nhờ tước đoạt thể chất của Mộc Tinh.
Miệng con ếch há ra, cái lưỡi đỏ uốn lại rồi bắn thẳng tới chỗ Hải.
BINH!
XOẸT!


Trong thời khắc đó một cú chưởng khí khủng khϊế͙p͙ bắn tới chấn nát phăng cái lưỡi của con ếch, làm nó đau đớn gầm to.
Phịch!!!
Nó lăn ra chết!!!


Toàn bộ người xem kinh ngạc đến đờ người, con ếch Linh Thần tưởng chừng sẽ khiến toàn bộ bị chặn đứng lại bị hạ dễ dàng bởi sự góp sức của 3 tân sinh?
Sát thương cực kinh khủng của Kiệt.
Phòng ngự nghịch thiên của Hải.
Phù chú kỳ lạ mà hiệu quả của Thiều.


Nhưng nhân cơ hội đó, hai kẻ tiểu nhân là Xuân Bắc và Long Văn Lực nãy giờ giữ sức bỗng tung toàn bộ sức mà lao vọt về trước!!!
Kiệt cạn linh lực, Hải bị đẩy ra xa, Thiều đang còn chú ý tời con ếch đều bị vượt qua!!!