Điện Thoại Thần Kỳ Ở Tu Chân Giới

Chương 96: Trong cùng cấp phải vô địch

Cái đám vũ kỹ oanh tạc thiên địa đó vậy mà thực chất là của Long Văn Lực và Lâm Năng Hải cùng đánh ra. Hai người tuy không có hợp tác nhưng lại đến khu trung tâm cùng một lúc nên mới toan dùng lực lượng mạnh mẽ nhất mà diệt thêm người nhằm gia tăng khoảng cách số điểm, chỉ là không ngờ tới vậy mà bị chia điểm ra khiến cả hai không khỏi cay cú.


Lại nói những người xót lại xung quanh như Long Biên, Sư Hống hay Côn Đồ....cũng đã bị hạ từ trước bởi những kẻ đi săn là Lâm Năng Hải hay Long Văn Lực.


Và trong phút dây ngắn ngủi tưởng chừng sẽ thất bại dưới hàng loạt vũ kỹ mạnh mẽ ấy, Kiệt nhanh chóng kích hoạt con bài tủ HẤP TINH PHÁP. Khả năng của nó là hút đi linh khí của người khác giúp người thi triển hồi phục lại linh khí. Kiệt buộc phải thi triển công đối công khi mà hắn không có con bài phòng ngự nào quá mạnh.


Trong khi đó Thiều lại dung hợp cùng sư phụ hắn trong chốc lát để đỡ đòn, đây là chiêu mới hắn mới tìm được trong một hiểm địa tại Bắc Phi.
Trong lúc khán giả bàn tán, Thiều trở lại trạng thái bình thường nhìn về phía Long Văn Lực và Lâm Năng Hải đang khụy gối vì mất sức.


"Giỏi! Rất giỏi!" Thiều gật gù, mặt không biểu cảm.
"Nào! Có giỏi lại đây chém thêm phát nửa xem!" Thiều dang hai tay ra khiêu khích.
Lâm Năng Hải cười lớn không đáp, mặt hắn tràn đầy chiến ý , xách đao lên như thường.
" Ối em đùa!!! Em thách thằng Lực mà anh",  Thiều cười hì hì chỉ phía Long Văn Lực.


Long Văn Lực nhìn quanh, gần như toàn bộ thí sinh đều đã nằm xuống, hắn nói: "Cũng có cố gắng đấy! Ngươi được bao nhiêu điểm rồi? Làm sao cao điểm hơn chúng ta được đúng không?"




" Thì giờ cao hơn. Đm, giờ bố trả lại cả vốn lẫn lãi", Thiều lao đến niệm bùa chú. Long Văn Lực lập tức né tránh, dù gương mặt tái xanh đi nhưng hắn vẫn rất nhanh nhẹn.


Kiệt cũng còn dư chút linh lực sót lại xông vào tham chiến nhằm chờ thời cơ mà dùng Hấp Tinh Pháp lần nữa để lật kèo. Hải tuy hết linh lực nhưng lại chơi thể lực thuần thục cũng lao vào chiến. Khán giả các châu lục gieo hò inh ỏi cổ vũ. Bốn tên tân sinh ưu tú nhất của 4 châu lục đang lao vào nhau chiến.


Hầu như sau những lần bộc phát sức mạnh kinh hoàng thì cả 4 đều cạn linh lực nên chủ yếu là những màn chiến không màu mè mà mang tính nắm đấm. Thiều cũng không còn phù chú mạnh mẽ, chỉ miễn cưỡng sử dụng mấy cái phù chú tăng sức mạnh. Hải vận dụng lực lượng cơ thể mà công liên miên, dành thế thượng phong nhất trong 4 người. Lực không Long Hóa được nhưng với thương pháp cấp cao cũng chiến rất hăng, Kiệt chả có gì ngoài một ít linh lực vừa cướp được từ 3 tên kia, hắn cầm cự để 3 tên cạn sức sẽ bung ra và dành chiến thắng.


Đúng như Kiệt tính toán, ba tên kia ngày càng chậm lại do thấm mệt. Hiển nhiên cả bốn tên đều phải triền đấu không nghỉ, gặp những đối thủ đàn anh mạnh mẽ như Gia Lâm, Long Biên hay Xuân Bắc....
" Hừ tiếp tục thế này ta thua mất", Lực lùi lại chống tay xuống đất, lau nhẹ vết máu nơi khóe miệng.


Thiều và Kiệt cũng bị đánh bật ngược nhẹ gật đầu:" Chúng ta cũng không ngoại lệ "
" Haha vậy là ba đứa bay định tập hợp đánh ta, nhào vô đi", Lâm Năng Hải mặt ngưng trọng nhưng không chút sợ hãi vẫy vẫy tay


" Đương nhiên không, ta nào có bỉ ổi đến vậy. Ngược lại là để ta chấp ba tên chúng mày đi"


Nói xong, Long Văn Lực vận lực, cơ bắp nổi lên, quần áo rách toạt bị thay bằng một lớp vảy rồng óng ánh màu hoàng kim, hai cái sừng nhô lên trông uy nghiêm, tay chân được bao bọc bằng một lớp găng tay vảy rồng cứng chắc và sắc nhọn. Toàn bộ giác quan của hắn như nhạy bén gấp nhiều lần.... Hắn lúc này trông như 1 bậc đế vương so với long hóa lần trước dùng còn uy mãnh hơn


" Là...là long hóa cấp 2", có người nhận ra hét lên. Toàn trường tĩnh lặng mà sửng sốt. Nếu như cùng độ tuổi của Lực mà lĩnh ngộ được long hóa thì vô số thiên tài Long Tộc khác cũng đã làm được, nhưng long hóa cấp 2 thì không....


" Đại Dương Đại Lục đăng quang sao", Các Đại Lục khác tiếc nuối.
...


"Thế nào, long hóa cấp 2 đấy. Bài tủ của ta không tệ chứ", Long Văn Lực cười nhẹ, hắn tuy phải có phụ trợ mới Long Hóa cấp 2 được nhưng vẫn lấy làm tự hào. Đúng vậy tên này vậy mà có 1 mảnh vảy Long Thần chứa Thần Lực trợ giúp hắn Long Hóa cấp 2.


" Tệ!!", Đáp lại hắn là 1 tiếng nói trống không đầy kiêu ngạo của Thiều.
" Mày", Long Văn Lực nắm siết tay lao đến toan đấm Thiều mấy nhát...
" Tưởng mình mày có bài tủ dự phòng", Thiều cười nhạt rồi lôi ra một phù chú màu đen kịch, lá phù trông huyền bí vô cùng lại có tầng mây phủ quanh.


Vô tận sát ý của tấm phù như bùng nổ, được giải thoát chúng bay tung tăng lên vô cùng vui vẻ. Bỗng Thiều làm ra hành động...hắn vậy mà thôn phệ toàn bộ sát ý bay linh tinh hấp thu vào trong người.
Mắt Thiều đen kịch, lực lượng tràn trề như cũ, khắp thân tỏa khí màu đen bốc lên đáng sợ.


" Đây là vũ kỹ gì!!", Kiệt hỏi
" không phải vũ kỹ là kỹ năng bị động thiên phú hấp thụ", Lu lắc đầu.
" Hấp thụ", Kiệt kinh sợ.


" Chính xác thưa chủ nhân, nó là một loại thiên phú nghịch thiên mang đến khả năng thôn phệ, hấp thu vạn vật..., hấp thụ này có 2 lựa chọn: 1 là hấp thụ tăng tiến có nghĩa là nhanh chóng tăng tiến tu vi", Lu tiếp tục giải thích.
" Ực!! Còn hai là", Kiệt nuốt xuống 1 ngụm nước bọt kinh sợ


" Là hấp thụ để bộc phát chiến đấu, giúp người sử dụng mạnh mẽ lên thoáng chốc rồi năng lượng đó sẽ biến mất"
" Vậy cũng quá nghịch lí, hắn mà có vật gì hấp vật đó chẳng phải sẽ...", Kiệt tưởng tượng ra độ khủng bố của cái thiên phú ấy mà nói.


" Không đâu chủ nhân, vật hấp thụ càng lên cao càng khó khăn nha, hấp thu cũng cần có chọn lọc, ví như từ Linh Đồ lên Linh Giả hắn cần 1 viên đan cấp thấp thì từ Linh Giả lên Linh Sĩ hắn phải cần đến 1 Hoàng Cấp dược phẩm trở lên...."


" À", Kiệt à 1 tiếng, giống như Lạc Nam của con đường bá chủ...càng lên cao cũng khó lên level hơn nhiều
" Hì hì nói co chủ nhân biết tên Lâm Năng Hải kia cũng mang thiên phú Tước Đoạt khiến hắn có năng lực cướp thể chất đấy!!"


" Ặc", Kiệt không nhịn nổi sặc nước bọt, sốc toàn tập. Cái quỷ gì mà thằng nào thằng nấy bằng tuổi hắn đều mang thiên phú cao ngất như thế vầy.... Đây chính là 1 cú sốc với hắn bởi thường thì nhân vật chính phải cùng cấp vô địch chứ. Chẳng lẽ hắn là con hoang của lão tác giả


Mặc kệ Kiệt đang nghĩ gì, ba tên kia lại tiếp tục chiến. Lâm Năng Hải nổi lên những lớp vỏ cây sần sùi, toàn thân phủ đầy nước biển xanh thẵm...
Thể chất kích hoạt cực hạn, hắn bỗng chốc trở nên lớn hơn gấp 2 uy mãnh niệm khẩu quyết.
" Bí thuật Đại Dương Thần Lực"
Vù vù vù


Nước khắp nơi như bị rút cạn mà lao về phía Hải bổ sung năng lượng cho hắn, các vết thương chậm dãi khép lại, linh lực hồi phục nhanh chóng.... Đây là bài tủ mà hắn học được trong di tích kia.


Thiều không kém cạnh lôi ra song phù hóa kiếm. Hắn cầm lấy song kiếm lại cưỡi trên một cây kiếm khác, toàn thân phủ lớp khói đen lại có gió mạnh xoáy quanh như một cơn bão đang mạnh mẽ đổ vào đất liền.


Long Văn Lực long hóa cấp hai xách lên Ngạo Thương mắt đầy chiến ý, tỏa ra Long Uy áp chế quần hùng, toàn thân hắn khí phách hoàng kim mạnh mẽ.


Kiệt thấy ba tôn chiến thần này kinh hãi đem số linh lực khi nãy vận dụng siêu xayda để không bị cái sức mạnh tuyệt đối của ba tên này chấn áp, tuy nhiên mặt hắn tái nhợt lại như thể hiện mình không còn là đối thủ xứng tầm với ba đứa kia.
" Xuân Bắc bị loại không oan"
" Ẩn giấu của bọn này thật sâu"


" Đây là quái vật chứ không phải con người, bốn tôn quái vật!!"
Cả đám khán giả bình luận inh ỏi, run rẩy trước sức mạnh kinh khủng ấy.
Lao đến...


Bốn tên lao đến nhau triền đấu, Hải cầm đao chém lia lịa không nhìn ai, những vết thương dần hiện ra rõ hơn nhưng được chậm dãi phục hồi . Lực vác thương lên đâm loạn xạ, vảy rồng rơi tứ tung. Thiều chém nhanh như chớp, lớp phòng ngự gió mờ nhạt suy yếu.
Bịch


Duy có Kiệt vừa lao vào đã bị đâm, chém, thọc túi bụi mà không đáng trả nổi, bay ra xa.
" Hừ!!! Ta chẳng lẽ không có cái thiên phú gì sao", Kiệt tủi thân, hắn thực sự hết bài rồi!
Hắn lại lao vào chiến.
Hắn lại bẳn ra mà không gây nổi thương tích cho bất kỳ ai.
Hắn lại lao vào...
Hắn lại bẳn ra....


Cứ thế không biết bao nhiêu lần như thể hiện sự không cam tâm, lòng kiêu ngạo không cho phép hắn thua ai đồng cấp!!!
" Hắn yếu quá hóa điên à" một khán giả kinh dị nói
" Chịu, Lâm Chung này tuy nghịch thiên nhưng cũng giống Như Xuân Bắc thôi"
" Đáng tiếc, cúp là của ba tên kia thôi"
...


Kiệt sau bao nhiêu lần lao đến lúc này người bê bết máu, hắn không còn sức đứng dậy nữa nhưng ý chí hắn vẫn vô cùng không cam tâm
" Ta thua sao!"
" KHÔNG"
Hắn hét toáng lên làm ba tên đang đấm nhau phải giật mình quay qua.


Bỗng máu huyết của hắn đỏ thẫm, máu me ở tay chân, mặt mũi hắn tụ lại quanh thân thể.
Người Kiệt đỏ lửng, nóng ran
" Aaaaaa" Kiệt đau đớn gào thét, như một lò hạt nhân, hắn lúc này vô cùng đau nhói và nóng.
" Chủ nhân", Lu xót xa nhìn hắn nhưng đằng nào chuyện này cũng phải xảy ra.


" Bạo", Kiệt hét lên
Bùng ........
Rốt cục toàn thân hắn phát nổ.
Đám cường giả bên ngoài lao vào linh cảnh toan cứu hắn nhưng không kịp nữa, hắn đã nổ tung.


Máu huyết hắn tạo thành một vụ nổ kinh thiên động địa, mặt đất sụp xuống rồi nứt vỡ lan ra theo hình mạng nhện, nhà cửa xung quanh sụp đổ, linh lực tỏa ra lan khắp xung quanh tạo thành một cảnh tượng trông như cổng địa ngục đang hé mở, Hải, Thiều và Lực bị dư chấn từ vụ nổ đánh văng xa hàng chục mét rồi bất tỉnh. Nhưng kỳ lạ nhất là Kiệt vẫn sống, hắn đứng sừng sững không thiếu 1 lớp da thịt, chỉ là bị ngất đi thôi.


Khán giả thêm một lần sững sờ, chuyện gì đang xảy ra.
Học viện Đông Nam Á , tất cả học sinh và giáo viên đều hướng mắt về màn hình, một tràng dài im lặng...
"N... nó là thứ gì vậy?" Huy run run hỏi, không tin vào mắt mình.
"Nó là thần chuyển thế..." Gia Bảo mắt đờ đẫn.


Phương Hồng mỉm cười rạng rỡ, Hạ đặt tay lên tim vì sợ nó rớt ra khỏi lồng ngực, gò má cô bé đỏ ửng vì cảm xúc dâng trào.
Diệp Thu ngồi im, nhưng hình bóng đầy uy phong kia đã khắc sâu vào tâm trí nàng
Ở một góc khác, Đám anti Kiệt cắn chặt răng, tay bóp chặt vì căm tức


Rồi ai đó la to: "CHÚNG TA VÔ ĐỊCH RỒI!"
Lập tức âm thanh đang bị kềm nén bắt đầu bùng nổ, tiếng hoan hô vui mừng mãnh liệt như có thể phá sập cả ngôi trường.
Điểm số thay đổi, Á Đại Lục tăng lên 9 điểm hơn hẳn đội thứ nhì 2 điểm là đội Đại Dương Đại Lục.


Khán giả cả năm châu bắt đầu xuất hiện những tràng vỗ tay lẻ tẻ rồi nhanh chóng lan rộng ra, ở Long thành, một vài người e ngại nhìn quanh rồi cũng vỗ tay chúc mừng cho nhà vô địch.
Đùng đùng
Những tiếng pháo hoa vang lên, hôm nay cũng chính là tết....


Khắp nơi tràn ngập không khí tết tươi vui như mở hội, hoa đào hoa mai nở rộ, âm thanh ầm ĩ tràn khắp đấu trường.
...
" Hắn là Hoàng Liên Kiệt ", Một thân ảnh chùm áo choàng đen toàn thân chỉ vào Kiệt đang nằm bất động trong phòng hồi sức.


" Chắc chắn, tuy có 1 lớp mặt nạ chống Linh Thần thăm dò nhưng hắn vẫn không qua mắt nổi ta", Hoàng Liên Sơn cười cười
Áo choàng đen cười " Mặc kệ nhưng ta muốn hắn, hắn mang huyết thống của chúng ta"


Hoàng Liên Sơn nhăn mặt không hiểu sao tên hậu bối họ Hoàng này chưa chết sau lần ám toán kia của hắn lại còn mang Huyết Thống nghịch thiên ấy. Sơn cười độc ác
" Chỉ cần hắn chết, ta giao cho ngươi"
" Hừ vậy ta vào bắt hắn", Tên áo choàng toan bước


" Đợi ta dụ mụ ta đi đã", Hoàng Liên Sơn giật nảy ngăn lại
" Mụ nào", Áo choàng đen tức giận.
" Hừ còn ai ngoài con mụ Mai Hồng Diễm. Thế ngươi nghĩ 1 tên đang chui lủi trốn Hoàng Gia bọn ta lại dám vác mặt lên 1 sân đấu đẳng cấp châu lục sao", Hoàng Liên Sơn nói, thầm chửi áo choàng đen là 1 tên đần.


" Hừ ta có Huyết Tế, còn phải sợ mụ tóm được sao."
Hoàng Liên Sơn bất lực vỗ chán
" Tên ngu nhà ngươi, ý ta là ngươi không bắt được nó. Làm theo ta, ta đánh lạc hướng mụ và ngươi tóm hắn, dù Mụ phát hiện ngươi cũng trốn được"
" À"
" À cái clmm"
...
Mùng 2 vv :)) nha mọi ngừi