Điện Thoại Thần Kỳ Ở Tu Chân Giới

Chương 97: Huyết Tế

Ánh đèn lọt vào mắt Đình Thiều khi đôi mi hắn hé mở, hắn đang nằm trong phòng hồi sức sau khi cuộc thi kết thúc.
"Tỉnh rồi à?" Lão già trong cơ thể Thiều hỏi.
"Sư phụ, thầy thấy sao rồi?"
"Ta không sao, chỉ là lại yếu đi một chút..."


"Con xin lỗi... thầy đã đỡ một loạt công kích thay con, vậy mà vẫn không thắng nổi..."
"Ngươi đừng buồn, nếu ta là ngươi thì cũng thua thôi, có ai ngờ lại xuất hiện một thằng quái vật khủng bố đến vậy... Quá ghê gớm mà.."


"Hắn rất mạnh, nhưng con sẽ vượt qua hắn!" Thiều vừa nói thầm vừa cắn chặt răng. " Nhưng sư phụ có biết đến đòn cuối cùng của nó"
"Ta đương nhiên biết, đấy chính là chiêu thức cấm Huyết Tế của huyết tộc!" Lão già thở dài.
" Chiêu thức cấm!!", Thiều ngạc nhiên vạn lần.
...


" Chiêu thức cấm sao sư phụ ", Hải cũng vừa tỉnh hỏi lại lão đầu sư phụ trước mặt.
" Ừ đó là dạng chiêu thức khi sử dụng phải trả giá bằng tính mạng", Sư Phụ của Hải tên Khuê Dũng biệt hiệu Khuê Dũng Thần Thể. Sở dĩ gọi như vậy là bởi ông sở hữu thể chất mạnh mẽ tu thể tên Dã Hoàng Thể.


" Vậy hắn đã tạch sao!", Hải bỗng thấy lòng mất mát buồn hỏi.
" Không, lí do ta cũng chịu a!!"
...
" Hừ", Long Văn Lực tức giận khi chỉ về nhì mà hừ 1 tiếng.
" Đừng giận Lực nhi, con hãy cố gắng khỏe mạnh lại, chúng ta sẽ giúp con mạnh mẽ hơn hắn", Mẫu Thân Lực là Long Huyền khuyên bảo.


" Con muốn rời học phủ bái sư", Long Văn Lực lòng đã có dự định nói.
...
Huyết Tộc, một trong các tông phái bí ẩn nhất Thế giới.




Trong một căn mật thất, không gian bị bao trùm bởi một màn sương tím âm u chết chóc. Giữa mật thất đặt một cỗ quan tài làm từ thủy tinh đỏ như máu, bên trong là một mỹ nữ nằm yên như say ngủ, nàng trẻ trung nhưng đầy ma mị, đôi mắt đã nhắm nhưng vẫn lộ ra nét sắc bén như thể chỉ một cái liếc của nàng cũng đủ lấy mạng người. Nàng có màu da trắng như tuyết, toàn thân tỏa ra khí tức máu huyết nồng đậm.


Người đàn ông áo choàng đen cùng gã thuộc hạ tiến vào gian mật thất, cùng đặt tay lên ngực trái cúi mình thành kính chào cô gái.
Sau một phút hành lễ, người đàn ông áo choàng đen nói với gã thuộc hạ: "Chuyện tìm nam nhân có Huyết Tế Máu đã tìm ra"


Gã thuộc hạ cung kính đáp: "Thật tốt quá vậy chúng ta phải..."
Gã áo đen cười cười " Ngươi chỉ cần dẫn người tấn công Đông Nam Á học viện là ổn"
" Dạ!!"
...


Mai Hồng Diễm đang lười biếng cầm trên tay một tách trà, chân vắt chéo ngồi xem quá trình thi đấu của Kiệt. Đây đã là lần thứ 4 nàng xem lại nhưng bộ dạng vẫn cứ là ngạc nhiên và pha chút tự hào khi xem Kiệt thi đấu. Khuôn mặt đẹp như tranh vẽ của nàng khẽ dãn ra nở một nụ cười: " Xem ra tên này cần phải có chỗ trống lưng để trưởng thành là bổn cô nương đây. Sau này thành tựu hắn siêu việt chắc chắn ta sẽ vang danh thiên hạ. Haha mình thật thông minh "


Bông nàng giật mình như cảm nhận được thứ gì đó.
" Hừ lớn mật"
Diễm tức giận xé rách hư không mà dịch chuyển.
...
Học viện Đông Nam Á.
Khung cảnh nơi đây đang vô cùng hỗn loạn khi có rất nhiều tên mặc đồ đen với tu vi Linh Thần và vài tên Linh Thánh tập kích.


Mai Hồng Diễm thoáng cái đã đến nơi nhưng nàng không kịp lao vào đấm nhau thì đã thấy đồ đệ của mình là Phương Hồng chạy lại.
" Sư phụ, nàng mau cứu lấy Lâm Chung hắn."
" Hả", Gương mặt xinh đẹp của Diễm hơi đổi.


" Bọn chúng chỉ là gây chú ý thôi, chắc chắn là nhắm vào tên đó. Con vừa tra khảo một tên Linh Thần. ", Phương Hồng gấp gáp.


" Thì ra là dương đông kích tây, đáng chết", Diễm nóng giận bay đi, cả người nàng như bốc lửa. Cái danh hiệu Cuồng Hỏa Nữ Đế không phải tự nhiên mà có, đó là do sự đúc kết của các kẻ thù từng đối đầu với nàng. Nàng tính dễ nóng giận vô cùng khiến kẻ thù ăn nói sai sót rất dễ ăn hành. Mà danh hiệu đó chỉ là người tôn sùng hay bình thường gọi mà thôi, chứ đám kẻ thù hay ghét nàng thì thường gọi sau lưng nàng là Mụ đàn bà điên.


" Chậm đã", một tên mặc đồ đen tức khắc ở trước mặt nàng chấn tay
" Cút", Diễm phất tay khẽ nói, lập tức một ngọn lửa màu tím cháy nát không gian phóng đến thiêu tên đồ đen.
" Tính lóng như kem!!", Tên mặc đồ đen thực chất là Hoàng Liên Sơn khẽ giật mình niệm chú.


Lập tức một ngọn núi cao vạn trượng chắn trước mặt hắn mà thủ thế. Vũ kỹ này có thể gọi là vũ kỹ thủ mạnh nhất của Sơn nhưng ngọn lửa vừa chạm đến đã thiêu rụi tất cả, không những thế còn tiếp tục xuyên qua. Sơn sớm biết đã xé phù chạy mất dạng nhưng trước khi đi vậy mà kịp ném lại một kiện pháp bảo.


Đây là một quả bom phong ấn, gọi như vậy bởi nó cần 1 nguồn năng lượng cực lớn để giải phóng. Bùm!!!
Bom nổ tung khiến Mai Hồng Diễm lùi lại phòng ngự.
Nhưng chỉ 3 giây sau, toàn bộ năng lượng kinh khủng ấy vậy mà bị nàng đánh tan, tiếp tục di chuyển.


Tuy nhiên vài giây ngắn ngủi đã đủ khiến tên áo đen bắt được Kiệt đang hôn mê bỏ trốn....
...
" Haha hoàn thành!! Ngươi cũng thật nhanh nha Huyết Cát" Hoàng Liên Sơn cười cười
" Ừ, ngươi cũng trốn nhanh lắm"
Tên áo đen tên Huyết Cát nói


" Được rồi cứ như thỏa thuận, nhớ phải giết hắn" Hoàng Liên Sơn gật đầu
" Yên tâm, hắn sẽ thế mạng giúp nàng hồi sinh"
...
Huyết Cát mang Kiệt trở lại Huyết Tộc, đem vào cái hang trong linh cảnh của hắn.


Hắn dùng máu trên tay mình vẽ trên đất một vòng tròn lớn, đem Kiệt đặt nằm giữa vòng tròn, sau đó niệm chú. Lập tức máu huyết nơi các viên châu khắp trên mặt đất tuôn ra bắn vào người Kiệt. Không có máu chảy ra, bởi vì đây là thuật phong ấn, làm cơ thể và linh hồn Kiệt ngừng hoạt động cho đến khi phong ấn được giải.


Để Kiệt lại một mình trong linh cảnh, Huyết Cát rời đi, chờ ngày tiến hành hiến tế...
Khi Huyết Cát đi mất, từ trong linh hồn Kiệt, Lau hồn bay ra, sáng lên. Phong ấn dần tan rã....
...
1 năm sau.


Kiệt lúc này đã 22 tuổi, là một thiếu niên cực kỳ anh tuấn nhưng vẫn còn đó vẻ tinh nghịch phóng khoáng. Hắn trong một năm này tu luyện chăm chỉ bởi dù hắn đã tìm vô số cách thức hay hỏi Lu cũng không có cách ra khỏi linh cảnh bị phong ấn của một Linh Thánh. Hắn vô cùng khó hiểu khi bị một tên không quen biết vác đi mà dù hỏi Lu nàng cũng là nhất quyết không trả lời, thứ duy nhất hắn moi được từ nàng chính là lí do hắn chiến thắng cuộc thi Tân Tinh Chiến.


Hắn vậy mà mang Huyết Sát Thánh Thể nên thể chất mới vì hắn quyết liệt như vậy vận dụng cấm kỹ Huyết Tế. Tuy nhiên hắn không chết mà chỉ mất đi linh lực 3 ngày mà thôi tất cả là nhờ thể chất. Cấm kỹ này có mặt hạn chế duy nhất là 7 tháng mới có thể tái kích hoạt khiến hắn cũng mất cả hứng, tưởng đâu là kỹ năng siêu việt chứ!!


Linh cảnh là một ngọn núi rừng hoang vu. Hắn vừa tu luyện lại bắt thú ăn, săn bắt bằng Kích Kim Vương khiến nó thăng cấp thành Kích Liệt Vương và đạt đến huyền cấp.


Còn hắn chỉ tăng một ít tu vi thành Linh Hoàng cấp 10, Võ Hoàng cấp 8 và Hồn Sĩ cấp 6. Kì lạ một chút là trong 1 năm này Huyết Cát không hề qua chỗ hắn, sự thật là hắn phải trốn chui lủi trước Hồng Diễm...


Sau 1 năm săn lùng, Mai Hồng Diễm đã truy ra tung tích của Huyết Tộc, Nàng liền đích thân dẫn một số người quen đạt Linh Thần trở lên mà bao vây.
Một tên thuộc hạ tức tốc chạy vào thông báo: "Thưa đại tư tế, người của Đông Nam Á học viện đã phát hiện ra vị trí của chúng ta, đang kéo quân đến."


Huyết Cát mặt không biến chuyển: "Chuẩn bị nghênh chiến, chỉ cần cầm cự đến đêm trăng màu máu, hiến tế hoàn thành thì chủ nhân sẽ diệt sạch bọn chúng."
"Tuân lệnh!".
Chỉ còn trước giờ trăng máu 5 phút.
Huyết Cát lần đầu vào thăm Kiệt


"Ông nhốt ta trong này suốt 1 năm nay để làm gì?", Kiệt nén nỗi sợ trước một Linh Thánh nói
"Chờ đêm huyết nguyệt - tháng cô hồn để đem ngươi đi hiến tế!"
"Hiến tế cho ai?"
"Cứ đi rồi sẽ biết!" Huyết Cát nói, sau đó đáp xuống định bắt lấy Kiệt.


Thấy hắn định bắt mình, Kiệt liền kháng cự bắn chưởng.


"Ồ! Không những có huyết thống Huyết Tộc mà còn sở hữu bốn loại linh căn, hèn gì con mụ điên Hồng Diễm lại điên cuồng săn lùng chúng ta đòi mang ngươi về bằng được." Huyết Cát ra vẻ ngạc nhiên, nhưng không chút lo lắng bước tới trỏ hai ngón tay lên giữa trán dương, một luồng khí đỏ từ ngón tay hắn lan vào trán Kiệt, lập tức Tam Hợp Chưởng đình trệ, lâm vào hôn mê.


Khi tỉnh lại, Kiệt thấy mình bị trói đứng trong một gian mật thất u ám tựa như một hầm mộ, giữa mật thất đặt một cỗ quan tài làm bằng thủy tinh đỏ,bao bọc một mỹ nhân sắc sảo tuyệt trần. Huyết Cát đang đứng cúi mình trước quan tài.


"Thưa Chủ nhân cao quý, huyết nguyệt đã đến, vật hiến đã chuẩn bị, kẻ tôi tớ xin được phép mang người trở lại với nhân gian sau một giấc ngủ say"
Huyết Cát thi hành một ít lễ nghi rồi tiến lại chỗ Kiệt ném hắn vào trong một tâng phong ấn.


Chợt một tên thuộc hạ hối hả chạy vào tâu: "Đại nhân! Mụ kia quá mạnh, xông vào rồi!"
"Mẹ kiếp, sao mụ vào nhanh vậy? Còn 1 phút nữa mới đến đỉnh huyết nguyệt, ngươi thay ta hiến tế, ta đi cản !"
Huyết Cát rời đi, không quên cúi mình chào cô gái trong cỗ quan tài.


"Ê! Thả ta ra! Thả ta ra!" Kiệt bị ném mạnh xuống 1 tầng phong ấn tỉnh lại gào to, tên thuộc hạ nhận lấy huyết châu của Huyết Cát ngồi xuống niệm chú
Màn đêm u ám, bầu trời không sao được thắp sáng bởi một vầng huyết nguyệt chưa tròn.
"TẤN CÔNG!!!"


Gió xào xạc, đất rung chuyển, cây rừng đổ ngã, Hồng Diễm dũng mãnh hàng trăm người hướng về phía tòa cung điện ẩn sâu trong rừng cây cổ thụ.


Phe phòng thủ lập một rào chắn người ngăn cản tiên phong của đối phương xông đến, va chạm không ngừng. Bên phe tấn công của Hồng Diễm, đất đá bay lên tích tụ thành một khối khổng lồ trên bầu trời rồi bị nung nóng thành một khối nham thạch đâm thẳng vào tòa cung điện nhưng bị một bức tường băng cản lại, vài bóng người phe Huyết Tộc nhanh như chớp đạp băng xông lên, tay cầm một thanh đại đao chém tảng nham thạch thành nhiều mảnh nhỏ.


Tuy ít người hơn nhiều nhưng thế trận dần nghiêng về phe Đông Nam Á học viện khi Cuồng Nộ Hỏa Đế Hồng Diễm đạp không tiến tới một cầu lửa khiển đến thiêu chết 2 tên Linh Thánh của phe Huyết Tộc, khiến đại tư tế Huyết Cát phải đích thân ra ngăn cản.