Điện Thoại Thần Kỳ Ở Tu Chân Giới

Chương 100: Mặn nồng

" Ngươi tỉnh rồi?", Phương Hồng xinh đẹp trong bộ váy tím chăm chú nhìn Kiệt.
Kiệt lúc này đang trong bộ dạng của Ngọc Lâm Chung nằm bất tỉnh trong phòng hồi sức của nhà trường.
" Phương Hồng? Ta về rồi. Mỹ nữ... Mỹ nữ cứu ta...", Kiệt lẩm bẩm mơ hồ.


" Ngươi..", Phương Hồng nghiến răng, đừng nói tên này vậy mà nhắm thêm vào sư phụ nàng.
" Hả"
" Không...không có gì, nàng là hiệu trưởng cũ được ta cầu cứu. Nàng đã rời đi rồi", Phương Hồng nói.
" Ờ, cảm ơn nàng đã chăm sóc ta mấy ngày qua", Kiệt chân thành.


" Gọi là cô", Hồng trừng mắt.
" Haha cô giáo...cô giáo", Kiệt cười sảng khoái, hắn vừa rồi chỉ buột miệng đùa.
" Nhưng nếu ngươi muốn gọi là nàng...", Phương Hồng lúc này mặt đỏ ửng như thiếu nữ mới lớn, bẽn lẽn quay đầu nói nhỏ như chỉ để một mình nàng nghe vậy.


Dưới ánh trăng của buổi đêm tĩnh lặng mờ mịt, Kiệt bỗng từ đằng sau mà ôm trầm lấy giai nhân xinh đẹp. Váy tím ma mị phủ lên đường cong uyển chuyển của một nữ phụ thành thục, bộ ngực phập phồng theo từng hơi thở cực kỳ quyến rũ. Khuôn mặt xinh đẹp như tỏa hào quang khiến cánh mày râu phải mê muội. Kiệt lúc bấy giờ như si dại, dưới quang cảnh trữ tình không kìm lòng mà trao cho cô giáo yêu quý của mình một cái ôm.


Phương Hồng thì khác, nàng cứ nghĩ những từ kia vậy mà để Kiệt nghe được, mặt nàng càng đỏ hơn, hận không thể chui xuống lỗ.
Tĩnh lặng.... Nàng không có ý đẩy hắn ra, mà hắn cũng không có ý buông nàng.
Tưởng chừng thời gian như ngừng lại...


" Ngươi bại hoại..", Phương Hồng bỗng hướng đằng sau tung 1 chưởng ngay ngực Kiệt khiến hắn ngã lăn ra giường. Nàng vừa rồi cảm nhận rõ ràng một thứ cứng rắn mà nóng hổi đâm vào mông. Kiệt giả đau lăn lộn vài vòng trên giường kêu: " Là tự nhiên thôi cô giáo, em không có..."




Phương Hồng vừa nhìn đã thấu rằng tên này đang giả đò nhưng nàng vẫn thấy mình sai sai...
Và rồi trước vẻ mặt không dám tin của Kiệt, Phương Hồng dùng đôi bàn tay trắng nõn nà của nàng mà tụt quần hắn xuống, đôi tay như hoa như ngọc mà mềm mại ấy nhẹ nhàng xoa xoa dương vật Kiệt.


" A sướng..hết đau rồi cô giáo. Hề hề", Kiệt phát hoảng hồi lâu cũng bình tĩnh lại đùa, nghĩ lại người phụ nữ này còn từng cưỡi ngựa ta thì còn kiêng nể gì nữa, chỗ cần sờ đã sờ, cần sướng cũng đã sướng...


"Hết đau rồi thì ta ngừng vậy...", Phương Hồng cười cười, bàn tay lôi quần hắn lên, đứng dậy.
Kiệt khóc không ra nước mắt, vội ôm nàng lại.
" Không được!! Cô giáo phải chịu trách nhiệm với em, cả lần ở mộ địa kia nữa. Cô hϊế͙p͙ em mà!!"


" Nếu em muốn", Phương Hồng lúc này cũng không còn cản được phần uy nghiêm ngày thường nữa, ɖu͙ƈ nhục đã chiếm lấy nàng đem nàng sống đúng bản thân mình.


Nàng quay đầu lại hôn hắn, môi chạm môi thật nhẹ nhàng... Kiệt cũng nhắm mắt lại tận hưởng, trao lại nàng sự yêu thương. Hồi sau, cả hai nhìn nhau tách môi, nước miếng đọng trên môi một nam anh tuấn, một nữ xinh đẹp như cầu nối giữa tình cảm của hai người.
" Ta yêu nàng cô giáo của ta"


Kiệt nói lời tỏ tình rồi ôm chặt đầu Phương Hồng lại hôn mạnh. Sau hồi nhẹ nhàng kia, hắn muốn mạnh bạo, muốn khẳng định chủ quyền. Lưỡi hắn mạnh bạo tách ra đôi môi thơm hồng của nàng, lách vào hai hàm răng trắng bóc. Nàng cũng nồng nhiệt đáp trả, cho lưỡi mình cuốn vào lưỡi Kiệt. Nhất thời cả hai say đắm hòa mình vào nhau.


Không có nể nang gì hết nữa, Kiệt luồn tay lên bóp ngay cặp ɖú đang căng cứng lên của nàng, “thích quá” nàng thầm nghĩ nhưng mặt vẫn tỉnh bơ, Kiệt thừa đọc được ý nghĩ ấy rồi 1 tay hắn luồn xuống phía dưới váy của nàng, tìm tới chỗ nhạy cảm nhất của nàng mà chà sát. Cơn sướng râm ran cứ thế tràn lên thân thể của nàng, làm nàng run rẩy. Hòa vào khoái lạc háng của Phương Hồng khẽ dang rộng dần ra cho ngón tay của Kiệt mò vào dễ dàng hơn.


"Ahhhh… sướng quá… Thϊế͙p͙ nhớ chàng…"
"Ta cũng nhớ nàng lắm…"
"Nhanh lên, cho thϊế͙p͙…"


Nói rồi Phương Hồng túm lấy cái quần của Kiệt mà giằng, vội vàng quá làm nàng không tụt nó xuống được. Kiệt cười, nhìn nàng trêu chọc, nó tưởng tượng nàng lúc này như một con đĩ ɖâʍ đãng đang cực kỳ thèm cái ấy.


" Không...không được cười",Phương Hồng đỏ mặt rồi cứ thế bám riết lấy cái quần mà giựt giựt dễ thương phát sợ.


Kiệt không nhịn nổi mà căng cứng hết cỡ, đành nhấc Phương Hồng dậy, lại hôn vào môi nàng, cái lưỡi điệu nghệ  xâm chiếm làm Phương Hồng dịu bớt căng thẳng đi. Còn lại tay thì nhanh chóng tụt cái quần xuống. Khỏi phải nói lúc đó thằng đệ đang căng cứng của Kiệt bung ra, đập cái “Bạch” vào cái bụng trắng nuột thon thả của Phương Hồng làm cô nàng giật nảy mình như dính điện, Nàng rời ngay cái miệng của hắn ra, quỳ xuống tóm lấy cái dương vật gân guốc ấy mà hít ngửi, tay lại sục sục ɖâʍ đãng …


" Lớn quá!!", Phương Hồng hơi ngạc nhiên nhưng theo phản ứng của con cái vẫn cứ cầm lấy vuốt ve.
" Haha lần trước nàng còn chẳng phải chơi chán rồi!!"
" Chàng!!!", Phương Hồng á khẩu không nói nên lời, giận dỗi ngoạm thẳng vào đầu rùa.


" Ư...", Nàng vậy mà không biết như vậy càng khiến Kiệt càng thêm kích thích, lắc hông ra vào trong chiếc miệng xinh xắn của nàng.
Một lúc sau, khi dương vật Kiệt đã ướt thẫm nước miếng của Phương Hồng, nàng mới nhả ra, vẻ ɖâʍ mị.


" Cho thϊế͙p͙!!", Phương Hồng lúc này đã ngứa lắm rồi, khó chịu rên khẽ, cả người mềm mại nhoàng vào người Kiệt.
Hắn cũng không để nàng chờ lâu, ôm nàng ngửa ra cho đầu khấc miết vào cửa mình nàng một cái trêu chọc rồi cắm mạnh vào cái âm đạo đầy ɖâʍ thủy.
" Cho nàng hết.... A sướng"


Cô nàng chưa kịp phản ứng thì Kiệt đã thọc nó thẳng vào trong cái âʍ ɦộ thèm khát đó của nàng 1 cú lút cán.
Phương Hồng lúc này ưỡn thân uốn éo rên rỉ thống khoái" Ư...a...", chỉ nằm im tận hưởng.
Ra vào liên miên
Bạch bạch bạch.... Tiếng thân thể va đập.


Một cơn chấn động bùng nổ phía dưới hạ thể nàng , dương vật của Kiệt đâm thẳng nhiều cú ngập vào âm đạo ẩm ướt ấy, lấp đầy mọi ngõ ngách mà như lần trước vậy. Nàng chỉ biết ré lên thật lớn, thầm nhớ lại cái lần đáng xấu hổ kia mà càng thêm kích thích, hai tay xoa lấy bầu ngực căng mọng ấy mà nắn bóp.


Kiệt nhìn lại càng hăng, những tiếng động bạch bạch vang đều khắp gian phòng
" Phương Hồng, cô tuyệt quá!!!"
" Em cũng vậy. Mau...mau làm chết cô"


Thi triển 3 tư thế khác nhau cũng khoảng 20 phút, lúc này Phương Hồng không còn biết gì nữa, từ âm đạo nàng đã phun ra nước xối xả mà không biết là nước tiểu hay là ɖâʍ thủy. Nàng lên đỉnh.
" Sướng quá!!! Thϊế͙p͙ chết mất"
Kiệt thấy vậy cũng dồn dập hơn
" Ta...ta ra cùng nàng thê tử bảo bối!!"
Phụt


Cả hai gồng cứng cả người, 2 tay 2 người nắm chặt lại để giải tỏa cơn sướng lên tận óc đó.


Cả hai buông nhau ra thở hổn hển sau cuộc vui rồi lại nhìn nhau đầy thỏa mãn. Kiệt ôm lấy nàng trong vòng tay yêu thương hôn nhẹ lên trán nàng một cái, Phương Hồng cũng thỏa mãn nhắm mắt, khỏa thân ôm lấy người đàn ông của mình..


Rồi sau một thời gian, dương vật Kiệt lại cứng ngắc trở lại, cả hai lại quây quần vào nhau mà hôn, ɭϊếʍƈ, làm những chuyện không dành cho trẻ em...
...


" Sau này, ta sẽ yêu thương và bảo vệ tất cả các nàng mà", Kiệt la lên oai ói khi bị một Trung Vương xách tai. Nàng mới nghe hắn bảo đã có 2 vợ thì không vui hậm hừ rồi xách tai hắn.
" Có quỷ mới tin ngươi!!Hứ"
" Nàng yên tâm.. Ta vốn đa tình không vô tình...oái"


" Hừ tạm tin ngươi", Phương Hồng thả tai hắn ra lại nép vào lòng hắn thỏ thẻ...
"Nhưng Ta...ta cũng từng có chồng rồi", Phương Hồng như một cô gái có bí mật kinh khủng mà lẩm nhẩm, giọng ngày càng nhỏ.
" Ờ, ta cũng đoán ra được mà. Nhưng mà nàng định bỏ ta à", Kiệt nhíu mày bi thương.


" Ngốc à, anh ấy không còn...", Phương Hồng nhí nhẹ vào đầu hắn nói.
" Nhưng chàng có chấp nhận 1 người phụ nữ như ta, một người phụ nữ không còn..."
" Suỵt! Đừng nói nữa", Kiệt lấy ngón trỏ đặt dọc đôi môi hồng nhuận của Phương Hồng cười.


" Ta không có lí nào không chấp nhận một thê tử hoàn mỹ như nàng. Mà chẳng phải nàng cũng đã chấp nhận ta có đa thê sao", Kiệt mỉm cười. Trong một khoảnh khắc ấy, Phương Hồng hai mắt long lanh nhìn Kiệt, ánh mắt nhu tình ấy dường như lúc này chỉ có một mình Kiệt ở trong. Phương Hồng vẫn chưa gỡ đi nút thắt trong lòng lại thỏ thẻ


" Nhưng mà...."
" Không nhưng nhị gì cả..."
" Không để thϊế͙p͙ nói"
" Không nàng không cần nói, ta hiểu"
" Chàng biết thϊế͙p͙ đã có con"
" Ừa"
" Hả!!"
Kiệt há hốc miệng ngạc nhiên mà Phương Hồng lại đang cười khúc khích, nàng liền vuốt ngực hắn trấn an.
" Con thϊế͙p͙ còn lớn hơn tuổi chàng cơ"


" Còn vậy nữa, nàng cũng đừng lo, ta chỉ xem nàng như một người vợ trẻ đẹp nhất thôi", Kiệt lúc này mới bình thản hơn.
" Nàng yên tâm, ta nhất định trở thành dượng tốt chăm sóc cho cả 2 mẹ con", Kiệt khăng khăng vỗ ngực
" Um nhưng chàng cần mạnh mẽ lên nữa"


" Chẳng phải ta đã vô địch cuộc thi toàn yêu nghiệt kia sao, xem nào tên ta đã lên đứng đầu Tân Tinh Bảng rồi", Kiệt với lấy 1 tờ báo cười.


" Hứ đừng chủ quan, đám bại tướng kia của chàng sẽ phát triển vô cùng nhanh nếu chàng dừng lại, hơn nữa Tân Tinh Bảng từ trước đến nay cũng ít người coi trọng đến nó", Phương Hồng quyến rũ cười.
" Không coi trọng? "
" Ừ, thứ mà các thiên tài nổi danh toàn thế giới xếp vào gọi là Chiến Tinh Bảng cơ!!!"