Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 30: Đêm nay chị về nhà mẹ ruột

Đinh Nhị Cẩu miệng sát vào đôi môi đỏ mọng Lý Phượng Ny, sau đó dùng đầu lưỡi không ngừng len vào từng cái răng cô, không lâu Lý Phượng Ny bỏ qua tất cả chống cự hé miệng ra, cô lúc này rất muốn vươn hai tay ôm lấy người đàn ông đang hôn mình nhưng cô không thể động đậy, chỉ có thể như là bị động cùng đầu lưỡi quấn quít một chỗ với lưỡi của tên lưu manh này .


Một thân rắn chắc bắp thịt khoẻ mạnh mỗi khi theo giai điệu lắc lư, ma sát đôi bầu nhũ hoa mẫn cảm dưới cái áo, trong một thân thể mềm mại, kich thích đến hai đầu núm nhũ hoa của cô, cho nên gián tiếp lay động đến ɖu͙ƈ vọng ẩn nấp ở sâu trong lòng người đàn bà bị khô hạn lâu nay, tính ɖu͙ƈ cô tăng vọt với cảm giác ngứa ngáy khó chịu.


Chồng cô Lão Hổ lâu nay đam mê cờ bạc, hầu như không đoái hoài đến thân thể cô, lúc này từ trong cơ thể, sự đòi hỏi bản năng của giống cái đang thời kỳ động ɖu͙ƈ bắt đầu khởi động….


Hơn nữa dưới háng Đinh Nhị Cẩu còn thỉnh thoảng cạ vào âʍ ɦộ của cô, cái qυầи ɭót màu trắng bên trong đang mặc, sớm đã dinh dính nước nhờn từ nơi riêng tư, hiện tại Lý Phượng Ny chỉ hy vọng Đinh Nhị Cẩu không phát hiện, mình đã phân bố nước nhờn từ trong hoa huyệt chảy ra.


Cô đang sợ hãi, sẽ thất thân cho hắn, mặc dù dưới mắt cô, Đinh Nhị Cẩu vẫn còn là một đứa bé, nhưng trong thời gian cô cảm thấy khi buồn khổ thì hắn đã trò chuyện giúp cô, giúp cô trôi qua phần nào tịch mịch, cũng chính hắn làm cho cô biết như thế nào là lãng mạn vui vẻ chuyện nam nữ.


Lý Phượng Ny cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới mình sẽ bị Đinh Nhị Cẩu, khơi mào mãnh liệt ý niệm ɖu͙ƈ vọng!
Trời ạ! Đinh Nhị Cẩu giống như khi đang ngủ là thiên sứ, lúc hắn thức giấc lại là ác ma gì đó.




Giống như trẻ con, nó ngủ say thời điểm giống như thiên thần yên ổn, nhưng nó sau khi tỉnh lại là lúc làm cho người ta vừa hoảng sợ, vừa vui sướnɠ.


Kỳ thật Lý Phượng Ny không phải người tình của Đinh Nhị Cẩu, cô đang bị động xuất phát từ bất đắc dĩ với bản năng của cơ thể lên cơn xúc động, chứ không phải là yêu thương gì Đinh Nhị Cẩu, cho nên cô rất thẹn thùng, xấu hổ nhưng lại không có cự tuyệt hành động của Đinh Nhị Cẩu, cô cũng không hiểu vì sao?


Đinh Nhị Cẩu hai tay bỗng nhiên bắt đầu suồng sã tứ phía trên cặp mônɠ cô, khi thì khẽ xoa, khi thì bóp chặt, hai tay của cô từ co lại chống đỡ, chuyển hoán thành vây quanh sau cổ hắn.


Đinh Nhị Cẩu thần hồn điên đảo, hắn hô hấp trở nên nhanh hơn, lỗ mũi phún ra hơi nóng, cô thấy hắn không cố kỵ gì nữa, cúi đầu từ phía trên nhìn xuống, vì cô không mặc áo ngực, nên hai bầu nhũ hoa đầy đặn bao gồm cả quầng nhũ hoa đều bị hắn thu hết vào mắt.


Đinh Nhị Cẩu thừa cơ đem cô ôm thật chặc vào trong ngực hắn. Cô từng chút một cảm thụ được bàn tay nóng của Đinh Nhị Cẩu, chúng nó khi thì vuốt ve cô eo nhỏ, khi thì nắn bóp bên dưới cái mônɠ cô, kich thích cô từ chỗ sâu thẳm trong cái âʍ ɦộ mình. Cô đột nhiên cảm thấy ƈôи ȶhịȶ của hắn đã tứ phía thăm dò vào giữa hai chân, dán chặc vào cái âʍ ɦộ nhô ra, không ngừng ma sát cùng nhấn mạnh lên phần trên xương mu.


Trời ạ, Đinh Nhị Cẩu quá lớn mật! Hắn quả nhiên là con quỷ đói háo sắc, dám làm ra chuyện như vậy!! Điều này làm cho Lý Phượng Ny thân thể cơ hồ hòa tan, khiến cho cô từ chóp mũi phát sinh tiếng rên rỉ nho nhỏ.


Đinh Nhị Cẩu cố ý dưới háng cô ma sát, hắn dùng sức ôm chặt cô như muốn đem hai thân thể đè ép thành một khối. Mặt của cô đã sớm xấu hổ đến đỏ bừng rồi. Trong lúc hưng phấn, Đinh Nhị Cẩu dùng cái ngực tráng kiện của hắn ma sát đôi bầu nhũ hoa của cô, cặp nhũ hoa đầy đặn bị chen lấn, kịch liệt động tác làm cho hai đây đeo áo của cô trợt xuống, cô đang còn đang suy nghĩ có nên sửa sang lại một chút dây đeo áo đã rớt xuống đến chỗ khuỷu tay hay không, thì bầu nhũ hoa được thả rong đã bại lộ như nhảy vọt ra ra ngoài, ép sát vào ***g ngực trần của Đinh Nhị Cẩu , đôi bầu nhũ hoa đã hoàn toàn bại lộ!


Lý Phượng Ny trong lòng rất ngượng, nhưng lại có một loại cảm giác khó hiểu khiến cho cô không có kéo hai dây áo lên.


Lý Phượng Ny không để ý đến bầu nhũ hoa đang hớ hênh nữa, tế bào thần kinh toàn thân cô đang chuyên chú cảm thụ ƈôи ȶhịȶ của Đinh Nhị Cẩu đang cách quần, dùng sức ma sát dưới âʍ ɦộ mình, cùng với trên đầu núm nhũ hoa truyền tới song song kɧօái cảm, hơn nữa cô còn đo lường phân lượng, không hiểu được ƈôи ȶhịȶ Đinh Nhị Cẩu rốt cuộc có bao nhiêu to lớn, nhưng cô rất rõ ràng, hắn so với chồng của mình Vương Lão Hổ tuyệt đối là hơn nhiều, lớn hơn không biết bao nhiêu, đang không ngừng lắc lư cạ lấy xương mu mình….


Lý Phượng Ny đột nhiên cảm giác được ƈôи ȶhịȶ Đinh Nhị Cẩu cắm vào giữa hai chân của cô, ma sát chạm vào mé dưới âʍ ɦộ, cô không thể khống chế được mình …


Hắn hơi thở không ngừng tăng thêm, tay phải đã luồn vào phía sau mônɠ cô, chạm vào cái qυầи ɭót trắng mỏng, bắt đầu xoa bóp đè ép hai bên cái mônɠ thật mẩy của cô, lúc này hắn trực tiếp ở trong qυầи ɭót sờ qua mônɠ, để cho hắn ăn đậu hủ, cô bắt đầu lại bất an lo lắng, cơ thể lại không đủ sức lực như thế nào cự tuyệt, cô đành phải mặc hắn muốn làm gì thì làm.


Thời gian trôi qua, trong lúc Đinh Nhị Cẩu tận tình thưởng thức đôi bầu nhũ hoa hoàn toàn bại lộ trong ngực hắn, còn cô đang say đắm cảm thụ sự cường tráng của tên nhóc vô sỉ này, lúc này miệng hoa huyệt đang phân bổ càng ngày càng nhiều chất nhờn, Đinh Nhị Cẩu chuyển động thân mình, tay trái nâng lên một chân của cô, phía trước dùng miệng ɭϊếʍƈ giữa rãnh hai nhũ hoa ở chỗ sâu bên trong, bày ra một tư thế cực kỳ ɖâʍ đãng, tay phải của hắn rút bàn tay đang cắm ở trong qυầи ɭót sau mônɠ của cô, đưa lên phía trước háng của hắn, đang nhô ra thân cây ƈôи ȶhịȶ, vừa vặn cầm lấy để ngay chỗ giao nhau giữa hai chân, kê quy đầu ngay cửa miệng hoa huyệt của cô!


Lý Phượng Ny nghĩ rằng thằng nhóc này làm động tác thật vô sỉ phóng đãng, nhưng cô an tâm vì vẫn còn ở bên ngoài có cái quần dài bảo vệ, nên mặc kệ hắn duy trì ɖâʍ đãng tư thế này hơn mấy phút, giữa lúc này cô lại nhịn không được, len lén dùng sức hẩy cái âʍ ɦộ lên, lựa thế đặt quy đầu ƈôи ȶhịȶ ngay cửa miệng hoa huyệt chỉ cách cái quần, nhẹ nhàng lay động, khiến Đinh Nhị Cẩu huyết mạch sôi trào, hắn liều mạng dùng sức hướng về miệng hoa huyệt của cô động đậy mạnh cây ƈôи ȶhịȶ cương cứng, dường như là muốn phá nát quần của cô, để cho ƈôи ȶhịȶ hoàn toàn cắm vào.


Mấy phút trôi qua giống qua như là vài thập niên, cô cảm giác được quần ngoài của mình bị quy đầu hắn đâm sâu vào một ít nơi chính giữa hai mép trong của âʍ ɦộ, cô cũng không ngừng thở phì phò, đôi bầu nhũ hoa đầy đặn kịch liệt phập phồng, lộ ra trọn vẹn hai đầu núm đang cương cứng trên gò má của Đinh Nhị Cẩu , bên dưới hai bộ phận sinh ɖu͙ƈ cách quần giằng co, cô thật hy vọng thời gian như vậy tạm dừng, để cho cô có thể tiếp tục đắm chìm đắm quên đi buồn phiền,khuây khoả trong sự kich tình..


Lúc này bên ngoài sân bầy chim ríu rít đùa giỡn kêu ầm ỉ, Lý Phượng Ny đột nhiên nhớ tới mình đôi nhũ hoa lớn đầy đặn bại lộ ra bên ngoài.


Trời ạ! Mắc cở! Xấu hổ! Cô vội vàng sửa kéo lại hai dây áo lên vai, lật đật đem ý niệm phóng đãng buông thả thu hồi lại. Lúc này, cô biết hoa huyệt mình đã ra thật nhiều nước nhờn, để tránh cho phát sinh chính mình không cách nào khống chế được, cô cắn mạnh vào bả vai của Đinh Nhị Cẩu .


Chợt thấy đau nhói trên vai, nhìn đến Lý Phượng Ny thoáng lay động thân thể, Đinh Nhị Cẩu chủ động lách thân mình qua một bên, mới vừa thân mật đó, cô giờ khác hẳn như hai người khác nhau .
– Cậu hài lòng chưa, buông chị đứng lên đi!
Lý Phượng Ny mặt xinh đẹp, tự nhiên trở thành lạnh lùng nói.


– Chị Phượng Ny, tôi không phải cố ý, chỉ là kìm lòng không đậu, thật sự…là..là..!
Đinh Nhị Cẩu nói năng hơi lộn xộn, ngập ngừng, nhưng dưới tình huống như thế này, đành phải thả Lý Phượng Ny, giữa ban ngày, hắn cũng không dám tiến thêm một bước động tác nữa.


Lý Phượng Ny sau khi ngồi dậy, sửa sang lại quần áo trên người, không nói lời nào, cúi đầu đi ra cửa, nhưng Đinh Nhị Cẩu nhìn trong đôi mắt Lý Phượng Ny hắn thấy được anh mắt ngượng ngùng của cô không giấu giếm được, trong lòng hắn vui vẻ, xem ra còn có cửa về sau, lập tức đứng trên giường nhảy dựng lên, nhưng vui quá hóa rồ chính là hình ảnh tình huống của Đinh Nhị Cẩu hiện tại, cái giường này cũng đã tồn tại qua nhiều năm, khi Đinh Nhị Cẩu nhún nhảy, răng rắc một tiếng, toàn bộ giường đều sụp gãy……………


Toàn bộ trong thôn hiện tại cũng đang bàn tán sự kiện, Vương Lão Hổ đánh bài thua cuộc, đem vợ của mình giao cho Đinh Nhị Cẩu, hiện tại ở thôn Lô Gia Lĩnh, đây là đại tin tức làm đầu câu chuyện, lan truyền đến ngay cả mọi người ở đồn cảnh sát trấn Lâm Sơn cũng biết rồi.


– Nhị Cẩu, nghe nói cậu ở thôn Lô Gia Lĩnh thắng được vợ, khi nào thì cô ấy về nhà chồng vậy, cho biết để anh em cùng chia vui nhé!
Vương Hổ Nha cùng là đội viên liên phòng trêu nói.


– Đúng vậy, Nhị Cẩu, em trai mau mang vợ đến đây, trước để mọi người biết mặt, sau đó mọi người sẽ thay phiên nhau trực ở thôn Lô Gia Lĩnh giùm cho cậu.
Trương Cường cũng tới nhào vô giúp vui.


– Ai chà, chớ nói nhảm nữa, tôi tại đây, trịnh trọng thanh minh, đây là lời đồn đãi, chắc chắn là lời đồn, xem ra là công việc của tôi gần đây không tệ, nên có người muốn bôi xấu tôi, còn nữa, mấy người các ngươi, bình thường trưởng đồn huấn luyện giáo ɖu͙ƈ, dạy bảo như nào, mà làm cán bộ quốc gia, lại tin lời đồn nhảm, bịa đặt, mọi người xem lại mình một chút, công tác tư tưởng như thế nào, tôi thật sự thay Trưởng đồn cảm thấy đau lòng nha.


Đinh Nhị Cẩu nói một cách đỉnh đạc đàng hoàng, chính nghĩa oai phong vô cùng!!!
– Thật không, cậu đang thay tôi đau lòng, cút mau đến phòng tôi, có chuyện, tôi muốn hỏi cậu
Đinh Nhị Cẩu vừa nói mới dứt lời, chợt nghe từ phía sau lưng tiếng của Hoắc Lữ Mậu .


– Trời ơi! Trưởng đồn, tôi đang muốn chạy đến gặp ông báo tình hình công tác đây!
– Tốt, đến phòng tôi báo cáo lại xem, nghe nói là có mặt cậu ở thôn Lô Gia Lĩnh, nơi đó thái bình hơn!!!
Hoắc Lữ Mậu châm chọc nói.


– Ha ha, chủ yếu vẫn là nhờ oai phong của Trưởng đồn, không ai dám sinh sự.
Đóng cửa lại, nói tôi nghe đi, chuyện đánh bài cược vợ với Vương Lão Hổ là chuyện gì đã xảy ra?
– Ai nói đấy, tôi không có đánh bài nha.
Đinh Nhị Cẩu có đánh chết cũng không chịu nhận là mình đánh bài.


– Ai nói cậu cũng không cần biết, đừng hỏi nữa, tôi hỏi cậu, có hay không chuyện lấy danh nghĩa cảnh sát ở bên ngoài đi đánh bạc
– Không có!
– Lặp lại lần nữa, có hay không?-
– Không có, tuyệt đối không có, nếu có việc đánh bài này, trưởng đồn, ông lập tức cho tôi nghỉ việc đi!


– Hừ, tôi tin rằng cho vàng, cậu cũng không dám, bất quá chuyện này lời đồn đãi xôn xao truyền đi khắp nơi, cậu nghỉ xem, nếu muốn êm chuyện này, thì phải làm sao?


– Trưởng đồn, tôi có một cách, ông rút tôi về lại trên trấn, tôi cũng tránh mặt không ở tại đồn cảnh sát, có ai khác tới tìm quấy nhiễu, ông cứ nói, thằng này là đội viên liên phòng tạm thời đấy, đã khai trừ rồi, có gì cũng bớt được việc.


– Ê nhóc! Có phải là đang chơi xỏ tôi, trưởng đồn Hoắc Lữ Mậu, mà phải đem lính của mình giấu diếm với người khác chuyện này hay sao?
– Không dám, vừa rồi tôi nói bậy, tại vì tôi thấy cũng chưa làm cảnh sát chính thức nên tính như thế cũng không sao!


– Thôi được rồi, cậu cũng đừng đi thôn Lô Gia Lĩnh nữa, trước tránh giông bão đã, qua một thời gian rồi tính sau!
– Tốt lắm, dù sao ở thôn, cái giường cũng sụp gãy rồi!
– Cậu ….nói cái gì?


– Không có nói gì, tôi nói không đi cũng tốt, thời gian này nghỉ ngơi một chút, khoảng thời gian vừa rồi cũng rất mệt mỏi!
– Được rồi, cậu đi ra ngoài trước đi, tôi sắp xếp người khác đến thôn Lô Gia Lĩnh thay thế cậu!


Từ văn phòng Hoắc Lữ Mậu đi ra, đúng lúc thì thấy Điền Ngạc Như đứng ở đàng xa ngay cửa chính của đại sảnh, hắn định cúi đầu đầu lách thân đi qua, nhưng Điền Ngạc Như cố tình không cho hắn đi.
– Nhị Cẩu, lại đây, chị có chút việc tìm cậu!


Điền Ngạc Như mặc bộ cảnh phục, đầu nội nón kepi cảnh sát, tư thế hiên ngang oai hùng, trách không được lúc trước Khấu Đại Bằng si mê đeo đuổi cô.
– Chị Ngạc Như, chuyện gì vậy, tôi còn phải đợi Trưởng đồn chỉ thị đó.


Ý của hắn đang nhắc nhở Điền Ngạc Như, đừng có loạn, coi chừng, chồng chị đang ở trong văn phòng.
– Cũng không có chuyện gì, chị tối nay về thăm nhà mẹ ruột, cậu ở nửa đường đi chờ chị, nếu cậu dám không đến, cẩn thận chị làm thịt cậu!


Điền Ngạc Như giống như là một con hồ ly tinh, cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Đinh Nhị Cẩu, đúng vậy, hắn rõ ràng thấy được Điền Ngạc Như ɭϊếʍƈ môi một cái, với dáng vẻ cực kỳ quyến rủ không khác con hồ ly tinh.