Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 79: Cảnh sát nằm vùng

Sau khi tan học giờ lý thuyêt, Kha Tử Hoa hớn hở khi người gặp họa là Đinh Nhị Cẩu chứ không phải là mình đang hướng sân huấn luyện đi, Chu Hồng Kỳ muốn gặp hắn, có cho vàng hắn cũng không dám trốn


Xa xa thấy Chu Hồng Kỳ đang bước chậm rãi trên con đường nhưa trên đường chạy trong sân huấn luyện, ánh mặt trời nóng bức giữa trưa chiếu vào trên người của cô, màu xanh biếc bộ quân phục tắm dưới ánh nắng càng tôn vinh vẻ đẹp của Chu Hồng Kỳ, hắn thật không ngờ Chu Hồng Kỳ mặc bộ quân phục lại đẹp mắt như thế.


– Huấn luyện viên, đồng chí định phạt tôi nữa hả?
Đinh Nhị Cẩu trong lòng thấp thỏm không an tâm hỏi.
– Không phải, tôi tìm đồng chí là có việc khác, chúng ta vừa đi vừa bàn chuyện một chút!


Chu Hồng Kỳ ánh mặt nghiêm trang, trời oi bức nên trên chiếc áo cô lấm tấm mồ hôi, giơ bàn tay cô chỉ về phía trước.
– Chuyện gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu đi cạnh bên Chu Hồng Kỳ bên người, nhưng vẫn giữ một khoảng cách nhất định.


– Tôi ngày hôm qua nghe xong chuyện kể của Kha Tử Hoa về đồng chí, có liên lạc với trưởng đồn cảnh sát Hoắc Lữ Mậu để xác nhận lại thông tin này, Hoắc Lữ Mậu nói câu chuyện đồng chí tay không đoạt súng là có thật!


– À..à..về chuyện này sao, lúc ấy tôi đầu óc điên lên, nên không coi là cái gì, nên mới liều mạng!
Đinh Nhị Cẩu ngượng ngùng gãi gãi đầu, hắn không ngờ Chu Hồng Kỳ rất là cẩn thận, âm thầm điều tra chính mình.




– Tôi muốn cho đồng chí biết, tôi lần này đến trường cảnh sát ngoài việc nhận nhiêm vụ huấn luyện, còn gánh vác một trách nhiệm khác, đó là lựa chọn một nhóm cảnh sát tinh nhuệ hoạt động bí mật!
– Hoạt động bí mật? Đó là gì? Tôi chưa từng có nghe nói qua?


– Thật ra chính là cảnh sát nằm vùng, thâm nhập vào khu vực của đối phương!
– Huấn luyện viên, đồng chí nói cho tôi nghe là ý gì vậy? Đừng nói là muốn tôi gia nhập lực lượng này nha?


– Đúng là như thế, đồng chí rất có triển vọng, bề ngoài phóng đãng không kiềm chế được, nhưng đầu óc rất thông minh tháo vát, can đảm cẩn thận lại không sợ chết, đây là điều chủ yếu nhất, có hứng thú gia nhập hay không?


– Huấn luyện viên, nếu là một năm trước, tôi có lẽ sẽ không cần suy nghĩ đồng ý ngay, nhưng hiện tại tôi thật tình là không có hứng thú chuyện này rồi!
– Vì sao?


– Bởi vì một năm trước tôi chẳng khác gì tên ăn mày, đột nhập nhà người đi trộm, ăn bữa trước không có bữa sau, khi đó nếu huấn luyện viên đưa cho tôi một khẩu súng rồi bảo tôi đi đánh cướp ngân hàng tôi cũng dám, nhưng tôi không muốn sống những ngày không hề thấy tương lai như vậy nữa, bây giờ lại gia nhập lực lượng đi nằm vùng, đó cũng là phải làm người xấu, hoặc là sắm vai giả bộ làm người xấu, từ khi chú của tôi, giới thiệu vào làm trong hàng ngủ cảnh sát, tôi đã thề nhất định làm người tốt không bao giờ làm người xấu nữa, đây là những lời chân thành trong lòng của tôi!


– Ha ha, tôi chỉ là đề nghị như vậy thôi, không có ý tứ gì khác, không gia nhập thì thôi không sao, chuyện này vốn là tự nguyện, nếu như không có ý muốn tham gia, nếu bị ép buộc, thì trước sau gì công việc cũng bại lộ, như vậy đó không phải là ý hay!


– Vâng, huấn luyện viên, xin lỗi, tôi chưa đạt được cảnh giới cao để tự nguyện như vậy rồi!
Đinh Nhị Cẩu có chút bối rối nói.


– Không sao đâu, à! Tối hôm qua đồng chí cứu một phụ nữ, nhà có gốc gác rất lớn, nếu sau này muốn đến thành phố Bạch Sơn lăn lộn, tôi thấy đồng chí nên kết giao một chút với cô ta, sẽ có lợi về sau với chức vụ của mình!
– Huấn luyện viên, không thể nào, tại sao đồng chí lại giám thị tôi?


Đinh Nhị Cẩu có vẽ bất mãn, trong giọng nói nhàn nhạt khó chịu, tôi đến đây là huấn luyện thêm nghiệp vụ, không phải là đến ngồi tù, làm gì mà giống đề phòng trộm cướp vậy!


– Haha..đồng chí sai rồi, tôi không có thời gian nhàn rỗi mà làm chuyện như thế đâu, tối hôm qua tôi ở trong trường tản bộ, thấy đồng chí lén lén lút lút ra khỏi cửa túc xá, lại leo tường mà đi, tôi thấy mà lạ, đã hơn mười giờ khuya rồi, đồng chí đi ra ngoài làm gì, thì ra là chờ đợi cơ hội để rồi anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng lại cả gan không về ký túc xá ngủ, sao rồi, tối hôm qua không phải thực là mất hồn à, cái gọi gì là “ xuân tiêu nhất khắc thiên kim “ phải không, nhưng tôi nói cho đồng chí biết, gia cảnh của cô ấy không dễ chọc ghẹo, đồng chí tốt nhất hãy cẩn thận cho bản thân mình!


– Huấn luyện viên, tôi không rõ lắm!
– Thôi giờ biến đi, nếu không rõ thì tự mình trở về suy nghĩ cho rỏ đi, tôi giờ đây cũng không rảnh để tán gẫu nói chuyện phiếm nữa!


Nói xong Chu Hồng Kỳ định quay người rời đi, thì cô bỗng thấy Đinh Nhị Cẩu mặt tái xanh lão đảo muốn té nhào, nhanh lẹ cô phóng tới đỡ lấy hắn.


Nguyên nhân là khi Chu Hồng Kỳ nhắc lại chuyện đêm qua thì Đinh Nhị Cẩu mới chợt nhớ ra, gần như cả đêm hắn điên cuồng giao cấu với Dương Phụng Tê gần như là kiệt sức, vừa về đến ký túc xá chẳng bao lâu thì lật đật đi học lý thuyết hết buổi sáng, chưa kịp nghỉ ngơi cơm trưa thì lại bị Chu Hồng Kỳ hẹn gặp ngoài sân huấn luyện giữa bầu trời nắng gắt gao, là thánh còn cạn kiệt sức lực chịu không nỗi chứ đừng nói là người trần mắt thịt như hắn, lúc này hắn thấy đầu óc choáng váng quay cuồng, nên không giữ được thăng bằng muốn ngã nhào may mà Chu Hồng Kỳ kịp thời đỡ lấy hắn.


Lo lắng Chu Hồng Kỳ hỏi:
– Bị làm sao vậy.
– Không sao, chỉ thấy hơi chóng mặt…nghỉ ngơi một chút là khỏe lại thôi..


Hắn trả lời mà đôi mắt nhắm lại, Chu Hồng Kỳ nhìn quanh, giữa ánh nắng chói chang, chung quanh sân huấn luyện thể lực rộng lớn không một bóng cây, vắng lặng như tờ, mọi người giờ đã cơm trưa xong, ai cũng tranh thủ muốn tránh cái nắng gay gắt giữa thời tiết như thế này, nên đã vào phòng nghỉ trưa hết rồi! Cách hơn mười mét con đường nhựa là khu vực đất cát, có một bức tường tường gạch xây khá cao, dài tầm năm mét, dùng để huấn luyện vượt chướng ngại vật, cô vội dìu hắn đến sau lưng bức tường để tránh bớt ánh nắng, cô nói bên tai hắn:


– Nằm đỡ một lát chờ hồi phục lại sức, thì tôi đưa về ký túc xá.


Vì toàn là đất cát, nên cô ngồi xuống duỗi chân đỡ Đinh Nhị Cẩu nằm xuống, để đầu của hắn gối trên bắp đùi của mình, cô cúi xuống dùng hai tay xoa bấm trên huyệt thái dương hắn, vì vẫn nhắm mắt, Đinh Nhị Cẩu mơ màng đầu mình được tựa lên một khu vực mềm mại đàn hồi co dãn, trong lúc Chu Hồng Kỳ đang khom người day huyệt cho hắn, thì không lâu sau hắn dần dần hơi tỉnh lại, hắn nhíu mắt ra một ít để nhìn, xuyên thấu qua kẽ tay của cô, với khoãng cách khá gần, đôi bầu ngực của cô dưới cái áo quân phục ôm sát như nổi bật nhô cao lên, mờ mờ hắn thấy cả hai đầu núm nhũ hoa tròn xoe ẩn hiện sau làn áo cô, ngay lập tức thằng “ em trai “ hắn thật là vô lại, ngóc đầu lên ngay lập tức làm hắn không phản ứng kịp, vì đang nằm ngữa nên hình dáng nổi cộm giữa quần hắn, nhanh chóng đội lên một đống nhô cao lên.


Hoảng sợ lúng túng không kịp suy nghĩ nhiều, mắt nhắm kín lại, hắn giả bộ trở mình, vội quay thân mình nằm nghiêng, co hai đầu gối chân lại để che giấu cho sự thất thố của “ thằng em.”


Thật trùng hợp là thằng này lại quay đầu thành ra giống như là úp mặt vào phía âʍ ɦộ của Chu Hồng Kỳ, trong lòng hắn thầm thề độc là hoàn toàn không cố ý…!


Dù là hắn xoay trở nhanh, nhưng Chu Hồng Kỳ vẫn kịp thấy cái đống to bự giữa háng hắn từ lúc đang bằng phẳng rồi từ từ đội lên cao, mặt cô chợt nóng bừng vì mắc cỡ, cô hơi ngẩn người ra thì hắn đã xoay người úp vào phía trong lòng của cô, mọi việc xảy ra làm cô cũng không biết phản ứng ra sao, nhưng có lẽ bụng dưới của cô cũng nhanh chóng thay đổi giống như là “ thằng em “ của Đinh Nhị Cẩu khi cảm giác được làn hơi thở nóng rực của hắn như là đang mơn man dưới cái âʍ ɦộ của mình…


Lúc này Đinh Nhị Cẩu giống như được uống thần dược, đầu óc của hắn đã linh hoạt trở lại, ngoại trừ thể xác vẫn còn mỏi mệt, mùi mồ hôi mằn mặn từ nơi háng cô thoang thoảng bay lên, lần lần hắn thấy không đúng lắm, vì pha trộn trong hương vị mồ hôi là cái mùi ngây ngấy của dịch nhờn hoa huyệt mà hắn giờ đã quá quen thuộc đang dần dần bốc lên, càng lúc càng nồng đậm, thấy cô vẫn im lặng không nói gì, bạo gan lên, hắn lại giả vờ hơi lắc nhẹ cái đầu tóc mình cạ lên háng cô, không lâu cái mùi vị dịch nhờn rất nặng mùi của giữa trưa nắng nóng bị bí bách bên trong cái qυầи ɭót đã lấn át mùi mồ hôi tràn ngập trong mũi hắn, giờ phút này cái mũi hắn cơ hồ chạm đến hoa huyệt của Chu Hồng Kỳ, tuy cách cái quần của cô, nhưng hắn cảm nhận được viên thịt nhỏ đang sưng cứng hơi phồng nhô lên.


Chu Hồng Kỳ cũng phát hiện mình chẳng những không thể thoát khỏi khốn cảnh, ngược lại từ động tác của mình âm thầm tương đương chủ động nhè nhẹ dùng âʍ ɦộ qua lại ma sát với cái đầu của hắn, cô lén lút hơi hở hai đùi mình ra, đặc biệt bởi vì khe hở âʍ ɦộ bị nhẹ nhàng tách ra, biến thành dưới háng cũng giống như có một đốm lửa chậm chậm bốc cháy lên, trong cửa miệng hoa huyệt cũng không biết liêm sỉ bắt đầu nhuyễn động, dịch nhờn ri rỉ không ngừng tươm ra phân bố khắp bên trong hoa huyệt, thậm chí còn theo cái miệng hoa huyệt chậm rãi chảy ra,


Kich thích, xấu hổ, khẩn trương, bất đắc dĩ, đủ loại cảm xúc lặp đi, lặp lại đánh thẳng vào thân thể và tâm trí Chu Hồng Kỳ, không bao lâu, chân nhỏ của cô cơ hồ rút gân, thân thể cũng hơi run rẩy, từ chổ sâu trong hoa huyệt, nóng bỏng mật dịch như muốn vỡ ra từ cổ t.ử cunɠ, lo sợ thẹn thùng Chu Hồng Kỳ dùng tay giữ đầu hắn lại nói nhỏ:


– Vô lại, lợi dụng, đủ chưa….!
– Xin lỗi, tôi thề..không cố ý…
Hắn cũng đỏ bừng mặt vì mắc cỡ, chỉ một ngón tay lên trời thề.
– Nếu khỏe lại rồi thì biến mau đi…


Nhìn thấy bóng dáng hắn chập choạng rời ra, Chu Hồng Kỳ cúi xuống nhìn, chính giữa háng, ở ngoài quần giờ đã thấm loan ra dấu vết dịch nhờn cỡ đồng xu nhỏ, không như lần trước dịch nhờn không thấm bên ngoài quần, cô xấu hổ muốn chui trốn xuống đất, thầm nghỉ:


– Lần sau gặp lại thằng vô lại này, phải tránh xa, giữ gìn khoãng cách an toàn, chứ nếu không thì sẽ bị hỏng mất!