Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 82: Anh yêu

Đến rạp chiếu phim, tuy Lăng Sam ngoài miệng không chịu, nhưng cũng không có ngăn trở Đinh Nhị Cẩu mua hàng cuối cùng ghế đôi, rạp chiếu phim có khu vực thiết kế đặt biệt dành cho các cặp đôi, hai người một sofa hai bên rộng rãi có tấm ngăn cách an toàn bảo vệ cho sự riêng tư, chỗ ngồi cũng khác với sự sắp xếp ghế ngồi thông thường vì có khoãng cách xa nhau, trừ phi đi đến chỗ ngồi chính phía trước, nếu không mặt hai bên bất kể như thế nào cũng nhìn không được người bên trong động tác, tuy là thiết kế hấp dẫn như vậy, cũng không phải là có nhiều khách, có nhiều người mua vé vẫn là ghế ngồi xem phim thông thường, vé loại dành cho cặp đôi chỗ ngồi đắt tiền ngược lại rất ít có người ngồi, nhờ như vậy, khiến cho Đinh Nhị Cẩu càng thêm bạo dạn.


Trước kia nghe Trương Cường nói quả táo Iphone 4s là sát thủ của thiếu nữ, hắn còn chưa tin, là điện thoại Iphone 4s có thể chinh phục được một cô gái, nhưng hiện giờ hắn đã tin, bởi vì lúc này ngồi bên cạnh Đinh Nhị Cẩu là Lăng Sam.


– Này anh xem nè, chơi cái này vui thật, chặt này, chém nó này, ui trời bị thua rồi..!
Phin chưa chiếu, , Lăng Sam cầm điện thoại đang say mê chơi trò chém hoa quả, ngay cả Đinh Nhị Cẩu tay cầm bịch bắp rang ăn vặt cô cũng chẳng màng tới.


– Ê cái điện thoại di động này dùng để gọi điện thoại hoặc gửi tin nhắn đấy, không phải chơi trò chơi!
Đinh Nhị Cẩu nhắc nhở.
– Nào có ai nhiều để mà gọi, để chơi trò chơi một chút nha, nó hiện tại là của em, anh quản được sao?
Lăng Sam cong miệng phản bác.


– Phải không? Vậy thì em bây giờ chính là của anh rồi!
Trong rạp chiếu phim không có mấy người, chủ yếu là cặp tình nhân, lẫn nhau ngầm hiểu ý, ngồi cách nhau khá xa, cho nên Đinh Nhị Cẩu to gan ôm lấy Lăng Sam vào trong ngực của mình, để cho cô ngồi ở trên đùi của mình.


– Anh làm gì nha, coi chừng có người nhìn thấy!
Lăng Sam có chút sợ, vội vàng cất điện thoại di động, hai tay chống đỡ Đinh Nhị Cẩu trong ngực, muốn từ trong ngực của hắn thoát ra ngoài.
– Em giờ nói yêu anh đi, thì anh để em ngồi xuống dưới, nếu không thì vẫn ôm!




Đinh Nhị Cẩu vừa nói vừa đem đầu của mình chỉa vào hai ngọn núi ***g lộng của Lăng Sam, tuy rằng cô vẫn còn chưa có chân chính phát ɖu͙ƈ như một cô gái trưởng thành, nhưng cũng đã đầy đặn rồi, ít nhất là tròn trỉnh ngây thơ.
– Anh…anh chơi xấu, không chơi với anh nữa!


Ngoài dự đoán là Lăng Sam cũng không có giãy dụa, lại vươn hai tay ôm lấy Đinh Nhị Cẩu đầu, đưa ngón tay luồn vào tóc của hắn, giống như là đang gội đầu tóc vậy, chính điều này khiến Đinh Nhị Cẩu như là được phát tín hiệu, hắn đem mặt mình kề sát tại trước ngực, Lăng Sam giống con heo đang ủi sình lầy trên mặt đất.


Một sự ngứa nhột đã lâu lần nữa lại kich lên trên thân thể khát vọng của Lăng Sam, loại cảm giác này rất kỳ lạ không cưỡng lại được, cô chỉ thấy lạ là sao hai bầu nhũ hoa nổi cao lên mà khi bị đè ép lại lại thấy sướnɠ như vậy, trong khi chính cô cũng đã làm động tác dùng tay mình tự ép lên bầu nhũ hoa, nhưng lại chưa từng có cảm giác như thế.


Cô lúc này bộc phát ra bản năng của người đàn bà, chợt có khát vọng nhìn người đàn ông này tựa như là thấy hình ảnh con của mình hòa cùng chung cảm xúc niềm vui gia đình, nhưng cô lập tức lại nghĩ đến thật là đáng xấu hổ, bởi vì bản thân cô còn chưa có trưởng thành, chỉ là một học sinh trung học, tự nhiên lại nghĩ đến mình có con nhỏ, nhưng càng xấu hổ, thì trong lòng lại càng gia tăng cảm giác kich thích.


Đinh Nhị Cẩu đương nhiên không phải là một người an phận thủ thường, hắn lúc này lấy tay nhấc lên vạt áo Lăng Sam, một đường hướng về phía trước ngực cô, leo lên,cách một tầng áօ lót ngực, bầu nhũ hoa nổi lên nằm ở trong tay hắn, dĩ nhiên bầu nhũ hoa thịt mềm ngay tại trong tay của hắn không ngừng thay đổi hình dạng.


– Không nên như vậy, xin anh để em xuống dưới đi!
Trải qua Đinh Nhị Cẩu sờ mó, Lăng Sam đầu nằm ở trên vai Đinh Nhị Cẩu, nhỏ giọng năn nỉ hắn.
– Gọi là anh yêu, thì anh sẽ để xuống!
– Anh yêu…!
Lăng Sam giọng nói nhỏ như tiếng muỗi kêu vậy.
– Chưa có nghe được, kêu nữa lớn tiếng chút!


Đinh Nhị Cẩu tiếp tục bức bách Lăng Sam, trong lòng cô mặc dù khát vọng, nhưng phần lớn tâm lý vẫn có chút e sợ.
– Anh yêu van anh, để xuống đi, nếu không về sau sẽ không để ý đến anh nữa!
Lăng Sam dọa lại hắn nói.


Nhưng lúc này cô dọa hắn không có một chút ý nghĩa nào thực tế, bởi vì vô lại Đinh Nhị Cẩu đã thêm một tay nữa vào trong cái áo của cô, hắn dễ dàng chiếm cứ bầu nhũ hoa còn lại, hai bút cùng vẽ, Lăng Sam rốt cuộc không phản kháng được gì nữa, hai tay ôm cổ của Đinh Nhị Cẩu, cả người sẽ ngã về phía sau, trong lỗ mũi phát ra tiếng thở dốc nhỏ nhẹ, ngữa đầu thật cao, làn gân xanh nhạt trên cổ mờ mờ triển hiện ở trước mặt của hắn, Lăng Sam cô bé tình trường non nớt không phải là đối thủ Đinh Nhị Cẩu, giở trò trong chốc lát, đã trêu chọc Lăng Sam cả người nóng lên


.Muốn nói đêm đó tại nhà Trần Nhị Đản, chỉ là khai vị ăn sáng, lúc này đây trải qua có thể so sánh như là buổi ăn chính thức đầy đủ rồi,


Đinh Nhị Cẩu không nói chuyện nữa, đột nhiên hắn đưa miệng về phía môi cô, Lăng Sam cảm thấy cả người mềm mại, loại cảm giác này cô rất quen thuộc như lần trước ,tựa hồ đây là mong đợi của những ngày qua cô không còn dùng sức giãy dụa, và cũng biết không có khả năng tránh thoát khỏi Đinh Nhị Cẩu, cô hiểu theo quyết định của mình cùng hắn đi xem phim, sẽ phát sinh chuyện không bình thường, quả thật trong tâm trí cô cũng rất nhớ hắn.


Đinh Nhị Cẩu cứ như vậy mãi mê hôn cô, trong nháy mắt toàn thân đã tê dại phóng thích ra cảm giác mãnh liệt làm cho không thể phòng ngự, Đinh Nhị Cẩu bàn tay to vẫn cứ như vậy dùng lực, nhũ hoa Lăng Sam ở trong bàn tay hắn cũng biến thành hưng phấn dị thường, đầu nhũ hoa cứng rắn vô cùng giơ cao, thân thể dị thường khát vọng cái loại này càng thâm nhập kich thích, cả người sức lực rất nhanh xói mòn, hô hấp cũng thành khó khăn, không tự chủ được cô bắt đầu phát ra tiếng thở dốc


– Anh rất nhớ em đó…”


Đinh Nhị Cẩu lúc này đã quay người để cô ngồi trên ghế, hằn dùng thân thể áp dưới cô ở dưới thân thể, sau đó miệng kề bên tai cô mềm nhẹ nói, bàn tay không có rời khỏi trên đôi bầu nhũ hoa, mà từ vuốt ve biến thành xoa bóp, sức lực vừa tầm làm cho Lăng Sam cảm thấy càng thêm thoải mái vô cùng, bầu nhũ hoa vốn là vùng mẫn cảm trên thân thể, lúc này Đinh Nhị Cẩu chà đạp vừa đúng, phòng tuyến của cô cũng hoàn toàn tan rã.


– Em cũng thế… ư….!


Loại cảm giác sướnɠ mãnh liệt hoàn toàn chiếm cứ đầu óc của cô, chi phối cô nói ra câu nói thật lòng, ngay sau đó lại phát ra tiếng rên “ ..ư..”, cả người liền hoàn toàn trở thành trạng thái xốp giòn nhũn ra, lúc này sợ là một sinh vật nhỏ phát động công kich đối với cô thì bản thân cô cũng không có sức chống cự chứ đừng nói chi là tình trạng như bây giờ.


Đinh Nhị Cẩu khi nghe được tiếng rên nhỏ này, hắn hiểu được tiếng khẽ rên này ý vị như thế nào, hắn biết rằng Lăng Sam giờ phút này hoàn toàn đánh mất năng lực chống cự, chỉ có thể mặc cho hắn bài bố, ngay sau đó hắn có chút thô bạo liền trực tiếp đem tay vươn vào giữa hai chân cô, Lăng Sam hôm nay đi ra chỉ mặc một cái váy đồng phục học sinh, phía trên là cái áo sơ mi trắng ngắn tay, , hai chân vẫn là như vậy đường cong hoàn mỹ, bàn tay hắn bắt đầu ở trên bắp đùi nửa dưới cô ve vuốt.


Đinh Nhị Cẩu hai bàn tay rất lợi hại, độ mạnh yếu vừa đúng chạm đến nhẹ trên âʍ ɦộ cô, điều này cũng đã để cho cô khó có thể nhịn, cái qυầи ɭót lúc này cũng rất giống như là cố ý hổ trợ tiếp tay với Đinh Nhị Cẩu, bình thường mặc lên người không có cảm giác gì khác lạ, giờ thì cái qυầи ɭót tự nhiên lại có đặc thù công hiệu, làn vải mỏng thật chặc ghìm vào trên mỗi một da thịt của cái âʍ ɦộ, tay hắn vuốt ve xuyên thấu qua làn sợi tơ sinh ra một loại cảm giác khác thường, một loại khó có thể hình dung ngứa ngáy lan tràn toàn thân, khiến cho cô cả người đều giống như giống như là lửa thiêu.


Đinh Nhị Cẩu chỉ là vuốt ve đã không thể hoàn toàn phóng thích của hắn khát vọng, ghé vào trên người cô, hắn tuột xuống ngồi trên đất, bắt đầu dùng miệng hôn khắp ngõ ngách dưới cặp bắp đùi Lăng sam, lúc này đây hắn không giống lần trước sợ Lăng Sam ở nhà Trần Nhị Đản đột nhiên thay đổi chạy mất, cho nên hắn muốn nguyên vẹn hưởng thụ thân thể trinh nữ của Lăng Sam, cái miệng cùng đầu lưỡi ẩm ướt xúc giác so với bàn tay mẫn cảm hơn nhiều,vớ chân tản mát ra mùi mồ hôi nhàn nhạt xâm nhập trong xoang mũi hắn, làm cho hắn càng thêm say mê, Lăng Sam cũng đồng dạng có thể rõ ràng cảm nhận được nơi cái lưỡi đi Đinh Nhị Cẩu qua lưu lại một ít chất lỏng nước bọt thẩm thấu qua làn vải tơ dính lên phía trên da thịt, vết tích ẩm ướt nước bọt đều hóa thành dòng điện lưu, chảy xuôi đến mỗi một tấc trên làn da cô.


qυầи ɭót màu trắng gắt gao bo tròn ôm sát trên âʍ ɦộ đang xụi lơ ở trên ghế, vớ chân màu trắng lóe sáng hai chân chung với nhau là đường cong hoàn mỹ sặc sỡ loá mắt, cái mônɠ vừa vặn săn chắc không biết là cố ý hay là tự nhiên hướng về phía trước nhếch lên, tựa hồ là sợ cặp đùi đẹp che giấu hết phong cảnh, cùng tranh nhau muốn cho thấy sự tồn tại của nó trước mắt của Đinh Nhị Cẩu, khi cái lưỡi hắn vươn ra, ɭϊếʍƈ lên bẹn đùi, Lăng Sam khẽ đem hai chân chuyển hướng hở ra một ít, tựa hồ nhắc nhở hắn đây mới là khu vực trọng điểm, cô muốn hắn chiếu cố nhiều hơn ở nơi cái âʍ ɦộ, cô cũng không phát giác động tác của mình đến cỡ nào là ɖâʍ đãng, cũng không phải là vì cô muốn cám dỗ Đinh Nhị Cẩu, chỉ là đơn giản cô đang hưởng thụ sự động tình của con cái khi con đực tán tỉnh mà thôi.


Đinh Nhị Cẩu miệng đang tới gần vị trí quan trọng nhất, Lăng Sam cảm giác khẩn trương như muốn ngộp thở, bên trong hoa huyệt tựa hồ có đồ vật gì đó ngọa nguậy không ngừng, chung quanh thành vách thịt non đang tươm ra dịch nhờn, nhưng bị cái gì ngăn lại không thể thống kɧօái mở ra, cần phải có ngoại lực tác động vào mới khiến nó hoàn toàn mở ra môn hộ, cô thậm chí hy vọng đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu có thể mau một chút, dùng cái miệng của hắn va chạm vào nơi riêng tư bí mật đó!


Một cái chớp mắt trôi qua, cô nhất thời cảm thấy cả người huyết mạch như giãn nở ra, cửa miệng hoa huyệt nhanh chóng mở ra một khe hở, bên trong dịch nhờn tuôn chảy ra ngoài, cái qυầи ɭót trắng không thể ngăn cản thủy triều này, trong nháy mắt nơi đó liền toàn bộ vỡ đê, hơn nữa chất lỏng tựa hồ không có xu thế ngừng trào, liên tục không ngừng cứ ri rỉ ra.


Lăng Sam thật sự khó có thể khống chế thân thể mình phản ứng, không kiềm hãm được liền phát ra tiếng rên rỉ hưởng thụ, chỉ có thể qua tiếng rên này mới giảm bớt ngứa ngáy dày vò trên thân thể .
– Ư..ư…anh ơi…!


Lăng Sam cố gắng đem hết toàn lực khống chế âm điệu, vì ngượng ngùng để cho Đinh Nhị Cẩu biết mình đã không chịu nỗi, nhưng hiển nhiên đã có chút lực bất tòng tâm…