Đông Ly Trần Kiếp Diệt

Chương 62: Ba Thôn Lập Trấn

Vũ Thôn nằm sát bên dòng sông nhỏ tên là Thương Lan. Trong thôn nhân khẩu hơn ngàn, có ba vị Chiến Sĩ tọa trấn.
Vũ Thôn tường rào được làm từ đá tảng cùng gỗ lớn, so với tường rào ở Diệp Thôn thì đồ sộ hơn nhiều.


Chỉ là sáng nay, toàn thôn nháo nhác kinh hô, gà bay chó chạy, mà Vũ thôn đội hộ vệ xếp thành từng hàng ngang trước cổng, thần tình nghiêm túc.
Bởi vì vừa sáng sớm, từ phương xa bỗng dưng tiến đến một con hắc hổ to lớn.


Hắc hổ này mặt mũi hung ác, trên thân tỏa ra sắc bén khí cơ, để nguyên một đám thôn dân sau lưng lạnh lẽo.
“Là cấp bốn Lạc thú”
Đứng đầu đội hộ vệ một tên đàn ông trung niên, thân hình cao lớn lực lưỡng, để râu quai nón.


Hắn ngưng trọng ngóng nhìn về phía xa, sắc mặt không một tia cảm xúc.
“Hình thể này, chỉ sợ là cấp bốn Lạc thú, Vũ thôn lần này gặp họa rồi”
“Cấp bốn Lạc thú thường sẽ thâm cư ở núi sâu, chỉ có Lạc Triều mới xuất hiện, vì sao đơn độc đến đây?”


“Chẳng lẽ là một con độc hành lão thú?”
Đang lúc Lạc Dần ba tên chiến sĩ nhìn nhau trao đổi, thì trên ngọn cây tên thiếu niên trinh sát chợt hô to.
“Các vị đại nhân, trên lưng hung thú có người?”


“Có người cưỡi Lạc Thú?” Lạc Dần thở một hơi dài. Nếu trên thân Lạc thú có người, nói như vậy con vật này đã bị thuần phục. Mà người kia tất nhiên là một vị Thượng Phẩm Chiến Sĩ cường giả rồi, vị cường giả kia hẳn là chỉ đi ngang qua mà thôi.




Đứng khuất trong đội hộ vệ Lạc Thìn, thần sắc xoắn xuýt, hướng Lạc Dần bọn người hô nhỏ.
“Thôn trưởng, ta biết người này là ai?”


“Mau nói” Lạc Dần ánh mắt nghi ngờ, liếc nhìn gầy tong teo Lạc Thìn. Hôm qua hắn sai Lạc Sửu dẫn theo thôn dân đi tới Diệp thôn gây hấn, nhưng không có kết quả gì, còn xám xịt chạy trở về. Dự định sáng nay tìm Lạc Sửu hỏi chuyện, không nghĩ mới mở mắt, đã nhận cấp báo có Lạc thú áp sát, nên còn chưa kịp truy tra.


“Người đang đứng trên đầu Hắc Hổ kia là Diệp Thôn Lạc Ly đại nhân?”
“Diệp thôn? Nói, hôm qua rốt cuộc xảy ra chuyện gì”
Lạc Thìn tròng mắt đảo loạn, ngắn gọn đem chuyện hôm qua kể lại.
Nghe hết sự việc, Lạc Dần lặng yên hồi lâu không nói. Trong đầu suy tư.


“Diệp thôn vậy mà xuất hiện một tên chiến sĩ cường đại như vậy, không những diệt sạch mãnh thú hang hổ, còn thuần phục một con cấp bốn Lạc thú. Hôm qua bọn ta nhân lúc hắn rời thôn đến khiêu khích, chỉ sợ đã khiến vị Lạc Ly chiến sĩ này không vui”


Có thể bắt Cấp bốn Lạc Thú nha, hẳn là một vị Thượng phẩm chiến sĩ. Loại cường giả cấp bậc này, đã có thể đứng đầu một trấn lớn.
“Ừm, thượng phẩm chiến sĩ!” Lạc Dần ánh mắt lấp lóe, không biết đang nghĩ gì.


Chốc lát, Khương Ly cưỡi hắc hổ đã đi đến đầu thôn, từ trên cao nhìn xuống thô sơ thôn xóm.
Lại đưa mắt nhìn xung quanh cảnh vật, Vũ thôn khung cảnh thoáng đãng, địa thế rất tốt.
“Vũ thôn thôn trưởng Lạc Dần cùng các thôn dân kính chào Lạc Ly đại nhân”


“Ồ” Khương Ly cúi đầu, quan sát đang đứng thành hàng trước cổng đám thôn dân. Đứng cao nhất là một gã đàn ông cơ bắp, để râu quai nón, vừa nói chuyện là người này.
Nếu đám Vũ Thôn đã biết chính mình, hắn cũng không dài dòng văn tự, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.


“Các ngươi biết mục đích của ta đến đây hôm nay chứ”
“Chúng tôi có mắt không tròng, vô cớ gây hấn Diệp thôn, mong đại nhân lượng thứ”
Khương Ly lắc đầu, nói:


“Nửa tháng trước một trận Lạc triều, Diệp thôn mất đi Lạc Sư tọa trấn, đại lượng dũng sĩ trọng thương, ở đại hoang rất khó sinh tồn. Bên trong đại hoang thường xuyên đối mặt với hiểm nguy, cùng Diệp thôn như thế cũng không phải án lệ đầu tiên, bị cường thôn sáp nhập là chuyện thường tình. Vì vậy, gây hấn một chuyện ta chưa từng trách tội. Hôm nay ta đến đây, là có việc khác”


“Mời đại nhân chỉ rõ”
“Ta muốn Vũ thôn đầu nhập vào Diệp thôn”
“Cái gì”
“Không có khả năng”
Nguyên một đám Vũ thôn hộ vệ, cùng dân chúng đều nháo nhào lên, có kẻ thậm chí nhe răng trợn mắt nhìn Khương Ly, giống như muốn cùng hắn liều mạng.


Đại hoang quy tắc, kẻ yếu dựa vào kẻ mạnh là điều bình thường, nhưng Vũ thôn bọn hắn là thôn lớn, có ba vị chiến sĩ canh chừng, có lượng lớn dũng sĩ. Vì sao phải nhập vào Diệp thôn.
Còn lại hai gã chiến sĩ thì ngưng mắt nhìn về phía Lạc Dần, tất cả thôn dân cũng nhìn hắn, chờ đợi ý kiến.


Chỉ thấy, Lạc Dần sắc mặt bình thản, tựa hồ đã dự liệu trước, cao giọng hướng Khương Ly hỏi:
“Xin hỏi Lạc Ly đại nhân, nếu Vũ thôn chúng ta nhập vào Diệp thôn, thì Vũ thôn Lạc dân mất gì và được gì?”


Ngược lại là một nhân vật! Khương Ly đánh giá cao Lạc Dần thêm một chút, người này có dã tâm có chí hướng, nhưng cũng biết cân nhắc thiệt hơn, đáng để coi trọng.
Hắn đưa mắt nhìn toàn cảnh thôn xóm, bao quát dãy núi xa xa, bao quát dòng sông Thương Lan uốn lượn, trầm ngâm nói:


“Mất, các ngươi từ nay không còn là người Vũ thôn, được, các ngươi từ nay sẽ ở dưới trướng một tên Thượng Phẩm Chiến Sĩ, an toàn được đảm bảo. Hơn nữa trên người ta, có hảo hạng Lạc Thần tửu, cũng có lượng lớn tài nguyên, công pháp, Lạc thuật. Chỉ cần để ta hài lòng, bình thường dũng sĩ đột phá cực hạn trở thành chiến sĩ đơn giản, bình thường chiến sĩ muốn tiến thêm một bước đồng dạng không khó”


‘Cái này” Đám Lạc dân đưa mắt nhìn nhau, chần chờ do dự. Khương Ly đưa ra phúc lợi quả thật mê người, đừng nói người bình thường, ngay cả vài tên chiến sĩ cũng động lòng vô cùng.


“Thêm nữa, sắp tới ta dự định sẽ lập Lạc trấn, Vũ thôn các ngươi địa thế khá tốt, tòa trấn tương lai sẽ tọa lạc ở đây”
Tiếng xì xào bàn tán càng thêm nhiệt liệt, Vũ thôn lạc dân hầu hết đầu có ý định, nhưng chưa vội phát biểu mà đưa mắt nhìn Lạc Dần.


Lạc Dần chợt hỏi: “Đại nhân muốn lập trấn sao?”
“Đúng vậy, nghe nói quanh đây có một thôn nhỏ nữa gọi là Phong thôn, ta cũng sẽ thuyết phục bọn hắn đầu nhập. Ba thôn lập trấn, đến lúc đó, các ngươi không còn là thôn dân mà trở thành Lạc trấn thị dân”


Lạc Dần nhíu mày cân nhắc, nghe đến Khương Ly muốn sáp nhập thêm Phong thôn, trong lòng chợt thấy thăng bằng, cúi đầu chắp tay nói:
“Lạc Dần bái kiến Trưởng Trấn đại nhân”
Nhìn thấy nhà mình trưởng thôn tỏ rõ ý kiến, còn lại bọn người cũng vội vàng chắp tay hô vang.


“Bái kiến Trưởng Trấn đại nhân”
Lạc dân tính cách hào sảng, thẳng thắn. Một bên là đối mặt với một vị Thượng phẩm Chiến Sĩ cường đại uy hϊế͙p͙, một bên là lợi ích mê người, lập tức đưa ra lựa chọn.
Khương Ly đứng trên đầu Hắc Hổ, nở nụ cười hài lòng.


Lúc vừa trở về, hắn ban đầu dự định, là sẽ đưa Diệp thôn thôn dân di chuyển đến Vũ Ninh Thành. Nhưng sau đó dứt bỏ, bởi vì thứ nhất đường xá xa xôi, thứ hai Diệp thôn người đời đời sinh sống ở đây, bao nhiêu huynh đệ tỷ muội đều chôn xương dưới tường rào. Mạo muội rời đi, rất ít người sẽ đồng ý.


Mà Lạc Sửu lời nói, để trong đầu hắn sinh ra ý tưởng.
Thành lập Lạc trấn.
Tập hợp ba thôn nhân khẩu, thành lập một tòa thị trấn, có hắn cường đại thực lực trấn giữ, mới là cách bảo hộ thôn dân tốt nhất.


Thu phục xong Vũ thôn, Khương Ly cũng không dừng bước, tập hợp Vũ thôn nhân thủ, hùng hổ hướng phương Bắc mà đi, chừng một canh giờ đã đến trước cổng Phong thôn.


Phong thôn là một thôn xóm xây dựng trên sườn núi, có hai vị chiến sĩ là một đôi vợ chồng. Chồng tên Lạc Tiêu vợ tên Lạc Diễm, đều là Hạ phẩm Chiến sĩ trung kỳ.
Đối mặt với ɖâʍ uy của Khương Ly, lại thêm Vũ thôn đã chịu phục, rất nhanh phong thôn quyết định gia nhập Diệp trấn.


Diệp trấn, là tên gọi của tòa trấn hắn sắp lập.
Ba ngày sau, ba thôn chiến sĩ có mặt tại Diệp thôn cùng bàn luận các hạng mục xây trấn.


Khương Ly quyết định, Diện trấn sẽ xây dựng ngay tại Vũ thôn, cũng không phá dỡ nhà cửa, mà là xây dựng thêm hai khu vực mới. Tường rào cũ được mở rộng, đem ba khu vực cùng bao vây lấy.


Công việc xây trấn vô cùng hưng khởi, cũng may các thôn dân mỗi người đều cao lớn vạm vỡ, làm chút chuyện này không đáng kể.
Lập trấn nhiệm vụ chỉ tốn chưa đầy một tháng, đã sơ bộ hoàn thành, ba thôn nhân khẩu cũng đã di chuyển tới định cư.
Sau một tháng, hết thảy đi vào nề nếp.


Mỗi tuần có một cái chức nghiệp *Ta Mỗi Tuần Tùy Cơ Một Cái Mới Chức Nghiệp*