Chương 71:

"Buông tôi ra!" Trần Bình kêu lên.
"Ngươi vì sao lại ở trước mặt hai đứa nhỏ làm chuyện này?" An Hoa cau mày,vừa rồi y đã rất tức giận, nhưng mà sau khi nắm lấy tên nam nhân này, thì y cảm thấy một đại nam nhân như hắn, hẳn sẽ không làm ra chuyện này.


Từ hồi chiều trông thấy đứa bé kia, thì cho đến tận bây giờ Trần Bình hắn, mỗi lần uống nước khẽ răng còn phát ra tiếng kêu, quả là xui xẻo ngập trời, hắn bây giờ có chút bất mãn:"Cái gì mà tôi làm trước mặt hai đứa nhỏ? Rõ ràng là tôi bị đám nhỏ đó bức bách, người nào mà nguyện ý làm việc này cho hai đứa quỷ kia coi!"


Sau khi An Hoa nghe xong lời giải thích của Trần Bình, thì ngẫm lại rất có thể là do hai đứa nhỏ kia, y vẫn là mang hai đứa nhỏ quay về thôi, chỉ mới trôi qua vài ngày đã biến thành vậy, nếu còn như thế tiếp tục không biết sẽ còn biến thành dạng gì.


Lúc An Hoa đi đến Tô gia đã là nửa đêm, Tô gia yên tĩnh vô cùng, An Hoa nhìn hai đứa nhỏ đang nằm ở trong chăn, thì y đã biết hai đứa nhỏ này là đang giả bộ ngủ.
An Hoa đến cửa phòng Khắc Lạc Duy "cốc,cốc,cốc."
Khắc Lạc Duy kéo chăn che lại thân thể trắng hồng của An Lạc Vũ:"Ai?"


An Lạc Vũ kéo chăn:"Nửa đêm ai sẽ đến gõ cửa nhỉ?"
Khắc Lạc Duy từ trên giường đứng dậy:"Để tôi đi xem,em đắp chăn đàng hoàng."
Khắc Lạc Duy mở cửa, liền trông thấy An Hoa đứng ở bên ngoài, cả kinh:" Sao ngươi lại ở đây?"


"Ngươi cái gì mà ngươi! Đã bao lâu rồi còn không biết gọi ta là cái gì? Ta nếu như không đến thì hai đứa nhỏ đã biến thành người hoang dại rồi, nửa đêm nửa hôm kêu người ta múa thoát y cho tụi nó xem, cũng không nghĩ bọn nó mới mấy tuổi, cuối cùng cái chức daddy này của ngươi là đảm nhiệm như nào?" An Hoa hừ một tiếng,y đối với Khắc Lạc Duy bất mãn vô cùng, có hai đứa con cũng không quản được.




Khắc Lạc Duy kinh ngạc, An Dật thằng nhóc đó còn không chịu buông tha cho tên kia? Chẳng lẽ vào lúc hắn cùng An Lạc Vũ làm chuyện kia, mà không hề chú ý trốn đi? Bọn nó vậy mà chạy đi xem cái đó? Khắc Lạc Duy cảm thấy tư tưởng của hắn hẳn là có vấn đề, cũng không hề cảm giác hai đứa nhỏ kia làm sai cái gì, còn có tên nam nhân đáng thương kia bị hai đứa nhỏ của hắn chỉnh ch.ết rồi đi....


An Lạc Vũ nghe thấy việc làm của hai đứa nhỏ, thì y cũng hết cách nằm trên giường, đứng dậy mặc quần áo ngủ, trên mặt có chút ửng đỏ chưa kịp biến mất.
An Lạc Vũ đi đến:"Hoàng gia gia thật sao? Con đi xem An Dật cùng An Lạc." Trước kia đều là gọi hoàng, thật ra người này là ông nội của Khắc Lạc Duy đó!


An Lạc Vũ đi vào phòng ngủ của An Lạc và An Dật,mở đèn,trông thấy hai đứa nhỏ nằm ở trên giường trùm chăn kín mít,An Lạc Vũ xốc chăn, hai đứa nhỏ nghiêng mông vùi mặt vào tấm chăn khẽ động.
An Lạc Vũ đánh mông của hai đứa nhỏ, kết quả cả hai điều giả ch.ết không nhúch nhích:"Dậy."


"Đừng giả bộ,baba biết các con sẽ không ngoan ngoãn nằm nghiêng ngủ như vậy." An Lạc Vũ trực tiếp vạch trần chuyện hai đứa nhỏ giả bộ ngủ.
An Lạc:"Mới không có,con là bị baba đánh thức,nhân gia vừa rồi còn ngủ ngon."


An Lạc Vũ lại lần nữa đánh lên mông nhỏ của An Lạc:"Lại còn nói nhân gia? Đó là câu nói của con gái,con một thằng con trai không cần học giống con gái."
An Dật thống khoái thừa nhận:"Baba chúng con sai rồi,bảo đảm về sau không như vậy nữa."


An Lạc Vũ đến gần vuốt đầu An Dật:"Biết sai là tốt,lông các con còn chưa mọc đủ, vậy mà cũng dám đi coi mấy cái lung tung kia,muốn xem thì phải để trưởng thành mới được,hiện tại việc quan trọng nhất chính là các con đi theo thái hoàng gia gia học một thân bản lĩnh,chờ các con trưởng thành mạnh mẽ có bản lĩnh rồi, thì muốn làm gì cũng được."


An Lạc cùng An Dật trăm miệng một lời:"Baba chúng con biết rồi."
"Biết là tốt,baba không có khả năng bảo hộ được các con, vì vậy các con phải học được cách bảo vệ chính mình,đến lúc các con cường đại,cường đại đến mức không ai có thể tổn thương đến các con,baba mới yên tâm,biết chưa?"


An Dật nhìn baba của bé,thì ra baba cũng chẳng phải vô lo vô nghĩ,lúc bọn nó chưa sinh ra baba lo lắng bọn nó sẽ bị daddy cướp,hiện tại thì lo lắng bọn nó sẽ bị người khác thương tổn,An Dật thầm phát thệ bé nhất định phải phi thường phi thường cường đại,để có thể chiếu cố em trai cùng baba,như vậy baba sẽ không cần phải lo lắng nữa.


An Hoa:"Khắc Lạc Duy, ta muốn đem bọn nhỏ quay về."
"Được,hai đứa này quả thật là náo loạn,về nơi này cũng không mấy an phận." Khắc Lạc Duy đồng ý, hắn nghĩ muốn cùng An Lạc Vũ hưởng tuần trăng mật.
An Hoa nói tiếp:"Các ngươi cũng đi chuẩn bị một chút, cùng ta quay về."


Nghe thấy mấy lời này, Khắc Lạc Duy có chút không muốn,hắn bị hai tên tiểu quỷ kia quấy rầy đã lâu, hiện tại muốn cùng An Lạc Vũ "làm" cho thật đã, bây giờ An Hoa dẫn hai đứa nhỏ quay về cũng không cần sợ bị nhìn lén, bởi có hài tử quá mạnh cũng thật là mệt tâm:"Ta cùng An Lạc Vũ sẽ về trễ một chút, cùng y sống ở đây một thời gian."


"Các ngươi không về,hai đứa nhỏ này sẽ ngoan ngoãn chịu theo ta về sao?"
An Dật cùng An Lạc từ giường ngồi dậy chạy đến trước mặt An Hoa:"Thái hoàng gia gia, chúng con sẽ theo ngài trở về."


"Vậy được rồi, Khắc Lạc Duy, An Lạc Vũ hai ngươi ở thêm vài ngày rồi về đi, ừ đúng rồi, mẫu phụ các ngươi đang ở đây,đến lúc đó tìm y là được."
An Lạc nhón chân bĩu môi nhìn baba bé:"Baba chúng con muốn hôn hôn."


An Lạc Vũ nhìn hai đứa nhỏ, sau đó khom lưng tới gần cái miệng nhỏ của An Lạc,tiểu gia hỏa "bẹp" một tiếng trên mặt An Lạc Vũ, An Dật cũng hôn một cái, lúc này An Lạc Vũ mới đứng lên.


Trước mắt tối sầm,An Lạc Vũ thiếu chút nữa té trên mặt đất, dạ dày không ngừng quay cuồng,có Khắc Lạc Duy trợ giúp, ọe một tiếng không ngừng nôn khan, đôi mắt ửng đỏ,nước mắt sinh lý cũng chảy xuống.


Nhìn thấy biến hóa của An Lạc Vũ, Khắc Lạc Duy ngay lập tức hoảng thần, rõ ràng lúc nãy vẫn còn khỏe mạnh mà, sau bây giờ đã nôn mửa rồi:"Làm sao vậy? Em sao vậy?"
Hai tiểu gia hỏa lo lắng chạy đến bên người An Lạc Vũ:" Baba,baba sao vậy?"


Khắc Lạc Duy cẩn thận kiểm tr.a thân thể của An Lạc Vũ,rõ ràng khỏe mạnh không có vấn đề vì sao lại có phản ứng như vậy?
"Ta xem thử." An Hoa đi đến,đè lên trán của An Lạc Vũ, thì cau mày thân thể của đối phương không có vấn đề,nhưng phản ứng sau lại giống như là mang thai?


Kiểm tr.a không thấy vấn đề,trên tay An Hoa lại lần nữa xuất hiện ánh sáng màu vàng,y cẩn thận cảm thụ,thấy được năng lượng trong người của An Lạc Vũ phát sinh biến hóa,chân mày của An Hoa cũng buông lỏng,tìm được rồi,nếu như không phải đứa nhỏ này quá tham ăn, An Hoa cảm thấy bản thân hắn cũng sẽ không thể tìm được,đứa nhỏ này đem bản thân che dấu lên một vật rất nhỏ.


An Hoa cười, thật là một tin tốt:"Baba các con không có gì,chỉ là rất nhanh các con lại có thêm một đứa em trai."
"Được rồi các ngươi cùng ta trở về."


"Hoàng gia gia,con muốn ở đây ngốc thêm một chút nữa." An Lạc Vũ nói,y thật vất vả mới có thể quay về một chuyến,vẫn là nên bồi ông ngoại nhiều thêm,dù sao ông ngoại cũng đã già rồi,anh trai mỗi ngày đều bận rộn,mà nhanh thôi anh trai đã phải đi đến một tinh cầu khác...


An Lạc Vũ đột nhiên nhớ đến chuyện nếu như anh trai cũng có thể sinh con, vậy lão gia tử không phải sẽ rất vui vẻ sao?:" Hoàng gia gia, tinh linh chi tâm có thuốc nào có thể khiến cho nam nhân mang thai được không? Chính là để nam nhân ở nơi này mang thai."


"Có cũng có, thế nhưng vật này có chút nguy hiểm, vậy con cùng Khắc Lạc Duy ở đây một khoảng thời gian đi,chờ lần sau ta sẽ mang đến." An Hoa nói, thật ra y cũng có chút thích ở trên tinh cầu này rồi, dạo gần đây hai đứa nhỏ đều hoài thai ở nơi này....


"Được rồi,ta mang hai đứa nhỏ trở về trước, Khắc Lạc Duy chăm sóc tốt cho An Lạc Vũ, mỗi buổi tối đem thứ này đặt trên bụng của An Lạc Vũ, chậm rãi xoa xoa." An Hoa đem một viên năng lượng châu màu trắng sữa đưa cho Khắc Lạc Duy, đứa nhỏ này còn quá nhỏ, chỉ có thể hấp thu một ít năng lượng bằng không sẽ ăn không tiêu.


Lúc An Hoa mang theo hai đứa nhỏ rời đi thì tâm tình vô cùng hưng phấn, ngược lại Khắc Lạc Duy có chút thất thần.


An Lạc Vũ nghe thấy bản thân lại có thì trông thấy biểu tình kỳ quái của Khắc Lạc Duy,chẳng lẽ hắn không thích? Nói thật An Lạc Vũ cũng cảm thấy thật là ngoài ý muốn,y vẫn cho rằng sau khi sinh xong An Dật cùng An Lạc bản thân hẳn sẽ không có con nữa, nhưng bây giờ thì....


An Lạc Vũ ngồi ở trên đùi của Khắc Lạc Duy:" Khắc Lạc Duy sao vậy? Không thích con sao?"
Vào lúc An Lạc Vũ ngồi ở trên đùi mình, Khắc Lạc Duy mới khôi phục lại biểu tình:"Làm sao không thích? Chỉ là có chút ngoài ý muốn, lần trước em mang thai vẫn luôn có vấn đề ngoài ý muốn, khiến tôi có chút lo lắng."


"Thật sự? Tôi thế nào cũng thấy anh không vui?."
Khắc Lạc Duy cười cười, vừa rồi hắn biểu hiện rõ ràng như vậy sao?


"Chỉ là có chút kỳ quái, thật vất vả hai đứa nhỏ kia mới trưởng thành, hiện tại lại đến thêm một đứa nữa, An Lạc Vũ khi nào chúng ta mới có thể hưởng thụ thế giới của hai người đây?"
An Lạc Vũ nghe thấy liền "xì" cười một tiếng.


"Anh như nào lại biết hài tử kế thừa huyết thống của anh? Có lẽ không chừng là nó giống tôi đấy? Như vậy nó sẽ không giống với Hắc Mao,Lam Mao,không chịu yên tĩnh, vẫn luôn xuất hiện trước mặt chúng ta nhắc nhở không nên quên bọn nó."


Khắc Lạc Duy cười,nếu như An Lạc Vũ không để ý, thì hắn đương nhiên cũng không quan tâm:"Em nói rất đúng, tôi quả là buồn lo vô cớ, con là của mình cho dù bị nhìn cũng chẳng có sao."
Cuối cùng hai người đã trở lại thành một baba tiểu chuẩn, tiếp nhận tin tức có con tâm tình vui vẻ.


"Khắc Lạc Duy chờ đứa nhỏ sinh ra,chúng ta có thể đem nó giao cho mẫu phụ và daddy,bọn họ hình như rất nhàm chán."


"Thôi đi,em hiện tại nói giao con cho mẫu phụ và daddy,nhưng đến khi sinh ra đứa nhỏ em nhất định sẽ luyến tiếc." Khắc Lạc Duy cười,hắn không cần nghĩ cũng biết, tuy rằng An Lạc Vũ mang thai sẽ rất mệt mỏi, nhưng nếu muốn y thật mang con giao cho mẫu phụ chăm sóc vài ngày, thì chắc chắc An Lạc Vũ sẽ không yên tâm,bảo đảm chưa quá một ngày đứa con nhất định sẽ bị trả về bởi sự lải nhải của y.


An Lạc Vũ trừng mắt nhìn lên trần nhà:" Anh nói đúng, hiện tại tôi có chút nhớ An Dật cùng An Lạc."


"Không sao, nếu em thật sự nhớ vậy chúng ta sẽ quay về." Khắc Lạc Duy ôm chặt lấy An Lạc Vũ, từ khi ở bên cạnh An Lạc Vũ hắn đã không còn cảm thấy cô đơn, quả nhiên cùng người một nhà vui vui vẻ vẻ cảm giác thật tốt.


Sau ngày thứ hai, An Khả cũng đến đây, y nhận được tin của mẫu phụ An Lạc Vũ lại mang thai, y cùng Khả Lai Tư rất vui vẻ, dù sao thì có thể khai chi tán diệp đối với bọn họ là một sự kiện đáng mừng.


Khắc Lạc Duy mang theo Tô Nghi đi đến tinh cầu ma thú, hắn lắp một cái cửa truyền thống ở tại sa mạc, và một cái ở tại rừng cây, lợi dụng khoa học kỹ thuật thành lập một căn cứ có thể thừa nhận toàn lực công kích của hắn, chỉ cần không có những tinh cầu cường đại khác đến đây gây phiền, thì tuyệt đối sẽ không thành có vấn đề gì, hơn nữa Khắc Lạc Duy còn biết chỉ cần qua được giai đoạn ban đầu, thì nhân loại sẽ nhanh chóng thích ứng, khả năng bây giờ sẽ có người ch.ết nhưng về sau sẽ càng sinh ra nhiều người cường đại, hiện tại căn cứ có sức chứa một trăm ngàn người, hơn nữa hắn cũng ra quy định chỉ cần đánh đủ mười con, thì một tháng có thể quay về trái đất một lần,đương nhiên hắn còn đem Venus đặt tại đây, vì vậy căn cứ có bị hư hỏng gì, hắn nhất định sẽ phát hiện kịp thời.


Đem mười ngàn người đi đến căn cứ, những tên kia cuối cùng cũng được giải phóng, ngao ngao la lớn nói là muốn đem những con thú ở tinh cầu nơi này truy sát, phát tiết tinh lực.


Chờ đến khi Khắc Lạc Duy trở về, lần này An Lạc Vũ mang thai bất đồng với trước kia,mỗi ngày nôn nghén rất mãnh liệt,ăn cũng ăn không vô,An Khả cũng bắt đầu khuyên nhủ An Lạc Vũ trở về tinh linh sao.


"An Lạc Vũ có khá hơn chưa?" Khắc Lạc Duy vuốt lưng của An Lạc Vũ đang mãnh liệt nôn nghén, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch của An Lạc Vũ hắn có chút đau lòng, Khắc Lạc Duy nghĩ có lẽ hắn nên đi buộc ga-rô, dù sao thì sau khi đứa nhỏ này được sinh ra, thì hắn cũng đã có ba đứa con, có lẽ nên hỏi mẫu phụ một chút, có cách nào không cho An Lạc Vũ mang thai hay không.


Chỉ là Khắc Lạc Duy cũng không nghĩ đến, sau khi mẫu phụ biết được cũng chỉ lắc đầu nói là không có,mà đây cũng là việc rất lâu sau này Khắc Lạc Duy mới biết.






Truyện liên quan