Chương 33: Lục nương tử

Thanh Hà Phường từ xưa là nơi phồn hoa Hàng Châu, nơi ở khai quốc công thần Đại Sở Thanh Hà quận vương ngay tại đó đương thời xưng là ngự nhai thái bình hạng, cho nên vùng này được xưng là Thanh Hà Phường.


Thanh Hà Phường cửa hàng như rừng, tửu lâu trà tứ san sát nối tiếp nhau, là văn hóa trung tâm chính trị Hàng Châu cùng là nơi thương nhân tập hợp.
Đèn rực rỡ mới lên, phố tây Thanh Hà Phường cũng vô cùng náo nhiệt, tiếng người ôn ào, tiếng cười tiếng hát, oanh oanh yến yến, liếc mắt đưa tình.


Tiết Phá Dạ bước chân nhẹ nhàng, mặt mang mỉm cười, bước chậm ở trên phố tây đầy vườn sắc xuân. Trải qua từng tòa lầu các tráng lệ, cờ màu phiêu phiêu, “Nghênh hương các”, “Phiêu xuân viên”, “Di hồng viện”, “Thúy ngọc lâu”, “Tộng nguyệt phường”... bài danh xuân lâu rất nhiều, hương điểm văn nhã, Tiết Phá Dạ trong lòng thầm than: “Ngành nghề kỹ nữ cổ đại so với đời sau còn mạnh hơn nhiều, ít nhất là xem văn nhã hơn nhiều”.


Phía trước thanh lâu các màu, là một con sông vừa rộng vừa sâu, người ta gọi là “Thanh Hà”, nước sông bị ánh đèn chiếu rọi, lóe ngân quang.
Trước cửa các tỷ muội xinh đẹp vung tay níu kéo, đem từng fâm thú một kéo vào trong lâu.


Tiết Phá Dạ đi ở bên đường, mấy lần thiếu chút nữa bị kéo vào, nhưng Tiết Phá Dạ biết mục đích của mình cũng không phải là chơi bời, nên giãy dụa rời khỏi.


Các lầu phía đông phố tây thật ra ồn ào náo nhiệt, làm ăn thịnh vượng, thanh âm các chị em cũng vang dội dị thường, lại đi về phía tây, thanh âm dần dần thấp xuống, tuy rằng đèn đuốc vẫn sáng như trước, nhưng mà người lại rất thưa thớt, không có ồn ào náo nhiệt như bên kia.




Tiết Phá Dạ trên mặt hiện lên nụ cười quái dị, lại hướng về phía trước đi một lát, thì thấy một tòa lầu các có vẻ lâu đời đứng sừng sững trước mặt, tòa lầu này tuy nói có vẻ lâu đời, nhưng đèn lồng cao cao, cũng tính là tráng lệ, chỉ là khách rất thưa thớt, lầu mặc dù cũng truyền ra từng trận cười vui, nhưng so với lầu phía trước thì kém hơn rất nhiều.


Hai kỹ nữ cùng trang điểm mạt (trang điểm thì đậm nhưng sắc thì kém) đứng
ở trước cửa, không hề có tinh thần, lười biếng cũng không chú ý tới Tiết Phá Dạ
lại đây.


Tiết Phá Dạ thấy hai kỹ nữ này cũng coi như có chút tư sắc, đáng người cũng không tệ, ho khan hai tiếng, ở trước cửa dừng bước chân lại.
Hai gã kỹ nữ nghe được tiếng ho khan, lên tinh thần, lập tức lộ ra nụ cười quyến rũ chức nghiệp, đi lên chào đón, một kỹ nữ ẻo lả nói:


“Ô, công tử mới đến, mau vào mau vào, đợi nô gia xướng mấy khúc cho ngài giải sầu”
Rồi hắng cổ họng lớn tiếng: “Có khách tới!”
Thân mình nghênh lại, đã đưa hai tay ôm cánh tay trái Tiết Phá Dạ, bộ ngực ở trên cánh tay Tiết Phá Dạ hơi hơi ma sát.


Tiết Phá Dạ mặt không đỏ tim không nhảy, loại định lực này nếu không có cũng sẽ không là Tiết Phá Dạ, ngẩng đầu xem thấy trên biển viết “Phẩm Hương Các."
Vừa vừa cửa, nhìn thấy trong phòng đang có mấy bàn khách nghe tiêu khúc, hai tay ở trên người tỷ muội bên người sờ mó bốn phía.


Bên trong trang trí cũng cực kỳ chú ý, đặt mấy chỗ văn nhân mặc bảo, bố trí mấy món đô sứ đồ cổ, có chứa không khí thư sinh nông đậm.
Ngẩng đầu nhìn, mặt trên là sân lộ thiên, bên cạnh sân lộ thiên là thang cong đi lên, hơn mười gian hương các bố trí ở bốn phía.


“Ô, công tử đến đây, bộ dạng thực tuấn tú, cô nương của chúng ta sẽ hầu hạ cho ngài!”


Tiết Phá Dạ đang nhìn trái nhìn phải, một cái thanh âm ẻo là quyến rũ tới tận xương truyền đến, nhìn lại, chỉ thấy một diêm phụ yêu mị tận xương phong tình vạn chủng đang đong đưa cái mông màu mỡ lại đây, trên mặt ý cười say lòng người, tuổi cũng chỉ chừng hai lăm hai sáu mà thôi.


Tiết Phá Dạ lập tức hiểu được, nếu đoán không sai, đây là lão bản nơi này.
Bất quá lão bản này trông cũng có thể xem như là hàng thượng phẩm, bộ dáng
cũng không giống một ít lão bản trông như heo, lại nói tiếp, nàng này trông như


là trái cây chín mềm, phong tao gợi cảm, làm cho người ta nhịn không được muốn cắn một miếng.
Từ góc độ nào đó mà nói, nàng này so với một ít cô nương còn hấp dẫn hơn nhiều.


Tiết Phá Dạ vuốt mũi cười nói: “Đừng nói cô nương nơi này, chính là tỷ tỷ cũng đem linh hồn nhỏ bé của ta câu dẫn rôi”.


Lão bản nọ vung khăn thơm, từ Tiết Phá Dạ trên mặt phất quá, xẹt qua mũi, còn có một cỗ hương khí tiến vào mũi, đó là một loại mùi yêu dã, ngửi ở trong mũi, làm cho người ta tình cảm đại thăng.


Lão bản sáp lại, thô khí như lan, cười quyến rũ, đưa tay ở Tiết Phá Dạ trên mặt sờ soạng một cây, ỏn ẻn nói: “Đệ đệ này của ta bộ dáng tuấn tú, người cũng
biết nói chuyện, miệng lại ngọt, tỷ tỷ cũng thật yêu đệ ch.ết mất thôi!”


Tiết Phá Dạ biết hoan tràng vô tình, có ngọt cũng không phải là thật, mục đích
chăng qua là vì để cho ngươi lấy bạc từ trong túi ra mà thôi, bất quá nhìn lão bản
phong tình vạn chủng, Tiết Phá Dạ đã lâu không biết vị thịt tim cũng đập nhanh
hơn.


Lão bảo đem bộ ngực đầy đặn ở trên vai Tiết Phá Dạ cọ mấy cái, quảng cái mị nhãn, dịu dàng nói:
“Đệ đệ tốt, nhìn trúng cô nương nào, hoặc có cô nương quen, nói cùng tỷ tỷ, tỷ tỷ gọi tới cho đệ, để cho nàng xướng mấy tiêu khúc làm cho đệ vui vẻ”.


Tiết Phá Dạ cũng không tính là mặt hàng tốt lành gì, khuỷu tay đỉnh đỉnh ra sau, đỉnh ở trên bộ ngực mười phần co dãn của lão bản, tuy có cách quần áo, cảm giác lại cực kỳ thoải mái.
Lão bản về đầu vai Tiết Phá Dạ, liếc mắt một cái, cười mắng: “Tiểu bại hoại,


muốn chiếm tiện nghi của lão nương!”
Tiết Phá Dạ ha ha cười, từ trong lòng lấy ra năm lượng bạc bỏ vào trong tay lão bản, cười hì hì nói: “Tỷ tỷ, tìm cho ta gian nhã gian, ta có chuyện muốn nói cùng tỷ”.
Lão bản mặt sửng sốt, lập tức xua tay nói: “Đệ đệ tốt, cái này cũng không hợp


quy củ, tỷ tỷ ta..."
Tiết Phá Dạ biết nàng là hiểu lầm, còn tưởng rằng tìm nhã gian cùng với nàng
là chuyện thân mật cá nước, cười nói:
“Tỷ tỷ đừng hiểu lầm, tiểu đệ là có chuyện
đứng đắn”.


Lão bản thấy hắn vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, không giống giả bộ, lại thấy năm lượng bạc trắng bóng nơi tay, cười quyến rũ nói: “Tỷ tỷ sẽ an bài cho đệ!”


Năm lượng bạc cũng không phải số lượng nhỏ, thật ra chuyện vào xuân lâu tùy tay chính là mấy chục lượng mấy trăm lượng cũng không phải không có, bất quá rất là ít, vô cùng hiếm có mà thôi. Bình thường mọi người vào lâu nghe khúc câu hoan, chỉ bạc cũng không nhiều, dưới tình huống bình thường, một lượng bạc cũng đủ để cho một kỹ nữ thanh xuân còn trẻ xinh đẹp như hoa hầu hạ một buổi tối, Tiệt Phá Dạ lúc này ra tay chính là năm lượng, đã rất là khí phách.


Tiết Phá Dạ trà trộn Hàng Châu hơn nửa năm, dù chưa tiến vào xuân lâu, trong lòng cũng đều biết, kỹ nữ này cũng không giống như tiểu thư ngày sau, giả bộ mát xa vài cái là đã cởi sạch quần áo, giống như hấp tấp cho xong việc, một chút kỹ thuật đều không có, cởi sạch quần áo là xem như làm việc.


Kỹ nữ thời này, đặc biệt kỹ nữ cạnh tranh ở Thanh Hà Phường này, cũng không phải là chỉ biết cởi quần áo đơn giản như vậy.


Thật ra nữ tử xuân lâu thời này phần lớn cũng không phải là hạng người ham ăn biếng làm, trong các nàng đều là bị dụ dỗ hoặc bức bách mới đi con đường này, bán mình kiếm ngân lượng phần lớn đều bị đám người lão bản bóc lột đi, cho dù lưu lại bộ phận ít, cũng sẽ bị các loại danh mục phí dụng thu đi, cái gọi là “đã vào xướng môn, vĩnh viễn khó ra” chính là ý tứ này, mệt ch.ết mệt sống kiếm bạc cuối cùng chỉ sợ ngay cả phí chuộc thân chính mình cũng không đủ, ở trong lòng các nàng, có thể được người chuộc thân, vậy đã là việc vạn hạnh.


Nhưng mà người chân chính muốn vì kỹ nữ chuộc thân là ít lại càng ít, không có mấy người nguyện ý vì nữ nhân mà tiêu phí lượng lớn tiền bạc, cho dù thực thích nữ nhân này, tiêu vài lượng bạc đến xuân lâu là được. Cái loại cùng kỹ nữ hai bên tình nguyện, ngươi ân ta ái, ch.ết cũng không muốn xa cách, mất tính mạng cũng phải vì nữ nhân âu yếm chuộc thân, thuộc loại... thuộc loại chuyện xưa như dùng cây tăm đâm ch.ết voi, hắt xì một cái thành mưa xuống.


Kỹ nữ vào lâu, trước được dạy dỗ ca múa, mỉm cười đón khách mới có thể tiếp khách, từ trình độ nào đó mà nói, kỹ nữ thời này so với tiểu thư đời sau nội hàm cao thâm hơn nhiều, mặc dù cùng là bán mình, nhưng kỹ nữ thời đại này vô luận từ tâm lý hay là tố chất cũng không phải là tiểu thư đời sau có khả năng bằng được.


Nhã gian rất là chú ý, thấy được giường hoa thật lớn, đệm chăn mềm mại, trướng bông phấn hồng.
Mùi thơm xông lên, Tiết Phá Dạ chắp hai tay sau lưng đi đến bên tường, chỉ thấy trên tường có một bức họa, cũng là Tây Hồ đồ, chơi thuyền Tây Hồ, hoa sen trên nước, Tiết Phá Dạ không khỏi ngâm nói:


“Tây hồ thanh yến bắt tri hồi, nhất
khúc li ca tửu nhất bôi. Thành đái tịch dương văn cô giác, tự lâm thu thủy kiên
lâu thai. Lan đường khách tán thiền do táo, quế tiếp nhân hi điêu tự lai. Độc
tưởng chính xa quá cùng lạc, thử trung sương cúc nhiêu đàm khai”


Một khúc ngâm xong, âm thầm buồn cười, mình ở Hàng Châu mưa dầm thấm đất tài tử giai nhân này ngâm thơ đề từ, lại nhiễm động cái ngâm từ, tuy răng cái từ này cũng không chính chủ.
Phía sau truyền đến thanh âm quyến rũ nói: “Đệ đệ tốt quả nhiên không phải


người thường, thơ thật tốt, tỷ tỷ cũng kiến thức!” Trong tiếng cười, lão bảo đang
cầm mâm đựng trái cây tiến vào, đặt ở trên bàn, xoay người đi qua đóng cửa
phòng, đem huyên náo cách ở bên ngoài, vòng eo như rắn nước vặn vẹo, quyến


rũ cười nói: “Tỷ tỷ họ Lữ, người khác đều kêu ta Lục nương tử, đệ đệ cũng có thể
kêu như vậy”.


Tiết Phá Dạ thấy nàng nét mặt tươi cười như hoa, trong lúc đi lại, trước ngực cao thấp phập phồng, sóng nhũ từng trận, đi lại ở bên cạnh bàn ngồi xuống, nhẹ giọng nói: “Lữ tỷ tỷ ngồi!”
Lục nương tử thấy hắn vẻ mặt thực nghiêm túc, ngồi xuống ở bên cạnh bàn
hỏi:


“Đệ đệ tốt, có chuyện gì không vui sao? Tới nơi này chính là để vui vẻ, nếu là không vui, ta kêu hai cô nương tới xướng khúc cho đệ”.
Tiết Phá Dạ mặt giãn ra cười nói: “Tỷ tỷ, nếu là tỷ xướng khúc cho đệ, đệ đệ chỉ sợ sẽ liền vui vẻ”.


Lục nương tử miệng cười quyến rũ, môi đỏ mọng khẽ mở, ẻo lả nói: “Đệ đệ tốt thật muốn tỷ tỷ xướng, tỷ tỷ liền xướng cho đệ nghe!” Mặt mày hàm xuân, tựa như muốn chảy ra nước.


Tiết Phá Dạ sờ sờ mũi, mỉm cười nói: “Xướng khúc là không thể thiếu, đợi tỷ tỷ không xướng, ta bức cũng muốn bức. Chỉ hiện tại cũng có một chuyện muốn cùng tỷ tỷ trao đổi một phen”.


Lục nương tử ngồi thẳng thân mình, ngực lớn cao ngất, tựa như muốn phá áo mà ra, nàng dáng người thướt tha, dáng người thon thả như thể mà có ngực lớn như vậy, cũng là khó được.






Truyện liên quan

Giang Sơn Mỹ Sắc

Giang Sơn Mỹ Sắc

Mặc Vũ875 chươngFull

Võ HiệpQuân SựXuyên Không

10.4 k lượt xem

Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Nam Hải Thập Tứ Lang445 chươngFull

Quân SựLịch SửXuyên Không

5.7 k lượt xem

Nhất Phẩm Giang Sơn

Nhất Phẩm Giang Sơn

Tam Giới Đại Sư407 chươngFull

Quân SựLịch Sử

5 k lượt xem

Giang Sơn Như Họa [Thần Châu Kỳ Hiệp]

Giang Sơn Như Họa [Thần Châu Kỳ Hiệp]

Ôn Thụy An19 chươngFull

Võ Hiệp

97 lượt xem

Giang Sơn Bất Hối

Giang Sơn Bất Hối

Đinh Mặc24 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên Không

418 lượt xem

Giấc Mộng Giang Sơn

Giấc Mộng Giang Sơn

Cương Quyết Mạnh/Ưng Lâm Liên72 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngNữ Cường

316 lượt xem

Say Mộng Giang Sơn

Say Mộng Giang Sơn

Nguyệt Quan1,328 chươngFull

Võ HiệpQuân SựLịch Sử

10.6 k lượt xem

Phượng Điểm Giang Sơn

Phượng Điểm Giang Sơn

Ngư Nghiệt145 chươngFull

Võ HiệpNgôn TìnhQuân Sự

943 lượt xem

Bút Vẽ Giang Sơn, Mực Tô Xã Tắc

Bút Vẽ Giang Sơn, Mực Tô Xã Tắc

khanhan18262 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnDị GiớiLịch Sử

531 lượt xem

Giang Sơn Tươi Đẹp

Giang Sơn Tươi Đẹp

Thiên Như Ngọc87 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngTrọng Sinh

1.3 k lượt xem

Khiếu Kiếm Chỉ Giang Sơn

Khiếu Kiếm Chỉ Giang Sơn

Tử Vũ Nguyệt Diên105 chươngFull

Xuyên KhôngCung ĐấuĐam Mỹ

314 lượt xem

Giang Sơn Vi Trọng | Lấy Giang Sơn Làm Trọng

Giang Sơn Vi Trọng | Lấy Giang Sơn Làm Trọng

Ngọc Hàn Thủy Nguyệt10 chươngFull

SủngĐam MỹCổ Đại

50 lượt xem