Chương 67: Luyện chế xuân dược

Gió thổi tay áo, trăng lên lầu tây.
Đợi cho khách dần dần tán đi, hai người cả thân mồ hôi mới trở lại trong quán tắm rửa sạch sẽ.


Sau khi tắm rửa xong, Nguyệt Trúc đã an bài rượu và đồ nhắm cho hai người, hai người liền ở nhã gian chuyện trò uống rượu, nói chút chuyện ly kỳ cô quái ở thảo nguyên, thật sự là rượu gặp tri kỷ ngàn chén ít, uống thẳng đến nửa đêm, Nguyệt Trúc vẫn cẩn thận hầu hạ, Tiêt Phá Dạ xem ở trong mắt, cảm kích không thôi, nói đến nói đi, cũng là Nguyệt Trúc đối với mình tri kỷ nhất, may mắn có mỹ nữ ôn nhu hiền thục như vậy là hậu viện chính mình, không cần phải lo lắng bị người đoạt đi.


Nguyệt Trúc thuận tiện đem giấy tờ tính toán đưa tới, Tiết Phá Dạ nhìn nhìn, mấy ngày nay cũng đã kiếm trước mấy trăm lượng bạc, đối với Lãm Nguyệt Hiên ở chô hẻo lánh mà nói, đã là rất giỏi rồi.


Tiết Phá Dạ ha ha cười nói: “Thật sự tốt, thật sự tốt, vô luận như thế nào, chúng ta cũng phải đem đồ cưới của Nguyệt Trúc lấy ra mới đúng!”
Nguyệt Trúc thấy hắn trêu đùa, mặt đỏ bừng, đoạt lấy giấy tờ, bước nhanh chạy đi.


Tiết Phá Dạ thở dài, bà nội nó chứ, thật sự là ăn no bụng nghĩ ɖâʍ dục, ngày xưa mình cũng không khinh bạc như vậy, sao lại sau khi khai trương tửu lâu, có mấy lượng bạc, cũng đã muốn trêu đùa hai câu, xem ra bản tính chính mình là ɖâʍ đãng, ngày xưa chỉ là không có bạc mà thôi.


Sau đó gọi Hồ Tam tới, phân phó vài câu, đề cho hắn nắm chắc thời gian tìm kiếm người mua, còn có hơn hai mươi thớt bảo mã muốn bán, Hồ Tam cả kinh liên tục gật đầu.
Vào nửa đêm, hai người rượu đủ cơm no, lúc này mới đi vào hậu viện.




Chuyện chưng cất Hoa Điệp Luyến, luyện chế xuân được cũng không thể đàng hoàng mà làm, lại không thể chưng cất ở trong phòng, nếu là mùi bị Nguyệt Trúc cùng Tiêu Linh Tiên ngửi thây, hai cô nương xuân tình mãnh liệt, đó cũng là chuyện phiền toái, hơn nữa cũng không thể chưng cất ở trong nhà bếp, nếu sau khi chưng xong không có rửa sạch sẽ, ngày mai thức ăn vừa ra, các tài tử ɖâʍ tính nổi lên, vậy đối với nữ quyến Lãm. Nguyệt Hiên cũng là bắt lợi thật lớn.


Tìm được một cái nồi sứ nhỏ, rất phù hợp để chưng cất, ở trong nồi thêm chút nước, hai người liền lén lút ra Lãm Nguyệt Hiên, tìm một chỗ không người chưng cất.


Để lửa nhỏ chưng cất, hai người cười ɖâʍ đãng, bất quá một lát, từ trong nồi liền tản mát ra mùi hương mê người, cái mùi này tiến vào mũi, hai người lập tức dục hỏa tràn đây, cái mùi này xông ra so với hương vị vốn có của Hoa Điệp Luyến nồng đậm hơn tất nhiều, hơn nữa hiệu quả cũng mạnh hơn rất nhiều, không có nữ nhân ở bên, Tiết Phá Dạ vẫn cảm thây hạ thân của mình đội lên, hồ hồ sinh uy.


“Ngột đại ca, huynh chất lỏng nói có thể làm cho một liệt nữ trung trinh biến thành ɖâʍ oa đãng phụ?” Tiệt Phá Dạ ha ha cười nói.
Ngột Lạp Xích gật đầu nói: “Đương nhiên, cũng không cần dùng nhiều, chỉ cần ở trong đồ ăn nước trà nhỏ vào một giọt, vô luận nam hay nữ, đều dục vọng đại thăng”.


Tiết Phá Dạ hắc hắc cười nói: “Một giọt là có thể? Ha ha, một nồi này của chúng ta, vậy cũng đủ dùng cả đời”.
Mùi càng ngày càng đậm, khói trắng đốc lên, Ngột Lạp Xích kêu lên: “Được rồi!” xong tắt lửa.


Tiết Phá Dạ đã chuân bị bình sứ nhỏ, nước nấu ra tuy rằng không nhiều lắm, nhưng cũng đủ chứa đầy ba cái bình sứ, Tiết Phá Dạ không chút do dự đưa cho Ngột Lạp Xích một lọ, cười nói: “Ngột đại ca, hy vọng huynh có thể đem cái này chinh phục toàn bộ mỹ nữ thảo nguyên”.


Ngột Lạp Xích tính tình ngay thẳng, cũng không lằng nhằng, nhận lấy, nhét vào trong lòng, ha ha cười nói: “Bạn tốt, cảm ơn ngươi, cũng hy vọng ngươi có thể chinh phục mỹ nhân lớn nhỏ Trung Nguyên!”
Hai người nhìn nhau cười, ɖâʍ vị bốn phía.


Ngột Lạp Xích đứng lên, thấp giọng nói: “Bạn tốt, Ngột Lạp Xích hiện tại phải đi tìm cô nương thử xem, ngươi muốn đi hay không?”


Tiết Phá Dạ kinh ra một thân mồ hôi lạnh, Ngột Lạp Xích này là muốn đi kiếm gái, tự nhiên sẽ không đáp ứng, lắc đầu nói: “Ngột đại ca đi đi, tiểu đệ còn có chuyện, huynh ngày mai lại đây, chúng ta lại uống, hy vọng huynh chơi vui vẻ!”


Ngột Lạp Xích cũng không nhiều lời, lên ngựa chạy như bay, chỉ khoảng nửa khắc đã không thấy tung tích, hiên nhiên là dục hỏa đột người, khao khát khó nhịn.


Tiết Phá Dạ lắc lắc đầu, Ngột Lạp Xích này tuy rằng ngay thẳng rộng lượng, là hán tử tốt bạn tốt, bất quá đối với nữ sắc cũng cực kỳ yêu thích, cũng không biết có phải bệnh chung người Bắc Hồ hay không.


Chính mình trên người cũng có chút khô nóng khó nhịn, trở lại trong quán tắm nước lạnh, dục hỏa giảm đi, lúc này mới về phòng nghỉ ngơi.


Một giấc này ngủ rất là thoải mái, cũng không biết có phải tác dụng của xuân dược hay không, một đêm thế mà mộng xuân liên tục, liên tục cùng Tiêu Tố Trinh cùng Lục nương tử ôn nhu triền miên, thậm chí có thế thân hình trắng bóng của Phương phu nhân.


Thăng đến Nguyệt Trúc quát to, Tiết Phá Dạ mới từ trong ngủ mơ thức dậy, Nguyệt Trúc có chút kích động, chỉ chỉ trên lầu, Tiết Phá Dạ lập tức rõ ràng, nhìn nhìn sắc trời, mặt trời đã lên cao, Hàn Mặc Trang hiển nhiên là đã sớm đến.


Vội vàng rửa mặt, đi lên lầu ba, đẩy cửa đi vào, đã thấy Hàn Mặc Trang đangnquỳ gối phía trước bức họa Khổng phu tử, thân hình hoi còng hơi lảo đảo.


“Sư... sư phụ!” Không biết là chuyện gì, Tiết Phá Dạ thế mà sinh ra cảm giác chột dạ, giông như trở lại thời học sinh kiếp trước, đi học muộn, là bị giáo viên mắng cho một trận.


Hàn Mặc Trang cũng không để ý tới, tựa như đang lẩm bẩm, thanh âm có chút thương cảm: “Đệ tử vô năng, cô phụ thánh nhân dạy bảo, không thể nghiêm minh đệ tử, thật sự là lỗi của ta, ta có tội... ta có tội...!”


Tiết Phá Dạ hết hồn, quá khoa trương đi, mình chỉ muộn một lát, Hàn Mặc Trang này liền làm ra tư thái như thế đó không phải rõ ràng làm cho mình xem sao?


“Lão sư, người... người làm cái gì vậy?” Tiết Phá Dạ bất đắc dĩ đi tới, đang muốn đưa tay nâng dậy, Hàn Mặc Trang một tay đẩy ra, cũng không thèm nhìn tới, tiếp tục lẩm bẩm : “Thánh nhân mình giáo, đệ từ vô năng...!” Tiết Phá Dạ chỉ cảm thấy dở khóc dở cười, tuy rằng cũ kỹ cổ hủ, nhưng mà Hàn Mặc Trang này không thể nghi ngờ là một tiên sinh cực kỳ có trách nhiệm.


Tiết Phá Dạ cười khổ lắc đầu, chỉ có thể đứng ở một bên chờ đợi.
Cũng không biết qua bao lâu, lúc Tiết Phá Dạ đã buồn ngủ, nghe được Hàn Mặc Trang thản nhiên nói: “Đưa tay ra!”


Tiết Phá Dạ sửng sốt, đã thấy Hàn Mặc Trang đứng ở trước mặt, mặt phát xanh, tay phải còn cầm cây thước, thấy như vậy, tựa như muốn trừng trị mình, lấy thước khẻ tay.
Thấy Tiết Phá Dạ không động đậy, Hàn Mặc Trang trầm giọng lặp lại: “Đưa tay ra!”
Tiết Phá Dạ hỏi: “Sư phụ muốn đánh ta?”


Hàn Mặc Trang lãnh đạm nói: “Đưa tay ra!”
Tiết Phá Dạ thấy hắn nhíu mày, thần sắc xanh mét, thật đúng là sợ lão tiểu tử tức mà ngất đi, dù sao để cho hắn đánh vài cái, chỉ sợ cũng không gây thương tổn tới da thịt, giải cơn tức của hắn cũng tốt, nên vươn tay phải mở ra.


Hàn Mặc Trang cầm lấy cây thước, đánh lên bàn tay vài cái, trong miệng lẩm bẩm: “Lễ nghi không thể phế, phải nghiêm trách, còn câu chi. Cái gọi là thời gian một ngày, ngươi vì sao làm mất thời gian, quả nhiên là chịu tội sâu nặng...!”


Thước đánh lên trên tay, Tiết Phá Dạ căn bản chỉ cảm thấy có chút tê tê rất nhỏ, cũng không đau đớn, hiển nhiên Hàn Mặc Trang cũng không phải có tâm muốn đánh.
Thu hồi thước, Hàn Mặc Trang bảo Tiết Phá Dạ ngồi xuống hỏi: “Ngươi vì sao đọc sách?”


Tiết Phá Dạ sửng sốt, không rõ chuyện gì, nhưng tự nhiên không thể nói là lão Đàm bắt buộc, trầm mặc một lát, trả lời: “Vì minh lí lẽ biện thị phi!”
Hàn Mặc Trang lắc lắc đầu, thản nhiên nói: “Ngươi trong lòng thật sự là nghĩ như vậy?”


Tiết Phá Dạ gật đầu nói: “Đệ tử đó là nghĩ như vậy”.


“Cái gọi là minh lí lẽ biện thị phi bất quá là để ngụy trang trước cửa mà thôi, người đọc sách trong thiên hạ, tám chín phần mười là vì sĩ đồ thăng quan, làm rạng rỡ tô tông mà thôi!” Hàn Mặc Trang tựa như cảm khái: “Người đọc sách chân chính lấy sách làm vui cũng cực ít”.


Tiết Phá Dạ cười nhẹ, không biết Hàn Mặc Trang vì sao có cảm khái này, bất quá lại hơi có chút khinh thường, Hàn Mặc Trang phát ra cảm thán này, vậy chính hắn không phải cũng từng quan bái hàn lâm học sĩ, một đường làm quan sao?
Hàn Mặc Trang tựa như nhìn ra suy nghĩ trong lòng Tiết Phá Dạ, thở đài nói:


“Thật ra làm quan, làm rạng rỡ tổ tông cũng không phải chuyện gì xấu, đem một thân sở học đền đáp quốc gia, cũng coi như học có sử dụng, nêu không một thân thao lược không thể thi triển, cũng là chuyện buồn trong cuộc đời”.


Tiết Phá Dạ gật gật đầu, Hàn Mặc Trang hôm nay khó hiểu nói ra những lời này, tự nhiên cũng không phải là vô căn cứ, ở trong đó đều có nguyên do.


Bắt động thanh sắc, nghe Hàn Mặc Trang tiếp tục nói: “Một khi nhập sĩ đồ, tự nhiên các phương đều đến, không thiếu được có người mượn sức nịnh bợ, cùng các loại phương pháp, đơn giản là muốn lợi dụng quyền lực trong tay người nọ mà thôi” Thân sắc bỗng nhiên vô cùng nghiêm túc, trầm giọng nói: “Bất quá nếu đọc đủ sách thánh hiền, hiệu ra một chữ trung, không thể quên căn bản, cũng không thể thay đổi thất thường, giống như cỏ đầu tường vậy”.


“Sư phụ ý tứ là gì?” Tiết Phá Dạ nghe được có chút mơ hồ, nhịn không được hỏi.
Hàn Mặc Trang trầm tư một lát, rốt cuộc nói: “Thế sự hay thay đổi, lòng người không thay đổi là được!”


Tiết Phá Dạ vấn nghe không hiểu, Hàn Mặc Trang đã cầm lấy sách, lạnh nhạt nói: “Chúng ta tiếp tục học, những lời vừa rồi nhớ kỹ là được, ngày sau tự biết!”
Cũng không nhiều lời nữa, bắt đầu dạy học.


Vẫn như cũ là dạy Ngũ thư, Tiết Phá Dạ tận lực để cho chính mình tập trung tinh thần, nghiên cứu những học vấn cổ xưa này.






Truyện liên quan

Giang Sơn Mỹ Sắc

Giang Sơn Mỹ Sắc

Mặc Vũ875 chươngFull

Võ HiệpQuân SựXuyên Không

10.4 k lượt xem

Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Nam Hải Thập Tứ Lang445 chươngFull

Quân SựLịch SửXuyên Không

5.7 k lượt xem

Nhất Phẩm Giang Sơn

Nhất Phẩm Giang Sơn

Tam Giới Đại Sư407 chươngFull

Quân SựLịch Sử

5 k lượt xem

Giang Sơn Như Họa [Thần Châu Kỳ Hiệp]

Giang Sơn Như Họa [Thần Châu Kỳ Hiệp]

Ôn Thụy An19 chươngFull

Võ Hiệp

97 lượt xem

Giang Sơn Bất Hối

Giang Sơn Bất Hối

Đinh Mặc24 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên Không

418 lượt xem

Giấc Mộng Giang Sơn

Giấc Mộng Giang Sơn

Cương Quyết Mạnh/Ưng Lâm Liên72 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngNữ Cường

316 lượt xem

Say Mộng Giang Sơn

Say Mộng Giang Sơn

Nguyệt Quan1,328 chươngFull

Võ HiệpQuân SựLịch Sử

10.6 k lượt xem

Phượng Điểm Giang Sơn

Phượng Điểm Giang Sơn

Ngư Nghiệt145 chươngFull

Võ HiệpNgôn TìnhQuân Sự

943 lượt xem

Bút Vẽ Giang Sơn, Mực Tô Xã Tắc

Bút Vẽ Giang Sơn, Mực Tô Xã Tắc

khanhan18262 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnDị GiớiLịch Sử

531 lượt xem

Giang Sơn Tươi Đẹp

Giang Sơn Tươi Đẹp

Thiên Như Ngọc87 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngTrọng Sinh

1.3 k lượt xem

Khiếu Kiếm Chỉ Giang Sơn

Khiếu Kiếm Chỉ Giang Sơn

Tử Vũ Nguyệt Diên105 chươngFull

Xuyên KhôngCung ĐấuĐam Mỹ

314 lượt xem

Giang Sơn Vi Trọng | Lấy Giang Sơn Làm Trọng

Giang Sơn Vi Trọng | Lấy Giang Sơn Làm Trọng

Ngọc Hàn Thủy Nguyệt10 chươngFull

SủngĐam MỹCổ Đại

50 lượt xem