Chương 78: Tĩnh linh đêm tới

Tiêu Linh Tiên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, đôi mắt như trăng non thế mà bắt đầu si mê hẳn lên, không những như thế, da thịt trắng nõn thắng tuyết thế mà bắt đầu ửng hồng, trong trắng nõn mang theo màu hồng xinh đẹp, vô cùng xinh đẹp.


Tiết Phá Dạ thật sự không thể tưởng được Tiêu Linh Tiên một tiểu cô nương như vậy thế mà cũng có thể tản mát ra mị ý động lòng người như vậy.
“Phá... Phá ca ca... muội nóng quá...!? Tiểu Linh Tiên đỏ mặt, nhẹ nói lời vô nghĩa.
Thật khó lường, Tiêu Linh Tiên đã bị xuân dược mê hoặc.


Tiết Phá Dạ ho khan hai tiếng, muốn di chuyền lực chú ý của nàng hỏi: “Tiểu nha đâu lừa đảo, muội tìm ta có chuyện gì sao?”
Tiêu Linh Tiên quả nhiên bị câu hỏi này làm cho di chuyền chú ý, cười hì hì nói: “Vòng cổ nọ là huynh cho muội sao?”


Tiết Phá Dạ biết nàng là chỉ cái vòng cổ san hô nọ, mỉm cười nói: “Thích không?”
“Thích!” Tiêu Linh Tiên gật gật đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vẻ cảm kích:


“Phá ca ca, huynh thật tốt, trước kia chỉ có Thanh Vân tỷ tỷ cho muội đồ, huynh là người thứ hai trừ Thanh Vận tỷ tỷ tặng đồ cho muội. Vòng cổ nọ thật là đẹp, muội rất thích!”


Tiết Phá Dạ thở dài, Tiểu Linh Tiên đáng yêu ngây thơ, bất quá Thanh Liên Chiếu bị triều đình dí ch.ết, người trong đó không phải làm chút tập kích khủng bố thì chính là chạy trốn chung quanh, Tiểu Linh Tiên tự nhiên cũng không có được bao nhiêu vui vẻ khoái hoạt.




Nhưng mà xưng hô “Phá ca ca” này thật sự làm cho Tiết Phá Dạ không thích ứng được, kiên trì nói: “Tiêu Linh Tiên, huynh cầu muội chuyện này, được không?”


Tiểu Linh Tiên nghe được Tiết Phá Dạ thế mà có việc cầu nàng, hưng phấn không thôi nói: “Tốt, huynh nói đi, Phá ca ca, lên núi đao xuống biển lửa muội đều giúp huynh!” Nàng cái này rõ ràng là học khẩu khí người lớn, loại lời nói này từ miệng nàng nói ra, cũng không ra bộ dáng gì.


Tiết Phá Dạ cười khô nói: “Cũng không phải là chuyện gì lớn, về sau muội có thể không gọi huynh là Phá ca ca hay không, nghe lên... hắc hắc... nghe lên không thoải mái...!”
Tiểu Linh Tiên chớp chớp mắt nhìn, có chút thất vọng, trừng mắt nhìn hắn một cái nói: “Chăng lẽ gọi huynh là Phá thúc thúc?”


“Huynh cũng kệ, mặc kệ là ca ca hay là thúc thúc, muội xưng hô có thể không mang theo chữ Phá kia hay không?” Tiết Phá Dạ bất đắc đĩ nói.
Tiêu Linh Tiên sửng sốt, sau đó không ngừng cười ha hả.


Một lát sau, Tiêu Linh Tiên mới dừng cười, không biết từ nơi nào lấy ra một hòn đá nhỏ màu xanh, đưa cho Tiết Phá Dạ, cười hì hì nói: “Tặng cho huynh, Phá... Phá Dạ ca ca!”


Tiết Phá Dạ nhíu mày, tiếp nhận hòn đá nọ, vào tay thế mà cực kỳ lạnh lẽo, nhìn kỹ, trên hòn đá nọ thế mà điêu khắc giang sơn phong thuỷ, dưới núi cao ngất trong mây, là nước sông liên miên không dứt, cái hòn đá này không lớn, mặt trên điêu khắc đồ án càng nhỏ, nhưng mà nhìn kỹ, cũng là mỗi một bút đều dụng tâm điêu khắc nhẵn nhụi, trông rất sống động, có vẻ rất là chân thật, hòn đá nhỏ này là màu xanh đậm, nhưng mà núi màu đen, nước sông xanh nhạt, cũng không biết là làm thế nào điêu khắc ra, Tiết Phá Dạ chỉ nhìn vài cái, lập tức phán đoán hòn đá nhỏ nhật định thực trân quý.


“Cái này... cái này quá quý trọng, huynh không thể thu!” Tiết Phá Dạ lắc lắc đầu, giống như cảm ơn từ chối, đem hòn đá nhỏ đưa qua, cái hòn đá nhỏ màu xanh này so với vòng cổ mà mình đưa cho Tiêu Linh Tiên còn trân quý gấp mấy lần.


Tiểu Linh Tiên mân mê cái miệng nhỏ, vẻ mặt mất hứng, “Thanh Vận tỷ tỷ nói, có đi mà không có lại là phi lễ, huynh cho muội đồ, muội nhận lấy, vì sao huynh lại không nhận lễ vật của muội?”


Tiết Phá Dạ thấy nàng ba câu liền không rời Thanh Vận tỷ tỷ, hiên nhiên cùng Thanh Vận tỷ tỷ nọ quan hệ vô cùng tốt, lắc đầu mỉm cười nói: “Tiêu Linh Tiên, lễ vật này của muội quá quý trọng, Phá... hắc hắc... Phá Dạ ca ca không thể thu!”


Tiêu Linh Tiên thở phì phì ngồi xuống ở trên ghé, lấy tay kéo kéo cái yếm, lộ ra một mảng da thịt trắng bóng, động tác này có lẽ ngay cả chính nàng cũng không biết, chính là hiệu ứng do Hoa Điệp Luyến gây nên.


Tiết Phá Dạ trên lưng đỗ mồ hôi lạnh, cũng không thể lại để cho Tiêu Linh Tiên ở trong này nữa, nếu không, nói không chừng sẽ làm ra chuyện gì đó, bất đặc đi nói: “Được rồi được rồi, ta nhận, muội mau chút trở về nghi ngơi, đã khuya rồi!” Trong lòng lại nghĩ để lúc khác đem hòn đá màu xanh này trả lại cho Tiêu Linh Tiên, ta là người lớn, sao có thể lấy đồ chơi của trẻ nhỏ.


Tiểu Linh Tiên cười hì hì, đi tới nói: “Cái hòn đá này đông ấm hè lạnh, huynh cần phải giữ cho tốt, cũng đừng đánh mất, đây là lễ vật muội tặng cho huynh, huynh nếu đánh mất, muội... muội cắn ch.ết huynh!” Nói xong, mở miệng, lộ ra hai hàm răng trắng bóc.


Tiết Phá Dạ trong lòng run sợ, thì ra là một tiểu mẫu hổ (hổ cái còn nhỏ). Tiết Phá Dạ lúc này chỉ muốn nàng mau mau rời khỏi, gật đầu nói: “Yên tâm yên tâm, sẽ không đâu, nhanh đi nghỉ ngơi đi!”


:Tiêu Linh Tiên vỗ tay cười, đang muốn rời khỏi, lại nhìn thấy cái bình sứ bên gối Tiệt Phá Dạ, nghĩ hoặc nói: “Đó là cái gì? Để cho muội xem xem!”


Tiết Phá Dạ thuận ánh mắt của nàng nhìn qua, thì thấy đang chăm chú vào hai bình Hoa Điệp Luyến, âm thầm kêu khổ, sao lại quên cất nó đi, lúng túng nói:
“Không có gì, huynh sinh bệnh, đây là thuôc chữa bệnh, muội đi nhanh đi!”


Ai ngờ Tiêu Linh Tiên là người lòng hiếu kỳ nặng nhất thiên hạ, lời này ngược lại không có đuổi nàng đi, ngược lại làm cho nàng sinh ra tâm tìm tòi đến cùng, liên thanh hỏi: “Huynh sinh bệnh? Sinh bệnh gì? Khi nào thì sinh bệnh? Huynh uống thuốc gì?”


Tiết Phá Dạ trong lòng phát khổ, xua tay nói: “Muôi mau nghỉ ngơi đi, huynh hiện tại là bệnh nhân, muội quấy rầy huynh như vậy, huynh rất mệt mỏi!”


Tiêu Linh Tiên tựa như có chút lo lắng, vẻ mặt đau khổ nói: “Thì ra huynh sinh bệnh, thực thực xin lôi, huynh sinh bệnh muội còn đến quấy rầy huynh. Nguyệt Trúc tỷ tỷ biết không? Muội đi nói cho nàng!” Liền muốn chạy đi ra ngoài kêu Nguyệt Trúc.


Tiết Phá Dạ đầu phình lớn lên, bi thương nói: “Tiêu... Tiêu Linh Tiên, muội đừng... đừng làm cho Nguyệt Trúc tỷ tỷ biết, đừng đề cho nàng lo lắng!”


Tiêu Linh Tiên đừng bước, quay đầu, vẻ mặt khâm phục: “Phá Dạ ca ca, huynh thật tốt, chính mình sinh bệnh chịu khổ, sợ Nguyệt Trúc tỷ tỷ lo lắng, cũng không cho muội nói cho nàng biết, huynh thật sự là một người tốt” Nhíu nhíu mày, bước nhanh lại đây: “Hiện tại chỉ có muội biết huynh sinh bệnh, huynh là một người tôt, muội phải chiếu cố huynh!”


Tiết Phá Dạ hoảng sợ nói: “Muội... muội chiếu có ta...!”
Còn chưa có nghĩ nhiều, Tiêu Linh Tiên đã muốn hấp tấp xông lại, Tiết Phá Dạ nhất thời ngửi được một mùi thơm ngát, Tiểu Linh Tiên thế mà đã nhảy lên trên giường.


Tiết Phá Dạ toàn thân túa ra mồ hôi lạnh, Tiêu Linh Tiên muốn làm gì, nàng muốn chiếu cố mình như thế nào?


Tiêu Linh Tiên đã xông tới trước người, chỉ còn chưa có da thịt chạm nhau, Tiết Phá Dạ hí mắt nhìn, cái yếm nhỏ của Tiêu Linh Tiên lộ ra một khe hở, đưa mắt nhìn qua, từ khe hở nhìn vào, có thể thây được hai cái bánh bao thịt trắng nõn ở trong đó, ở trên bánh bao thịt thế mà còn thấy rõ ràng điểm hồng, mềm mại đến cực hạn, đẹp không sao tả xiết, Tiết Phá Dạ nuốt nước miếng, lập tức tự trách: “Tiêu Linh Tiên là một tiểu cô nương, ta có thể nào khởi cái tâm ɖâʍ dục này, đúng là tội quá!” Đang muốn thu mắt, thì thấy Tiêu Linh Tiên đã trở xuống giường, trong tay cảm theo một cái bình sứ nhỏ, cười hì hì nói: “Đến đến đến, muội cho huynh uống thuốc!” Liền muôn mở ra.


Tiết Phá Dạ hoảng sợ vạn phần, thất thanh nói: “Không được mở!”
Tiêu Linh Tiên sửng sốt, mắt to chớp chớp, ngạc nhiên nói: “Làm sao vậy Huynh không phải bị bệnh sao? Bị bệnh uống thuốc mới có thể khỏe!”


Tiết Phá Dạ nhìn chằm chằm vào cái bình sứ ở trong tay nàng, một thân mồ hôi lạnh, khẩn trương nói: “Huynh... huynh đã uống thuốc rồi!”


Tiêu Linh Tiên cười ha ha, vô cùng kiều mỵ, nâng lên cánh tay tinh xảo, vô tâm vô phê nói: “Không có việc gì không có việc gì, huynh uống thêm đi, uống thuốc nhiều chút, cũng mau khỏi hơn!”


Tiết Phá Dạ hận không thể tìm cái rương đem nàng nhét vào, ta kháo, ai nói thuốc ăn nhiều chút thì bệnh mau khỏi, cũng chỉ có nàng mới có thể nói ra loại lời lẽ sai trái này.


"Sẽ ch.ết người!” Tiết Phá Dạ đã muốn xốc chăn lên: “Thuốc uống quá liều sẽ ch.ết người!” Liền muốn tiến lên đoạt lấy cái bình sứ, nhưng mà trong lòng rõ ràng. nếu Tiêu Linh Tiên nhất thời tức giận, đập vỡ cái bình sứ, mùi Hoa Điệp Luyến nọ sẽ lan truyền khắp Lãm Nguyệt Hiên, đên lúc đó chỉ có phiền toái bằng trời.


Nhìn thấy Tiêu Linh Tiên vẻ mặt nghi hoặc, Tiết Phá Dạ thừa cơ nói: “Tiểu tổ tông, mau đem xuân... đem lọ thuốc trả lại cho huynh, sớm đi nghi ngơi đi, đã muội thế này, người khác sẽ nói không tốt!” Xoa xoa mồ hôi trên trán, dưới tình thế cấp bách, hai chữ “xuân được” thiếu chút nữa thốt ra.


Tiêu Linh Tiên xoay chuyển con mắt như sao trời, cười hì hì nói: “Muội xem xem đến tột cùng là thuốc gì!” Hai tay linh hoạt xoay xoay, nhật thời đem nút mở ra, một cỗ mị hương nháy mắt phát ra, tỏa ra bốn phía, thấm vào ruột gan.
Tiết Phá Dạ há to miệng, giống xem đứa ngốc nhìn Tiêu Linh Tiên, trợn mắt há hốc mồm!






Truyện liên quan

Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Nam Hải Thập Tứ Lang445 chươngFull

Quân SựLịch SửXuyên Không

5.7 k lượt xem

Nhất Phẩm Giang Sơn

Nhất Phẩm Giang Sơn

Tam Giới Đại Sư407 chươngFull

Quân SựLịch Sử

5 k lượt xem

Giang Sơn Như Họa [Thần Châu Kỳ Hiệp]

Giang Sơn Như Họa [Thần Châu Kỳ Hiệp]

Ôn Thụy An19 chươngFull

Võ Hiệp

97 lượt xem

Giang Sơn Bất Hối

Giang Sơn Bất Hối

Đinh Mặc24 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên Không

418 lượt xem

Giấc Mộng Giang Sơn

Giấc Mộng Giang Sơn

Cương Quyết Mạnh/Ưng Lâm Liên72 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngNữ Cường

316 lượt xem

Say Mộng Giang Sơn

Say Mộng Giang Sơn

Nguyệt Quan1,328 chươngFull

Võ HiệpQuân SựLịch Sử

10.6 k lượt xem

Phượng Điểm Giang Sơn

Phượng Điểm Giang Sơn

Ngư Nghiệt145 chươngFull

Võ HiệpNgôn TìnhQuân Sự

942 lượt xem

Bút Vẽ Giang Sơn, Mực Tô Xã Tắc

Bút Vẽ Giang Sơn, Mực Tô Xã Tắc

khanhan18262 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnDị GiớiLịch Sử

531 lượt xem

Giang Sơn Tươi Đẹp

Giang Sơn Tươi Đẹp

Thiên Như Ngọc87 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngTrọng Sinh

1.3 k lượt xem

Khiếu Kiếm Chỉ Giang Sơn

Khiếu Kiếm Chỉ Giang Sơn

Tử Vũ Nguyệt Diên105 chươngFull

Xuyên KhôngCung ĐấuĐam Mỹ

314 lượt xem

Giang Sơn Vi Trọng | Lấy Giang Sơn Làm Trọng

Giang Sơn Vi Trọng | Lấy Giang Sơn Làm Trọng

Ngọc Hàn Thủy Nguyệt10 chươngFull

SủngĐam MỹCổ Đại

50 lượt xem

Giang Sơn Chiến Đồ

Giang Sơn Chiến Đồ

Cao Nguyệt209 chươngTạm ngưng

Quân SựLịch SửXuyên Không

1.3 k lượt xem