Chương 87: Khiếp sợ

Tiết Phá Dạ vừa mắng ra miệng, lập tức tỉnh ngộ, Tiêu Tố Trinh đã quay đầu lại, mày liễu nhíu chặt, liếc mắt nhìn Tiết Phá Dạ một cái, lộ ra vẻ mặt chán ghét.
Tiết Phá Dạ vô cùng xấu hổ, quay người đi, không dám nhìn ánh mắt của nàng.


Tiểu thuyền cập bờ, Tiết Phá Dạ nhảy lên, bỗng nhiên quay đầu nhìn nhìn Tiêu Tố Trinh, muốn nói lại thôi, rốt cuộc cười khổ lắc lắc đâu.
Tiêu Tố Trinh buồn bã nói: “Thế huynh muốn nói cái gì?”


Tiết Phá Dạ xem nàng mắt ngọc mày ngài, xinh đẹp tuyệt trần tuyệt luân, rốt cuộc nói: “Liễu đại nhân ngày sau chỉ sợ đó là Liễu Quốc Công, vô cùng hiển hách, thế muội ngày sau gả cho hắn, vinh hoa phú quý, an hưởng cả đời, vi huynh trước tiên ở nơi này chúc mừng!”


Tiêu Tố Trinh mặt lập tức trầm đi xuống, kinh ngạc nhìn Tiết Phá Dạ, không quá một lát, thế mà chảy xuống hai hàng lệ, thanh âm nghẹn ngào: “Huynh... huynh là xem muội như vậy sao? Huynh là xem muội như vậy sao?” Quay đầu đi, nức nở lên.
Tiết Phá Dạ thấy nàng vai rung rung, nhất thời không có chủ ý, thở dài nói:


“Muội muội tốt, muội đừng tức giận, ca ca nhất thời nói sai rồi nói, muội muốn đánh muốn phạt, ta đều nhận!”
Lời này nói tuy rằng khẩn thiết, nhưng ca ca muội muội, đã có chút khinh bạc.


Tiêu Tố Trinh cũng không quay đầu, nhẹ giọng ngâm nói: “Đãn nguyện nhân trường cửu, thiên lí cộng thiền quyên...!” Rồi động mái chèo, chèo thuyền mà đi.
Tiết Phá Dạ nhìn bóng lưng của nàng, ở trong hoa sen, mỹ nhân bơi thuyền, như mộng như ảo, vô cùng xinh đẹp.




Đi qua gỡ xuống cương ngựa, xoay người lên ngựa, hắn đánh vỡ đầu cũng nghĩ không đến, Lãm Nguyệt Hiên đang có một chuyện lớn đang chờ hắn.
Tiết Phá Dạ khi về tới Lãm Nguyệt Hiên, đã là hoàng hôn.


Xa xa nhìn thấy lão Tống ở trước cửa tửu lâu qua qua lại lại, có vẻ thực lo lắng, nhìn thấy ngựa của Tiết Phá Dạ, bước nhanh đi lên đón.
Tiết Phá Dạ mặc dù thấy hắn lo lắng, cũng không quá lo lắng, mỗi lần xảy ra tình huống, cuối cùng còn không phải giải quyết dễ dàng sao.


Nhàn nhã từ trên lưng ngựa đi xuống, đem dây cương đưa cho lão Tống hỏi:
“Lại ra chuyện gì? Người Lô gia lại tới cửa làm loạn sao?”
Lão Tống cau mày, cười khổ nói: “Không có người tới, nhưng thật ra có người đi!”


“Người nào đi?” Tiết Phá Dạ thật sự kỳ quái, trông thấy tửu lâu vấn náo nhiệt phi phàm như trước, lại hỏi: “Ai đi rồi Khách không muôn ở lại tửu lâu nữa sao?”
Ở hắn thấy, trừ khi khách đều chạy hết, không có làm ăn được, đó mới là có chuyện lớn xảy ra.


Lão Tống trên mặt âm tình bất định, thở dài nói: “Chưởng quầy, cậu đi vô trước rồi nói sau!”
Tiết Phá Dạ thực nghi hoặc, xem bộ dáng lão Tống, tựa như thực xảy ra chuyện.


Bước nhanh trở lại tửu lâu, đám người Hồ Tam vấn như cũ ở trên lầu chạy lên xuống, thấy Tiết Phá Dạ trở vê, lấy tay hướng về phía sau viện chỉ chỉ, Tiết Phá Dạ vuốt cầm gật đầu, bước nhanh vào hậu viện, chỉ thấy đám nhỏ mặt đều không còn thân thái ngôi ở dưới tàng cây, nhìn thây Tiết Phá Dạ lại đây, đều chạy tới, khóc lóc nói: “Phá Dạ ca ca, Linh Tiên tỷ tỷ đi rồi, về sau không có người chơi cùng tụi em, không có người kể chuyện xưa cho tụi em”.


Tiết Phá Dạ trong lòng cả kinh, toàn thân chấn động, thất thanh nói: “Cái gì?”
Nguyệt Trúc đang từ trong phòng Tiêu Linh Tiên đi ra, nhìn thấy Tiết Phá Dạ, đôi mắt đỏ lên, thân thể mềm mại hơi rung rung.
Tiết Phá Dạ đi qua, trầm giọng nói: “Làm sao vậy? Tiêu Linh Tiên đâu?”


Nguyệt Trúc đưa tay đưa qua một tấm giấy, Tiết Phá Dạ tiếp nhận xem, chỉ thấy trên đó có chữ viết xinh đẹp: “Người xấu, muội phải đi, ngày nhị sư huynh nói đã đến, cảm ơn mọi người, muội không biết có thể gặp lại mọi người hay không” Lạc khoản (chữ ký) viết ba chữ “Tiêu Linh Tiên”, bên cạnh tên vẽ một khuôn mặt tươi cười.


Nguyệt Trúc thanh âm có chút phát run: “Sáng sớm hôm nay đã không nhìn thấy nàng, muội cũng không đẻ ý, nếu không phải đám nhỏ nói vẫn không thấy nàng ta, muội còn không biết, đến trong phòng nàng xem qua, thì đã thu thập chỉnh tề, chỉ để lại này tờ giấy một. Nàng nhỏ như vậy, bên ngoài loạn như vậy, có thể gặp chuyện không may hay không, nàng... nàng sẽ đi nơi nào?” Nói xong lời cuối cùng, đã muốn nghẹn ngào.


Tiết Phá Dạ khóe mắt kịch liệt nhảy lên, khuôn mặt cũng run rẩy hẳn lên, trong lòng đối với an nguy của Tiêu Linh Tiên cực kỳ vướng bận cùng lo lắng, Tiêu Linh Tiên một tiểu cô nương ngây thơ đáng yêu, làm thế nào mà đi ứng đối với cái trần thế phức tạp này.


Tiêu Linh Tiên ở trong thư để lại có nói, “Ngày mà nhị sư nói đã đến, vậy tự nhiên là vị nhị sư huynh kia trước khi ch.ết đã đặn dò lại với Tiêu Linh Tiên, Tiêu Linh Tiên vẫn không có biểu lộ ra, thẳng đến hôm nay đã đến thời điểm, mới kiên quyết rời đi, đi hoàn thành đại sự mà vị nhị sư huynh kia giao phó.


Tiết Phá Dạ trong lòng thật sự có chút căm hận người Thanh Liên Chiếu này, thế mà đề cho một tiểu cô nương ngây thơ đi làm chuyện nguy hiểm, thật sự khuyết thiếu tinh thần chủ nghĩa nhân đạo.


Nhìn Nguyệt Trúc mắt đỏ ngầu, thân thể run rẩy, Tiết Phá Dạ ha ha cười, áp chế lo lăng trong lòng, làm ra tư thái nhàn nhã nói: “Nha đầu ngốc, đừng lo lắng, nếu là chuyện nhị sư huynh của nàng đặn dò, nhất định là đã sớm có an bài, không có việc gì. Hơn nữa Tiêu Linh Tiên tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng mà thông minh lanh lợi, sẽ không ăn thiệt thòi, muội không cần lo lắng, khóc ảnh hưởng đến bản thân, Phá Dạ ca ca sẽ lo lắng!”


Nguyệt Trúc mặt đỏ lên, cúi đầu xuống.
Tiết Phá Dạ nhắm mắt trầm tư một lát, thở đài: “Nàng không thuộc nơi này, sớm hay muộn cũng phải rời khỏi, chỉ hy vọng nàng có thể bình an!”


Nguyệt Trúc hai tay nắm cùng một chỗ, đặt ở trước ngực, nhắm mắt lại, tựa như là đang vì Tiêu Linh Tiên cầu bình an.
Tiết Phá Dạ tuy nói trên mặt thoải mái, trong lòng lại thật sự lo lắng, chậm rãi vào phòng của Tiêu Linh Tiên, nhìn thấy bên trong sạch sẽ, thu thập chỉnh tề.


Nguyệt Trúc theo ở phía sau, cũng vào trong phòng.
Tiết Phá Dạ nhìn trái nhìn phải, trầm ngâm một lát, mắt chợt sáng lên hỏi:
“Nguyệt Trúc, muội xem trong phòng Tiêu Linh Tiên có thể có chỗ nào khác với ngày thường hay không?”


Nguyệt Trúc nghe Tiết Phá Dạ thanh âm nghiêm túc, tiến lên tinh tế nhìn nhìn, mờ mịt nói: “Không có, không khác gì so với bình thường”.


Tiết Phá Dạ dẫn đắt nói: “Muội xem cẩn thận, cái bàn này, cái ghế dựa này, còn có cửa sổ vách tường kia, có dấu vết đi chuyển hoặc thay đổi hay không?” Đi đến chỗ gần, mở to hai mắt, quan sát chung quanh.
Nguyệt Trúc nhìn thật cân thận, không bỏ sót chỗ nào, cũng lắc lắc đầu:


“Không có... không... Ô, cái giường này giống như dịch ra phía ngoài một chút, trước kia sườn là dựa vào vách tường, bây giờ còn để lại một cái khe hở... ừm... bất quá muội cũng nhớ rõ không quá rõ ràng!”


Tiết Phá Dạ hưng phấn nói: “Vậy đúng rồi!” Bước nhanh đi đến bên giường, chậm rãi đem giường đi chuyển ra bên ngoài.
Nguyệt Trúc một mảng mờ mịt, cũng không rõ Tiết Phá Dạ đây là muốn làm cái gì.
“Ha ha, cô nhỏ ngốc!” Tiết Phá Dạ ghé vào bên giường, bỗng nhiên cười ha hả.


Nguyệt Trúc nghe hắn cười đến thực vui vẻ, thực nghi hoặc, thấp thỏm bất an hỏi: “Phá Dạ ca ca, huynh... huynh làm sao vậy?”


Tiết Phá Dạ quay đầu, mỉm cười nói: “Chờ một chút!” Tiến vào dưới giường, Nguyệt Trúc nghe thấy trên tường có động tĩnh, không bao lâu sau, lại nghe được Tiết Phá Dạ hoan hô lên: “Tìm được rồi, tìm được rồi, tiểu nha đầu lừa đảo, trình độ cất giấu cũng thật là tệ!”


Chi thấy Tiết Phá Dạ từ bên trong chui ra, trên mặt tràn đây tro bụi, trên tay lại thêm hai món đồ.
Nguyệt Trúc lại tò mò, tiền lên nhìn nhìn, chi thấy vách tường đã bị đục ra một cái lỗ nhỏ, trên đất tràn đầy tro bụi.


Tiết Phá Dạ ý bảo Nguyệt Trúc đem cửa phòng đóng lại, tiến đến bên cửa sổ, thấy không có người chú ý bên này, mới mỉm cười thấp giọng nói: “Biết đây là cái gì không?” Nói xong, rung lên hai thứ ở trong tay.


Nguyệt Trúc thấy rõ ràng, đó là hai quyển sách, đều rất mỏng, số trang không nhiều lắm.
“Đây là cái gì?”
Tiết Phá Dạ ha ha cười nói: “Nếu ta không đoán sai, đây là Thanh Liên Chưởng Quyết nhị sư huynh nọ giao cho Tiêu Linh Tiên cùng danh sách Thanh Liên Chiếu!”


Nguyệt Trúc lắp bắp kinh hãi, lấy tay bưng kín miệng.


Tiết Phá Dạ tách ra hai quyển sách, một quyển màu vàng trên bìa viết bốn chữ Thanh Liên Chưởng Quyết, một cuốn khác bìa màu tím, trên bìa cũng không có chữ, mở ra một tờ, nhìn thấy trang đầu tiên viết “Danh sách phân đà Thanh Liên Chiếu Hàng Châu” chín chữ son to.


Tiết Phá Dạ tùy tay lật lật, liền biết tầm quan trọng của danh sách này, bên trong tràn ngập tên nhân viên quan trọng phân đà Thanh Liên Chiêu Hàng Châu, tuy rằng không biết có phải tên thật hay không, nhưng mà mặt sau viết địa điểm liên hệ thậm chí là ám hiệu, vô cùng chi tiết.


Cái danh sách này nếu rơi vào trong tay quan phủ, như vậy Thanh Liên Chiếu nhất định sẽ gặp tai ương ngập đầu, phân đà Hàng Châu thậm chí có nguy hiểm toàn quân bị diệt.


Cái danh sách này đối với quan phủ cùng Thanh Liên Chiếu đều là vô cùng quan trọng, liên quan đến vô số mạng người, Tiêt Phá Dạ thậm chí nghĩ đến, cái danh sách này nếu giao cho quan phủ, như vậy tiền thưởng thật sự là con số trên trời.






Truyện liên quan

Giang Sơn Mỹ Sắc

Giang Sơn Mỹ Sắc

Mặc Vũ875 chươngFull

Võ HiệpQuân SựXuyên Không

10.4 k lượt xem

Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Nam Hải Thập Tứ Lang445 chươngFull

Quân SựLịch SửXuyên Không

5.7 k lượt xem

Nhất Phẩm Giang Sơn

Nhất Phẩm Giang Sơn

Tam Giới Đại Sư407 chươngFull

Quân SựLịch Sử

5 k lượt xem

Giang Sơn Như Họa [Thần Châu Kỳ Hiệp]

Giang Sơn Như Họa [Thần Châu Kỳ Hiệp]

Ôn Thụy An19 chươngFull

Võ Hiệp

97 lượt xem

Giang Sơn Bất Hối

Giang Sơn Bất Hối

Đinh Mặc24 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên Không

418 lượt xem

Giấc Mộng Giang Sơn

Giấc Mộng Giang Sơn

Cương Quyết Mạnh/Ưng Lâm Liên72 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngNữ Cường

316 lượt xem

Say Mộng Giang Sơn

Say Mộng Giang Sơn

Nguyệt Quan1,328 chươngFull

Võ HiệpQuân SựLịch Sử

10.6 k lượt xem

Phượng Điểm Giang Sơn

Phượng Điểm Giang Sơn

Ngư Nghiệt145 chươngFull

Võ HiệpNgôn TìnhQuân Sự

943 lượt xem

Bút Vẽ Giang Sơn, Mực Tô Xã Tắc

Bút Vẽ Giang Sơn, Mực Tô Xã Tắc

khanhan18262 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnDị GiớiLịch Sử

531 lượt xem

Giang Sơn Tươi Đẹp

Giang Sơn Tươi Đẹp

Thiên Như Ngọc87 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngTrọng Sinh

1.3 k lượt xem

Khiếu Kiếm Chỉ Giang Sơn

Khiếu Kiếm Chỉ Giang Sơn

Tử Vũ Nguyệt Diên105 chươngFull

Xuyên KhôngCung ĐấuĐam Mỹ

314 lượt xem

Giang Sơn Vi Trọng | Lấy Giang Sơn Làm Trọng

Giang Sơn Vi Trọng | Lấy Giang Sơn Làm Trọng

Ngọc Hàn Thủy Nguyệt10 chươngFull

SủngĐam MỹCổ Đại

50 lượt xem