Hạnh Phúc Vì Em

Chương 59: Ngoại truyện 1

Bạn học Kiều Hải Tinh xuất hiện các loại triệu chứng chuẩn bị thi.
Ví dụ như mất ngủ, rụng tóc và lạnh nhạt với bạn trai.
Biểu hiện cụ thể như thường xuyên không ăn cơm cùng bạn trai, không hẹn hò với bạn trai, không… không thân mật với bạn trai.


Nhưng mà có vẻ như bạn học Tiểu Kiều đang vùi đầu khổ học đã quên rằng, bạn trai cô là một người gần ba mươi mới có mối tình đầu, lại còn là một người đàn ông vừa mới thực tủy tri vị. ( )


( ): 食髓知味: thực tủy tri vị: thành ngữ Trung Quốc, đề cập đến hương vị của nước hầm xương, khiến người ăn cảm thấy rất ngon và muốn tiếp tục thử lại lần sau. Nghĩa bóng là chỉ việc sau khi một người trải nghiệm một sự việc nào đó một lần thì muốn thử lại nhiều lần nữa. Việc gì ở đây thì mọi người đều biết rồi đấy =)))))


Xa tổng câm nín!
Tối hôm đó, Xa Thừa Vũ mang về cho Kiều Hải Tinh một phần Sushi làm bữa khuya.


Phụ nữ có thai Lý Đô Khả đã được đưa về nhà chồng rồi, một mình Kiều Hải Tinh vẫn ở căn nhà đối diện nhà Xa Thừa Vũ, ngoài việc học tập thì cô luyện vẽ hàng ngày, liên tục không nhìn thấy ánh mặt trời, dường như làn da cũng trắng thêm vài tông, Xa Thừa Vũ thật sự sợ một ngày nào đó mở cửa sổ ra, bạn gái mình lại biến thành con dơi rồi bay đi mất…


Xa Thừa Vũ mở cửa, chỉ thấy một đôi tai thỏ được buộc trên mái tóc của Kiều Hải Tinh.
“Anh!” Kiều Hải Tinh cười híp mắt nhìn anh.
Có vẻ như anh vừa mới tắm xong, còn chưa lau sạch nước trên ngọn tóc, cả người thoạt nhìn có vẻ lạnh lẽo, nhưng trong mắt lại là sự ấm áp vô hạn.




Kiều Hải Tinh cong môi cười vui vẻ, bạn trai cô thật là đẹp trai!
Bởi vì dạo này bận học nên chẳng thể ôm anh tử tế, cô luồn tay qua hai cánh tay anh rồi ôm lấy vòng eo gầy của anh, đầu nhỏ khẽ cọ cọ làm nũng trong ngực anh.


Xa Thừa Vũ cong môi, vừa hưởng thụ lại vừa đau khổ, nhưng không nổi mấy giây, Kiều Hải Tinh lại lập tức bò dậy khỏi ngực anh, quay người chuẩn bị trở về phòng ngủ tiếp tục vẽ.
Xa Thừa Vũ theo bản năng kéo cổ tay cô, trọng tâm Kiều Hải Tinh không vững, dưới chân hơi lảo đảo rồi nhào thẳng vào trong ngực anh.


Xa Thừa Vũ vội vàng dùng một tay khác ôm cô, thuận thế áp cô lên tường, tay anh bảo vệ lưng của cô, mu bàn tay vừa vặn đụng phải công tắc điện trên tường.


“Tách” một tiếng, công tắc điện bị ngắt, phòng khách bỗng chìm trong bóng tối, mượn chút ánh đèn ngoài cửa sổ, hai người có thể nhìn thấy đường nét mơ hồ trên khuôn mặt đối phương trong từng hơi thở ngày một gấp.


Kiều Hải Tinh vùi trong ngực anh, nhẹ nhàng giãy dụa, vòng tay Xa Thừa Vũ càng chặt chẽ, cô không khỏi khẽ kêu ra tiếng.
Xa Thừa Vũ cau mày, một giây tiếp theo, nụ hôn nóng bỏng của anh bao trùm lên cô, nuốt mất toàn bộ sự kháng cự và giãy giụa của cô.


Không biết qua bao lâu, toàn thân Kiều Hải Tinh đã mềm nhũn tựa vào trong ngực anh, hai tay cô vòng trên cổ anh, cả người cũng treo trên người anh.
Xa Thừa Vũ nhìn thấy đôi mắt to tròn đang nũng nịu nhìn mình, anh thở hổn hển một hơi, thoắt cái bế ngang cô lên.


Kiều Hải Tinh kinh hô một tiếng, sau đó lại vùi đầu trong ngực anh giống như một con gà con vậy.
Xong đời rồi, Xa tổng phát uy!
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Xa Thừa Vũ sải bước đi tới phòng của Kiều Hải Tinh, anh khẽ cười ra tiếng rồi nói: “Học tập mệt mỏi quá phải không? Anh giúp em hoạt động gân cốt một chút nhé!”



Xa Thừa Vũ biết Kiều Hải Tinh học tập khổ cực nên không nỡ dày vò cô quá, sau khi thoáng thỏa mãn thì tha cho cô.
Anh mặc quần áo rồi xuống giường mang Sushi tới, lại hâm nóng một ly sữa bò cho Kiều Hải Tinh, dịu dàng nói: “Ăn một chút nhé, dạo này em gầy hẳn đi rồi đấy.”


Gương mặt Kiều Hải Tinh đỏ bừng, nhận lấy Sushi rồi le lưỡi một cái.
Xa Thừa Vũ nhẹ nhàng vuốt tóc cô, nói: “Đừng tạo cho mình áp lực quá lớn, phải tin tưởng vào thực lực của Giám đốc mỹ thuật của Chiến Du.”


Kiều Hải Tinh phồng má, cô vươn cổ nuốt miếng Sushi trong miệng xuống rồi trêu ghẹo anh: “Anh! Anh đang khen em hay là đang khoe khoang thực lực của công ty anh đấy?!”
Xa Thừa Vũ cong môi cười, “Đều như nhau! Dù sao công ty hay em thì cũng là của anh cả mà thôi.”
Kiều Hải Tinh: “…”


Vậy mà lại không thể phản bác được…
Xa Thừa Vũ đưa sữa bò cho cô rồi nói: “Ngày mai nghỉ ngơi một ngày, anh đưa em tới một nơi.”
Đôi mắt Kiều Hải Tinh mở to tròn xoe, tò mò hỏi: “Đi đâu vậy ạ?”
Xa Thừa Vũ: “Bí mật!”


Kiều Hải Tinh bĩu môi, sau đó cười híp mắt bưng ly sữa bò lên.
Bất kể là đi đâu, đi cùng anh là cô thấy hạnh phúc rồi, còn chuyện học tập ấy mà… Dù sao thì Giám đốc mỹ thuật của Chiến Du rất mạnh mẽ!


Sáng sớm ngày hôm sau, vốn dĩ Kiều Hải Tinh định ngủ thêm một lát, nhưng đồng hồ sinh học của cô quá đúng giờ nên 6h30 cô đã tỉnh.
Tối hôm qua Xa Thừa Vũ ngủ cùng cô, nhưng lúc này lại không thấy bóng dáng người bên giường.


Kiều Hải Tinh lăn lộn một lúc mới rời giường, rửa mặt xong thì đi tới phòng khách, chỉ thấy Xa Thừa Vũ đã mặc chỉnh tề ngồi ở trên ghế salon xem TV, có một phần điểm tâm sáng đặt trên bàn trà nhỏ.


Xa Thừa Vũ chỉ chỉ bàn trà nhỏ, nói với Kiều Hải Tinh: “Anh mua cháo và sủi cảo chiên mà em thích nhất đấy, nhân lúc còn nóng mau ăn đi.”
Sự thèm ăn của Kiều Hải Tinh lập tức xuất hiện, lạch bạch chạy tới.
Sau khi ăn xong thì nghỉ ngơi một lúc, chờ Kiều Hải Tinh thay quần áo, Xa Thừa Vũ đưa cô ra ngoài.


Vốn dĩ Kiều Hải Tinh cho rằng Xa Thừa Vũ sẽ đưa cô đi chơi tiết Thanh Minh hoặc là đến trường đại học cảm thụ một chút bầu không khí, lại không nghĩ rằng Xa Thừa Vũ chuẩn bị đưa cô tới nhà trọ của Bao Hoài.
Hơn nữa, hôm nay Xa tổng không lái xe.


Hai người đến trạm xe lửa, đi thẳng đến phía Bắc Thiên Thông Uyển rồi xuống xe.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Xuân tháng 3, vạn vật hồi sinh.


Nhìn một đường phong cảnh vừa quen thuộc vừa xa lạ, trong lòng Kiều Hải Tinh rất vui vẻ, một hồi chỉ cái này một hồi chỉ cái kia nói chuyện với Xa Thừa Vũ không ngừng, toàn bộ hành trình Xa Thừa Vũ đều giữ nguyên nụ cười ấm áp, thỉnh thoảng hoặc đáp lại hoặc trêu ghẹo cô mấy câu.


Lúc đi tới nhà trọ của Bao Hoài, Kiều Hải Tinh nhìn bảng hiệu kia thì kể cho Xa Thừa Vũ nghe về chuyện ban đầu cô nhìn lầm thành nhà trọ “Bao Tam Bồi”, anh che miệng cười, Kiều Hải Tinh thấy anh cười đến mức bả vai cũng run run. ( )


Hai người đi vào nhà trọ, chỉ có Bân Tử ở đây, Xa Thừa Vũ đã hỏi thăm trước với bọn họ rồi, biết hai người tới nên Bao Hoài đã đến nhà vợ cũ để đón Bao Nhất Dương.
Bân Tử nở một nụ cười thật to, nhiệt tình chuyển ghế cho hai người ngồi.


Kiều Hải Tinh nhìn về hướng phòng 101 rồi hỏi: “Phòng của chúng em đã cho thuê rồi ạ?”


Bân Tử gật đầu, hất cằm chỉ về phía Xa Thừa Vũ: “Căn phòng được cho thuê không lâu sau khi anh ấy đi.” Anh ta tặc lưỡi hai tiếng, nhìn bàn tay đang nắm chặt của hai người rồi nói: “Tôi nói rằng hai người đã ở bên nhau từ lâu mà anh Hoài không tin!”


Xa Thừa Vũ cúi đầu cười, ánh mắt Kiều Hải Tinh bỗng nhiên trợn to, cô bật thốt lên không chút suy nghĩ: “Anh Bân Tử, anh nói bọn em ở bên nhau lúc nào cơ ạ? Rõ ràng lúc ấy anh nói với em là chú ấy và anh Tiểu Xuyên…”
Ánh mắt Xa Thừa Vũ quét tới, Kiều Hải Tinh thầm nghĩ không xong rồi, lập tức ngậm miệng.


Xa Thừa Vũ sâu kín hỏi: “Anh với Tiểu Xuyên làm sao cơ?”
Kiều Hải Tinh cười ngỏn ngoẻn: “Anh và anh Tiểu Xuyên… Các anh, em nói các anh đều độc thân ấy mà…”
Xa Thừa Vũ cười hừ một tiếng nói: “Bị bạn gái hiểu lầm như vậy, xem ra anh phải chứng minh bản thân mới được!”


Kiều Hải Tinh vội vàng khoát tay, “Không không không, anh thẳng tắp luôn, em biết mà! Coi như anh thương cho thân phận một thí sinh chuẩn bị thi mà bỏ qua cho em đi mà!”
Xa Thừa Vũ không nói gì, ý vị thâm trường nhìn cô.
Ở phía bên kia, Bân Tử tỏ ra không nghe thấy gì nhưng quay lưng lại nén cười đến sắp phát điên.


Ngay lúc này, cửa mở ra, tiếng chuông gió đinh đang vang lên.
Bao Nhất Dương lại mập lên một vòng chạy như bay đến bên Kiều Hải Tinh giống như một mũi tên lửa.


Kiều Hải Tinh âm thầm suy nghĩ xem tên nhóc này mà đụng vào trên người thì sẽ đau đến mức nào, không nghĩ tới Xa Thừa Vũ đã đi trước cô một bước, chặn cậu bé lại.
Anh giang hai tay ra ngăn ở trước mặt Kiều Hải Tinh, Bao Nhất Dương phanh xe không kịp, nhào thẳng vào trong ngực Xa Thừa Vũ.


Xa Thừa Vũ thuận thế ôm cậu bé lên, còn xốc xốc, “Hình như Dương Dương lại mập lên rồi.”
Bao Nhất Dương không dám làm một cử động nhỏ nào: “… Cháu chào chú Xa ạ.”
Cậu bé ti hí mắt lanh lợi liếc về phía Kiều Hải Tinh, khiến cho Kiều Hải Tinh cười không ngừng.


Cô đưa tay ý bảo Xa Thừa Vũ để Bao Nhất Dương xuống, Bao Nhất Dương mới vừa chạm chân xuống đất đã ôm đùi Kiều Hải Tinh, “Chị Tiểu Kiều!”
Mấy người cười toe toét.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn


Bao Hoài vỗ vỗ Bao Nhất Dương rồi nói: “Dương Dương, chị Tiểu Kiều là bạn gái của chú Xa, con không thể ôm bạn gái của người khác không buông tay như thế được!”


Bao Nhất Dương nghe vậy thì kinh ngạc nhìn về phía Kiều Hải Tinh, cậu bé khẽ kéo tay áo Kiều Hải Tinh rồi nói: “Sao chị Tiểu Kiều lại làm bạn gái chú Xa chứ? Có phải chú ấy cũng hung dữ với chị hay không, lúc làm bài tập cũng không cho chị đi vệ sinh ạ?”


Xa Thừa Vũ xoa trán dở khóc dở cười, mấy người còn lại thì cười một trận thật to.
Bao Nhất Dương vẫn còn đang gãi đầu tự trách, đều do mình quá nhỏ, không bảo vệ được chị Tiểu Kiều…


Lúc này, cửa phòng 101 mở ra, một nam một nữ từ bên trong đi ra. Tuổi tác hai người nhìn qua cũng không lớn, trong tay nam sinh xách một chiếc túi xách kiểu nữ, khuôn mặt tươi cười đi phía sau nữ sinh.
Bân Tử dùng cánh tay khẽ đụng Bao Hoài: “Anh Hoài, hai người này sao lại…”


Hiển nhiên Bao Hoài đã bình tĩnh hơn rất nhiều, “Xem ra là lại thành đôi rồi!”
Bân Tử hỏi: “Vậy là phòng 101 có bao nhiêu đôi rồi nhỉ?”


Bao Hoài thoáng nhìn Kiều Hải Tinh và Xa Thừa Vũ rồi nói: “Hai người bọn họ coi như là đôi thứ 3 rồi, ” Anh ta thở dài, lại nói tiếp: “Ngày mai chắc anh tháo biển phòng 101 xuống, đổi thành “miếu Nguyệt lão”, chính thức mở cửa dành cho đàn ông và phụ nữ độc thân!