Chương 64

Thấy Nạp Lan Ca và Diệp Quân chuẩn bị đi, Phủ Lão vội nói: "Tam vạn! Tám vạn kim tinh!"
Thấy Nạp Lan Ca nhíu mày, Phủ Lão cười khổ: "Cô nương, đây đã là giá cao nhất rồi!"
Nạp Lan Ca nhìn chằm chằm Phủ Lão: "Chín vạn!"
"Được!"
Phủ Lão lập tức đồng ý: "Chốt vậy đi!"


Nói rồi ông ta lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa tới trước mặt Nạp Lan Ca, trong nhẫn vừa đủ chín vạn kim tinh!
Thấy vậy, cả Diệp Quân và Nạp Lan Ca đều im lặng!
Hớ rồi!
Đương nhiên, chơi được chịu được!


Nạp Lan Ca cất chiếc nhẫn không gian kia đi, sau đó lại lấy ra hai viên nội đan cấp Thiên nữa: "Hai viên này đáng giá bao nhiêu?"
Thấy cái này, Phủ Lão ngây ra như phỗng.
Cuối cùng, Diệp Quân và Nạp Lan Ca cầm theo ba mươi vạn kim tinh rời khỏi Tiên Bảo Các.


Trước cửa Tiên Bảo Các, Nạp Lan Ca lấy một chiếc nhẫn không gian đưa cho Diệp Quân, trong đó có ba mươi vạn kim tinh!
Diệp Quân đang định nói gì thì Nạp Lan Ca đã nhìn chằm chằm hắn: "Cứ vậy đi!"
Giọng điệu không cho phép từ chối.
Diệp Quân do dự một hồi rồi nói: "Tiểu Ca, muội cũng cần tiền!"


Nạp Lan Ca lắc đầu: "Tạm thời muội không cần!"
Diệp Quân còn định nói thêm gì đó, Nạp Lan Ca bình tĩnh nói: "Muội sắp giận rồi đấy!"
Diệp Quân bất lực, chỉ đành cất nhẫn đi.
Nạp Lan Ca khẽ mỉm cười, sau đó nghiêm túc nói: "Viên nội đan cấp Đế của huynh đừng tuỳ tiện bán nhé!"


Diệp Quân gật đầu: "Ta hiểu!"
Giá trị của nội đan cấp Đế hơn xa nội đan cấp Thiên, không tới đường cùng thì hắn không bán, hắn định giữ lại cho mình dùng!
Sau này nếu hấp thụ trực tiếp thì có thể nâng cao thực lực lên rất nhiều!
Nạp Lan Ca nói: "Chúng ta đi thôi!"




Diệp Quân quay đầu nhìn Tiên Bảo Các, sau đó nói: "Người làm kinh doanh đều rất thông minh!"
Nạp Lan Ca khẽ gật đầu: "Nghe nói người sáng lập Tiên Bảo Các tới từ một nơi có tên là hệ Ngân Hà, người ở đó thông minh khôn khéo lắm, thích bóc lột tầng lớp lao động!"


Diệp Quân hơi ngờ vực: "Hệ Ngân Hà?"
Nạp Lan Ca cười giải thích: "Đúng vậy! Là một nơi cách chúng ta rất xa, lúc muội tr.a cứu tài liệu về các chủ Tiên Bảo Các mới biết đến nơi này! Nghe nói ở nơi này có rất nhiều người đặc biệt!"
Diệp Quân khẽ gật đầu, không nói gì thêm.


Sau khi hai người về Tiêu phủ thì phần ai nấy về phòng tu luyện!
Nhìn ba mươi vạn kim tinh trước mặt, Diệp Quân khẽ than.
Nghèo quá!
Lúc này Tiểu Tháp bỗng hỏi: "Ngươi muốn đột phá cảnh giới Ngự Không à?"


Diệp Quân gật đầu: "Đúng vậy! Ta còn thời gian chưa đầy hai tháng, muốn đạt đến cảnh giới Ngự Không!"
Tiểu Tháp nói: "Bây giờ tốc độ thuật ngự kiếm của ngươi rất nhanh, ngươi có biết làm thế nào để nhanh hơn nữa không?"
Diệp Quân vội nói: "Mong Tháp gia chỉ giáo!"


Tiểu Tháp đáp: "Sau khi đạt được cảnh giới Ngự Không, có thể nắm giữ được sức mạnh thời không, con người có thể xuyên thời không trong phạm vi nhỏ, thật ra thì kiếm cũng có thể!"
Diệp Quân ngơ ngác.


Tiểu Tháp lại nói: "Kiếm cũng có thể tiến hành xuyên thời không. Ở chỗ ta có một thuật ngự kiếm về thời không, tên là: Thuấn Sát Nhất Kiếm! Trong phạm vi nhất định, ngự kiếm xuyên thời không, có thể một kiếm giết ch.ết đối phương trong tích tắc".
Diệp Quân vội hỏi: "Cấp bậc thế nào?"


Tiểu Tháp hỏi lại: "Sao ngươi phải quan tâm cấp bậc?"
Diệp Quân ngây ra.
Tiểu Tháp nói: "Nếu tu luyện lên đến cực hạn thì một kiếm bình thường cũng có thể huỷ thiên diệt địa!"
Diệp Quân trầm mặc một lúc sau mới nói: "Là ta đã suy nghĩ thiển cận rồi!"


Tiểu Tháp nói: "Sau khi ngươi đạt đến cảnh giới Ngự Không sẽ có thể tu luyện được Thuấn Sát Nhất Kiếm, còn về việc có thể tu luyện đến trình độ nào thì phải xem năng lực của bản thân ngươi!"
Diệp Quân gật nhẹ đầu: "Được!"


Tiểu Tháp tiếp tục nói: "Cảnh giới Ngự Không chú trọng việc cảm ngộ thời không. Mấy cường giả cảnh giới Ngự Không trước đây ngươi gặp chưa là gì cả, bọn họ chỉ hiểu được chút da lông về thời không mà đã tự xưng là đã nắm vững thời không rồi, đúng là nực cười. Nếu ngươi đạt đến cảnh giới Ngự Không thì phải nhớ kỹ, nhất định phải nghiên cứu rõ cảnh giới này rồi mới tu luyện cảnh giới tiếp theo!"


Diệp Quân gật đầu: "Ta hiểu rồi!"
Tiểu Tháp nói: "Vừa hay ta có một công pháp tu luyện có liên quan đến thời không, đều là cảm ngộ của những người đi trước về thời không, ngươi cầm lấy mà xem".
Diệp Quân vội nhận: "Tốt quá, tốt quá!"
Vừa dứt lời, một luồng thông tin đã xuất hiện trong đầu hắn.


Một lát sau, sắc mặt Diệp Quân trở nên nghiêm trọng. Hắn ngồi xếp bằng xuống đất rồi bắt đầu cảm ngộ thời không xung quanh mình.
Thời không!
Nói đơn giản thì chính là thời gian và không gian.
Hai cái là một nhưng lại khác biệt.


Thời gian rất huyền ảo, bây giờ Diệp Quân không thể nào lĩnh ngộ được, nên Tiểu Tháp chỉ đưa cho hắn lĩnh ngộ về không gian.
Không gian nói thẳng ra chính là một hình thức khách quan mà vật chất tồn tại. Nhưng đến lúc ngươi tiếp xúc với nó thì ngươi sẽ phát hiện, nó không đơn giản đến vậy.


Dần dần, Diệp Quân thấy mơ hồ.
Hắn không thể nào ngờ được không gian lại thâm sâu đến vậy.


Trong công pháp tu luyện thời không mà Tiểu Tháp cho hắn đã ghi chép tường tận, chỉ dạy hắn làm cách nào để cảm nhận thời không, sau đó dung nhập vào nó và rồi cuối cùng là hoàn toàn nắm bắt được thời không.


Không biết qua bao lâu, tay phải Diệp Quân từ từ nâng lên, lúc này, thời không trước mặt lại bắt đầu vặn vẹo theo chuyển động tay phải của hắn!
Lại qua thêm một lúc, tay phải Diệp Quân bỗng giơ về phía trước, trong tích tắc, tay của hắn đã xuất hiện cách đó mấy trượng!
Thấy vậy, Diệp Quân mừng như điên!


Thì ra nắm giữ thời không lại đơn giản đến vậy!
Sau đó, hắn bắt đầu ngự kiếm. Chẳng mấy chốc, trong phòng xuất hiện một cảnh tượng rất quái lạ, kiếm Hành Đạo của hắn chốc thì xuất hiện ở bên phải, chốc lại xuất hiện ở bên trái, không tài nào lường trước được.


Thấy cảnh này, Diệp Quân lại càng phấn khích hơn!
Ngự kiếm xuyên thời không!


Trong tháp, Tiểu Tháp trầm giọng nói: "Thiên phú của thằng nhóc này... thật khó tin! Rốt cuộc hắn kế thừa thiên phú của ai vậy chứ? Nếu là của tiểu chủ, cũng không đúng! Tiểu chủ không nghịch thiên cỡ này, còn tiểu chủ mẫu thì đâu có tu luyện..."


Giọng nói bí ẩn chợt lên tiếng: "Bà ấy không tu luyện nhưng bà ấy đã sáng tạo ra rất nhiều cảnh giới ở vũ trụ này đấy! Bà ấy chỉ không thích tu luyện thôi, không đồng nghĩa với việc thiên phú của bà ấy thấp!"
Tiểu Tháp im lặng.
Suýt chút thì quên!


Ngay lúc này, Diệp Quân bỗng lấy giấy bút ra, bắt đầu viết lại thật nhanh.
Tiểu Tháp không hiểu: "Ngươi viết công pháp tu luyện thời không của ta cho ngươi ra làm gì?”
Diệp Quân cười đáp: "Đồ tốt thế này ta phải chia sẻ với Tiểu Ca!"
Tiểu Tháp do dự một lát rồi nói: "Cái này quý giá lắm đấy!"


Diệp Quân ngoác miệng cười: "Cô ấy là vợ ta mà, ta chính là... Tháp gia, không phải ngươi không có vợ đấy chứ?"
Tiểu Tháp: ""






Truyện liên quan