Hệ Thống Từ Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 3: Truyền Thừa Động Thiên

Thấy mình thực sự đã đột phá 1 đại cảnh giới lên ly hợp cảnh, Tô Mộc vui mừng thầm cảm ơn hệ thống, vừa được chịch gái vừa được + điểm quá là đã. Tô Mộc quyết định dọn đồ sang động phủ Tô Nhan, ngày đêm chà đạp sư tỷ của hắn. Tô mộc rất hài lòng và thỏa mãn ngày ngày thưởng cho Tô Nhan 1 ln đầy tinh dịch.


Tô nhan cũng bắt đầu tu luyện thăng cấp thành công lên chân nguyên cảnh sơ kì nhờ vào tẩy tủy đan mà hắn đưa giúp nàng tăng cao tư chất nên tu luyện rất nhanh.


“Theo thời gian có lẽ chắc sắp mở truyền thừa động thiên rồi, Hạ Ngưng Thường lúc này đã có tình cảm với dương khai rất khó để gần gũi nàng” Tô Mộc nghĩ nghĩ


“Hừ…đợi ta đến siêu phàm cảnh sẽ cướp lấy rồi cưỡng hϊế͙p͙ nàng trước mặt dương khai và sư phụ nàng hehehe” Tô Mộc tà ác nghĩ


Vài tuần sau, khu mỏ Huyết Chiến Bang, từ phía đó truyền đến tiếng động ầm ầm giao thủ của Mộng vô nhai và huyết chiến bang. Lực va chạm khiến mặt đất nứt ra, ngay sau đó, một vệt sáng đỏ rực lao vụt lên, thướt tha dập dờn, một con Hỏa Long dài đến trăm trượng.


Theo sau Hỏa Long, có một hình bóng màu xanh băng, mở rộng đôi cánh cũng dài cả trăm trượng ra, là một con Băng Phụng đẹp lộng lẫy!


Các trưởng lão 3 môn phái gần đấy thấy dị tượng liền thi nhau chạy tới. Sau một hồi thương lương, tam phái Huyến Chiến Bang, Lăng tiêu các, Phong vũ lâu cử ra 3 đệ tử vào động thiên do thám.
Sau một lúc, 3 đệ tử trở lại bẩm báo


Nghe cả ba bẩm báo xong, các cao thủ tam phái lại thương nghị tiếp, rồi gật đầu với nhau, phân tán về ba phía.
Không lâu sau, cao thủ tam phái phát ra âm thanh triệu tập đệ tử.


Tô Mộc cùng đám đệ tử Lăng Tiêu các bay tới. Chúng đệ tử ngạc nhiên xôn xao 1 lúc. Tô Mộc ngó qua thì thấy Dương Khai, Tô Mộc lặng lẽ mở năng lực thấu thị nhìn Dương Khai
« tính danh: Dương Khai »
« tu vi: Ly hợp cảnh sơ kì »


« vật phẩm: Hắc Thư (Ma thần bí điển, kế thừa võ học của Đại Ma thần) »
Tô Mộc dùng năng lực sao chép
[Sao chép hắc thư tốn 20 điểm]
Ngay lập tức trong kho đồ có 1 bản hắc thư.


“Yên lặng! Yên lặng hết!” Ngụy Tích Đồng đột nhiên nghiêm mặt quát, gần hai nghìn đệ tử Lăng Tiêu các lập tức im bặt, trâng mắt nhìn về phía lão háo hức chờ đợi.
Tất cả mọi người đều biết, chuyện mà đại trưởng lão sắp nói chắc chắn có liên quan đến Truyền Thừa Động Thiên.


Quả nhiên, Ngụy Tích Đồng đằng hắng một tiếng, nhìn qua xung quanh rồi lên tiếng:


“Truyền Thừa Động Thiên, lưu truyền đã lâu, nhưng đừng nói là bọn lão phu chưa từng nhìn thấy, mà toàn vương triều Đại Hán này, trong một nghìn năm nay cũng chưa xuất hiện một lần, chúng ta cũng không biết cường nhân có thể ngưng luyện được Truyền Thừa Động Thiên này rốt cuộc có tu vi cao cường thế nào. Nhưng... đây đích thực là một bảo tàng vô giá! Bên trong có linh đơn diệu dược, có công pháp bí kíp, có thiên tài địa bảo, quan trọng nhất là truyền thừa của cao nhân đó!”


Chúng đệ tử ồ lên, ánh mắt rừng rực, thở dồn dập.
Ngụy Tích Đồng nói tiếp: “Cùng với những cái này, lại là vô số cấm chế và nguy hiểm đang ẩn náu. Chỉ hơi sơ suất cũng sẽ có kết cục hồn siêu phách lạc!”


Câu nói này như chậu nước lạnh tạt trở lại, khiến tâm trạng phấn chấn của không ít người lập tức bị dập tắt.
Đại trưởng lão nói tiếp” Truyền thừa động thiên không cho người trên 30 tuổi cũng khước từ các võ giả Thần du cảnh trở lên”
“Sao lại như vậy!” có 1 đám đệ tử buồn rầu


“Đệ tử của Lăng Tiêu các nếu gặp nhau trong đó, phải giúp đỡ, hỗ trợ lẫn nhau, cùng vượt qua hoạn nạn! Rõ cả chưa?” Đại trưởng lão nói
“Vâng!” Các đệ tử đồng ý


Đợi 1 lúc bên Huyết Chiến bang đột nhiên có động tĩnh, năm mươi người được cử đi đang chuẩn bị vào Truyền Thừa Động Thiên.


Đây cũng là kết quả từ cuộc thương thảo giữa các cao thủ tam phái. Lăng Tiêu các và Phong Vũ lâu muốn có phần trong Truyền Thừa Động Thiên, Hồ Man cũng không có cách nào ngăn cản, nhưng cũng không thể để hai phái nghiễm nhiên ăn lời được.


Thế nên kết quả của cuộc thương thảo chính là hai phái mỗi bên phải bồi thường cho Huyết Chiến bang một triệu lượng, ngoài ra Huyết Chiến bang có quyền phái năm mươi người vào trước, đợi nửa ngày sau, đệ tử Lăng Tiêu các và Phong Vũ lâu mới được vào.


Lăng Tiêu các và Phong Vũ lâu cũng đều đồng ý với điều kiện này.


Tô Mộc đưa mắt quan sát, phát hiện năm mươi người này hẳn là quân tinh nhuệ của Huyết Chiến bang, lần này vào Truyền Thừa Động Thiên, họ có quyền ưu tiên nửa ngày, nếu bên trong có thứ gì tốt, chắc chắn sẽ bị họ phát hiện ra trước.


Cả Hồ Kiều Nhi và Hồ Mị Nhi trong đó, cả hai đang được các đệ tử Huyết Chiến bang vây quanh như các vì sao vây quanh mặt trăng vậy.


Hai tỷ muội này giống nhau quá, đôi song sinh này đều là mỹ nhân nhất đẳng, cả hai cùng lúc xuất hiện, kề vai sát cánh, lực sát thương lớn vô cùng, thu hút ánh nhìn của không biết bao nhiêu nam đệ tử, mỗi người đều đang nghĩ, nếu có được một trong hai người thì cũng không sống uổng đời này rồi.


Năm mươi người của Huyết Chiến bang bước đến trước miệng hố, dưới sự bảo vệ của cao thủ trong bang, từng người một nhảy xuống, chớp mắt đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Tiếp theo là Lăng Tiêu Các và Phong Vũ Lâu.


Nơi Tô Mộc đáp xuống là một cái đồi đầy đá, chung quanh toàn là thạch trụ cao chót vót, không thô thì mảnh, thạch trụ cao có thấp có, có cái cao mấy mươi trượng, có cái chỉ cao bằng người, trên mặt đất toàn là đá vụn và đất cát.


Khẽ khàng cảm thụ một chút, Tô Mộc hơi kinh ngạc, hắn phát hiện năng lượng thiên địa ở vùng đất này quả nhiên dày đặc vô cùng, thế giới bên ngoài kia căn bản không thể so sánh được.
Nếu có thể tĩnh tâm tu luyện ở đây, hiệu quả chắc chắn sẽ cao hơn bên ngoài gấp ba, bốn lần.


Nhưng nơi này dù gì cũng là Truyền Thừa Động Thiên, chẳng ai vào đây rồi lại bỏ mặc những bảo bối hiếm thấy mà đi tu luyện cả.
Tô Nhan không có ở đây! Xung quanh không hề có ai khác, nghĩ lại thì từ lúc vào đây, tất cả đã phân tán ra rồi.*