Hệ Thống Từ Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 8: Rời đi

Tô Mộc nghĩ về 2 cực phẩm mỹ nhân ở tiểu huyền giới này, biết Hạ Ngưng Thường lúc này đang ở Dược vương cốc nhưng hắn chưa đủ tu vi để bắt nàng, còn Phiến Khinh La cũng vậy.
Hôm sau Tô Mộc giới thiệu Thu Ức Mộng, Lạc Tiểu Mạn với Tô Nhan, Mị Nhi và Kiều Nhi.


Tô Nhan thấy Tô Mộc về liền ra tiếp đón, còn có thêm 2 người phụ nữ nữa, 1 trong đó còn là đại tiểu thư Thu gia xuất hiện mấy ngày trước bao vây Lăng Tiêu Các. Tô Nhan chạy tới ôm chầm lấy Tô Mộc “Chủ nhân thật giỏi, có thể thu phục Đại tiểu thư Thu Gia nha”


"Ừm" Tô Mộc xoa lên đầu Tô Nhan, tay còn lại bóp lấy cặp mông căng mọng của nàng.
Thu Ức Mộng mỉm cười định chào hỏi, ánh mắt chất chứa sự hiếu kỳ, đến khi nàng nhìn thấy Tô Nhan thì đồng tử bất giác co lại.


Từ cô nương trẻ tuổi lạnh băng như núi tuyết muôn đời không tan chảy này, Thu Ức Mộng có thể cảm nhận được một áp lực cực mạnh.
Cô nương này không những công lực cao cường, mà dung mạo cũng nghiêng nước nghiêng thành, so sánh với nàng, Thu Ức Mộng không khỏi có cảm giác tự ti.


Tô Mộc thấy Thu Ức Mộng chững lại, nhìn qua thấy có 1 tia ghen tỵ trong ánh mắt nàng, đành vỗ bốp vào mông nàng
“A” Bị Tô Mộc vỗ mông Thu Ức Mộng rên lên 1 tiếng, vội vàng xua tan tia đố kỵ trong lòng.


“Các tỷ tỷ thật xinh đep” Lạc Tiểu Mạn nhí nhảnh nhanh chóng bắt chuyện với Tô Nhan, Mị Nhi, Kiều Nhi, nàng không ngờ đại nhân còn có mấy nữ nhân xinh đẹp, nghiêng nước nghiêng thành như thế.


Để gia tăng sự thân thiết, Tô Mộc lôi 5 người vào phòng ngủ chơi các nàng từ sáng đến chiều, từ chiều đến sáng.
Sau đêm đó, các nàng rất nhanh đã thân nhau như tỉ muội nhưng hằng đêm vẫn tranh sủng mong được Tô Mộc quan tâm nhiều hơn.


Trở về cuộc sống thường ngày chỉ quanh quẩn tu luyện và đ-t. 1 tháng sau, Tô Mộc đã đột phá Thần du cảnh trung kì nhưng cảm thấy tu vi bây giờ tăng khá chậm hắn quyết định thoát ra khỏi tiểu huyền giới tới thông huyền đại lục.
“Tiện đường tìm thêm mấy mỹ nhân mới được” Tô Mộc nghĩ nghĩ


Tô Mộc thương lượng với Tô Nhan, Mị Nhi, Kiều Nhi, Thu Ức Mộng và Tiểu Mạn.
“Ta định tới nơi ở mới có linh khí tốt hơn, các nàng có muốn đi theo ta không?” Tô Mộc hỏi
“Chủ nhân ở đâu, thϊế͙p͙ ở đó” Tô Nhan và 2 chị em song sinh Mị Nhi, Kiều Nhi quyết đinh rất nhanh là đi theo hắn.


“Đừng lo, có cơ hội ta đưa các nàng về lại” Thấy 2 người còn lại có vẻ hơi chần chừ, Tô Mộc đành xoa dịu


“Vâng” Thu Ức Mộng và Tiểu Mạn cũng đồng ý tuy hơi chần chừ còn luyến tiếc giới này nhưng bản thân các nàng bây giờ không thể sống thiếu con c-c Tô Mộc nhưng có lẽ vẫn sẽ đồng ý đi theo hắn dù Tô Mộc không hứa hẹn gì.


Tô Mộc lấy phù dich chuyển ra nhờ hệ thống dịch chuyển cả 6 người xuyên qua tiểu huyền giới, còn sự mất tích của tiểu thư Thu gia rất nhanh chìm vào quên lãng vì không tìm thấy tung tích.


Thông huyền Đại lục, 1 khu rừng hoang vu, đám người Tô Mộc vừa tới đã cảm nhận được linh khí nồng đậm ở đây dày đăc gấp mấy chục lần ở tiểu huyền giới lúc trước. Ở đây, hàng tỷ lỗ chân lông trên khắp cơ thể như đều mở ra, Tô Mộc nhanh chóng vận chuyển pháp quyết, điên cuồng hấp thụ linh khí xung quanh. Hồ Mị Nhi, Kiều Nhi, Lạc Tiểu Mạn, Thu Ức Mộng, Tô Nhan cũng hấp thụ linh khí xung quang rất nhanh đột phá vài tiểu cảnh giới.


“Chúng ta tìm thành thị gần đây đi” Tô Mộc nói
“Vâng” Chúng nữ đồng thanh


Tô Mộc tìm thấy gần đó là Thủy Lam Thành hỏi 1 chút tin tức thì biết thành thị này khá gần 2 thế lực là Thủy Thần Điện và Băng tông, Tô Mộc tìm thuê 1 biện viện, sắp xếp xong xuôi Tô Mộc nói 1 kế hoạch cho Tô Nhan và đưa nàng viên tẩy tủy đan trộn lẫn thuốc mê đặc biệt lấy từ hệ thống.


“Nàng hiểu rõ chưa?” Tô Mộc hỏi
“Thϊế͙p͙ rõ rồi” Tô Nhan trả lời
2 tháng sau Tô Nhan thành công trở đệ tử băng tông, do tư chất tuyệt đỉnh được trưởng lão Thiên Nguyệt thu nhận làm đệ tử đích truyền.


Tô Mộc vừa tu luyện vừa tìm hiểu tin tức Bối quan nhân. Hắn định giả dạng truyền nhân đại ma thần để khống chế cỗ lực lượng này.


Vài tháng sau Tô Mộc đột phá Thần du cảnh hậu kì. Tin tức Bối quan nhân xuất hiện được truyền ra. May mắn gần Thủy Lam thành nên Tô Mộc nhanh chóng đi đến, hắn vừa tới đã kinh động Bối Quan Nhân và đám võ giả xung quanh đang tấn công Bối Quan Nhân.


“Tìm... thấy... rồi...” Bối Quan Nhân giọng điệu thong thả trầm ổn, khi nói, cái miệng to lớn dữ tợn ngoác ra, để lộ hàm răng hình răng cưa mọc lung tung, hình như y đang cười tươi, không chút tiếng động mà đã đủ khiến người ta kinh hãi.
Tô Mộc nhanh chóng bị hút vào quan tài tiểu huyền giới.


Bối Quan Nhân đóng quan tài lại, rồi lại vác lên lưng, không thèm để ý đến ai cả, y hóa thành thành một luồng lục quang và biến mất phía chân trời.
Tiểu huyền giới Ma Thần Bảo, Tô Mộc nhanh chóng được đưa 2 tên ma tộc đưa tới 1 đại điện


Trong đại điện, có những cây trụ to lớn, bề mặt được khắc rất nhiều hoa văn. Ở vị trí chính giữa, có một mỹ phụ vận y phục triều đình, phong tư trác tuyệt, dáng vẻ đoan chính, đó là Lệ Dung. Dưới trướng nàng, có rất nhiều người đứng làm hai hàng, đang im lặng chờ đợi điều gì đó. Đặc biệt có 1 mỹ phụ rất xinh đẹp dáng vẻ lạnh lùng, nàng là Hàn Phi.


Đến khi thấy Tô Mộc bước vào, tất cả bọn họ đều bất giác sáng rực hai mắt, mỹ phụ nọ thì lại lấp lóa tia hy vọng trong đôi mắt.


Bên cạnh mỹ phụ nọ, còn có một thiếu nữ thanh tú, nàng mặc chiếc váy dài màu vàng nhạt, dung mạo thanh lệ động lòng người. Khi thấy Tô Mộc đến, đôi mắt sâu thẳm như ngọc bích của nàng nhìn chằm chằm vào hắn, nói với mỹ phụ bên cạnh:


“Đại nhân, đó chính là người Quan Nô tiền bối bắt về lần này”.
Mỹ phụ nhẹ nhàng gật đầu, khẽ hé môi:
“Lại phải làm phiền tiền bối chịu khổ rồi. Lần này Quan Nô tiền bối không bị thương chứ”.


Giọng nói của nàng dịu dàng, êm tai không thể nào chê nổi như cách ăn vận đoan trang của nàng, hình như đây là một người rất điềm tĩnh.
Thiếu nữ nọ lắc đầu:
“Chỉ bị vài vết thương ngoài da thôi ạ”.
Lệ Dung dẹp bỏ vẻ rầu rĩ, nhìn vào Tô Mộc, hỏi:


“Con người, ngươi tên là gì?”
“Tô Mộc” Tô Mộc trả lời
Sau vài cuộc hỏi đáp thì Lệ Dung phất tay bảo:
“Hoàn Nhi, đưa hắn xuống nghỉ ngơi đi”.
“Vâng” Thiếu nữ thanh tú nọ đáp một tiếng, rồi bước xuống vẫy tay bảo Tô Mộc:
“Đi theo ta”.


Tô Mộc không nói gì thêm, liền đi theo.