Hệ Thống Từ Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 13: Hiệp hội luyện đan

Cự Thạch thành, đây là thành trì duy nhất trong vòng mấy ngàn dặm, võ giả qua lại đông nghịt, đủ loại giao dịch, buôn bán kinh doanh cũng cực kỳ sôi động.


Vì phụ cận Tuyết Sơn không phải chỉ có tông môn Lôi Phong Thần Giáo, còn có vài thế lực khác cũng sống ở đây, mà Cự Thạch Thành lại là trạm trung chuyển của những thế lực này, đương nhiên là đầu mối then chốt của việc trao đổi vật tư nguyên liệu giữa võ giả các thế lực.


Bên trong Cự Thạch Thành không chỉ có võ giả của những thế lực phụ cận, mà võ giả thường lui tới nơi này đến từ ngũ hồ tứ hải. Vì nơi đây sát Tuyết Sơn, nên sản sinh ra một vài linh thảo linh dược chỉ có thể sinh trưởng trong điều kiện cực hàn, rất nhiều võ giả đều có nhu cầu với những thứ này.


Tô Mộc rảo bước nhanh, nghỉ chân liên tục ở những cửa hàng này, mua những dược liệu mà mình cần.
Nhờ khống chế được Băng tông nên số lượng tinh thạch mà Tô Mộc có rất nhiều, đối với một người mà nói thì số lượng tinh thạch này được coi là rất rất giàu có.


Trên đường đi, quét sạch mấy chục cửa hàng, Tô Mộc thu hoạch khá phong phú, đủ loại dược liệu chất thành đống trong kho đồ, Tô Mộc lấy nhiều như vậy ngoài luyện Thánh đan ra còn mang về thưởng cho Hạ Ngưng Thường.


Vào một cửa hàng có quy mô tương đối lớn, Tô Mộc tiêu phí một lượng lớn tinh thạch, đổi được rất nhiều nguyên liệu mình cần.


“Tiểu ca hình như rất lạ mặt, mua nhiều nguyên liệu như vậy là tự luyện đan?” Chủ tiệm có tu vi Thần Du bát tầng hứng thú quan sát Tô Mộc, mái tóc hoa râm, nhìn có vẻ hòa nhã, điềm đạm, vuốt râu hỏi.


“Chưởng quầy là người làm ăn buôn bán hay là người thăm dò tin tức?” Tô Mộc liếc nhìn lão, vẻ mặt tươi cười hỏi lại.
“Thuận miệng hỏi vậy thôi. Nếu tiểu ca không muốn trả lời thì thôi”.
“Nhưng nếu tiểu ca luyện đan, mua dược liệu có thể giảm giá đó”.


“Giảm giá? Tại sao có thể giảm giá?” Tô Mộc nghe vậy thấy hứng thú nên hỏi.


“Hiệp hội đan sư là một thế lực do chính luyện đan sư trong thiên hạ xây dựng nên, chỉ có luyện đan sư mới có tư cách vào trong. Mua đồ ở cửa hàng của hiệp hội đều được ưu đãi. Hơn nữa cửa hàng của hiệp hội có khắp các thành trì lớn trong thiên hạ, ở bất cứ đâu ngươi cũng có thể được hưởng sự chăm sóc, ưu đãi của hiệp hội”. Chủ tiệm cười hì hì, giải thích.


Thấy chủ tiệm thân thiên như vậy, Tô Mộc ném cho lão 1 túi linh thạch rồi rời đi.
Trong Cự Thạch Thành thăm dò phương hướng, Tô Mộc nhanh chóng tìm được vị trí của hiệp hội đan sư.


Cả hiệp hội đan sư, chỉ nhìn từ bên ngoài dã không giống với những kiến trúc khác của Cự Thạch Thành, trong ngoài đều toát ra một cỗ khí tức giàu có.


Ngoài cung điện, phi cầm tẩu thú dùng khoáng thạch quý hiếm điêu khắc thành, phía trên truyền đến từng cỗ dao động năng lượng mơ hồ, rõ ràng phương pháp triện khắc uy lực bất tục.
Phóng mắt nhìn, bên trong hiệp hội cũng trải thảm lông đỏ dày cộm, bốn bề được trang trí lấp lánh như bảo thạch.


Thỉnh thoảng bên trong có các luyện đan sư ra vào đều nghênh ngang kiêu ngạo, thần sắc kiêu căng lạnh lùng, ra vẻ mình rất ghê gớm.
“Chào, ta muốn lĩnh ngọc bài luyện đan sư” Tô Mộc bước vào chào hỏi một gã cao to râu ria đang ngồi trong phòng.


“Lĩnh ngọc bài, ngươi là luyện đan sư?” Gã đó nghe vậy thì ngạc nhiên, đánh giá quan sát Tô Mộc từ trên xuống dưới, một cỗ thần thức bỗng nhiên ập tới, mãi một lúc sau mơi khẽ gật đầu: “Ừ, không tồi”


Đi theo gã cao to đến một gian phòng khá vắng vẻ, y liền để hắn lại: “Đứng ở đây chờ, lát nữa sẽ có người đến hỏi ngươi”
Gian phòng không lớn, đồ đạc bên trong cũng không nhiều, có vẻ trống trải.


Nhanh chóng, cửa phòng bật mở, một nữ tử có tư sắc không tệ đi thẳng tới, liếc nhìn đánh giá Tô Mộc, sắc mặt hơi khinh thường hỏi: “Chính là ngươi muốn gia nhập hiệp hội?”
Tô Mộc gật đầu nói: “Ừm”


Nàng đưa tay lục tìm trong túi Càn Khôn bên hông mình, thần sắc chần chừ do dự, mãi một lúc sau mới lấy ra một nhánh dược liệu, đưa cho Tô Mộc nói: “Đây là Hàn Tinh Thảo, Thiên cấp hạ phẩm, ngưng luyện dược dịch cho ta xem”.


Tô Mộc đưa tay nhận lấy rồi vận chuyển thánh nguyên, bọc nhánh Hàn Tinh Thảo trong tay, thẩm thấu thánh nguyên vào trong dược liệu.
Rất nhanh, thanh hương thoang thoảng ngập tràn. Nữ tử kia cuối cùng cũng thu liễm thần sắc khinh thường, quan sát động tác trên tay của Tô Mộc.


Hàn Tinh Thảo cơ hồ bị dung hóa, hoàn toàn biến thành dịch thể. Dưới tác dụng của thánh nguyên, lơ lửng trên lòng bàn tay của Tô Mộc, từng sợi tạp chất thoát ra, bị bốc hơi hoàn toàn.


Thời gian trôi qua, một nhánh Hàn Tinh Thảo Thiên cấp hạ phẩm đã nhanh chóng được ngưng luyện thành dược dịch, xanh biếc kinh người.


Với tài nghệ và thủ pháp của Tô Mộc, ngưng luyện dược liệu Thiên cấp hạ phẩm đã dễ như trở lòng bàn tay. Nếu không có lò luyện đan, không có linh trận, hắn cũng có thể khu trừ tạp chất một cách sạch sẽ.


Trước sau chưa tới mười mấy hơi thở, dược dịch đã thành hình. Nữ tử kia phóng xuất thần thức kiểm tra kỹ lưỡng, khuôn mặt cuối cùng cũng lộ ra vẻ kinh hãi, vô cùng ngạc nhiên nhìn Tô Mộc mấy lần.


“Ngươi có thể luyện chế đan dược phẩm chất gì?" Nữ tử tỏ ra nghiêm túc nhìn Tô Mộc. Bây giờ nàng mới phát hiện hình như mình đã đánh giá thấp thủ đoạn và năng lực của Tô Mộc.
“Linh cấp”.
“Cái gì? Nữ tử đột nhiên biến sắc, không tin được nhìn Tô Mộc”.


Nữ tử nhìn chăm chú vào hắn, cơ hồ muồn xem hắn có khoác lác hay không, một lúc lâu sau mới nghiêm túc nói: “Ngươi theo ta, nếu ngươi thật sự có bản lĩnh này, đã không còn nằm trong phạm vi khảo nghiệm của ta nữa rồi”.


Sau đó nàng dẫn Tô Mộc gặp lại gã cao to lúc đầu - hắn là sư phụ nàng, Diệp Hùng, luyện đan sư linh cấp thượng phẩm để khảo nghiệm. Tô Mộc dễ dàng luyện chế ra đan dược linh cấp có đan văn khiến Diệp Hùng và nữ tử kia há hốc mồm kinh ngạc.
“Thế nào, ta thông qua khảo nghiệm chưa” Tô Mộc nói


Diệp Hùng vừa nghe giật mình, cười ha ha, giọng cười sang sảng, dễ gần, gật đầu nói: “Thông qua rồi, tuyệt đối thông qua”.
“Đợi tý ta đưa ngọc bài cho ngươi. Nhưng trước đó, ngươi phải gặp một người. Đợi chút, ta đi gọi lão tới!” Nói rồi y liền vọt đi.


Trong phòng lập tức chỉ còn lại Tô Mộc và nữ tử kia.


“Nhà ngươi, thật sự khiến người ta kinh ngạc”. Nữ tử kia lên tiếng khen ngợi từ đáy lòng, thoải mái đưa tay ra, không còn khinh miệt và tùy ý như lúc trước nữa, trịnh trọng nói: “Làm quen lại một chút. Ta là Mễ Na, luyện đan sư Huyền cấp thượng phẩm, cũng là thành viên của phân bộ đan sư này”.


“Tô Mộc” Tô Mộc cười nói
Trò chuyện phiếm 1 chút với nàng thì bên ngoài có động tĩnh. Tô Mộc quay đầu nhìn thấy Diệp Hùng và một vị lão nhân cùng đi vào.


Mễ Na vội vàng giới thiệu với Tô Mộc: “Vị này là Đỗ lão, Đỗ lão là đương gia ở đây, luyện đan sư Thánh cấp hạ phẩm”.
Tô Mộc chào hỏi trò chuyện với Đỗ lão 1 hồi, nhận lấy ngọc bài rồi chuẩn bị quay về khách điếm gần đó thì có cảm giác liền nhìn về 1 hướng trong hư không.


Cách Cự Thạch Thành năm trăm dặm, ở nơi non xanh nước biếc. Nơi đây tuy cũng giáp với tuyết sơn, nhưng quanh năm chim hót hoa nở, ấm áp, từng căn nhà tọa lạc trong sơn cốc cực lớn, thỉnh thoảng lại có vài vũ giả tu vi tinh luyện ra vào.
Nơi này là cơ sở của một đại thế lực.


Lúc này, trong một căn mật thất, một vị lão giả trên tám mươi tuổi quanh năm ngồi bế quan bỗng nhiên mở mắt, hai mắt sáng rực, vẻ mặt hơi hồ nghi, ngẩng đầu nhìn về phía Cự Thạch Thành.


Lúc này, lão cảm thấy một tia dao động năng lượng mơ hồ từ bên đó truyền tới. Cỗ dao động năng lượng này khiến lão có chút cảm giác quen thuộc.
Nghĩ một lát, lão giả đánh ra vài đạo pháp quyết huyền diệu, một đạo năng lượng du địa ra.


Một lát sau, lão giả đưa tay vạch trước mặt, trong hư không lập tức gợn lên từng vòng gợn sóng. Trong gợn sóng đó, một nhân ảnh mơ hồ xuất hiện.


Lão giả kinh ngạc nhìn, thần sắc càng trở nên cổ quái kinh nghi, âm thầm ghi nhớ đặc điểm của nhân ảnh này. Đang định quan sát kỹ càng thì gợn sóng trước mặt bỗng nhiên khuếch tán càng phức tạp hợn, nhân ảnh đó lạnh lùng quay đầu nhìn, thần sắc cảnh giác, vẻ mặt hồ nghi.
“Cảnh giác thật mạnh!”


Lão giả lộ vẻ kinh hãi.
Lão thi triển Đại Thần Thông cách đó một trăm trượng để thăm dò tướng mạo của hắn, không ngờ lại bị hắn phát hiện.
Ngay sau đó, gợn sóng đẩy ra, nhân ảnh biến mất.
“Thú vị”.
Lão giả mỉm cười, cất giọng quát:
“Thương Viêm”


Cửa phòng đẩy ra, một nam tử khí tức thu liễm đi vào, cung thanh hỏi:
“Sư tổ có gì dặn dò?”
“Đi Cự Thạch Thành một chuyến, tìm người này cho ta”.
Lão giả giơ tay, một đạo năng lượng tuôn vào đầu Thương Viêm, Thương Viêm lập tức nhìn thấy thân ảnh mơ hồ đó.


“Vâng” Thương Viêm trịnh trọng gật đầu.