Hệ Thống Từ Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 35: Ngũ Sắc Bảo Tháp

Bình thường Tô Mộc dạo chơi cùng Mạc Tiểu Thất quanh Phong Lâm thành cho đỡ chán, nhưng cứ mỗi lần ngắm nhìn khuân mặt hoạt bát ngây thơ của nàng khiến Tô Mộc không kiềm chế được, lại lôi Tiểu Thất vào khách điếm gần đó đ-t nàng chết đi sống lại.


Vào 1 ngày đẹp trời, tại 1 căn phòng nồng nặc mùi tinh trộn lẫn ɖâʍ thủy, Tô Mộc đang đ-t phầm phập Tiểu Thất thì thấy đám đông phía xa đang ồn ào gì đấy.
Tô Mộc nhìn gương mặt đã sa đọa ɖu͙ƈ vọng của Mạc Tiểu Thất, hắn mỉm cười nhìn nàng nói:


“Nàng có muốn thử thứ kích thích hơn không?”
“Ưm…Ah!” Tiểu Thất vừa rên rỉ vừa gật đầu


Tô Mộc vòng tay qua eo ôm Tiểu Thất đi ra gần cửa sổ nhưng vẫn giữ nguyên con cc đang cắm vào ln nàng. Tô Mộc hé cửa sổ ra 1 chút, nơi bên dưới có vô số người đang đi lại trên đường. Nhìn cảnh tượng như thế, làm Mạc Tiểu Thất vừa lo sợ có ai đó nhìn thấy mình, lại không hiểu thấu tại sao có 1 chút kích thích khiến thành l-n co bóp chặt hơn đè ép con c-c Tô Mộc.


Tô Mộc để nàng đặt 2 tay ép lên tường, sau đó từ đằng sao bắt đầu mà chinh phạt tiếp lỗ l-n ẩm ướt của nàng!
"Phạch Phạch Phạch!"
"Ưm... Ah... Sướng, sướng!"


Mỗi cú nhấp hông của Tô Mộc là lại một lần cặp ɖú của nàng lại được nảy lên nảy xuống vài lần. Không phải tưởng tượng nhưng dường như Mạc Tiểu Thất có cảm giác, ngực mình đang phát triển to hơn thì phải?


Dù biết là đây là khu vực nguy hiểm, nhưng bị Tô Mộc dùng tư thế kích thích như thế khiến Tiểu Thất không tài nào rên nhỏ giọng xuống được. Chỉ kém một chút nữa, nàng có khi đã hét lên để cho toàn bộ người phía bên dưới nghe!


"Dù nàng là con gái đại đế thì cũng phải banh háng mà phục vụ ta thôi!"Tô Mộc ɖâʍ đãng nghĩ, sau đó hông hắn liền gia tăng tốc độ, con c-c nằm bên trong khe l-n của Tô Mộc cũng không tự chủ được mà to ra một chút!


Tô Mộc vừa đ-t vừa nghe ngóng tin tức xung quanh thì ra 3 ngày sau, tinh sứ Tinh Thần Cung sẽ khai khởi bảo tháp Ngũ sắc ở Phong Lâm thành.
3 ngày sau!


Cũng bởi thân thể của Mạc Tiểu Thất giống như Heroin khiến cho Tô Mộc giống như con thú không tài nào dừng lại được. Từ trên giường, gần cửa sổ, lại tới cạnh cửa ra vào, thậm chí là dưới nền đất đều có dấu vết chiến đấu của 2 người.


Có đôi khi, Tiểu Thất khi nghỉ giữa hiệp còn quên mất việc mặc lại quần áo. Bởi nàng biết, có lôi ra từ trong nhẫn trữ vật thì vài canh giờ sau lại bị Tô Mộc xé toạc ra nên nàng cũng chẳng muốn mặc lại làm gì.
Mùi tinh trùng ngập tràn trong phòng...


Lúc này, Tô Mộc đang mặc lại quần áo. Hắn ngẩng đầu tới, thấy Mạc Tiểu Thất đang u oán nhìn mình, đồng thời 2 ngón tay nàng còn đưa xuống phía bên dưới, banh khe l-n ra cho tinh dịch của hắn chảy bớt ra ngoài.
Bị Tô Mộc bắn vào trong liên túc suốt mấy ngày qua làm nàng cảm giác như bụng mình căng lên vài lần.


Hai người chuẩn bị 1 chút rồi rồi tới quảng trường gần đó đợi Ngũ sắc bảo tháp mở ra.


Thấy có nhiều đế tôn cảnh ngồi phía trên Tô Mộc nhờ Tiểu Thất giới thiệu về họ. Nghe tới Cao Tuyết Đình của Thanh Dương Thần Điện khiến Tô Mộc chú ý nàng kỹ hơn. Ngực nở mông cong, làn da trăng như tuyết, khi chất lạnh lùng cao ngạo của Cao Tuyết Đình khiến Tô Mộc nhìn say mê, phía dưới không tự chủ cương cứng lên.


“Xấu xa” Mạc Tiểu Thất chú ý phía dưới Tô Mộc bắt đầu nhô lên.
“Ta chỉ kiếm thêm tỷ muội chia sẽ gánh nặng cho nàng bớt khổ thôi mà” Tô Mộc cười cười nói


“Vị Tỷ tỷ kia quả thực rất xinh đẹp, nhưng có người có trong lòng rồi, chàng đừng có mà mơ tưởng” Tiểu Thất hơi dỗi nói ra
Tô Mộc đương nhiên biết người trong lòng của Cao Tuyết Đình là Tông chủ Thanh Dương Thần Điện, nhưng càng như thế lại khiến hắn muốn đặt nàng dưới háng mà chinh phục.


Đang suy nghĩ vẩn vơ thì nghe tiếng hô của tinh sư tinh thần cung và các đế tôn bắt đầu truyền pháp lực: “Thời gian đã đến, ngũ sắc bảo tháp mở, vào trong tháp, sống chết theo số mệnh”


Ngũ sắc bảo tháp vừa mở Tô Mộc và Tiểu Thất liền nhảy vào, vừa mở mắt Tô Mộc thấy mình đã xuất hiện tại 1 đầm lầy đầy cá xấu, không thấy Tiểu Thất đâu, Tô Mộc cũng không lo lắng nhiều cho nàng vì Tiểu Thất là con gái đại đế nên có rất nhiều pháp bảo phòng thân. Tô Mộc ra tay tiêu diệt đám yêu thú rồi tìm kiếm xung quanh thu được vài cây dược liệu như linh chi. Tô Mộc đang tìm kiếm cột sáng năm màu tiếp nối trời đất đó là cửa vào tầng 2 Ngũ sắc bảo tháp, thì bỗng nhiên chợt nghe được tiếng động ầm ầm, ngay sau đó cả mặt đất đều rung lên, tận sâu dưới lòng đất phát ra âm thanh như tiếng sấm, đinh tai nhức óc.


Tô Mộc vận chuyển thánh nguyên, nhìn xung quanh, đề phòng có biến.
Xung quanh cũng không có gì bất thường, nhưng ở vị trí cực xa lại chợt hiện lên một luồng hư ảnh Chân Long.


Chân Long kia không biết dài bao nhiêu, toàn thân đỏ chói, đuôi rồng lay động, xông thẳng lên mây, ngay sau lại dùng tốc độ cực nhanh lao xuống, cũng không biết hạ xuống nơi nào, tiếp đó biến mất không thấy. Hai mắt Tô Mộc sáng ngời.


Hư ảnh Chân Long xuất hiện cách vị trí hiện tại của hắn rất xa, dù Tô Mộc đã xuất ra toàn lực, nhưng cũng phải mất chừng 1 canh giờ mới tới nơi.


Tô Mộc đưa mắt nhìn tới, ở nơi này đã tụ tập không ít võ giả, đếm sơ qua cũng có mấy trăm, hơn nữa những võ giả cũng thấy được dị tượng như hắn vẫn còn đang cuồn cuộn chạy tới không ngừng.


Nơi này là một mảnh sơn cốc, mà ở vị trí trung tâm của sơn cốc này không ngờ lại xuất hiện một kiến trúc kiểu Tế đàn. Tế đàn kia tựa như vừa mới mọc lên từ dưới đất vậy, một cỗ khí tức thê lương cổ xưa chợt tràn ngập ra, bùn đất xung quanh cũng có dấu hiệu được đổi mới..


Trên Tế đàn cổ xưa đặt mười mấy món đồ không biết là gì, tất cả đều được bao phủ bởi một màn sáng màu đen, giống như một cái bát úp vậy. Nhìn xuyên qua màn sáng, tuy không thể thấy được rõ ràng, nhưng cũng có thể thấy được hình dáng mờ mờ bên trong.


Đồ vật được bao phủ bên trong quầng sáng gồm rất nhiều chủng loại khác nhau.


Có bí bảo hình cây chùy, hình kiếm, chủy thủ, có công pháp bí điển màu vàng ố, còn có năm bình ngọc. Mỗi một thứ nhìn là biết đều rất không tầm thường, nhất là những bí bảo kia, không ngờ lại tỏa ra dao động năng lượng cực kỳ mạnh mẽ, thấp nhất cũng là bí bảo cấp Đạo Nguyên.


Điều này làm cho toàn bộ những võ giả khác tới đây cũng đều nhìn về phía Tế đàn với vẻ tham lam, khao khát.


“Những thứ này chẳng lẽ chính là đồ vật mà mấy thế lực lớn kia đưa vào sao? Có lẽ Đạo Nguyên Quả cũng ở chỗ này đó!” Bên cạnh bỗng nhiên truyền tới tiếng nói chuyện của một võ giả.


Xôn xao 1 lúc thì Tiểu thư Tần gia Tần Ngọc giới thiệu cho mọi người biết đây là Thăng Long Đàn và một chút tìn tức về nó.
Mọi người hô hấp dồn dập, vài người đang thu liễm khí thì tức lập tức lao lên lấy bảo vật thì long uy chèn ép đè bẹp xuống đất.


Ở 1 nơi Tô Mộc vẻ mặt tỏ ra hết sức bình tĩnh, vô cùng nhàn nhã bước về phía trước.


Hắn không chút tỏ ra nóng nảy muốn đoạt được những bảo vật trên Thăng Long Đàn kia. Trong khi những người khác đều dùng hết khí lực để tranh đoạt, thì hắn lại như đang tản bộ trong hoa viên vậy, vẻ mặt tỉnh bơ, hết sức nhàn nhã.


“Người này...” Tần Ngọc nhìn thật kỹ theo bóng lưng Tô Mộc, chợt phát hiện mình không thể nào nhìn thấu hắn.
Tần Ngọc khẽ lắc lắc đầu, cụp mi mắt xuống, chờ đến khi mở lên lại, trong đôi mắt đẹp chợt lóe lên một tia sáng khác thường, lấp lánh như tinh tú.


Mà cùng lúc đó, Tô Mộc chợt cảm thấy tựa như trong mơ hồ có một cặp mắt hiểu rõ thiên cơ đang nhìn mình vậy.
Hắn quay đầu lại, cùng Tần Ngọc bốn mắt nhìn nhau.
Chỉ trong chốc lát, thân thể mềm mại của Tần Ngọc liền run lên, kịch liệt ho khan.


Tô Mộc biết được nữ tử gọi là Tần Ngọc kia không bình thường
Nữ tử này cũng không lớn tuổi, chỉ khoảng 25, 26, dáng người xinh xắn lanh lợi, hơn nữa dường như đang mắc bệnh gì đó, sắc mặt vàng như sáp, thân hình gầy yếu, đôi môi hơi tái nhợt.


Nếu không có những yếu tố này, thân hình nữ tử đầy đặn thêm một chút thì chắc chắn nữ tử này sẽ là một mỹ nhân điên đảo chúng sinh. Nhưng cho dù là như vậy, nữ tử này cũng vẫn xinh đẹp như hoa lay động trong mưa, khiến người ta rất muốn yêu thương


Tô Mộc nhanh chóng lấy được bình dan dược trên tế đàn rồi nhanh chóng rời khỏi để tới tầng 2.


3 ngày sau, tầng 2 Ngũ sắc bảo tháp, Tô Mộc thấy được 1 người đang bị trọng thương, Tô Mộc cho hắn ít đan dược ngồi trò chuyện 1 chút thì biết được hắn là gia chủ Trương Gia Trương Cao Hiên ở Phong Lâm thành, thấy Tô Mộc tốt bụng giúp đỡ, biết mình sắp chết không thể cứu chữa, Cao Hiên cho Tô Mộc biết vị trí Đạo Nguyên Quả với yêu cầu giúp đỡ 3 lần cho Trương Gia rồi đưa hắn nhẫn trữ vật mang giúp về gia tộc. Dù Tô Mộc đã là Đạo Nguyên cảnh nhưng dùng Đạo Nguyên quả luyện chút đan dược cho chúng nữ đột phá cũng tốt. Tô Mộc đồng ý rồi nhanh chóng tìm thấy Đạo Nguyên quả. Tô Mộc may mắn tìm thấy lưu quang chứa 1 chút pháp tắc, Tô Mộc thả huyền giới châu hấp thu những pháp tắc còn sót này để hoàn thiện tiểu huyền giới. Không gian trong Tiểu Huyền Giới, khi lực lượng pháp tắc rót vào, trở nên càng ngày càng rộng lớn, càng ngày hùng vĩ, dần dần xuất hiện một hình dáng thế giới chân chính. Mà bên trong Tiểu Huyền Giới, dường như cũng bởi vì lực lượng pháp tắc rót vào này, đã xảy ra một chút biến đổi.


3 ngày sau, tầng thứ 3 Ngũ sắc bảo tháp, Tô Mộc bay sát mặt đất, bỗng nhiên thân hình dừng lại, ngẩng đầu nhìn phía xa xa trên bầu trời.
Ở nơi rất xa kia, trong bầu trời lại có từng đạo lưu quang xẹt qua, chiếu xuống dưới mặt đất, đẹp như mưa sao sa vậy.


Những lưu quang kia, lại chính là lực lượng pháp tắc còn sót lại mà hắn gian khổ tìm kiếm mấy ngày nay, chỉ là số lượng của những lưu quang kia quy mô lớn hơn nhiều so với mình gặp lần đầu, số lượng cũng gấp vô số lần.
Hắn vui mừng quá đỗi, không chần chừ nữa, đột ngột tăng tốc phóng về phía bên kia.*