Hệ Thống Từ Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 36: Lam Huân

1 canh giờ sau, Tô Mộc đi tới một sơn cốc.
Nơi trung tâm sơn cốc kia, có một quầng sáng đang tản phát ra hào quang chói mắt, mà cùng lúc đó, trong bầu trời vẫn không ngừng có lưu quang chiếu xuống, hội tụ vào trong quầng sáng này, tăng thêm độ sáng của nó.


Lưu quang mà hắn và Huyền Giới Châu hấp thu trước đó, tổng cộng lại cũng chỉ sợ không đủ một phần trăm của nơi này, riêng những thứ kia đã khiến Tô Mộc đã thu được lợi ích vô cùng lớn, hơn nữa lại khiến cho Huyền Giới Châu xảy ra biến đổi to lớn. Nếu có thể hấp thu toàn bộ những lưu quang này, lĩnh ngộ của hắn đối với lực lượng pháp tắc có thể tăng tới cấp bậc Đạo Nguyên Cảnh tầng 3 đỉnh phong, ngày sau tấn thăng chỉ sợ là không chút khó khăn.


Thậm chí, Tiểu Huyền Giới trong Huyền Giới Châu cũng có thể xảy ra biến hóa triệt để.
Sắc mặt vui mừng, Tô Mộc liền vọt thẳng ra ngoài, dừng chân ở nơi cách quầng sáng kia khoảng 30 trượng.


Không phải hắn không muốn lại gần, mà là trong quầng sáng này bao gồm lực lượng pháp tắc quá mức khổng lồ, hắn căn bản không thể lại gần, tùy tiện xâm nhập, chỉ sợ là sẽ bị pháp tắc hỗn loạn kia nghiền nát thành phấn vụn.


Quầng sáng trước mặt thậm chí là bởi vì quá mức khổng lồ đã phát ra tiếng ù ù, dáng vẻ như là rất không ổn định.
Tô Mộc hít sâu một hơi, khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển công pháp.


Chỉ một thoáng, dường như bị một loại lực vô hình kéo vậy, trong quầng sáng khổng lồ kia bắn nhanh ra từng đạo huyền quang, hướng về phía Tô Mộc. Những tia huyền quang không chút lực sát thương này rối rít tràn vào trong cơ thể Dương Khai biến mất không thấy.


Huyền sáng kia rót vào, trong nháy mắt, Tô Mộc liền cảm thấy mình có thể hiểu được huyền diệu của pháp tắc.
Lập tức, hắn không chần chờ nữa, tập trung tinh thần cảm ngộ.


Một Đạo Nguyên Cảnh như hắn căn bản không có cách nào hấp thu hết những huyền quang kia, cũng giống như lần trước, khi năng lực cơ thể hắn vượt ra khỏi cực hạn, những tia huyền quang kia liền rối rít tràn vào trong Huyền Giới Châu, biến thành một phần của thế giới Tiểu Huyền Giới, hoàn thiện pháp tắc của Tiểu Huyền Giới.


Thời gian chầm chậm trôi qua.
Biểu hiện của Tô Mộc bắt đầu biến ảo không dứt, khi thì chau lại, khi thì thư thái, khi thì gương mặt ngỡ ngàng, khi thì đột nhiên hiểu ra.
Mà từ trong quầng sáng, bắn ra càng ngày càng nhiều tia huyền quang, càng ngày càng dày đặc.


Nhưng cả người Tô Mộc như một cái động không đáy, bất kể là có bao nhiêu huyền quang, đều sẽ thu nạp hết.
Thời gian nhoáng một cái, liền là ba bốn ngày.


Đi qua hấp thu không đáy của Tô Mộc, quầng sáng lớn kia thời khắc này đều đã rút nhỏ gấp mấy lần, hào quang phát ra cũng không còn nồng đậm, nhưng vẫn không ngừng có huyền quang từ bên trong bắn ra, tràn vào trong cơ thể Tô Mộc biến mất không thấy.


Bỗng nhiên, Tô Mộc đột ngột mở mắt, trên mặt hiện lên thần sắc như có điều suy nghĩ.
Trầm ngâm một lát, hắn bỗng nhiên đưa tay ra, rạch ở phía trước một cái, đầu ngón tay, có một loại lực vô danh đang chảy xuôi, nơi ngón tay xẹt qua, bất ngờ xuất hiện một khe nứt không gian đen như mực.


Thời khắc này Tô Mộc cũng không vận dụng lực lượng không gian của mình, lại vẫn có thể làm đến mức này, tất cả đều là công của lực lượng pháp tắc thiên địa.


Võ giả Đạo Nguyên Cảnh, bước đầu hiểu rõ pháp tắc, có thể điều động lực lượng pháp tắc cho mình sử dụng, tăng cường sát chiêu của mình. Khi mới đột phá Đạo Nguyên Cảnh được hệ thống ban cho lực lượng nên hắn chỉ có sức mạnh chứ chưa phải 1 Đạo Nguyên Cảnh chân chính.


Tô Mộc thời khắc này chạm tới lực lượng pháp tắc, tất cả những điều này đều phải quy công cho cảm ngộ và hấp thu không ngừng nghỉ của mấy ngày nay.


Hai ngày sau, quầng sáng kia đã rút nhỏ mười mấy lần, hơn nữa ánh sáng phát ra cũng trở nên có chút ảm đạm, dường như trải qua hấp thu như vậy, trở thành dáng vẻ không còn bao nhiêu.
Tô Mộc hoàn toàn không hề phát hiện ra điều này, chỉ đắm chìm trong cảm ngộ của bản thân.


Bỗng nhiên, một tiếng rên rỉ từ phía trước truyền đến.
Thanh âm tuy nhẹ, nhưng lại vô cùng chân thật.


Lúc trước quầng sáng kia quá sáng, lực lượng pháp tắc quá nồng đậm, hắn cũng không phát hiện chút dị thường nào, cho tới bây giờ khi quầng sáng suy yếu đến mức độ nhất định, bóng dáng người ở bên trong mới hiển lộ ra.


Nhưng xét từ thân ảnh uyển chuyển kia, tồn tại bên trong quầng sáng rõ ràng là nữ nhân. Tô Mộc chắc chắn nàng là Lâm Huân công chúa của Tinh Thần cung con gái cưng của Tinh Nguyệt đại đế.


Ngay lúc này, trên bầu trời sấm rền cuồn cuộn, một mảng mây đen lớn bỗng nhiên sinh ra, trong đó thậm chí còn có dấu hiệu của nhiều tia chớp xẹt qua.
Linh khí thiên địa do nguyên tinh nổ tung tạo thành kia, điên cuồng hướng lên trên không tụ tập lại, trong nháy mắt, liền tạo thành dị tượng


Nữ nhân này rõ ràng là muốn ở đây đột phá một đại cảnh giới, mà dị tượng trước mặt hiển nhiên chính là thiên địa thanh tẩy cần phải đón nhận khi đột phá đại cảnh giới…


Dù nàng tấn thăng thì cũng không phải đối thủ của Tô Mộc, nghĩ tới tư vị con gái cưng của đại đế được rất nhiều người sùng bái cũng phải dưới háng hắn rên rỉ chắc chắn rất khoái hoạt khiến Tô Mộc hưng phấn cực kỳ.
Tô Mộc chờ đợi nàng đột phá rồi hành động.


Lúc này, Lâm Huân đã đột phá Đạo Nguyên Cảnh bắt đầu ổn định tu vi thì thấy hành động của Tô Môc, bỗng nhiên lên tiếng nói: “Ngoan ngoãn đứng ở đó đừng nhúc nhích, nếu không ta sẽ dạy dỗ ngươi một phen”.
Giọng nói véo von dễ nghe, vô cùng êm tai.


Tô Mộc dù sao cũng đã quyết định chủ ý, sao có thể để ý lời nàng nói.
Nữ nhân hừ lạnh một tiếng, bàn tay ngọc xinh tươi giơ lên, trên tay ngọc, hiện ra một mảng tinh quang lớn, những tinh quang kia trong thời gian ngắn hội tụ thành hình thái một mũi tên, dưới điều khiển của nàng, vọt thẳng về phía Tô Mộc.


Tô Mộc phất tay dùng bí thuật trục xuất của không gian pháp tắc hấp thu đi những đợt công kích của nàng.
“Đây là? Không gian pháp tắc?” Lam Huân kinh ngạc, nhìn đợt công kích của mình bị hắn phá giải khiến nàng có 1 chút rung động dù nàng chỉ ra tay nhẹ.


“Ngươi muốn làm gì đây? Cho ta 1 lý do hợp lý ta không bắt ngươi” Lam Huân bình tĩnh nói
“Hả” Lam Huân nói làm Tô Mộc ngây ra 1 lúc, nàng muốn bắt hắn, không biết ai bắt ai. Cô nàng bình thường sung sướng quen nên có chút tự cao.


“Lý do không bắt ta à? Rất đơn giản, vậy nàng trở thành bồn chứa tinh cho ta chơi hằng ngày đi haha” Tô Mộc nảy lên ý nghĩ xấu xa, cười tà ác nói rồi trực tiếp cởi quần vung vẩy con cc đang cương cứng của hắn trước mặt nàng.


“Vậy ngươi đi chết đi” Lam Huân mặt tối sầm, ánh mắt lóe lên sát ý, khí thế tăng vọt khiến không khí chung quanh có chút đọng lại rồi ra tay đánh 1 kích toàn lực lên người Tô Mộc.


Nhưng là, ngay cả cổ lực lượng này đủ để đánh trọng thương 1 Đạo Nguyên Cảnh bình thường thì trước mặt Tô Mộc cũng như muỗi đốt inox.


Tô Mộc tiếp tục dùng không gian pháp tắc trục xuất đi công kích rồi đột nhiên tốc biến ra phía sau Lâm Huân, điểm lên mi tâm giam cầm pháp lực nàng rồi xé toạc đi bộ quần áo.


“Ngươi muốn làm cái gì? Không cần” Lâm Huân lấy lại tinh thần, trách cứ nói. Nhưng bây giờ pháp lực hoàn toàn không có, khí lực chỉ như 1 nữ tử bình thường


“Nàng nói ta muốn làm gì? Không phải vừa nói cho nàng sao” Đôi bàn tay Tô Mộc lúc này bắt đầu xoa lấy cặp ngực căng mọng trắng nõn của nàng.
Hồi tưởng lại lời Tô Mộc vừa rồi, câu nói làm bồn chứa tinh của hắn làm Lam Huân đỏ mặt lên, lo lắng giãy giụa quát to.


“Dù nàng có gào khóc thế nào thì không có ai tới cứu nàng đâu” Tô Mộc tà ác nói
“Không cần, van cầu ngươi…” Lam Huân nhục nhã vạn phần, tiếng la hét nhỏ đi nhiều
“Ta sẽ chăm sóc tốt cho nàng nha” Tô Mộc vô sỉ nói, mắt hắn liếc xuống u cốc của nàng.


Lam Huân vừa thẹn vừa sợ, nhanh chóng đem 2 chân khép lại. Nhưng Tô Mộc động tác nhanh hơn, tay trái luồng xuống bên dưới vuốt ve, chà sát ln nàng. Tay trái động tác không ngừng, ngay cả Lam Huân là xử nử, giữa hai chân cũng bắt đầu ướt một mảng lớn.


Lâm Huân vô lực giãy giụa từ tay Tô Mộc: “Dừng tay, ngươi dám cưỡng gian ta, biết hậu quả sao?”
“Hậu quả? Dù nàng là con gái đại đế thì hôm nay cũng thành con điếm cho ta đ-t thôi?” Tô Mộc đem con cc chà vào mu ln của nàng.


“Đừng, đừng…Chớ vào…Tha cho ta đi” Cảm giác được con cc thô to đầy gân guốc sẽ khiến nàng mất đi trinh tiết, nàng sợ hãi cầu xin tha thứ.


“Hiện tại biết sợ? Dù thế nào hôm nay ta cũng đ-t chết nàng” Tô Mộc từng chút một nhét cc vào ln Lam Huân, đại quy đầu nhanh chóng bị thành ln gắt gao kẹp chặt, miệng âm đạo như 1 miệng nhỏ tiểu hài tử ʍút̼ lấy con cc hắn. Âm đạo bên trong thập phần ướt át, nóng rực khiến Tô Mộc thiếu chút nữa là xuất tinh.


Lâm Huân cảm nhận được con c-c cắm vào, chính mình cặp ɖú còn bị hắn mạnh tay nhào nặn, trên mặt tên ɖâʍ tặc này còn thích thú cười vô cùng ɖâʍ đãng.
Lam Huân cảm giác màng trinh sắp bị đâm thủng, một đôi mắt phượng xinh đẹp làm người ta thương tiếc nhìn Tô Mộc


“Ta van cầu ngươi…Đừng…Đừng phá thân thể ta, ngươi muốn gì ta đều đáp ứng”
Lâm Huân cầu xin tha thứ lần cuối cùng. Nhìn khuân mặt mê người cùng nước mắt của nàng, Tô Mộc ham muốn lại càng tăng vọt, hắn tay ôm lấy eo Lam Huân, không do dự đâm phập 1 phát sâu vào tử cung.


“A…” Đau đớn khiến Lam Huân hết thảm một tiếng, cảm giác âm đạo như bị xé rách, nước mắt chảy ra càng nhiều.
Tô Mộc 1 tay ôm eo, 1 tay nắm chặt mông bự, bắt đầu ra sức nhấp hông.
Ln gái trinh là như thế, kẹp chặt con cc hắn đến cực điểm khiến Tô Mộc ra vào có chút khó khăn.


“A a a…Van cầu ngươi…Ta chết mất...A” Lâm Huân đau đớn la hét vặn vẹo thân thể muốn đẩy con cc hắn ra.
Cảm giác cưỡng hϊế͙p͙ mỹ nhân tuyệt mỹ này, rất là kích thích, làm cho Tô Mộc càng hưng phấn, càng nhấp càng hăng say.


“Thật là sướng, không hổ là xử nử, l-n nàng kẹp c-c ta thật chặt, thật thích nha” Tô Mộc tràn đầy khoái cảm quát to, đồng thời càng thêm hung hăng mãnh liệt quất cắm.
Dần dần cơn đau qua đi, Lam Huân nhỏ giọng rên rỉ, rên rỉ mặc dù yếu ớt cũng khiến hắn rung động tâm hồn.


“Ah…A…A…” Cơn khoái cảm khiến Lam Huân không khỏi lớn tiếng rên rỉ, một cỗ ɖâʍ thủy bắt đầu tuôn ra rí rách.
Lam Huân càng rên lớn làm Tô Mộc hưng phấn, tiết tấu bắt đầu nhanh hơn, đ-t ngày càng mạnh mẽ.


Mãnh liệt quất cắm, đại quy đầu bắt đầu run lên, Lam Huân cảm thấy con cc bên trong ln càng to ra, bằng nữ tính trực giác ý thức được Tô Mộc muốn xuất tinh, nàng ngay lập tức khẩn trương lên:
“Đừng, đừng xuất vào bên trong…Van cầu ngươi, ta không muốn mang thai”


Nhưng đã là quá muộn, ngay tại thời điểm Lam Huân cầu xin, lượng lớn nóng bỏng tinh dịch như núi lửa cao trào mãnh liệt phun vào sâu tử cung, rót đầy từng ngóc ngách ln nàng, thành ln không tự chủ co rút, ép chặt dương vật.
“Thật quá sung sướng!” Tô Mộc thầm than


Lam Huân khóc nấc, nội tâm mong đây chỉ là 1 cơn ác mộng, phẫn nộ nhìn đại ɖâʍ tặc Tô Mộc nói:
“Ngươi đã bắn rồi, tha cho ta đi”
“Tha? Đã lâu không có kích thích như vậy” Tô Mộc như ma quỷ nói
“Cái gì?” Lam Huân phát hiện con cc dưới thân Tô Mộc vẫn dứng đứng


Lam Huân bi ai quay đầu, khuân mặt tràn đầy tuyệt vọng. Nàng biết cơn ác mộng, có lẽ mới vừa bắt đầu
“Đến ɭϊếʍƈ dương vật cho ta” Tô Mộc lười nhiều lời, đem đầu nàng kéo dưới hông, con cc hướng đến nàng miệng nhỏ.


Miệng nhỏ nhanh chóng bị con cc đút vào sâu trong thực quản, đem miệng tràn đầy, hô hấp trở nên khó khăn, muốn ho khan mà không ho ra đến, đầu bị Tô Mộc giữ chặt khiến Lam Huân phải ngoan ngoãn ßú❤ ʍút̼ cho đại ɖâʍ tặc này.


Lam Huân kỹ thuật ßú❤ ɭϊếʍƈ mặc dù ngây ngô, nhưng được 1 mỹ nhân vừa cao quý vừa lộng lẫy như vậy phục vụ không phải ai cũng có thể hưởng thụ. Đầu lưỡi ɭϊếʍƈ láp không được nhuần nhuyễn, nhưng ấm áp ướt át miệng nhỏ vẫn mang đến cho Tô Mộc vô cùng khoái hạt, hắn thoải mái rên rỉ 1 tiếng. Tô Mộc bắt đầu dùng tay khẽ xoa nắn lấy đầu ti, tay con lại vuốt ve mái tóc nàng.


“Con điếm, ɭϊếʍƈ lấy đầu khấc và hòn dái của ta tốt vào, mím môi ʍút̼ mạnh lên một chút, không được cắn” Tô Mộc lạnh lùng nói
Tô Mộc buông đầu nàng ra, Lam Huân phun ra con cc cương cứng, ho khan:
“Khụ khụ khụ…”


Nàng bắt đầu ngửa đầu ra sau 1 chút, ɭϊếʍƈ Tô Mộc hòn dái và đầu khấc, ôn nhu ʍút̼ con cc từ đầu đến tận gốc, nàng chu mỏ ʍút̼ trông thật đĩ điếm.
“Chụp…Chụp”


Qua rất lâu, Tô Mộc cản giác được 1 cỗ xuất tinh khoái cảm, quy đầu to ra, hắn gồng mình đè chặt đầu Lam Huân nuốt trọn đại bảo bối của hắn, trùng trùng tinh dịch bắn sâu vào cổ họng.
“Ta ra…Nuốt hết đi”


Lâm Huân đôi mắt trợn ngược, 1 lượng lớn tinh dịch tràn vào họng khiến nàng khó thở, nàng cố nuốt hết tinh dịch của Tô Mộc “ực ực ực”.
“A phê quá”


Tô Mộc cảm thấy tinh dịch đã bắn hết mới thả đầu nàng ra. Lam Huân ho sặc sụa, vì lượng tinh dịch quá nhiều nên tràn ra cả mũi khiến nàng không thở nổi.
“Được rồi, nằm sấp đi ra, gác 2 chân lên đầu” Tô Mộc đơn giản mệnh lệnh Lam Huân.


“Ngươi nhẹ chút được không? Ta vừa mới bị ngươi phá trinh…còn đau…Ta không chịu nổi…Ngươi nhẹ chút…Van ngươi” Lam Huân ánh mắt đáng thương cầu xin Tô Mộc
“Được…ngoan ngoãn phục vụ ta tốt vào” Tô Mộc lộ ra 1 tia thương cảm


Tô Mộc chơi nàng theo kiểu cổ điển, nhẹ nhàng nhấp cho hợp tiết tấu khiến Lam Huân rên rỉ sung sướng mà không đau đớn. Tô Mộc thấy đã thu phục được con điếm này, bắt đầu hôn lên môi Lam Huân, đôi môi ʍút̼ lấy cái lưỡi thơm tho của nàng, sự dịu dàng nhẹ nhàng của Tô Mộc đột nhiến làm Lam Huân động tình, khiến nàng thả lỏng tận hưởng sự nhục ɖu͙ƈ của thế gian này. Sau đó hắn vẫn tiếp tục đ-t nàng cả ngày và đêm thử đầy đủ các tư thế “La hán đẩy xe bò, nhất kiếm loạn tử cung, Sư thầy giã cối,…” làm Lam Huân tiết ra vô số lần, thấy nàng bắt đầu kiệt sức, con cc Tô Mộc bắt đầu run run, hắn đâm mạnh 1 lần cuối va chạm vào mông, bắn tinh ra xuất sâu vào ln nàng, 1 bên quát to:


“Lam Huân! Ta muốn bắn nàng 1 bụng đầy tinh dịch! Cho nàng sinh cho ta 1 đứa con”


Xuất tinh lượng lớn làm Tô Mộc cũng phải chấn động, bắn đến Lam Huân toàn thân run rẩy, cũng đồng thời làm Lam Huân kịch liệt cao trào cơ hồ làm nàng ngất đi, vô lực ngã vào lồng ngực Tô Mộc. Con cc Tô Mộc vẫn còn cắm thật sâu trong ln nàng, ôm nàng vào lòng bắt đầu ngủ thϊế͙p͙.


Nghỉ Ngơi 1 hồi lâu, Lam Huân bắt đầu tỉnh giấc thoát ly vòng tay của Tô Mộc, nhìn đến tên ɖâʍ tặc cướp đi trinh tiết của mình, nàng trong lòng bi phẩn, thân mình không ngừng run run vô tiếng rơi lệ.


“Lam Huân, thực xin lỗi, chuyện này xác thực ta sai rồi” Vì muốn đem mỹ nhân này thu vào hậu cung, trong lòng Tô Mộc sớm đã nảy ra ý định, chủ động trước mở miệng xin lỗi.
“Súc sinh!” Vẻ mặt Lam Huân lấy lại tinh thần, gương mặt tràn đầy xấu hổ giận giữ, hung hăng mắng nói:


“Một câu ngươi sai rồi xem như không có chuyện gì phát sinh sao” Nói xong nội tâm Lam Huân không ngừng bi ai, nước mắt lần nữa rơi xuống.


Nhìn Lam Huân đáng thương như vậy, Tô Mộc đem Lam Huân ôm vào lồng ngực, nghiêm túc nói:” Ta biết là ta không tốt, ta không nên thô lỗ như vậy, nhưng vì ta quá thích nàng, ta có thể làm bất cứ chuyện gì bồi thường cho nàng”


Vì có thể chinh phục trái tim Lam Huân, Tô Mộc hoàn toàn không biết xấu hổ, lời buồn nôn gì đều thốt ra.


Mà Lam Huân mặc dù hận thấu xương này cường bạo nam nhân, trong lòng muốn đưa hắn băm thây vạn đoạn, nhưng nội tâm nàng vẫn xúc động, dù gì hắn là người đàn ông đầu tiên của đời nàng.


Hơn nữa Lam Huân cũng biết, hiện tại truy cứu cái gì đều chậm, lúc này nội tâm nàng tràn đầy cảm giác vô lực.
“Một câu xin lỗi có thể bù lại sao? Bồi thường? Ngươi cho rằng bồi thường còn hữu dụng” Lam Huân ngoài cứng trong mềm vô lực lắc đầu, tại lồng ngực Tô Mộc tiếp tục thương tâm rơi lệ.


“Thật xin lỗi…Lam Huân…ta nguyện ý đối với nàng phụ trách” Nhìn Lam Huân thái độ đã chậm xuống, Tô Mộc biết cơ hội của mình đã đến.
“Phụ trách…Ngươi có thể phụ trách cái gì?” Đôi mắt xinh đẹp của nàng hướng về Tô Mộc


“Đương nhiên là ta muốn làm nam nhân cho nàng dựa vào, Lâm Huân, ta yêu nàng” Tô Mộc ôm lấy thân thể mềm mại của Lam Huân, ngay lập tức hôn lên cặp môi thơm của nàng.


“A” Lam Huân bị Tô Mộc đột nhiên tập kích, nhưng tâm phòng bị nàng đối với lời nói của Tô Mộc không ngừng tan rã, đối với hắn thổ lộ nội tâm bảo thủ ngay lập tức bị luân hãm.


Một lúc sau, Tô Mộc mới buông tha Lam Huân hồng nhuận môi anh đào, chưa thỏa mãn ɭϊếʍƈ miệng một cái, vẻ mặt thành thật nói “Lam Huân, làm nữ nhân của ta, để ta chiếu cố nàng, được chứ?”


Tô Mộc kỹ thuật hôn thật cao siêu làm Lam Huân phải thở gấp, vẻ mặt ửng đỏ, đối với lời mât ngọt của Tô Mộc khiến nàng cảm thấy ngọt ngào, đối với hắn nhẹ giọng hỏi “Tô Mộc? Chàng là Tô Mộc sao…Chàng sẽ phụ trách thϊế͙p͙ chứ”


“Ta sẽ” Nhìn trong ngực dần dần thất thủ tuyệt mỹ tiểu mỹ nhân, Tô Mộc âm thanh dị thường kiên định, không chút do dự hứa hẹn, chính là còn có ẩn hàm lời chưa nói thôi…Ta là đối với tất cả nữ nhân của mình đều vậy.


Nhưng mà, Lam Huân không hoài nghi chút nào đối với lời nói Tô Mộc, vẻ mặt hiện lên nụ cười ngọt ngào, có lẽ nàng thật sự yêu nam nhân này rồi.


“Thời gian bảo tháp còn vài ngày mới đóng lại, Lam Huân, nàng phục vụ phu quân ta 1 chút nha” Tô Mộc ép cơ thể nàng xuống cho nàng ngoan ngoãn đi vào khuân khổ tiếp tục làm nàng ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử.
[Ting… Thu Phục Lam Huân + 40 điểm]*