Hệ Thống Từ Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 41: Diệp Tinh Hàm

Thanh Dương thần Điện, sau khi cống hiện tinh ấn lên được rất nhiều điểm cống hiến, Tô Mộc đổi lấy 1 phần tài nguyên.
1 năm sau, Tô Mộc đột phá thành công, để chúc mừng Tô Mộc về Phong Lâm Thành Tần Gia tìm Tần Ngọc và Trương Nhược Tích giải tỏa sinh lý.


Doggy, Sư thầy giã cối, La hán đẩy xe bò, Đ- vú, thổi kèn, lỗ hậu, nhất kiếm loạn tử cung, bồ tát ngồi thiền...
Tô Mộc chơi Tần Ngọc và Nhược Tích đủ mọi tư thế khiến các nàng hết đi từ thiên đường này đến thiên đường khác.


Một ngày nọ, khi đang đ-t Tần Ngọc và Nhược Tích một cách cách điên cuồng trong phòng ngủ, bất chợt biệt viện của hắn có người gọi bên ngoài.
“Đại nhân, có người cầu kiến ngài ạ” 1 người hầu đứng ngoài lên tiếng


Tô Mộc thả ra thần thức nhìn xem, thì thấy 1 thiếu phụ xinh đẹp, Tô Mộc cũng khá chắc chắn biết nàng là ai.
“Để nàng tới phòng khách đợi ta” Tô Mộc nói, đợi thiếu phụ gần bước vào mới thả ra phong tỏa trong phòng để vị khách bất đắc dĩ nên nghe thấy.


Nàng nóng lòng gặp Tô Mộc, vội một đường đi vào sâu bên trong, nhưng lúc này gần tới nơi nàng nghe được một tiếng âm thanh cực kỳ ɖâʍ đãng rên lên... Làm nàng không nhịn được đỏ bừng mặt, tuy vậy nàng có việc cực kỳ quan trong nên vẫn cố vào xem như không có chuyện gì xảy ra, an ổn đợi ở phòng khách. Tiếng động bên trong đột nhiên dồn dập hơn, tiếng gầm gừ của nam nhân hòa lẫn cùng tiếng rên rỉ nặng nề của nữ nhân. Hội tụ thành hòa thanh nhắm vào lỗ tai thiếu phụ làm nàng mềm nhũn 2 chân, thân mình đỏ ửng. 1 tiếng sau, Tô Mộc bắn vào l-n Tần Ngọc lần cuối mới thỏa mãn rời đi.


Trong phòng khách, Tô Mộc nhìn tới, phát hiện là một nữ nhân mặc kiểu thiếu phụ, dáng người yểu điệu thướt tha, làn da trắng như tuyết, mái tóc đen dài xõa tung như thác, cung trang xanh biếc, ánh mắt nàng sáng ngời
“Nàng là ai” Tô Mộc mỉm cười hỏi


Thiếu nữ cố bình tĩnh lại, vội nói: “Thϊế͙p͙ thân đến từ Thiên Diệp Tông, tên là Diệp Tinh Hàm”.
Sau khi nói xong bàn tay trắng nõn khẽ phất, lập tức trên bàn xuất hiện một mâm đựng trái cây, trên đó bày những thứ quả tươi non thơm mọng, nàng mỉm cười nói:


“Những thứ này là thiếp từ Thiên Diệp Tông mang ra, cũng không biết có hợp khẩu vị Tô công tử hay không, mong công tử không chê”


Tô Mộc đưa tay cầm một linh quả trên bàn đưa vào miệng ăn, cảm giác mùi vị cũng không tệ lắm liền liên tục gật đầu nói: “Nói đi, muốn nhờ ta việc gì”


“Ta tìm Tô công tử là vì muốn nhờ ngài sửa một thứ” Diệp Tinh Hàm nhấp đôi môi đỏ mọng lại nhìn quanh bộ dạng cảnh giác, chần chừ hồi lâu mới nói: “Pháp trận không gian”.
“Là hai giới pháp trận không gian sao, Diệp Thiên Tông có bí cảnh?” Tô Mộc hỏi


Diệp Tinh Hàm gật đầu giới thiệu: “Thiên Diệp Tông hơn hai ngàn năm trước tuy rằng không so được với những tông môn đứng đầu như Thanh Dương Thần Điện cùng Thiên Vũ Thánh Địa nhưng cũng coi là nhất tuyến thế lực, chỉ là hơn hai ngàn năm trước lúc lối vào đóng cửa là lúc tông chủ đem rất nhiều truyền thừa trong tông đi vảo, thậm chí còn có bảo vật trấn tông của Thiên Diệp Tông. Không có những truyền thừa kia Thiên Diệp Tông không thể tu luyện rất nhiều thần thông, mấu chốt nhất chính là Thiên Diệp Tông Tụ Linh đại trận vốn là bố trí vì lối vào của bí cảnh kia, một cửa vào cho nên linh khí trong tông liền…”


“Ta hiểu rồi”. Tô Mộc ngắt lời


Diệp Tinh Hàm cắn đôi môi đỏ mọng trầm giọng nói: “Thϊế͙p͙ muốn mời Tô công tử đi tới Thiên Diệp Tông một chuyến, sửa chữa pháp trận lối vào bí cảnh kia, Tô công tử nếu có thể đồng ý, Thiên Diệp Tông thϊế͙p͙ dưới nhất định vô cùng cảm kích, ngoài ra còn có lễ trọng dâng.”


“Chuyện ta biết, nhưng bổn công tử rất bận rộn, như vậy đi, nàng cứ về trước, đợi có ngày rảnh rỗi nhất định sẽ tới Thiên Diệp Tông một chuyến, sẽ không làm các người thất vọng” Tô Mộc nói


Diệp Tinh Hàm sao còn không nhìn ra hắn lấy lệ, nếu cứ đi như hắn nói chỉ sợ đến lúc đầu bạc cũng không gặp được Tô Mộc.


Diệp Tinh Hàm trầm ngâm một chút mới cắn răng nói: “Không dối gạt Tô công tử, Thiên Diệp Tông chỗ bí cảnh kia có một chỗ tuyệt địa…tên gọi Đế Thiên Cốc, nếu có thể ở trong đó tu luyện ít thời gian có thể có sự trợ giúp to lớn cho ngày sau tấn thăng”.


Tô mộc thờ ơ nói: “Đế Thiên Cốc cái tên này hay lắm, rất có khí thế, tuy nhiên…chuyện này liên quan gì tới ta”.
Diệp Tinh Hàm dậm chân nói: “Nếu Tô công tử thực sự có thể chữa pháp trận không gian làm bí cảnh trở về Thiên Diệp Tông, thϊế͙p͙ có thể làm chủ để Tô công tử đi vào trong đó.


“Thân phận của nàng ở Thiên Diệp Tông…” Tô Mộc hí mắt nhìn nàng.
Diệp Tinh Hàm đáp: “Thϊế͙p͙ là con gái tông chủ Thiên Diệp Tông. Thiên Diệp Tông tông chủ Diệp Hận chính là cha thϊế͙p͙”.


“Tô công tử, thϊế͙p͙ xin người”. Diệp Tinh Hàm giọng điệu thành khẩn: “Gia phụ tuổi tác đã cao, nếu còn không thể đột phá đế vị, chỉ sợ không tới mấy năm nữa sẽ buông tay nhân gian, nhưng tấn thăng đế vị nào đơn giản như vậy, mà Đế Thiên Cốc chính là tối đại cơ duyên người có được, cũng là có hy vọng chiếm được nhất, Tô công tử, nếu người có thể giúp Thiên Diệp Tông lần này, không kể là yêu cầu gì thϊế͙p͙ cũng đều có thể đáp ứng người”.


Nàng khi nói chuyện có bộ dạng bằng bất cứ giá nào, làm Tô Mộc liếc mắt.


Diệp Tinh Hàm không dám thở mạnh, mím đôi môi mọng đỏ đứng ở đó đợi, trong lòng căng thẳng hồi hộp lo âu, tim đập mạnh, lại nhớ đến tiếng rên rỉ lúc nãy làm mặt nàng lại đỏ lên, thật là đưa dê vào miệng sói.


"Chuyện gì cũng được?" Tô Mộc cười ɖâʍ bước tới gần bóp lấy cặp ɖú sữa Diệp Tinh Hàm nghiêng đầu nói nhỏ bên tai nàng.

Trong phòng ngủ
"Cái này..." Tô Mộc ngạc nhiên nhìn xuống không nói lên lời.


Lúc này, con c-c của hắn đã nhét sâu vào trong miệng Diệp Tinh Hàm, nàng ta cũng không có biểu hiện gì đặc biệt, chỉ thỉnh thoảng mắt hạnh hơi chớp chớp. Nhưng là, chính vì điều đó, hắn mới cảm thấy bất ngờ.
Đút c-c vào mồm nàng, hắn có cảm giác như một cái l-n vậy...


"Không được, ta phải kiểm chứng thêm!" Tô Mộc nheo mắt, sau đó hai tay ôm lấy đầu Diệp Tinh Hàm rồi liên tục nhấp hông.


Lúc này, Diệp Tinh Hàm lần đầu tiên để cho thứ đó của nam nhân lên miệng, nàng quả thực đã vô cùng bỡ ngỡ. Nhưng còn chưa chờ nàng quen thuộc, miệng nàng đã bị hắn cưỡng hϊế͙p͙ rồi.
"Choẹt choẹt"


Nhấp hông được vài chục lần, càng nhấp Tô Mộc lại cảm thấy vô cùng sung sướng. Bởi lẽ, cái miệng của Diệp Tinh Hàm có độ khít và ẩm ướt vừa đủ, khiến cho hắn có cảm giác mình đang nhét c-c vào cái l-n của một ai đó chứ không phải là miệng nữa rồi.


"Mồm l-n phía trên còn thế, không biết mồm l-n phía dưới sẽ như thế nào nhỉ?" Tô Mộc hưng phấn nghĩ.
Đã miệng nàng đã sung sướng sướng thế này, không biết...


"Ahhhh, ta ra!!!" Sau hơn nửa giờ test hàng, Tô Mộc gầm lên một tiếng, sau đó ép đầu Diệp Tinh Hàm sát vào háng mình khiến nàng không thở được. Cùng lúc đó, một lượng lớn tinh dịch từ trong con c-c của hắn bắn ra, lấp đầy cổ họng nàng...
"Ặc... Ọe"


Diệp Tinh Hàm được Tô Mộc buông ra, nàng ngay lập tức ho sặc sụa, nhưng hiển nhiên không có một chút tinh dịch nào từ trong miệng nàng chui ra cả. Bởi vì, nàng ta nuốt sạch rồi còn đâu...
"Công tử, xong rồi chứ?" Diệp Tinh Hàm ngẩng đầu hỏi, ngữ khí của nàng vẫn rất hiền hòa.


"Xong? Cái gì xong? Nàng tưởng như thế là kết thúc sao?" Tô Mộc phì cười, chỉ tay xuống dưới con c-c đang căng cứng của hắn.
Cái này...
Nhìn thấy cái thứ hùng vĩ đó trước mặt, Diệp Tinh Hàm rúng động không thôi.
"Thế nào, còn cần ta chủ động sao?" Tô Mộc đùa giỡn.


"Đựo- Được rồi..." Diệp Tinh Hàm cũng không phản đối, đã đến nước này thì nàng cũng chỉ đành chấp thuận, và hi vọng rằng hắn sẽ tuân thủ lời hứa.


Nằm ngửa xuống, hơi nhẹ banh háng ra, để lộ cái l-n xinh xinh đầy quyến rũ cùng lớp lông đen phía dưới, Diệp Tinh Hàm che mặt, cố gắng thuyết phục Tô Mộc lần cuối nói:" Tô công tử, thϊế͙p͙ vẫn có thể tiếp tục dùng miệng mì…” Chưa kịp nói xong thì
"Ahhhhhhhhhh"


Diệp Tinh Hàm bị Tô Mộc đột ngột phá trinh, nàng há miệng hét lớn trong đau đớn.
Một bên thấy như vậy, Tô Mộc hôn lên môi nàng, khiến cho tiếng la của Diệp Tinh Hàm liền im bặt trong nháy mắt.
"Ưmmmmmmmmm"
Tô Mộc nhấp hông, hắn không kiêng nể gì mà đ-t Diệp Tinh Hàm vô cùng tốc độ.
"Phạch Phạch"


Mỗi cú rướn của hắn, bầu ɖú của Diệp Tinh Hàm liền nhấp nhô nhấp nhô trong lớp áo trông vô cùng kích thích.
Hắn không có lột trần áo nàng ra, mà cứ thế để đó mà chiêm ngưỡng núm ɖú đang căng cứng dần, trồi lên sau lớp áo.
"Phạch Phạch Phạch"


Diệp Tinh Hàm bị Tô Mộc đ-t, dần dần sự đau đớn cũng bị thay thế bằng sự kích thích. Nàng nhìn hắn, đôi mắt chớp chớp như muốn nói điều gì.
Tô Mộc nhìn là hiểu ý, mới buông môi nàng ra.
Miệng được giải phóng, ngay lập tức Diệp Tinh Hàm không kiêng nể gì mà rên rỉ thoải mái.
"Ahhhh"


"Ưm... Sướng"
Nhìn nữ nhân này đã chìm vào cơn ɖu͙ƈ vọng, Tô Mộc tiếp tục rút con c-c của mình ra, xoay người nàng lại cho mông nàng chổng lên, rồi tiếp tục dùng con c-c của mình chinh phạt.
"Phạch phạch phạch"
"Ahh... công tử, sướng quá!!!!!"


Diệp Tinh Hàm rên rỉ ɖâʍ đãng, nàng lúc này hoàn toàn bị Tô Mộc chinh phục.
Cái gì mà pháp trận, bí cảnh, phụ thân, người yêu gì chứ. Vào lúc này đều bị nàng ném phía sau ót.
Hóa ra... Hóa ra nam nữ hoan ái lại sướng thế này?


Cứ như thế, trong căn phòng chỉ còn lại tiếng vang của xác thịt cùng với tiếng rên ân ái của Diệp Tinh Hàm…