Chương 1487. Tay không huỷ bom

“Lời này của ngươi có ý gì?”
“Cái gì gọi là chúng ta đều nhất định sẽ ch.ết chứ?”
“Người đâu? Cơ trưởng! Tiếp viên hàng không! Các ngươi đâu rồi?”
......


Trong khoang hạng nhất loạn thành một đoàn, cảm đám người lộ ra vẻ kinh hoảng, mà giờ khắc này, bên phía khoang phổ thông cũng có người nghe được động tĩnh, cuối cùng có người nhịn không được đi qua tới muốn nhìn xem có chuyện gì xảy ra, nhưng, đúng lúc này, một tiếp viên hàng không khác lại xuất hiện.


“Tiên sinh, mời về chỗ ngồi khoang phổ thông.” Tiếp viên hàng không một bên khuyên hành khách đi đến xem náo nhiệt, một bên trấn an người bên khoang hạng nhất, “Mời mọi người đừng kích động, trước tiên ngồi về chỗ của mình.”


“Ha ha ha, các ngươi không cần kích động, ngược lại mặc kệ như thế nào các ngươi đều sẽ ch.ết, ta cũng không sợ nói cho các ngươi biết, trên máy bay có bom, ta đã vừa mới khởi động đếm ngược, còn chưa đến 3 phút, bom sẽ nổ, ha ha ha......” Nữ sát thủ giả trang thành tiếp viên hàng kia vẫn như cũ đang điên cuồng cười to ở nơi đó, nhưng sau một giây, tiếng cười của nàng đã im bặt dừng lại.


Bởi vì, nàng nghe được một thanh âm: “Ngươi nói là cái này sao?”


Nói chuyện chính là Hạ Thiên, mà trên tay hắn, bây giờ có thêm một món đồ, thứ này người bình thường đều không nhận ra đây là vật gì, nhưng có con số màu đỏ đang nhảy lên trên màn hình rất rõ ràng, đủ để cho người khác lập tức liên tưởng tới bom hẹn giờ.




Mà nhìn thời gian phía trên, thật sự chỉ còn lại 2 phút.
“Ngươi, ngươi làm sao lại......” Vẻ mặt của tên sát thủ kia khó có thể tin.
Mà những người khác lại cực kỳ hoảng sợ.
“A, bom, thật sự có bom!”
“Nguy rồi, chạy mau!”
“Chạy đi đâu, đây là trên máy bay!”


“Đúng vậy, không có cách nào chạy......”
Trong khoang hạng nhất, đám người thất kinh, sắc mặt của Ninh Nhụy Nhụy cũng tái nhợt, phía trên này lại có bom, lần này thật sự là ch.ết chắc.


“Đã mười mấy năm rồi, các ngươi làm sát thủ thực sự cũng không có một chút tiến bộ nào, giết người trên máy bay cũng không biết dùng cách khác, lắp đặt bom cũng là càng ngày càng không để ý, lần trước, ta ở trên máy bay tìm bom còn phí hết chút thời gian, lần này lập tức tìm ra được.” Hạ Thiên đang cảm khái, trước đây có một lần hắn với cô vợ Tóc vàng cũng đã gặp qua bom ở trên máy bay, lần đó, hắn còn phí một chút thời gian mới tìm được vị trí quả bom, nhưng lần này, hắn chỉ dùng một giây, đã lập tức tìm được quả bom, vì quả bom này được giấu trực tiếp ở trong khoang hạng nhất.


“Con mẹ nó, đều đã đến lúc nào rồi, tên này còn khoác lác chớ?”
“Đúng vậy, nếu lần trước hắn gặp phải trên máy bay có bom, đã sớm ch.ết rồi?”
“Còn mười mấy năm trước, mười mấy năm trước, thằng nhóc này mười tuổi sao?”


Trong khoang hạng nhất, sau khi một đám người kinh hoảng, cũng bắt đầu mắng chửi Hạ Thiên, trái bom rất nhanh sẽ nổ tung, mà tên này còn dám khoác lác.


“Ha ha ha, dù ngươi có thể tìm ra quả bom vậy thì thế nào? Ngươi có thể hủy nó chắc......” Bây giờ, sát thủ ngồi ở nơi đó, cười như điên, mặc dù Hạ Thiên tìm ra quả bom như trong dự đoán của nàng, nhưng trong cái nhìn của nàng nhìn lại chả không có thay đổi gì, cho nên nàng lần nữa bắt đầu đắc ý cười to.


Nhưng, tiếng cười của nàng lần nữa im bặt.
Bởi vì, nàng nói còn chưa dứt lời, đã phát hiện, quả bom kia đã bị hủy!
Thật sự bị hủy, biến thành mảnh vụn!


“Thật phiền, quấy rầy giấc ngủ của ta.” Hạ Thiên tiện tay bóp nát quả bom thành mảnh vụn, tiếp đó quăng toàn bộ những mảnh vỡ vào trên mặt sát thủ kia.


Sát thủ kêu thảm một tiếng, tiếp đó hôn mê bất tỉnh, mà trong khoang hạng nhất, những người khác đều trợn tròn mắt, tên này, tên này thật sự đã hủy đi quả bom rồi?
Đây không phải là bom giả chớ?


Nhưng nhìn nữ sát thủ hôn mê kia, còn có những mảnh vỡ rơi trên mặt đất, những thứ này đều không phải là giả.


“Này, ngươi, ngươi thật sự phá hủy quả bom rồi?” Lúc này, Ninh Nhụy Nhụy cũng không nhịn được, mở miệng hỏi Hạ Thiên một câu, mà nghe được nàng hỏi thăm, những người khác cũng đều cùng nhau nhìn Hạ Thiên, bao gồm tiếp viên hàng không mới xuất hiện kia.


“Tiểu muội chân dài, ánh mắt của ngươi cũng không tốt sao?” Hạ Thiên có chút không vui, “Hủy đi quả bom rất đơn giản, ta cũng không ngốc giống ngươi, suýt chút nữa bị sát thủ giết mấy lần.”
Hạ Thiên ngáp một cái, nhắm mắt lại: “Vậy nha, ta đi ngủ trước, đến nơi gọi ta một tiếng.”


Hạ Thiên nói ngủ là ngủ, làm cho tất cả mọi người có chút im lặng, nhưng nhìn hắn yên tâm đi ngủ như vậy, Ninh Nhụy Nhụy cảm thấy hẳn là thật sự không có nguy hiểm.


Tiếp viên hàng không lập tức bắt đầu trấn an những người khác, đồng thời cũng báo tình huống cho cơ trưởng, nhân viên giữ an toàn trên máy bay cũng rất nhanh xuất hiện, dưới yêu cầu mãnh liệt của Ninh Nhụy Nhụy, máy bay cũng không có trở về địa điểm xuất phát, cũng không có tìm phi trường gần nhất hạ xuống, mà dựa theo kế hoạch ban đầu tiếp tục bay về thành phố Quế.


Ngược lại kế tiếp cũng không có người muốn tiếp tục làm quen với Ninh Nhụy Nhụy, mọi người đều không còn tâm trạng này, chỉ muốn nhanh chóng an toàn hạ cánh, cũng may một giờ tiếp theo vô cùng bình yên.
10h đêm, máy bay hạ xuống sân bay thành phố Quế.


“Này, đến......” Ninh Nhụy Nhụy quay đầu nhìn về phía bên cạnh, lập tức ngẩn ngơ, người đâu rồi?


Một phút trước, Ninh Nhụy Nhụy còn nhìn thấy Hạ Thiên ở bên cạnh, nhưng bây giờ, Hạ Thiên cũng đã biến mất không thấy, mà lúc này đây, Ninh Nhụy Nhụy cũng bắt đầu hoài nghi, người đàn ông này chẳng lẽ không phải thần tiên gì, mà là một ma quỷ chân chính?


Nhưng theo lý thuyết, quỷ cũng không cần đi máy bay?






Truyện liên quan