Chương 1489. Tần thiếu

“Tên ngốc, ta với ngươi không giống nhau!” Hạ Thiên không vui quay đầu nhìn, nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi, “Vợ Y Y chính là vợ của ta, ngươi muốn cướp vợ của ta?”
“Ngươi dám nói như vậy?” Người đàn ông trẻ tuổi lập tức không vui, “Ngươi nói ta là tên ngốc?”


“Tất nhiên ngươi là tên ngốc, vậy cũng không biết, ngươi thật sự rất ngu ngốc.” Hạ Thiên lắc đầu, “Ngươi tên ngu ngốc này, còn dám định cướp vợ của ta.”


“Được, con mẹ nó ngươi mới là tên ngốc!” Người đàn ông trẻ tuổi lập tức nổi giận, “Người đâu, lập tức dạy con hàng này một bài học cho lão tử, để cho hắn biết được nên nói chuyện như thế nào với bản thiếu gia!”


Người đàn ông trẻ tuổi vung tay lên, phía sau hắn lập tức xuất hiện hai người, là hai người đàn ông vạm vỡ, mà hai người đó cũng lập tức lao về phía Hạ Thiên.


Dáng vẻ của hai mỹ nữ sườn xám ở cửa ra vào làm như không thấy, không có kinh hoảng gì, cũng không có ý can ngăn, dường như chuyện này rất thường xuyên xảy ra ở đây.
Nhưng, các nàng có hơi thông cảm cho Hạ Thiên, xem ra thanh niên này sẽ bị đánh thảm rồi.


Ừm, đương nhiên, các nàng cũng chắc chắn sẽ không tin thanh niên này là chồng của bà chủ các nàng, ai cũng biết bà chủ các nàng còn độc thân mà.
Hơn nữa, nếu bà chủ của các nàng có chồng, cũng sẽ không ăn mặc giống tên ăn mày, khuôn mặt cũng bình thường như người này.




“Nhóc con, lần sau nhìn thấy Liễu thiếu gia của chúng ta nhớ kỹ phải ngoan ngoãn một chút!” Một người đàn ông cao to vừa nói chuyện vừa vung nắm đấm về phía Hạ Thiên.
Hạ Thiên đá ra một cước, nắm đấm của người đàn ông vạm vỡ còn chưa đụng tới Hạ Thiên, cả người đã bay ngược ra ngoài.


“Thằng nhóc......” Một người đàn ông cường tráng khác muốn nói gì đó, lập tức phát hiện không thích hợp, vì sao bạn của hắn bay ngược như thế?
Mà hắn còn chưa lấy lại tinh thần, đã cảm thấy từ bụng truyền đến một cơn đau đớn, rồi hắn cũng bay lên.
Thình thịch!


Hai người đàn ông vạm vỡ gần như đồng thời nện xuống đất, mà mắt của hai mỹ nữ mặc sườn xám đều có hơi trợn tròn, đây, đây… thanh niên nhìn rất yếu này, hình như lại biết võ?


“Uy, tên ngu ngốc kia, ngươi lăn tới đây cho ta, để cho ta đánh ngươi một trận!” Lúc này, Hạ Thiên vẫy vẫy tay về phía người đàn ông trẻ tuổi kia, hắn lười biếng đi qua đánh người.


“Ngươi, ngươi có biết hay không ta là...... Ách!” Người đàn ông trẻ tuổi nói còn chưa dứt lời, Hạ Thiên đã vọt tới, một cước gạt ngã hắn trên mặt đất.


Sau đó, Hạ Thiên đứng đó tự lẩm bẩm: “Đã rất nhiều năm rồi, mà sao mỗi người các ngươi vẫn cứ thích nói nhảm như vậy?”
Người đàn ông trẻ tuổi ngã trên mặt đất, sau đó hôn mê, mà Hạ Thiên quay người đi vào bên trong.


“Ai, tiên sinh, chờ đã......” Một mỹ nữ sườn xám phản ứng lại, muốn ngăn cản Hạ Thiên, nhưng nàng lại phát hiện mình ngăn không được, đành phải vội vàng đuổi theo.
“Vợ của ta ở đâu?” Hạ Thiên vừa đi vừa hỏi thăm mỹ nữ mặc sườn xám.


“Chuyện này......” Mỹ nữ mặc sườn xám do dự một chút, mà nàng chỉ do dự một chút, Hạ Thiên đã đi về trước mười mấy mét, sau đó bước vào trong một cái sân.


Đây là một sân lộ thiên, không khác gì so với sân của Tứ Hợp Viện cho lắm, bốn phía đều có ánh đèn, còn rất nhiều người, nam nữ đều rất trẻ trung, nhìn qua, ở đây hình như đang diễn ra một buổi tiệc nhỏ.


“Vị huynh đệ kia, nhìn rất lạ nha.” Một người đàn ông trẻ tuổi khoảng ba mươi tuổi đứng lên, đi về phía Hạ Thiên, “Không biết xưng hô như thế nào?”


“Hạ Thiên.” Hạ Thiên thuận miệng trả lời một câu, nhìn lướt qua, cũng không có nhìn thấy Y Tiểu m, lập tức không có hứng thú, quay đầu nhìn mỹ nữ sườn xám vừa mới đuổi theo, “Vợ của ta vẫn chưa trở về sao?”


“Đó, không phải, bà chủ ở......” Mỹ nữ sườn xám có chút im lặng, có phải đầu óc của thanh niên này không bình thường hay không?
“Hạ Thiên?” Người đàn ông trẻ tuổi kia hơi nhíu mày, “Huynh đệ không phải người thành phố Quế chúng ta sao?”


“Ta không phải là người thành phố Quế, cũng không phải huynh đệ của ngươi.” Hạ Thiên lại có chút mất kiên nhẫn, “Ta tới tìm vợ của ta, đừng tới phiền ta.”


Trong viện, đột nhiên yên tĩnh trở lại, bởi vì âm thanh của Hạ Thiên có chút lớn, đến mức câu nói này của hắn bị tất cả mọi người nghe được, kết quả là, tất cả mọi người đều nhìn về phía hắn, tiếp đó, đều cảm thấy bản thân thấy được một tên bị bệnh tâm thần.


Thanh niên này ăn mặc giống như một tên ăn mày, lại còn dùng loại giọng này nói chuyện với Tần thiếu? Hắn có biết Tần thiếu là ai hay không?


Phải biết, tối nay, lần gặp gỡ ngắn ngủi này, chính là Tần thiếu tự mình mời, mà vị Tần thiếu này, ở thành phố Quế, chính là đệ nhất công tử, làm việc không nhìn người!


Mặc dù thành phố Quế không phải thành phố lớn đặc biệt gì, nhưng cũng có hơn năm trăm vạn người dân, ở đây cũng có gia tộc lớn nhỏ, mà nhà họ Tần, chính là gia tộc đứng đầu thành phố Quế, vị Tần thiếu này, cũng chính là người thừa kế nhà họ Tần, Tần Hải Duyệt.


Ừm, cái tên này nghe vào tựa hồ có hơi giống nữ, nhưng vị Tần thiếu này cũng không dễ trêu, bây giờ, thanh niên này ăn mặc như tên ăn mày, lại còn bảo Tần thiếu đừng làm phiền hắn?
Đầu óc của thanh niên này có bệnh hay là chán sống rồi?






Truyện liên quan