Chương 1505. Vạch trần

“A Cửu đầu óc ngươi bị hỏng rồi sao?” Hạ Thiên buồn bực nhìn A Cửu, “Rõ ràng là tên ngu ngốc kia đang gây chuyện.”
Hắn liếc nhìn người đàn ông gầy gò đen nhẻm, đứng cách đó không xa một cái, Hạ Thiên lại lẩm bẩm: “Ồ, còn có tên ngu ngốc kia, để ta giải quyết luôn cả hai.”


Hạ Thiên bước tới trước mặt người đàn ông, một cước đá ra bên ngoài.
“Ối!” Người đàn ông đen gầy ngã xuống đất, sau đó hét to, “Có ai không, đánh người, bệnh viện lòng dạ hiểm độc đánh người, mau giúp ta báo cảnh sát...... A!”


Người này vừa la hét thì bị Hạ Thiên đạp thêm mấy cước, tiếng kêu cực thảm.
Lúc đầu, mọi người đứng đều ngẩn ngơ, sau đó có người lấy điện thoại di động ra bắt đầu quay video, còn có người đang phát trực tiếp.


“Tiểu thư, ngươi nhìn tên hỗn đản này đi, thực sự là......” A Cửu có chút gấp gáp, nếu như chuyện này bị truyền ra ngoài, danh dự của tiểu thư nhất định sẽ không còn.


Y Tiểu Âm trông có vẻ kỳ quái, nhưng cũng không có nói gì, đối với hành vi này của Hạ Thiên, nàng tự nhiên sẽ không cảm thấy có gì kỳ lạ, mười mấy năm trước cũng như vậy, bây giờ hắn vẫn như thế.


“Tâm trạng của ta đang không tốt.” Hạ Thiên tự lẩm bẩm, vừa nói vừa tiếp tục đá cái tên đen nhẻm gầy gò kia, “Ta cho ngươi tới quấy rối......”
“A......” Người đàn ông đen gầy kia tiếp tục kêu thảm thiết.
“Ta cho ngươi tới tìm vợ ta quấy rồi......” Hạ Thiên lại tiếp tục tung cước.




“A...... Đại ca, xin đừng đá nữa......” Người đàn ông đen gầy bắt đầu cầu xin tha thứ.
“Ta ghét nhất là loại người làm phiền tới vợ ta!” Hạ Thiên lại lần nữa một cước đá ra ngoài.


“Được, Tiểu Thất con mẹ nó các ngươi còn không mau tới cứu lão tử!” Người đàn ông đen gày hét to lên, sau đó là một tiếng kêu thảm thiết, “Aaaaa......”
“Đại ca, ngươi thật sự muốn cứu sao?” Lúc này, người ngồi trên xe lăn mới lên tiếng.


“Hỏi thừa, nhanh lên...... a......” Người đàn ông đen gầy lại bị đánh.
“Tiểu tử kia, ngươi đánh đại ca ta, ta nhất định sẽ không khách khí với ngươi!” Tiểu Thất ngồi trên xe lăn đột nhiên nhảy dựng lên, sau đó đã nhào về phía Hạ Thiên, đồng thời đá Hạ Thiên một cước.


Bốn phía xung quanh có chút náo động.
“Con mẹ nó, không phải nói là bị liệt sao?”
“Mẹ nó, là giả bộ sao.”
“Tất nhiên, ta tới đây là để gây chuyện.”
“Ta đã nói bệnh viện Y Nhân các rất tốt......”


A Cửu có chút sững sờ, cái tên khốn đó đi đánh bậy đánh bạ, mà bây giờ lại giải quyết được vấn đề? Nhìn tên kia nhảy nhót, bây giờ tất cả mọi người đều biết rằng việc Y Tiểu Âm trị hỏng chân cho hắn là không có thật.


“A......” Một tiếng hét thảm, Tiểu Thất ngã trên mặt đất, tay ôm lấy hai chân, “Con mẹ nó, chân ta thật sự gãy mất rồi, lần này là gãy thật...... aaaaaaaa......”
“Tên ngốc này vẫn còn giả bộ sao?”
“Đúng vậy, diễn xuất cũng quá tệ đi.”
“Thật nhàm chán, đứng dậy đi cho ta......”


“Trông thật là khó coi, hai cái thằng hề này......”


Lần này, người đứng xem tỏ vẻ không tin, phía trước những người xem náo nhiệt cũng lập tức rời đi, vì bệnh viện Y Nhân các không có vấn đề nên bọn họ cảm thấy không có gì tốt đẹp để xem, có người cố gây sự cũng không có gì lạ, dù sao bọn họ cũng tin bệnh viện sẽ giải quyết được mọi chuyện.


Tuy nhiên, bọn họ không biết rằng lần này Tiểu Thất thật sự đã bị gãy chân thật, còn bị Hạ Thiên đá gãy.
“Vợ Y Y, còn có ai nói xấu ngươi không?” Hạ Thiên đi tới bên cạnh Y Tiểu m, người tên Tiểu Thất và người đàn ông đen gầy kia đều đã ngất xỉu.


“A Cửu, ngươi hãy ở đây xử lí hậu quả đi, ta đi tới Ninh gia với hắn trước.” Y Tiểu Âm suy nghĩ một chút rồi nói.
“Vâng, tiểu thư.” A Cửu gật gật đầu.
“Đi thôi.” Y Tiểu Âm nói với Hạ Thiên một câu rồi xoay người rời đi.


“Cuối cùng lần nãy đã không có A Cửu làm kỳ đà cản mũi.” Hạ Thiên đi theo phía sau, đồng thời còn tự lẩm bẩm một câu.


Nghe hắn nói như thế, A Cửu có ý định đuổi theo ngay lập tức, nhưng lại nhìn mấy người đang nằm trên mặt đất kia, A Cửu vẫn phải cố nhịn, bây giờ bệnh viện đang rối tung lên, cần phải xử lý một chút.


Hạ Thiên và Y Tiểu Âm rời khỏi bệnh viện, hai ngươi sánh vai đi trên đường, Y Tiểu Âm cũng không lái xe, mà Hạ Thiên đương nhiên càng không có khả năng lái xe.
“Ngươi đã đến đảo Thần Tiên chưa?” Giọng của Y Tiểu Âm bình tĩnh.


“Đã đi qua rồi.” Hạ Thiên lập tức bày ra vẻ mặt cau có, “Không biết Thần Tiên Tỷ Tỷ đã mang đảo Thần Tiên đi tới nơi nào rồi?”
“Một tuần trước ta có gặp nàng ấy.” Y Tiểu Âm trầm mặc một chút rồi nói.


“Vợ Y Y, một tuần trước ngươi từng gặp ai?” Hạ Thiên sững sốt, “Thần Tiên Tỷ Tỷ sao?”
“Đúng vậy.” Y Tiểu Âm hít một hơi thật sâu, “Nàng ấy đã nói với ta một chuyện.”


Trong sự hoảng hốt, Y Tiểu Âm dường như trở về một tuần trước, vào ngày đó, nàng vừa phẫu thuật xong cho một người nào đó, sau đó quay trở lại phòng làm việc của mình và nàng đã thấy một người, người người luôn khiến cho nàng cảm thấy tự xấu hổ.


“Tiểu Y sao? Ta là Nguyệt Thanh Nhã, chắc hẳn ngươi đã từng nghe qua tên của ta.” Giọng nói kia rất động lòng người, đó đúng là giọng của một tiên nữ.






Truyện liên quan