Chương 1520. Em vợ cũng ăn đòn

Tên Liễu Hào này, chính là Liễu thiếu Hạ Thiên gặp ở Y Nhân Các tối hôm qua, không thể không nói, thế giới này thật ra rất nhỏ, đặc biệt là những thiếu gia có tiền như bọn hắn thì vòng tròn càng nhỏ hơn, không cẩn thận sẽ đụng phải.


Lam Y Nhân hơi im lặng, toàn bộ thành phố Quế, chỉ có mấy gia tộc, dường như đều đã bị Hạ Thiên đắc tội gần hết.
Thành phố Quế cũng không có loại xếp hạng năm loại gia tộc lớn, nhưng trong thành phố này, số gia tộc chân chính có thể xếp hạng được chỉ có mấy gia tộc này.


Ngoại trừ nhà họ Tần của Tần Hải Duyệt chính là gia tộc được công nhận là đứng đầu, thực lực của mấy gia tộc khác cũng không có quá nhiều chênh lệch, nhà họ Quang của Quang Tây, nhà họ Liễu của Liễu Hào, còn có nhà họ Lam của Lam Y Nhân, trên cơ bản chính là mấy gia tộc có sức ảnh hưởng nhất.


Đương nhiên, nhà họ Ninh cũng rất nổi tiếng, tuy nhiên, thế lực chủ yếu của nhà họ Ninh cũng không ở thành phố Quế, người bình thường cũng không có xem nhà họ Ninh như các gia tộc của thành phố Quế, điều này giống như bệnh viện Y Nhân Các của Y Tiểu m.


Mà không tới hai mươi bốn giờ thì trên cơ bản Hạ Thiên đã đắc tội với mấy gia tộc đó, tuy rằng cũng nhờ vào Lam Y Nhân kéo cừu hận tới, nhưng Lam Y Nhân vẫn rất bội phục Hạ Thiên, tên khốn này thực sự rất biết gây chuyện.


Cứ như vậy trong thời gian ngắn, Tần Hải Duyệt bị hắn đánh hai lần, Liễu Hào cũng bị đánh hai lần, còn Quang Tây có vận may không tệ, chỉ bị đạp một cái, không có hôn mê, xem như toàn thân lành lặn.




“Ngươi chính là Hạ Thiên đúng không?” Em trai của Lam Y Nhân đã xuống xe, hắn nhìn Hạ Thiên, rất không hài lòng: “Ta tên là Lam Tuấn Phong, bây giờ ta cảnh cáo ngươi, cách xa chị hai của ta, ta không quản ngươi là ai, tóm lại ngươi đừng có cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, bộ dáng này của ngươi, xứng với chị hai của ta sao? Ngươi nhanh chóng thức thời thì cút cho ta... Á!”


Lam Tuấn Phong nói còn chưa dứt lời, đã bị đá một cái, sau đó ôm bụng, bộ dáng trông rất đau đớn.
“Đm nó, chị hai, ngươi nhìn xem thằng nhóc này ngay cả ta cũng đánh....” Lam Tuấn Phong tức giận thở hổn hển.


“Nếu không phải ngươi là em trai của vợ Tiểu Y Y, thì ngươi đã không thể nói chuyện.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Nếu ngươi còn ở nơi này nói lung tung, dù ngươi là em trai của vợ Tiểu Y Y ta đều sẽ làm cho ngươi không có cách nào nói chuyện.”


“Ngươi......” Lam Tuấn Phong cực kỳ tức giận, sau đó nhìn về phía Lam Y Nhân: “Chị hai, đây chính là nam nhân ngươi vừa ý?”
“Đi đi, ngươi nhanh mang Liễu Hào vào bệnh viện.” Lam Y Nhân nhìn Lam Tuấn Phong: “Ta vừa mới nói trong điện thoại, việc của ta, không cần ngươi để ý tới.”


“Chị hai, đây không phải chuyện của cá nhân ngươi!” Lam Tuấn Phong có hơi tức giận: “Đây là chuyện của toàn bộ nhà họ Lam chúng ta.”


“Ta nói lại lần nữa, đây là chuyện riêng của ta!” Lam Y Nhân có chút không vui: “Tiểu Phong, đừng nói ta không có cảnh cáo ngươi, nếu như ngươi muốn náo loạn ở đây, vậy bọn ta sẽ trực tiếp gọi cho cấp cứu.”


Lam Tuấn Phong muốn nói cái gì đó, nhưng nhìn Liễu Hào ngất xỉu trên đất, cuối cùng cắn răng một cái, cố nén đau đớn trên bụng, ôm Liễu Hào lên trên xe.
“Chị hai, ngươi là người thông minh, tốt nhất ngươi biết mình đang làm cái gì!” Lam Tuấn Phong nói một câu như vậy, sau đó đã lái xe rời đi.


Gương mặt xinh đẹp kiều mị của Lam Y Nhân lộ ra sự mờ mịt, tất nhiên nàng hiểu ý của Lam Tuấn Phong, cho tới nay, nàng cũng không muốn để chuyện riêng của mình liên lụy tới gia tộc, nhưng nàng đồng thời cũng hiểu chuyện đó là không thể nào.


Những năm gần đây, Tần Hải Duyệt cũng vậy, Quang Tây cũng được, Liễu Hào cũng được, đều có ý với nàng, mà nàng đều giữ khoảng cách với những người đàn ông kia, bình an vô sự, nhưng bây giờ, Hạ Thiên vừa xuất hiện, đã phá vỡ sự cân bằng này, sự việc đã trở nên càng thêm phiền phức.


Đặc biệt là, Hạ Thiên còn lập tức đánh ba người kia, mâu thuẫn này cũng đã kéo tới đỉnh điểm.


Hít một hơi thật sâu, Lam Y Nhân âm thầm nói với mình, như vậy cũng tốt, thật ra nàng cũng muốn giải quyết chuyện này, cũng không muốn mãi dính líu như vậy, mặc dù sự xuất hiện của Hạ Thiên rất tình cờ nhưng cũng cho nàng một cơ hội.


Bây giờ, đối với nàng mà nói, phiền phức lớn nhất, ngược lại không phải là người khác mà chính là Hạ Thiên vui buồn thất thường, đến bây giờ, nàng vẫn như cũ không rõ lai lịch của tên khốn này.
“Vợ Tiểu Y Y, chúng ta đi thôi, ở đây chơi không vui.” Lúc này, Hạ Thiên mở miệng nói.


“Được, ta gọi xe.” Lam Y Nhân chuẩn bị kêu xe taxi, nhưng tay còn chưa vươn ra, cơ thể chợt nhẹ bổng, sau đó nàng phát hiện mình được Hạ Thiên bế lên.
“Ngươi làm gì? Mau thả ta xuống.” Lam Y Nhân lập tức ngẩn ngơ, còn có chút xấu hổ, tên khốn này lại sàm sỡ nàng.


“Vợ Tiểu Y Y, không cần đón xe, ta biết nàng đi nơi nào.” Hạ Thiên ôm Lam Y Nhân chạy như bay, mặc dù không quen nơi đây, nhưng vừa vặn hắn biết vị trí của câu lạc bộ Y Nhân Các.


Nhìn thấy kiến trúc hai bên nhanh chóng lùi lại, xe cũng lùi lại, Lam Y Nhân có hơi choáng, điều đó chứng tỏ tên khốn này giống như chạy nhanh hơn so với xe?


Dường như chỉ qua vài phút ngắn ngủi, nhưng Lam Y Nhân đã thấy được câu lạc bộ của mình, mà khi Lam Y Nhân có hơi choáng váng, nàng lại nghe được một giọng nói đầy tức giận: “Hạ Thiên ngươi là tên khốn kiếp, ngươi đang làm cái gì vậy?”






Truyện liên quan