Chương 77: Chương 76

"Bây giờ," Giọng của Draco lại cao lên, vẻ mặt của cậu nhìn Tom như nhìn tên điên, "Đừng có giả ngu Tom, nghe bảo là Myrtle vừa mới bị phù thủy hắc ám nào đó hóa đá ở nhà vệ sinh lầu ba.
Và ngay lúc này đây, cậu lại muốn đi đến Phòng chứa bí mật."


Tom chỉ đành nở nụ cười nhạt bất đắc dĩ với Draco, "Là vì không có lựa chọn nào khác cả Draco, Tử Xà chạy ra ngoài, lúc Ravenclaw kia bị hóa đá, tôi nghe thấy tiếng nó nói chuyện."
"......!Cậu nghe thấy?"


"Phải, nghe thấy, có khả năng nó đang ở chỗ đường ống nào đó, tôi không bảo đảm----" Tom nhíu mày, trông có vẻ nôn nóng.
"Tiếng của nó truyền qua từ bức tường."
"Cái này......!Cái này cũng phiền phức thiệt." Draco sầu não bĩu môi.


Cậu chọn tin tưởng Tom, giống như Tom đã nói, nếu hắn muốn giết Máu Bùn, thế thì không cần thiết phải đi lừa Draco, dù sao thì Draco cũng không phải Xà Khẩu, càng không thể đi điều khiển Tử Xà, cậu không có cách nào với con rắn kia cả.
Vậy làm thế quái nào mà con Tử Xà kia chạy ra ngoài được?


Draco híp mắt lại suy nghĩ khá lâu cũng không nghĩ ra đáp án, nhưng Tom đã nhanh chóng giải đáp thắc mắc của cậu.
"Lần trước chúng ta rời đi, vì lo cho cậu nên quên nhốt Tử Xà lại."
"......"


Draco giật khóe miệng một cách bất lực, hóa ra chịu trách nhiệm trong chuyện này không chỉ một mình Tom, cả cậu cũng xem như một phần nguyên nhân.
Draco thỏa hiệp, cậu định theo Tom nhìn Phòng chứa bí mật thử, dù sao mình cũng coi như là một trong những thủ phạm khiến cho Myrtle bị hóa đá.




Nhưng thời gian đi là sau giờ giới nghiêm, bởi hiện tại ai ai ở Hogwarts cũng chú ý tới nhà vệ sinh nữ, đi tới đó vào lúc này không phải là ý kiến gì hay ho.


Cả buổi trưa Draco đều trong trạng thái lo âu, sợ Tử Xà đột ngột chạy ra khỏi đường ống, sự lo âu này kéo dài mãi cho tới khi có đợt tấn công thứ hai.


Khi đó, Draco và Tom đang ngồi trên bàn dài ở lễ đường dùng bữa trưa, người quản lý Pringle chạy từ ngoài cửa vào với vẻ mặt hốt hoảng, ông không có la làng lên, thay vào đó là chạy thẳng tới trước mặt giáo sư Dumbledore và thì thầm kể lại sự việc.


Tuy học sinh không có nghe được cuộc trò chuyện của họ, nhưng khi bọn họ thấy giáo sư Dumbledore cùng các giáo sư khác vội vàng rời khỏi lễ đường, toàn bộ lễ đường liền trở nên ồn ào, toàn bộ học sinh có mặt đều hạ giọng và ghé sát vào tai nhau, phần lớn học sinh đã đoán ra được chân tướng.


Walden bỏ cái nĩa xuống vì không còn khẩu vị để ăn, anh lo lắng nhìn qua Draco và Tom, hạ thấp giọng nói: "Có phải lại có thêm nạn nhân nữa không?"
"Đừng, Walden!" Ellis giống như tránh né nhìn thoáng qua vài người, "Có lẽ chỉ là trò chơi khăm của ai đó thôi, hoặc là bùa phép thất bại......"


"Đừng có tự lừa gạt chính mình nữa Ellis, tôi dám đánh cược với cậu, nhất định là có phù thủy hắc ám nguy hiểm nào đó xâm nhập vào lâu đài, tôi đoán một hồi nữa có thể thấy được người của Bộ Pháp thuật."


Nghe cuộc trò chuyện của học sinh trên bàn dài Slytherin, Draco và Tom hơi nhìn nhau rồi nhanh chóng quay đầu lại.
Bọn họ biết hiện giờ không ổn, nếu Bộ Pháp thuật cũng nhúng tay vào, điều này sẽ khiến việc họ đi vào Phòng chứa bí mật càng trở nên khó khăn hơn.


Vào buổi chiều, sự việc đã phát triển theo hướng tệ nhất.
Cuộc tấn công đã nhận được sự chú ý lớn nhất.
Hiệu trưởng Dippet đã trở lại lâu đài Hogwarts từ buổi hội thảo, các quan chức của Bộ Thi hành Luật Pháp thuật cũng đã đến Hogwarts.


Bọn họ nhanh chóng tiến hành một loạt cuộc điều tr.a về vụ tấn công, liệt nhà vệ sinh nữ ở lầu ba vào khu vực cấm, đồng thời, một câu thần chú dùng để cảnh báo được thi triển để ngăn cản bất kỳ ai đến gần, điều này đã phá hỏng kế hoạch đi vào Phòng chứa bí mật vào buổi tối của Draco và Tom.


Toàn bộ người đã từng tiếp xúc qua hai học sinh trước khi họ bị tấn công đã được gọi riêng để thẩm vấn, nhờ vậy mà Draco biết được học sinh xui xẻo thứ hai đã gặp được Tử Xà là ai, là một nam sinh năm hai bên nhà Slytherin.


Nam sinh ấy lúc đó đang ở trong một cái phòng học trống để điều chế độc dược, cậu được người khác phát hiện trong tình trạng đứng cứng ngắc ở chỗ bàn học, trên bàn học còn có một cái vạc chứa độc dược thất bại đang bốc hơi nghi ngút.


Draco không dám tin nỗi khi biết được chuyện gì, cậu quả thật không thể tin được điều mình nghe chính là sự thật, đó là Tử Xà do Salazar Slytherin để lại, vậy mà học sinh của Slytherin lại bị tấn công, chưa kể học sinh đó còn là một Máu Trong, còn có chuyện gì tệ hơn khi so sánh với chuyện gì chứ.


Không có cách nào để xử lý Tử Xà, để cho an toàn, Draco không những đeo cặp kinh trông ngu ngốc lên mà còn hận không thể ở sát bên cạnh Tom mọi lúc, phải biết là chỉ có Xà Khẩu mới có thể điều khiển được Tử Xà, nếu bảo hiện giờ ở đâu trong Hogwarts là an toàn nhất thì đó nhất định là ở bên cạnh Tom.


Quan chức của Bộ Thi hành Luật Pháp thuật dành cả ngày để điều tr.a ở Hogwarts, cuối cùng đưa ra kết luận làm Draco càng khịt mũi khinh thường Bộ Pháp thuật.
Bọn họ vậy mà nói là có phù thủy hắc ám ở nước Đức trà trộn vào Hogwarts và hiện đang lẩn trốn.


Kể cả không biết chuyện Tử Xà, e là Draco cũng không tin vào tuyên bố của Bộ Pháp thuật.
Cmn, Thánh Đồ ở nước Đức sao có khả năng chạy vào Hogwarts để đối phó với một đám phù thủy vẫn còn là con nít, lại còn chỉ là hóa đá.


Ở Hogwarts có Dumbledore - Phù Thủy Trắng có thể đánh bại được Gellert Grindelwald, Gellert Grindelwald sao lại có thể đưa Thánh Đồ tới nước Anh?


Nhưng mặc kệ những người khác nghĩ ra sao, Bộ Pháp thuật đã xác định có phù thủy hắc ám là Thánh Đồ ở Hogwarts, hơn nữa còn rất là khoa trương khi phái ra lượng lớn Thần Sáng và Giám Ngục để canh gác quanh Hogwarts, điều này làm Draco có ảo giác rằng kẻ bị gạch tên khỏi nhà Black đang ở Hogwarts.


Giám Ngục xuất hiện ở Hogwarts cũng không làm cho học sinh đi học ở Hogwarts yên tâm được phần nào, những con quái vật ch.ết tiệt đó luôn làm người ta cảm nhận được chúng vẫn luôn lượn lờ quanh Hogwarts, điều này càng làm cho học sinh lo lắng hơn nên cả ngày vẫn ở trong tình trạng thấp thỏm và lo âu, chẳng những phải cẩn thận tên phù thủy hắc ám trong lời đồn mà còn phải cẩn thận không để bị đám Giám Ngục bao vây.


Còn hai người biết được chân tướng là Draco và Tom vẫn không có cách đi vào Phòng chứa bí mật, có một nhóm Thần Sáng thường xuyên sẽ ở lại hai hiện trường đã xảy ra sự việc như thể cái tên phù thủy hắc ám kia sẽ lại xuất hiện ở đó một lần nữa.


Nhưng từ sau khi Thần Sáng và Giám Ngục xuất hiện, cuộc tấn công thật giống như chưa từng xuất hiện, cứ như Tử Xà đã về lại Phòng chứa bí mật.
Nhưng trên thực tế, Tử Xà vẫn lượn lờ trong lâu đài, đôi khi Tom có thể nghe thấy tiếng rít của nó nhưng đó chỉ là trong chớp mắt.


Sự việc vẫn chưa được giải quyết, còn Giám Ngục thì vẫn ở xung quanh lâu đài, điều này làm cho phần lớn học sinh rất bất mãn.


"Bọn họ không nên để Giám Ngục tới trường, tôi muốn nhờ ba tôi viết thư gửi lên Ban Quản Trị nhưng ông ấy từ chối, nói cái gì mà đã là đàn ông con trai thì đừng có bắt bẻ tới như vậy, mẹ nó, bắt bẻ ở chỗ nào hả?"


Walden dùng vẻ mặt tiều tụy phàn nàn với Draco, vào tiết Thảo Dược của hai ngày trước, trên đường di chuyển tới nhà kính, bốn người Draco đã đụng phải một con Giám Ngục, cũng may là giáo sư Merrythought kịp thời xuất hiện và đuổi nó đi nhưng vẫn không thể dập tắt lửa giận của Walden.


"Đủ rồi Walden, hai bữa nay không có câu nào của cậu là không nhắc tới Giám Ngục, chúng ta có thể đổi qua chủ đề nào đó nhẹ nhàng hơn." Ellis đảo mắt, trông cậu tươi tỉnh hơn Walden nhiều vì khi ba người kia gặp phải Giám Ngục thì cậu cách họ khá xa nên chịu ảnh hưởng không lớn lắm.


Hai người đang nói chuyện thì cửa phòng học bị đẩy ra, giáo sư Merrythought vừa quơ đũa phép vừa đi về chỗ bục giảng.
Toàn bộ bàn ghế trong phòng học được đũa phép di chuyển hết qua một góc, hôm nay lại là một tiết thực hành không cần đến sách vở.


"Chào buổi sáng, thầy thấy các em mấy bữa nay nhất định chịu đựng đủ rồi, khắp nơi ở khu vực gần lâu đài đều có đám Giám Ngục không ai ưa nổi, bọn chúng luôn đột ngột xuất hiện và hút đi hạnh phúc của các trò."
Giáo sư Merrythought vừa nói xong thì bên dưới lập tức vang lên tiếng đồng tình.


"Xem ra các trò đều đồng ý với lời của thầy, rất tốt----" Giáo sư Merrythought mỉm cười và quơ đũa phép về phía bảng đen, trên đó xuất hiện một câu thần chú.


"Đây là thứ hôm nay các trò sắp được học, Bùa Hộ Mệnh, nó có thể xua đuổi được Giám Ngục, đồng thời có thể dùng nó để truyền tin.
Thầy nghĩ ít nhất vài người trong số các trò đã từng thấy qua, chẳng hạn như con phượng hoàng của Dumbledore."


Nhìn thấy học sinh ở bên dưới đều có hứng thú rất lớn với buổi học hôm nay, giáo sư Merrythought mới giơ đũa phép của mình lên, chỉ về chỗ trống ở nơi bục giảng và hô lên, "Expecto Patronum!"


Một con chó lớn màu bạc chạy ra từ đũa phép, nó chạy tung tăng ở chỗ đất trống theo chỉ dẫn từ đũa phép của giáo sư Merrythought.


"Mỗi người đều có Thần Hộ Mệnh của mình, nhưng lần đầu tiên học thần chú này thì e là các trò không thể gọi được Thần Hộ Mệnh, có thể tạo ra một làn khói trắng đã là cực kì tốt.


Lúc đọc thần chú lên, hãy tưởng tượng ra một ít chuyện mà bản thân vui vẻ nhất, nó có thể giúp cho các trò thành công."
Giáo sư Merrythought thu hồi lại Thần Hộ Mệnh của mình, sau đó là vỗ tay thật mạnh, "Bây giờ các trò có thể luyện tập."
Draco vừa quơ đũa phép vừa nhíu mày lại, "Expecto Patronum......"


Đáng tiếc là đến cả khói từ đũa phép của cậu còn không có nói chi tới Thần Hộ Mệnh.
ch.ết tiệt thật, cậu không có học qua Bùa Hộ Mệnh, ch.ết ở chỗ là chuyện vui vẻ mà giáo sư Merrythought nói là cái quỷ gì, nhớ lại là cái quỷ gì nữa.


Draco thờ ơ quơ đũa phép, sốt ruột liếc nhìn học sinh Slytherin ở xung quanh cậu, sau đó Draco nhận ra tâm trạng của mình tốt được một chút, bởi vì phần lớn học sinh đều giống như cậu, một làn khói còn không tạo ra được.


"Các trò cần nhớ lại chuyện mà bản thân mình vui vẻ nhất, nếu chỉ đọc thần chú thôi thì cũng vô dụng, chờ tới khi các trò có thể sử dụng Bùa Hộ Mệnh thành thạo thì mới có thể không cần dựa vào ký ức của mình."


Giáo sư Merrythought cười khúc khích đi qua chỗ học sinh Slytherin rồi bắt đầu giảng cho bọn họ biết những điều cần chú ý về Bùa Hộ Mệnh, nhưng khi ông nói xong, vẫn không có học sinh nào thành công cả.


Draco vắt óc nghĩ ra những thứ có thể khiến cậu vui vẻ, chẳng hạn như việc Weasley tóc đỏ liên tục nôn ra lũ sên, Đầu Sẹo không bắt được trái Snitch, và thậm chí là việc răng cửa của cô nàng Biết-tuốt mọc dài tới cằm.


Nhưng mớ ký ức này không xài được vì Draco vẫn không thành công, cậu vẫy đũa với vẻ cam chịu rồi bắt đầu quan sát xung quanh.
Tác giả có lời muốn nói: Có bug hãy cho tôi biết, tôi sẽ nhanh chóng sửa chữa.
TB: Lúc cập nhật chương này xong, tôi bỗng thấy nó máu chó quá!! orz


Được rồi, máu chó đã bắt đầu rồi, không cần trách tôi đâu......
Tôi nhớ JK Rowling đã từng nói trong một cuộc phỏng vấn rằng hầu hết các Tử Thần Thực Tử đều không dùng Bùa Hộ Mệnh, đặc biệt là Voldemort (ngoại trừ giáo sư).


Dù sau này Draco có trở thành Tử thần Thực tử đi chăng nữa, nhưng ít nhất thì cậu cũng không xấu lắm, chắc là có thể phun ra một ít khói trắng đi?.






Truyện liên quan