Chương 18: 18: Tôi Mới Là 1!

Tôi mới là 1!
Lâm Vụ vừa mới đến tổng bộ văn phòng trò chơi của Phi Miêu, thì thấy có hai người thanh niên có ngoại hình gần giống nhau đi từ văn phòng ra.
Chú của hắn còn phải cúi người đi theo ở phía sau, một mạch theo tiễn người ta ra đến thang máy.
Lâm Vũ thấy tò mò liền đi theo sau nhìn lén.


Một người có vóc dáng cao, đẹp trai, môi mỏng lại có đôi mắt hơi hếch lên cộng thêm cơ thể cao lớn nhìn vào biết không dễ chọc.
Người còn lại có chiều cao thấp hơn, nhìn thấy đẹp mắt hơn.
Khuôn mặt quá đẹp, so với mấy minh tinh còn đẹp hơn.
Lâm Vũ ɭϊếʍƈ môi, cảm thấy rất hứng thú.


Nhưng khi mắt hắn nhìn xuống dưới thì thấy dáng đi của đối phương cảm thấy xem thường nhìn chân người kia.
Thật tiếc cũng chỉ là một người què.
Hai người kia vừa mới đi, Lâm Vũ vội vàng chạy lại vỗ vai chú hắn.


Người tựa vào tường, "cà lơ phất phơ" ngậm điếu thuốc, nói chuyện, "Chú, hai người kia là ai vậy?"
"Nhỏ tiếng một chút, người ta còn chưa đi đâu." Sau lưng Lâm Châu đột nhiên nhảy ra một người dọa hắn giật bắn người.


Nhưng hắn không quan tâm vội vàng quay lại che miệng đối phương lại, "Đó chính là Lộc gia, lần sau mày mà gặp thì đi tránh xa ra."
"Lộc gia?" Lâm Vũ chưa rõ lắm hỏi, "Lộc gia nào?"


Lâm Châu mạnh tay gõ đầu hắn, vội vàng kéo hắn vào trong phòng rồi nói, "Người có thể đi lại tự do ở Phi Miêu thì còn hỏi Lộc gia nào?"




Lâm Vũ bây giờ mới phản ứng lại, vội vàng ném điếu thuốc vào trong thùng rác, chân gác chéo trên bàn làm việc nói, "Bọn họ cũng đến đây để ký hợp đồng?"
Lâm Châu gật đầu, đưa tờ giấy cam kết trên bàn cho hắn xem.


Lâm Vũ nhìn qua thì thấy ngay ảnh chụp của cái người què xinh đẹp kia, bên cạnh đi kèm là tên thật và tên kênh livestream.
LuVi – Lộc Duy.
Lâm Vũ huýt sáo, "Chà, lớn lên còn đẹp như này."
Lâm Châu cũng cảm than một câu, "Không chỉ đẹp mà chơi game cũng giỏi."
Lâm Vũ quay sang nhìn hắn.


Lâm Châu thấy biểu tình của hắn không đúng, vội vàng đi đến bên cạnh đe dọa, "Chú nói cho mày biết, khi người ta livestream mày cũng đừng vào trêu chọc người ta, không đừng trách chú chưa nhắc nhở mày."
Lâm Vũ cười haha gật đầu, nhưng trong lòng xem thường lời chú hắn nói.


Lộc Duy chân không bình thường nếu ở nhà được chiều chuộng thì cần gì phải tự mình đến công ty ký hợp đồng, mang về cho cậu ta ký ở nhà không được à?
Hắn từ cười bản thân nhưng nghĩ đến gương mặt xinh đẹp kia làm cho lòng hắn ngứa ngày cũng có chút động lòng.


Nếu có thể kéo anh chàng bé nhỏ kia đi chơi vài ngày cũng không tồi.
Lộc Duy không nghĩ tới sẽ nhanh như thế, cậu cũng nhẹ nhàng thở ra, vội vàng bảo Lộc Hoài đưa cậu về nhà.


Lộc Hoài thật vất vả mới kéo cậu ra ngoài được một lần, anh thật sự không muốn về vì thế cứng rắn quay đầu xe đưa theo cậu đi mua quần áo.
Cho đến khi gương mặt Lộc Duy hiện lên sự mệt mỏi mới đưa cậu về nhà.
Lộc Duy đi cả một ngày, ăn xong cơm tối thì cũng đã 8h00 tối rồi.


Lộc Duy đi cả một ngày làm cậu mệt không chịu được, vừa nằm xuống đã ngủ mất.
Đến khi tỉnh lại cũng là ngày hôm sau.
Anh trai với ba hôm này đều có tiệc rượu nên giữa trứa đã phải ra ngoài nên chỉ có mình Lộc Duy ở nhà ăn cơm.


Cậu ăn xong thì xem mấy bộ phim, thời gian cũng đến lúc livestream rồi.
Hôm nay là ngày đầu giải đấu Phi Miêu, buổi tối từ 8h00 đến 12h00 sẽ livestream thi đấu thôi.
Lộc Duy dự định sẽ livestream từ 6h00, đến 8h00 sẽ bắt đầu thi đấu đến 12h00 sẽ off.


Như này sẽ livestream sớm hơn bình thường hai tiếng nhưng có thể cùng fans nói chuyện vui một chút nếu không đến 8h00 cậu sẽ tập trung chơi game không thể để ý mọi người được.
Lộc Duy thông báo vào trong nhóm, tag tất cả mọi người.
Cậu gửi link mình livestream, thống báo cho họ mình bắt đầu online.


Sau đó cậu sửa tiêu đề kênh livestream.
Lộc Duy suy nghĩ muốn rụng hết cả tóc rồi mà vẫn chưa biết viết gì.
Người khác để tiêu đề rất là thú vị nhưng đổi thành cậu thì nó thô không tả được, nếu mà lố quá lại kéo bọn anti đến.


Lộc Duy suy nghĩ nửa ngày, đến khi mọi người đều online chờ vẫn không nghĩ ra được cái tên nào.
Mọi người trong kênh chat phát hiện tiêu đề livestream vẫn để trống thì đã hiểu luôn chuyện gì, mọi người bắt đầu cười haha:
Lộc Duy thấy xấu hổ.


Cậu nghĩ cái tiêu đề mãi không ra cũng không biết nên làm gì bây giờ.
Kênh chat mọi người còn đang cười trêu chọc, Lộc Duy xấu hổ không chịu được liền hét to, "Wuwuwu, sao đặt cái tiêu đề cũng khó thế này."
Các chị em lúc này lại thân thiết bàn với nhau để đề xuất cái tên cho cậu:






Truyện liên quan