Chương 64: 64: Nhất Sinh Sở Ái

Nhất sinh sở ái
Lộc Duy ngạc nhiên, cậu nhìn vị trí của Đỗ Dật Văn trên bản đồ thấy anh đang đứng trong bụi ở trước trụ đối phương.
Cậu nhanh chóng di chuyển lên trên, tránh đi tầm nhìn của đối phưởng, yên lặng đi từ bụi cỏ sau trụ nhà mình lên bụi cỏ chỗ Đỗ Dật Văn đang đứng.


Bỗng giọng nói của trang phục Luna vang lên:
Luna [Nhất sinh sở ái]: "Tất cả mọi thứ trong hẻm núi này đều thuộc về ta, bao gồm cả chàng."
Tôn Ngộ Không giống như đáp lại lời của Luna,
Tôn Ngộ Không [Đại Thánh đón dâu]: "Nàng có muốn ta lấy trái tim của mình ra cho nàng xem không?"


Giọng nói lồng tiếng cho Tôn Ngộ Không vừa tiêu sái vừa phóng đãng, nhưng khi nói câu này giọng lại trầm thấp, thâm tình làm lòng người nghe rung động:
Lộc Duy nhìn kênh chat, trong lòng cũng đồng ý, cậu thấy rất lãng mạn.


Nhưng Tôn Ngộ Không chưa nói xong, xạ thủ Công Tôn Ly ở đối diện và Đông Hoàng Thái Nhất đi ra khỏi tầm trụ farm lính.
Lộc Duy đang do dự thì Đỗ Dật Văn điều khiển Tôn Ngộ Không nhảy vọt lên.
Đông Hoàng Thái Nhất là hỗ trợ, để bảo vệ xạ thủ Công Tôn Ly đã chạy lên chắn trước.


Khi Đỗ Dật Văn lao lên, chính là nhắm thẳng vào Công Tôn Ly.
Sát thương giữa trận của Tôn Ngộ Không rất nhiều, nếu Công Tôn Ly không né được một đòn của Tôn Ngộ Không thì sẽ mất đến một phần ba máu.


Đông Hoàng Thái Nhất phản xạ rất nhanh, không tiếc chiêu cuối liền tung ra, trói buộc Tôn Ngộ Không, nhằm bảo về Công Tôn Ly.
Nhưng Tôn Ngộ Không chỉ làm động tác giả đánh Công Tôn Ly, sau đó lướt về phía cửa hắn
Bị lừa rồi!




Bây giờ Đông Hoàng Thái Nhất mới nhận ra mục tiêu của Tôn Ngộ Không là mình, nhưng hắn đã bị lừa mất chiêu cuối, chỉ còn cách đứng yên trói buộc Tôn Ngộ Không, để cho Công Tôn Ly đánh vào người của Đỗ Dật Văn.


Khi chiêu cuối của Đông Hoàng đang trong thời gian trói buộc, suốt thời gian này cả hai đều bất động hoàn toàn dưới tác động của mối liên kết không thể bị phá vỡ, đặc biệt mọi sát thương bất kỳ ai trong cả hai gánh chịu đều sẽ được truyền đến người còn lại.


Nhưng Đông Hoàng Thái Nhất là một chống chịu nên không thể ch.ết được.
Nhưng nếu khi hết chiêu cuối mà Tôn Ngộ Không chưa ch.ết thì người nằm xuống sẽ là hắn.
Nhưng hắn không ngờ, Đỗ Dật Văn mở hộ thân lao đến, niệm Hộ thân chú bảo vệ cơ thể kéo dài 1.5s.


Hộ thân chú có thể đỡ 1 kỹ năng của kẻ địch, nếu đỡ thành công sẽ cường hóa trạng thái vô địch.
Vì thế Đông Hoàng nhìn thấy Tôn Ngộ Không bị hắn trói buộc để cho Công Tôn Ly tấn công nhưng đánh mãi Đỗ Dật Văn cũng không mất máu.


Hắn chỉ monh trạng thái vô địch của Đỗ Dật Văn kết thúc.
Nhưng làm hắn thất vọng rồi.
Công Tôn Ly đang tấn công Tôn Ngộ Không của Đỗ Dật Văn thì bị Luna từ trong bụi lao ra đánh dấu ấn trăng lên người.


Ấn trăng không chỉ đánh dấu mình hắn mà còn đánh dấu cả Đông Hoàng và lính ở xung quanh.


Công Tôn Ly muốn di chuyển để tránh Luna có thể kích hoạt chiêu cuối nhiều lần nhưng Luna lại lượt vào lính, thời gian ấn trăng trên đầu của hắn lại được làm mới, bây giờ hắn không còn gì để né được cả.


Chỉ còn cách dùng chiêu cuối ném chiếc ô giấy nhằm đẩy Luna ra khỏi tầm, nhưng lại không trúng vào Lộc Duy.
Cho dù hắn né thế nào đều bị Lộc Duy lướt lên kéo rớt máu.


Sau thời gian trói buộc kết thúc, Đỗ Dật Văn bị Công Tôn Ly kéo mất một phần tư cây máu, nhưng hắn đang bị Lộc Duy lướt bốn lần chiêu cuối, máu đang giảm không phanh, bốn giây sau khi ra khỏi trụ, hắn đã nằm xuống bên cạnh Đông Hoàng Thái Nhất.


Không có xạ thủ hỗ trợ, Đông Hoàng Thái Nhất mất chiêu cuối bị Đỗ Dật Văn gõ hai gậy là ch.ết.
Sau đó hai người không tốn sức phá xong một trụ đường trên, tiến vào trụ hai của đối phương.
Mọi người trong kênh chat khen ngợi:


Ăn ý hay không thì Lộc Duy không biết nhưng cậu biết, nếu ván này không có Đỗ Dật Văn thì chỉ dựa vào mình cậu thì có cố cũng không giết được Công Tôn Ty.


Hộ thân của Tôn Ngộ Không nếu dùng chính xác, nếu đỡ thành công đòn đánh của kẻ địch sẽ tiến vào trạng thái vô địch, Luna lại không có kỹ năng bảo vệ bản thân như vậy.
Nếu một mình cậu lao lên bắt người, sẽ bị Đông Hoàng trói buộc, sau đó bị đối phương phản công.


Lộc Duy chưa kịp thở ra tiếp tục phá trụ cùng với Đỗ Dật Văn, lại phát hiện ba người còn lại đội bạn đang đánh nhau với các cô gái ở bên mình.
Pháp sư Điêu Thuyền, Lão Phu Tử và Bạch Khởi bao vây Chân Cơ, Ngu Cơ và Trang Tử bên mình.


Lão Phu Tử đội bạn rất thông minh, hắn biết Trang Tử đội Lộc Duy có khả năng giải không chế nên không dùng kỹ năng khống chế để bắt cô, mà dồn hết sát thương nhắm vào các cô mà đánh.
Ba người chỉ có mỗi Chân Cơ là có khống chế, nhưng chỉ là loại khống chế mềm là làm chậm.


Điêu Thuyền có kỹ năng thanh tẩy, mọi dạng khống chế mềm đều có thể thanh tẩy được, chỉ sợ mỗi khống chế cứng.
Ba người các cô đánh với một mình Điêu Thuyền nhưng không thể chống lại.
Đây không phải là vấn đề bạn chơi hay hay dở mà là tướng người ta khắc chế bạn.


Lộc Duy vội vàng chạy từ đường trên xuống đường giữa hỗ trợ, Đỗ Dật Văn theo sát cậu cùng nhau chạy xuống đường giữa.
Bây giờ là thời khắc căng thẳng nhưng mọi người trong kênh chat cười rất vui vẻ:


Lộc Duy chạy đến đường giữa, lao lên cắm lưỡi kiếm xuống đát, kéo ba kẻ địch vào người mình, giúp các cô tránh kỹ năng của đối phương.
Chân cơ và các người còn lại đều còn chút máu, Lộc Duy vội vàng nói với các cô lui lại: "Chạy đi!"


Nhưng lúc nãy Lộc Duy chạy ra hỗ trợ không để ý Lão Phu Tử và Bạch Khởi đều chưa dùng chiêu cuối, vì thế khi một mình cậu xuất hiện thì tất cả khống chế nhắm vào mình Lộc Duy.
Trang Tử Đã dùng kỹ năng giải khống chế mất rồi, bây giờ chỉ còn cách đứng nhìn chứ không biết phải làm gì.


Như con cá nhảy ra khỏi ao, Lộc Duy chỉ còn cách cố né sợi xích của Lão Phu Tử, cố gắng dựa vào khả năng hút máu của mình để giãy giụa.
Nhưng máu vẫn tụt không phanh.
Mạng này chắc xong rồi.
Lộc Duy chép miệng, ngồi tính xem thời gian hồi sinh là bao nhiêu.


Đúng lúc này, Đỗ Dật Văn điều khiển Tôn Ngộ Không nhảy từ trên không xuống đất, cắm gậy Kim Cô xuống đất hất tung cả ba người trước mắt Lộc Duy, dựa vào nội tại đòn đánh được cường hóa, giết ch.ết cả ba người.


Lộc Duy còn tưởng mình sẽ ch.ết, không ngờ thế mà vẫn còn sống, thánh máu của cậu gần như chạm đáy rồi.
Cảm giác thoát ch.ết trong gang tấc này cho dù gặp bao nhiêu lần đều làm chân tay mềm nhũn.
Cậu ngơ ngác biến về bệ đá cổ, nhìn chắm chằm thanh máu của mình thất thần.


Đỗ Dật Văn đứng trước mặt cậu, vì lúc nãy anh đứng trước mặt caaaij lúc biến về.
Cho đến khi hồi đầy cây máu, Lộc Duy mới giật mình, nghẹn ngào nói với Đỗ Dật Văn: "Chồng ơi, may mắn là có anh ở đây, huhu.
Yêu anh, yêu anh!!"
Đỗ Dật Văn: "Khụ."
Đỗ Dật Văn: "Ừm."


Lộc Duy phát hiện, khi có người ngoài thì anh nói rất ít.
Cậu với Đỗ Dật Văn chơi cùng với "Tiểu Manh Lương" cũng thế.
Mặc dù bình thường ông chủ nói không quá nhiều nhưng khi có người ngoài thì gần như không nói.
ngôn tình tổng tài


Cho dù như vậy thì nhóm chị em trong kênh chat vẫn rất kích động:
Đúng lúc này, sau khi sóng sót, Luna lại phát ra giọng nói:
Luna [Nhất sinh sở ái]: "Tại sao tim chàng lại đập nhanh thế?"
Lộc Duy sợ hãi gật đầu: Còn không nhanh à, còn tý nữa thì ch.ết rồi.
Ngay sau đó, giọng nói của Tôn Ngộ Không cũng vang lên:


Tôn Ngộ Không [Đại Thánh đón dâu]: "Gậy Kim Cô quá dài, chỉ cố gắng sử dụng tốt."


Voice-line của tướng trong Vương giả vinh diệu nhiều khi rất cảm động, giống như lúc này, Lộc Duy nghe thấy giọng nói của Tề Thiên Đại Thánh, nhớ lại thao tác Tôn Ngộ Không, anh cắm thẳng gậy Kim Cô xuống đất, trực tiếp hạ gục ba người đối diện, nhịp tim đột ngột tăng nhanh.


Giao tranh lần này, đối diện bị giết sạch cả hai lần.
Lộc Duy và Đỗ Dật Văn ở đường trên hạ gục hỗ trợ Đông Hoàng Thái Nhất và xạ thử Công Tôn Ly, sau đó chạy xuống đường giữa hỗ trợ, giết nốt ba người còn lại.
Như vậy tạo thành thể năm người đối diện không hồi sinh một lúc.


Kẻ địch nào sống lại, sẽ bị Lộc Duy và Đỗ Dật Văn đứng trong bụi bắt lẻ, cứ như vậy đối diện luôn thiếu mất ba chứ không phải hai người.
Số người lúc nào cũng thiếu.


Mặc dù họ có nhiều không chế nhưng lúc nào cũng phải đánh trong thể năm đánh hai hoặc ba, dẫn đến lượng tiền hai bên chênh lệch càng lớn.
Trước thềm giao tranh cuối cùng, Đỗ Dật Văn và Lộc Duy kéo nhau xuông đường dưới hạ gục được hai con rồng.
Gia tăng kinh nghiệm và tiền cho đội.


Kéo dãn chênh lệch tiền đến hơn mười nghìn tiền.
Tương đương với mỗi người trong đội hơn vị trí đối diện một trang bị lớn.


Khi Lộc Duy, Đỗ Dật Văn và ba fans phá hết trụ trong cùng ở cả ba đường, đồng thời đánh vào nhà lính của đối phương, làm đội bạn chỉ còn cách đúng bên trong để phòng thủ, cuối cùng cũng phải đầu hàng.


Sau khi kết thúc ván thứ nhất, gặp đội hình khó nhằn nhưng vẫn chiến thắng, lúc này Lộc Duy mơi nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng cậu chưa kịp nói gì, đã nghe thấy giọng nói kích động của Mèo con trong game: "Aaaaaa! Ông chủ và chị dậu LuVi giỏi quá! Tôi lên được rank Vương giả rồi nè, vui quá đi!"
Lộc Duy: "..."


Cậu hiểu vì sao đối diện chọn tướng rất cẩn thận như vậy rồi, thì ra là trận đấu quyết định thăng hạng.
Đồng đội chuẩn bị thăng hạng, rất dễ gặp trình đội có mức rank cao hơn để giảm bớt số lượng người chơi lên được Vương giả.
Nhưng mà, Lộc Duy nắm chặt điện thoại...


"Cô lên Vương giả là chuyện tốt nhung tại sao gọi tôi là chị dâu?"
Nếu làm chị dâu cũng phải là Đỗ Dật Văn làm!
Cậu không kịp nói lời trong lòng, lại nghe thấy Đỗ Dật Văn mở miệng nói, người mà chả bao giở mở miệng nói với fans: "Ừm, chúc mừng."
Kênh livestream cười ầm lên:
(không hiểu =)).






Truyện liên quan