Chương 80: 80: Trần Đấu Đầu Tiên

Trận đấu đầu tiên
Bởi vì giải đấu được tổ chức ở trung tâm thể dục thể thao thành phố Z nên sân thi đấu sẽ lớn hơn rất nhiều so với giải đấu ở Phi Miêu.


Bố cục được sắp xếp khoa học hơn rất nhiều, các bảng màu được phối hợp kéo dài khắp nơi, khi bước vào bạn sẽ nhận ra đây là nơi diễn ra thi đấu thể thao điện tử.
Tuy rằng bây giờ là vong bảng nên người xem không quá nhiều nhưng vẫn ngồi một nửa số ghế.


Hầu hét đều là fans của Qlying, Lộc Duy nhìn thấy có rất nhiều người đang cầm bảng hiệu cổ vũ cho Qlying.
Khi bọn Lộc Duy đi vào từ cửa Nam của sân thi đấu, đội Qlying đã đến đông đủ rồi, có tổng hơn 20 người đang ngồi đợi ở phía sau sân thi đấu.


Bọn họ mặc đồng phục của đội có biểu tượng Qlying nên rất dễ nhận ra.
Mà khi Qlying nhìn đoàn người Lộc Duy đến, tất cả đều rất ngạc nhiên.
Người đàn ông dẫn đầu không mặc đồng phục mà mặc vest, chắc hẳn là huấn luyện viên của đội.


Hắn nhìn qua lớn tuổi hơn so với cả đội nhưng cùng lắm cũng chỉ tầm 30 mà thôi.
Người đàn ông nhíu máy nhìn kỹ quần áo trên năm người Lộc Duy, lại nhìn ra đằng sau, có vẻ rất ngạc nhiên.


Đợi đến khi bọn Lộc Duy ngồi xuống bên cạnh 20 người của Qlying, huấn luyện viên của họ lập tức quay đầu, nhẹ giọng nói: "Xin chào, tôi là huấn luyện viên của Qlying, Monsoon."
Người lớn tuổi nhất trong bọn họ là Hàn Tranh, bình thường các vấn đề đối ngoại đều là Hàn Tranh xử lý.




Vì thế Hàn Tranh là người dẫn đầu đại diện cho bọn họ, hắn bắt tay với Monsoon, giọng nói lạnh lùng nhưng vẫn lịch sự: "Chào anh, chúng tôi là LD Vikey."
Monsoon cố gắng duy trỳ lịch sự, để bản thân không bị thất lễ: "Đội của cậu chỉ có năm người thôi sao? Huấn luyện viên của các cậu đâu?"


Hàn Tranh: "Chúng tôi chỉ có năm người, không có huấn luyện viên."
Monsoon mở mắt to hơn: "Quản lý của các cậu đâu?"
Hàn Tranh vẫn bình tĩnh như trước: "Không có."
Lộc Duy ở phía sau càng nghe càng buồn cười.
Đội Qlying hoàn toàn kinh ngạc, sau đó có vẻ lại xem thường.


Bọn Lộc Duy ngồi ở bên trái Qlying, nghe thấy thành viên ngồi ở giữa của Qlying, không biết là ai, nói bóng nói gió: "Mấy người nghỉ ngơi ba năm đến bây giờ cũng chỉ có năm người, quá thảm rồi đó, haha."
Tần Duyệt nghiêng đầu nhìn bọn họ, cố nhịn không nói.


Lại nghe thấy huấn luyện viên Monsoon bên cạnh cười lớn tiếng nói: "Các cậu đến đây xem hả? Có tới xem cũng đừng tham gia KPL, làm lãng phí thời gian của mọi người."
Một người nói kéo theo cả đội Qlying đều cười vang.
Nhân viên ban tổ chức ở xung quanh liếc sang nhìn nhưng cũng không nói gì.


Monsoon của Qlying nói một cậu không tim không phổi, cũng ngăn các thành viên không được làm quá.
Lộc Duy liếc mắt nhìn về thanh niên nói chuyện lúc nãy.
Vẻ ngoài cũng không quá tệ, tuy không phải là xuất sắc nhưng ở trong đám người như dưa sẹo thì khá là tốt rồi.


Hàn Tranh cho họ xem rất nhiều video thi đấu của Qlying qua các năm nên nhìn thấy gương mặt của của thanh niên kia, Lộc Duy liền nhận ra hắn là ai...
Xạ thủ đội chủ nhà Qlying cũng là đội trưởng: Wojo.
Không trách được ngông cuồng như vậy, còn có thể đứng bên cạnh huấn luyện viên của đội.


Một thanh niên mập mạp ở bên cạnh Wojo bỏ thêm một câu: "Anh Wo đừng nói thế.
Bọn họ làm lót đường cho chúng ta lấy mạch bất bại không phải rất tốt à."
Gương mặt của thanh niên mập mạp kia có hai mụn bọc đỏ to, da mặt thì bị rỗ.


Lộc Duy đã từng thấy ảnh chụp của hắn, là đường giữa của đội chủ nhà: Mcgee.
Lộc Duy đứng nhìn bọn họ người xướng kẻ họa, cảm thấy rất buồn cười, nhìn bọn họ giống như vai ác được giả lập trong phim, nhìn rất là quen.
Mở màn xem thường người khác, kết quả chỉ có một là bị vả mặt.


Cậu nhẹ nhành nói chuyện, hướng tới hai người vừa mở miệng kia: "Không sao cả, nhân số chúng tôi ít nhưng đủ đánh bại mấy người."
"Về huấn luyện viên...đánh với mấy người cơ bản không cần huấn luyện viên."
Lộc Duy vừa nói xong, Tần Duyệt ở bên cạnh xì cười một tiếng: "Tiểu LuVi, em cũng thật là hahaha.>


Mạnh Khưu giơ một ngón tay cái cho cậu.
Các thành viên Qlying tức giận trừng mắt nhìn cậu, vẻ mặt của huấn luyện viên Monsoon cũng không quá tốt, nếu không phải còn có nhân viên ban tổ chức ở đây chắc chắn Lộc Duy sẽ bị đánh hội đồng.


Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt đã đến năm giờ chiều, Lộc Duy có thể nghe được MC ở trên sân thi đấu đang giới thiệu về hai đội, khi người dẫn chương trình gọi tên các thành viên hai đội lên sân khấu, nhân viên công tác chia hai đội thành hai bên, dẫn bọn họ đi vào hai bên cánh gà.


Khi Qlying xuất hiện, khán giả vỗ tay như sấm dậy, khắp nới đều là tiếng hoan hô cổ vũ.
Tuy rằng người tới xem không quá nhiều nhưng tiếng hoan hô trong nhà thi đấu không phải nhỏ, chẳng qua tất cả đều dành cho Qlying.
Mất ba năm để xây dựng hình ảnh cho mình, Qlying đã có rất nhiều fans.


Quay sang so sánh với bọn họ, tiếng cổ vũ cho LD ít đến đáng thương.
Không phải là ít mà là không có, Lộc Duy còn chẳng nghe ai gọi tên đội mình.
Khi bọn cậu đi vào bàn thi đấu, khán giả ngồi gần sân khấu có xì xào:
"Đây là đội nào vậy, năm ngoái tôi không thấy."


"Lúc nãy MC giới thiệu cậu không nghe à, là quán quân năm kia đó – LD Vikey."
"Lúc đó ai xem KPL hả, cũng chưa từng nghe đến."
"Mà đội bọn họ ít người quá đi...có vẻ sẽ không thắng được."


Lộc Duy không để ý bọn họ nói gì, đi theo Hàn Tranh đi về phía trước, ngược lại Mạnh Khưu đứng bên cạnh lại cúi đầu, có vẻ không vui.
Nhưng lúc này không tiện để nói chuyện, cậu vỗ vai Mạnh Khưu, đẩy hắn đi về phía trước.
Khi Mạnh Khưu ngẩng đầu nhìn cậu, đôi mắt hơi đỏ.


Hắn đứng sát Lộc Duy, cậu có thể nghe thấy giọng nói của hắn: "Lộc Duy, anh quá kích động, bọn anh...đã rời sân thi đấu ba năm rồi."
Giọng nói của Mạnh Khưu buồn buồn, Lộc Duy như người chạm vào ngực, chạm vào tay trái đang run của đối phương.
Khi hai đội bước lên sân khấu, khán giả bên dưới ồ lên.


Đứng ở trên sân khấu có thể nghe được tiếng nói của khán giả bên dưới: "Tôi nhìn nhầm à? Huấn luyện viên đội LD đâu?"
Khi thi đấu, mỗi đội sẽ có thành viên và huấn luyện viên lên sân khấu, dự bị sẽ đứng trong cánh gà chờ.


Huấn luyện viên sẽ đi trước dẫn theo đội của mình, thủ tục trước thi đấu cần các huấn luyện viên bắt tay nhau.
Người dẫn chương trình biết bọn họ không có huấn luyện viên nên khi đến phân đoạn này, yêu cầu một người đại diện cho đội, Hàn Trành đẩy Lộc Duy lên, ý bảo cậu lên.


Lộc Duy nhớ chân của mình vì thế đi rất chậm, bây giờ khi cậu đi chậm, tuy rằng thân thể có chút không ổn định nhưng mọi người sẽ không nhìn rõ vấn đề chân của cậu, khán giả bên dưới sẽ không chú ý đến.


Khi Lộc Duy và huấn luyện viên Monsoon của Qlying đứng bắt tay nhau trước máy quay, máy quay có lia qua gương mặt của hai người ở khoảng cách gần, khán giải ở bên dưới hét lên:
"Ahhhhhhhhhhh đẹp trai quá đi."
"Mẹ ơi, bây giờ thi đấu KPL cũng phải chọn mặt nữa à?"


"May mà LD không có huấn luyện viên đó, nếu không làm sao tôi có thể nhìn gương mặt của thành viên gần như vậy chứ!"
Lộc Duy không biết mình bị khán giả nữ ở dưới chụp ảnh.


Sau khi bắt tay cùng Monsoon xong, cậu mỉm cười vẫy tay với khán giả ở bên dưới, kết quả bắt gặp hình ảnh ngồi ở hàng ghế đầu, Đỗ Dật Văn.
Đỗ Dật Văn nhìn cậu, môi mỏng khẽ mở, nói hai chữ: "Cố lên."
Lộc Duy không nghe được anh nói gì nhưng có thể đọc được khẩu hình miệng của anh.


Hai người đứng ở khoảng cách xa, Lộc Duy không cảm nhận được Monsoon bên cạnh, kể cả khán giả cũng thế, trước mắt cậu chỉ còn một mình Đỗ Dật Văn, bên tai giống như vang lên giọng nói của đối phương.
Cậu nhanh chóng lấy lại tinh thần, gật đầu lại với đối phương.


Nhưng vào lúc nào, đột nhiên Lộc Duy nghe có người gọi lớn tên LD, cậu ngẩng đầu nhìn liền thấy một nhóm các bạn nữ cầm bảng hiệu cổ vũ LuVi, một nhóm khác có cả trai cả gái cổ vũ cho Lộ Phi, đang đi từ bên cửa đi vào.


Bọn họ nhìn thấy Lộc Duy và thành viên đội LD trên sân khấu, cố gắng hét lớn, vội vàng chạy nhanh lên hàng ghế đầu ngồi.
Lộc Duy còn có thể nhận ra người mình đã gặp ở ngày thi đấu trực tiếp và cả Phương Ưu "Tôi có một con mèo".


Nếu là giải đấu bình thường, Lộc Duy sẽ vẫy tay chào mọi người nhưng bây giờ là KPL, cậu đành phải lui về cùng với đồng đội, đi theo mọi người ngồi phía xanh đỏ mà ban tổ chức sắp xếp.


Khi Lộc Duy ngồi xuống vị trí của mình, cảm giác được ánh mắt ác ý, cậu quay đầu lại nhìn đối diện với ánh mắt khiêu khích của xạ thủ Wojo bên Qlying.
Lông mày của Wojo nhọn hếch cao, nhếch môi hếch cằm, nhấp môi nói với cậu ba chữ: "Mày đợi đấy."
Lộc Duy thu hồi tầm mắt, không thèm để trong lòng.


Dựa theo trình tự sắp xếp, LD và Qlying ngồi hai bên sân khấu.
Mỗi đội có năm người, ngồi theo thứ tự từ trái qua phải: rừng, đường trên, đường giữa, xạ thủ và hỗ trợ.
Vì thế đội Lộc Duy ngồi theo trình tự: Lộ Phi, Tần Duyệt, Lộc Duy, Hàn Tranh và Mạnh Khưu.


Khi người dẫn chương trình tuyên bố bắt đầu thi đấu, hai đội bước vào quá trình cấm chọn.
Trước khi chọn tướng, hai đội sẽ lần lượt cấm tướng, theo hệ thống đội Qlying sẽ cấm trước.
Qlying giống như bọn họ dự đoán, đầu tiên cấm đi Lý Bạch và Shiranui Mai.


Đội Lộc Duy theo sau cấm Marco Polo và Thuẫn Sơn.
Đội đối phướng lấy Wojo làm trung tâm, mà theo bọn Lộc Duy đã nghiên cứu thì Qlying có lối chơi truyền thống, kéo late nhờ xạ thủ là Wojo gây sát thương chính.


Ở phiên bản hiện tại, Marco Polo có khả năng rất mạnh về giao tranh tổng, hơn nữa rất cơ động rất khó để đội Lộc Duy bắt được đối phương nên phải cấm con tướng này trước.


Còn Thuẫn Sơn, con tướng này không có sát thương nhưng có thể chặn kỹ năng giúp đồng mình, rất khó chịu nên bọn Lộc Duy quyết định cấm luôn nó.
Sau khi mỗi bên cấm hai tướng, bắt đầu quá trình chọn ba tướng đầu tiên.
Qlying chọn Tôn Thượng Hương, Gia Cát Lượng và Tôn Sách.


Bên Lộc Duy lựa chọn Lữ Bố, Mã Siêu và Thượng Quan Uyển Nhi.
Đội Lộc Duy có ưu thế chính là Qlying khó tìm lại video thi đấu năm xưa của LD, bởi vì những năm đầu KPL còn không có ghi hình chính thức chứ đừng nói đến video được đăng trên internet.


Nhưng bọn họ có thể tìm được rất nhiều video về Qlying, nên Qlying không biết họ sẽ chọn gì nhưng bọn Lộc Duy lại biết chiến thuật cấm chọn của đối thủ.


Qlying rất thích lấy xạ thủ làm trung tâm, bốn người còn lại sẽ bảo vệ xạ thủ của mình, vì thế hỗ trợ sẽ là những con tưỡng chống chịu mà tướng chống chịu có rất nhiều.
Tần Duyệt lựa chọn Lữ Bố có khả năng gây sát thương và phá vỡ giáp do hỗ trợ buff.


Lộc Duy lựa chọn Thượng Quan Uyển Nhi để dễ dàng băng trụ giết xạ thủ đối phương.
Hai lựa chọn đầu của bọn họ nhắm thẳng vào xạ thủ trung tâm Wojo của Qlying.
Lộc Duy không cần nhìn cũng biết, sắc mặt của Wojo ở đối diện chắc chắn rất xấu.


Ngay sau đó, Qlying bắt đầu cấm tướng lượt hai, họ cấm và Đại Kiều và Quỷ Cốc Tử.
Đây là hai con tướng có khả năng tạo nhịp độ trận đấu, một con chống chịu chậm chạp rất sợ tướng hỗ trợ Đại Kiều và Quỷ Cốc Tử cơ động.


Nhưng lượt cấm này càng làm lộ đội hình dự tính của họ.
Đội Lộc Duy không cần trao đổi cũng đoán được kịch bản của Qlying.
Bọn họ sẽ chọn hỗ trợ chống chịu tốt và một đi rừng có nhiều máu.


Quả nhiên bên Lộc Duy lập tức cấm đi Khương Tử Nha và Vân Trung Quân, đối phương phải chọn hỗ trợ Trương Phi và Khải đi rừng, cả hai con tướng này khá trâu có thể chống chịu sát thương của xạ thủ ở đối diện.
Mạnh Khưu và Hàn Tranh khóa và Công Tôn Ly và hỗ trợ Tôn Tẫn.


Đội hình của Qlying là: Khải, Tôn Sách, Gia Cát Lượng, Tôn Thượng Hương và Trương Phi.
Bên phía Lộc Duy sẽ là: Mã Siêu, Lữ Bố, Thượng Quan Uyển Nhi, Công Tôn Ly và Tôn Tẫn.


Khi Mạnh Khưu khóa và Tôn Tẫn, bình luận viên hai ngạc nhiên, suýt nữa thì quên nói tiếp: "Chúng ta có thể nhìn thấy, hỗ trợ đội LD là...Tôn Tẫn?! Oa, con tướng này rất lâu rồi mới xuất hiện, không ngờ hôm nay LD đã mang nó trở lại."
Fans của Qlying ở bên dưới khán đài cười vang:


"Đội hình LD đã rất mỏng manh rồi còn chọn hỗ trợ mỏng như Tôn Tẫn, nó có thể làm gì chứ? Cả ván đợi đồng đội kéo thắng à?"
"Đừng nói nữa, haha, không chừng Qlying của chúng ta thuê diễn viên đó."
"Không chỉ Tôn Tẫn, ngay cả đường giữa của LD là Thượng Quan Uyển Nhi kia kìa.


Ở KPL, ai dám chọn Thượng Quan Uyển Nhi đâu, mất tập trung một tý sẽ bì bắt ch.ết ngay.
Bản này sát thương rất yếu, một bộ kỹ năng không giết ch.ết địch thì chỉ có nằm ch.ết."
Đỗ Dật Văn ngồi giữa hàng đầu giữa khán giả đang kích động, sắc mặt anh lạnh lẽo, không nhìn ra biểu cảm.


Khi anh nghiêng đầu nhìn về phía đám người, mấy người kia chợt thấy lạnh sống lưng, quay đầu nhìn đối diện với đôi mắt lạnh lùng của Đỗ Dật Văn, cổ như có người bóp chặt, mở to mắt không nói nên lời.
Mà lúc này, trên sân khấu trận đấu đã bắt đầu.


Ngay từ khi trận đấu bắt đầu, hai bên chơi rất cẩn thận.
Mạnh Khưu điều khiển Tôn Tẫn, kiểm tr.a tầm nhìn trong bụi liên tục giúp Lộc Duy.
Qlying phối hợp định bắt Lộc Duy hai lần, cả hai lần đều bị Mạnh Khưu phát hiện nên kế hoạch đã thất bại.


Đội Qlying rất cẩn thận, xạ thủ Wojo của bọn họ luôn đứng trong trụ không ra ngoài, trong tầm trụ farm lính không cho đội Lộc Duy cơ hội bắt hắn.
Hai bên luôn giằng co cho đến phút thứ tư, chưa bên nào bị mất mạng nào cả.
Nhưng nhịp độ trận đấu thay đổi khi Lộc Duy lên đến cấp bốn.


Khi Lộc Duy lên cấp bốn, khán giả phát hiện nhịp độ của đội LD bất ngờ tăng lên.
Tôn Tân luôn đi theo để hỗ trợ rừng, lập tức xuay người đi theo hỗ trợ đường giữa Thượng Quan Uyển Nhi.
Hai người cẩn thận đi một vòng lớn từ nhà mình qua các bụi cỏ đến đường dưới của kẻ địch để chờ..






Truyện liên quan