Chương 90: 90: Dự Đoán

Dự đoán
Cậu nhớ lại giao tranh vừa rồi, cậu điều khiển Mai Shiranui tấn công Djoke, mặc dù đã sử dụng hết kỹ năng rồi đối phương chẳng mất bao nhiêu máu, thậm chí còn chẳng tổn hại gì.
Một chiêu cuối của Djoke làm cho cậu và Tần Duyệt đứng bên cạnh mất hơn nửa cây máu.


Đây chính là vấn đề chênh lệch tiền, khiến sát thương đầu ra hai bên chênh nhau quá nhiều.
Vì vậy, họ đã để thua ván đầu tiên trong trận đấu BO trước ICB.
Khi người dẫn chương trình tuyên bố ICB giành chiến thắng ván đầu tiên, khán giả kích động giơ cao tay, gọi lớn cái tên ICB.


Lộc Duy ngẩng đầu, bắt gặp Djoke nhướng mày cười với mình.
Ngón trỏ và ngón giữa kẹp lại, một lần nừa làm động tác chào.
Lần này, Lộc Duy nhíu mày, lạnh mặt quay đầu đi, theo chân thành viên LD vào trong nghỉ ngơi.
Ở dưới khán đài nghỉ giữa giờ khoảng mười lăm phút.


Ván đầu thua, phải tự mình trải nghiệm mới hiểu cảm giác của họ khi này.
Từ lúc bắt đầu cấm chọn, họ đã bị ICB hoàn toàn dắt theo lối của mình.
Đợi đến khi ván đấu bắt đầu, áp lực càng nặng nề hơn.
Cảm giác khó thở.


LỘc Duy ngồi dưới khán đài, ngực như bị một cục đá đè nặng, cảm giác rất khó thở.
Không khí giữa các thành viên rất trầm, nhưng mọi người ăn ý không nói ra, cố gắng giữ vững tinh thần của mình.
Lộc Duy giữ im lặng một lúc, bọn họ không thể tiếp tục chơi như vậy nữa.


Cậu ngẩng đầu nhìn mọi người: "Có thể thấy, cho dù họ chọn đội hình như nào vẫn xoay quanh pháp sư, khi chúng ta chọn tướng cứ theo tính toán ban đầu của mình không cần phải theo họ nữa."
Hàn Tranh im lặng một lúc, gật đầu, mày vẫn nhíu chặt: "Không chọn khắc chế, sợ là rất khó đánh."




Hai mắt Lộc Duy nhìn thẳng: "Vậy thì cứ kệ đi."
Đến khi bắt đầu ván đấu thứ hai, Lộc Duy trực tiếp cấm Hằng Nga và Đại Kiều.
Dạng tướng có khả năng khống chế mềm và kiểm soát nhịp độ chắc chắn phải loại ngay từ đầu.
Ngay sau đó, theo kế hoạch lấy đi rừng làm trung tâm, để Lộ Phi lựa chọn Nakoruru.


Mạnh Khưu lựa chọn Trương Phi, chuẩn bị đi theo bảo vệ Nakoruru.
Lộc Duy và những người còn lại lựa chọn tướng có kỹ năng thay đổi vị trí cho vị trí của mình: Gia Cát Lượng đường giữa, Cuồng Thiết đường trên và xạ thủ Tôn Thượng Hương.
Sẵn sàng hỗ trợ hết sức cho Lộ Phi.


Ván này, đội hình của ICB đã thay đổi.
Lần này họ vẫn sử dụng đội hình xoay quanh pháp sư, nhưng Djoke không chơi Điêu Thuyền hai Thương Quan Uyển Nhi mà một con tướng không cơ động, thuần sát thương phép ở đường giữa – Võ Tác Thiên.


Võ Tắc Thiên có tốc độ di chuyển trung bình, sát thương ở đầu trận cũng thuộc dạng trung bình nhưng chiêu cuối của cô ta có thể hỗ trợ sát thương toàn bản đồ và làm choáng kể địch.
Cho dù không đi theo đồng đội, vẫn có thể sử dụng chiêu cuối hỗ trợ đồng đội.


Đây là một con tướng tự do khi đánh giao tranh.
Khi bắt đầu ván đầu, mọi người đều nhìn thấy Võ Tắc Thiên khả năng hỗ trợ toàn bản đồ của cô ta.
Lộ Phi canh chuẩn thời điểm, phối hợp với bọn Lộc Duy đánh úp xạ thủ hay rừng của kẻ địch.


Nhưng đều bị chiêu cuối của Djoke ngăn cản nhịp độ của họ.
Nhưng lần này bọn Lộc Duy đã có kinh nghiệm, không để cho đối phương dắt mũi nữa.


Khi giao tranh họ chủ động tấn trước, nếu cảm thấy đánh không được sẽ rút lui, bằng việc đẩy trụ và cướp quái rừng, họ dần dần xây dựng một quả cầu tuyết lớn dần.
Đội hình bên Lộc Duy đều cơ động, họ phá trụ rất nhanh, rút lui rất dễ dàng.


Đối phương tìm cách chống đỡ, chuyển sang thế thủ trụ nhưng dần dần chống đỡ không nổi trước nhưng di chuyển phá trụ của LD.
Họ chợt nhận ra phải đánh rồng để cải thiện kinh tế trước chênh lệch quá lớn mà bọn Lộc Duy đã xây dựng được.


Trong một giao tranh, Lộc Duy và Hàn Tranh cấu rỉa máu của đối phương trước, sau đó Lộ Phi điều khiên Nakoruru triệu hồi chim ưng quét qua trung tâm của đội hình đối phương.
Với 5000 sát thương bạo kích, kết liệu ngay lập tức xạ thủ đối diện.


Đối diện mất xạ thủ, không còn sát thương duy trì, phía Lộc Duy thừa cơ hội xông lên, quét sạch cả năm người ICB, dễ dàng phá hủy nhà chính đối phương, giành chiến thắng đầu tiên.


Khi Lộc Duy nhìn thấy hai chữ "Chiến Thắng" trên màn hình, cổ như bị thứ gì đó chẹn lại, kích động không nói nên lời.
Chiến thắng ván này chứng tỏ họ vẫn có khả năng đánh ngang cơ với ICB.
Nếu ván vừa rồi mà thua, ICB sẽ có hai ván thắng liên tiếp, trực tiếp thắng họ ngày hôm nay.


Ván này giành chiến thắng, cho họ thêm một cơ hội nữa.
Fans dưới khán đài cổ vũ cho bọn Lộc Duy rất kích động, lớn tiếng gọi tên của bọn Lộc Duy, hưng phấn như chính mình tham gia thi đấu.
Lộc Duy nghe tiếng của họ cảm thấy cảm động, đứng ở cầu thang sân khấu vẫy tay với họ.


Kết quả nhận lại tiếng hét càng to hơn của fans.
Không cảm động là giả.
Nhưng họ vẫn phải nhanh chóng di chuyển về chỗ ngồi nghỉ của mình, chuẩn bị thảo luận chiến thuật cho ván tiếp theo.
Cuối cùng, thắng bại phụ thuộc vào ván đấu tiếp theo.
Năm người ngồi vây quanh lại, phân tích chiến thuật của mình:


Hàn Tranh: "Chiến thắng vừa rồi chứng tỏ chiến thuật của chúng ta không sai, từ nay về sau tạm hời sẽ sử dụng chiến thuật xoay quanh rừng, đối đấu với ICB và những đội khác.
Mạnh Khưu ngồi bên cạnh gật đầu.
Lộ Phi lên tiếng: "Đúng."


Mọi thứ đang phát triển theo hướng tốt, ván thứ ba đội Lộc Duy đã vạch ra chiến thuật rõ ràng.
So sánh cới đội hình của ICB thì không kém là bao.
Nhưng vẫn không hiểu được trạng thái lại quay về ván thứ nhất.
Họ luôn bị đối phương dẫn dắt nhịp độ.


Cho dù Lộc Duy hỗ trợ đường nào, hay không hỗ trọ đều bị đối phương bắt bài.
ICB luôn triển khai giao tranh, đè ép kinh tế của bên Lộc Duy, khiến họ không gượng lại được.
Lộc Duy vẫn chưa nhìn ra được vấn đề ở chỗ nào.


Họ đã cố gắng né giao tranh với ICB, tại sao vẫn bị chênh lệch tiền nhiều như thế.
Cho đến khi ván đấu kết thúc, Lộc Duy vẫn chưa hiểu được chuyện gì đã xảy ra.
Bọn họ thua?
Đây là thứ đầu tiên Lộc Duy nghĩ đến khi có kết quả.


Trước khi thi đấu ngày hôm nay, Lộc Duy nghĩ sẽ phải sử dụng hết sức để đánh với đối phương nhưng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ thua.
Từ nhỏ đến lớn, mục tiêu học tập hay Quốc Phục đường giữa cậu vẫn có thể làm được.
Chưa có thứ gì cậu cố gắng mà không đạt được.


Mũi hít thở không thông, cảm giác ngột ngạt đến khó thở.
Cậu không biết bản thân mình quay về phòng nghỉ như thế nào, chỉ nhớ Mạnh Khưu kéo cậu đi, vô thức đi về phía trước.
Khi cậu ngồi xuống ghế nhìn màn hình phân tích trận đấu của ICB và đội mình, Lộc Duy vẫn chưa phản ứng lại.


Ở bên ngoài, fans của ICB kích động hét chói tai:
"Hahaha, tôi biết ngay mà, năm nay ICB chắc chắn sẽ giành chức vô địch lần nữa."
"Tôi cũng thấy thế, năm nay họ vẫn rất mạnh, không ai có thể đánh bại họ."


"Đúng thế! Ván lúc nãy LD thắng chắc chắn là ván danh dự, với lối chơi như vậy cố ý thua một ván nếu không đã thắng từ lâu rồi."
Fans của ICB không biết rằng mình nói rất to, mặc dù nhà thi đấu ồn ào nhưng khi họ nói không tự giác mà nói lớn hơn.
Vẻ mặt của Hàn Tranh trầm xuống.


Vốn dĩ Tần Duyệt đang bình tĩnh nhưng sau khi nghe nhóm con gái nói chuyện, sắc mặt trở nên đen sì.
Hắn đá mạnh chân xuống đất, chửi thề một tiếng: "Ván vừa rồi thua cũng đã thua rồi, còn nói thêm gì nữa? Chẳng nhẽ không thể thua?!"


Sau khi hắn nói xong, mới phát hiện từ khi xuống sân khấu Lộc Duy không nói gì nữa, quay sang nhìn cậu.
Nhìn thấy dáng vẻ thất bại và chán nản của Lộc Duy.
Tần Duyệt lập tức gạt đi cảm xúc tiêu cực của đám fans não tàn bừa nói, vỗ vai Lộc Duy: "Heo con, em sao thế? Thua trận vừa rồi nên khó chịu sao?


Hắn nói xong, không đợi Lộc Duy trả lời, nói tiếp: "Đừng lo lắng, thua là chuyện bình thường.
Tuy rằng chúng ta thua nhưng tốt xấu gì cũng có kinh nghiệm đối đầu với ICB.
Quay về chúng ta sẽ xem kỹ vấn đề ở đâu.


Lộc Duy gật đầu, cậu biết thắng thua là chuyện bình thường nhưng thua thảm như ván vừa rồi, trong lòng cậu vẫn khó chịu.
Thậm chí còn muốn tìm bao cát để đấm.
Lộc Duy hít thở sâu, miễn cưỡng cười với Tần Duyệt.
Đột nhiên nghe thấy giọng nói của Đỗ Dật Văn:
"Duy Duy."


Lộc Duy vội vàng quay đầu, nhìn thấy Đỗ Dật Văn không biết từ khi nào ngồi bên phải cậu, đang cúi đầu nhìn mình.
Đỗ Dật Văn cao hơn Lộc Duy rất nhiều, khi ngồi xuống vẫn cao hơn Lộc Duy khá nhiều.
Ánh đèn sân khấu từ xa, bóng của Đỗ Dật Văn bao phủ lên người của Lộc Duy.


Cậu mơ màng, có cảm giác được bảo vệ trong vòng tay của anh.
Người cậu run lên.
Hính như Đỗ Dật Văn rất thích màu đen, hôm nay anh vẫn mặc một áo khoác màu đen.
Gương mặt của anh đẹp trai, màu đen càng làm tăng thêm lạnh lùng và xa cách của anh.


Lúc nãy ở sau họ, fans của ICB khi thấy Đỗ Dật Văn đi qua, hào hứng thảo luận:
"Mẹ ơi, cậu nhìn anh trai đằng trước đi, đẹp trai quá đi."
"Trời ơi, nhìn mắt của anh ấy đi, là con lai đó!"
Lộc Duy đang suy nghĩ chuyện LD thua, khi nghe mấy người kia nói như vậy càng thêm buồn bực.


Cậu đẩy vai của Đỗ Dật Văn, để đối phương nhìn thẳng vào mắt mình, như vầy từ phía sau mấy cô gái kia chỉ có thể thấy bóng lưng của anh....






Truyện liên quan