Chương 14: TIẺU HUYỀN TỬ BẠI LỘ HÀNH TUNG

Mỗi người lại lấy một tấm khăn trắng như bông mà lau chùi tủ sách cùng bàn chế sạch bóng như gương . Chúng lau chùi hàng nữa ngày trời mới nghỉ tay .Ôn Hữu Ðạo nói :-Quế huynh đệ ! Ðến bây giờ mà đức Hoàng thượng vẫn chưa ngự giá vào thư phòng chắc là ngài không tới nữa . Sau đây chừng một lát là Thị vệ đại nhân sẽ đến tuần tr.a , nếu đại nhân thấy Quế huynh đệ là người lạ mặt ở trong này thì chúng ta phải tội cả lũ .Vi Tiểu Bảo nói :Nhị vị hãy về trước đi , tiểu đệ ở đây chờ một lát rồi sẽ ra sau .Anh em họ Ôn đồng thanh nói :-Như thế không thể được .Ôn Hữu Ðạo lại nói :-Lề luật trong hoàng cung , Quế huynh đệ còn lạ gì nữa ? Nơi nào đức Hoàng thượng ngự giá tới , ai là kẽ chầu hầu đều được sắp đặt nghiêm minh , chẳng thể sai suyễn mộy ly . Nếu không thế thì trong cung nào thái giám , nào cung nữ , hàng mấy ngàn người , ai muốn thấy mặt Hoàng thượng là cứ xồng xộc tới trước mặt Ngài thì cón ra thể thống gì nữa ?Ôn Hữu Phương cũng ôn tồn nói :-Hảo huynh đệ ! Chẳng phải anh em tại hạ không chịu hết lòng giúp đở huynh đệ , nhưnh anh em tại hạ hàng ngày cũng chỉ được vào ngự thư phòng trong vòng nữa giờ để quét tướt lau chùi đồ vật . Xong việc là phải đi ra . Chẳng giấu gì Quế huynh đệ , đừng nói gì Quế huynh đệ không thể chần chờ ở lại ngự thư phòng , mà ngay cả anh em tại hạ hết giờ mà còn chưa ra mà bị Thị vệ đại nhân bắt được cũng bị nghiêm trị . Tội nặng thì phải chặc đầu , nhẹ thì cũng phải ngồi tù .Vi Tiểu Bảo hỏi :-Làm gì mà nghiêm ngặt quá đến thế ?Ôn Hữu Phương dậm chân đáp :-Những công việc kề cận đức Hoàng thượng há phải trò đùa ? Tiểu huynh đệ ! Huynh đệ muốn được thấy mặt hoàng thượng thì ngày mai cũng vào giờ này , anh em tại hạ lại đến đón huynh đệ , may ra hên vận thì được như nguyện .Vi Tiểu Bảo nói :-Thế cũng được ! Vậy chúng ta về thôi .Anh em họ Ôn nghe Vi Tiểu Bảo nói vậy khác nào được trút gánh nặng . Một tên nắm tay phải gã , còn một tên nắm tay trái đưa gã ra . Chúng chỉ sợ gã nói rồi mà còn chần chờ không chịu đi ngay .Vi Tiẻu Bảo hất hàm hỏi :-Thực ra chính nhị vị cũng chưa từng được thấy mặt đức Hoàng thượng phải không ?Ôn Hữu Phương chưng hững ấp úng đáp :-Sao...Tiểu huynh đệ...Tiểu huynh đệ...Gã toan hỏi : "Sao tiểu huynh đệ lại biết thế ? "Ôn Hữu Ðạo còn minh mẫn hơn vội nói :-Sao anh em tại hạ không được thấy mặt rồng bao giờ ? Ðức hoàng thượng thường đến ngự thư phòng đọc sách , viết thư , nên bọn tại hạ được thấy là thường .Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :-Hàng ngày hai gã này cứ đến giờ mới vào quét tướt lau chùi thư phòng , dĩ nhiên không phải là lúc Hoàng đế tới ngự , chẳng lẽ Hoàng đế đến để coi những quân khốn kiếp quét tướt lau chùi mà lấy làm hứng thú ? Hai tên con rùa này nói láo rồi .Ôn Hữu Ðạo lại nói :-Tiểu huynh đệ mà chịu trả bạc cho Hải lão công thì anh em tại hạ tất có ngày đền đáp . Còn việc muốn thấy Long nhan thì phải tùy theo phúc phận từng người . Số mạng có chứa rõ , được phúc phận như vậy mới thành , chứ chẳng phải cưỡng cầu mà được .Ba người vừa đi vừa nói chuyện bất giác đã ra khỏi cửa ngách .Vi Tiểu Bảo nói :-Ðã thế thì nhị vị đại ca hàng ngày đều đưa tiểu đệ vào ngự thư phòng thủ xem có phúc phận không ?Hai gã kia đáp :-Phải lắm ! Phải lắm !Thế rồi ba người chia tay .Vi Tiểu Bảo bước lẹ ra về . Gã xuyên qua hai dãy hành lang đã cách xa anh em họ Ôn liền đứng lần vào sau một khuôn cửa .Qua một lúc lâu , gã liệu chừng anh em họ Ôn đã đi xa rồi mới rón rén ở sau cửa ló mặt ra . Gã theo đường cũ trở lại ngự thư phòng .Ði tới nơi Vi Tiểu Bảo đẩy cánh cửa ngách , không ngờ bên trong đã cài then .Gã chưng hững miệng lẩm bẩm :-Vừa ra khỏi một lúc mà bên trong đã cài then rồi . Xem chừng lời anh em họ Ôn nói đúng sự thật , quả nhiên có thị vệ đi tuần tr.a qua đây






Truyện liên quan