Chương 33: TRONG QUÁN TRÀ ĐỒNG HỘI ĐƯA TIN

Vua Khang Hy nghe Vi Tiểu Bảo thuật chuyện rất lấy làm thích thú, ngài vỗ vai gã ban khen:Tiểu Quế Tử ! Ngươi thiệt là tài tình.Nhà vua lại nói:- Phen này ngươi vất vả quá !Vi Tiểu Bảo tâu:- Muôn tâu thánh thượng ! Bọn dư đảng của Ngao Bái thế lực lớn mạnh không phải tầm thường . Lúc nô tài trốn đi đã ghi nhớ đường lối. Bây giờ có nên dẫn binh mã rượt theo không?Vua Khang Hy cả mừng phán:- Tuyệt diệu ! Ngươi đi kêu Sách Ngạch Ðồ dẫn năm ngàn binh mã cùng ngươi rượt theo tróc nã.Vi Tiểu Bảo lui ra, sai người đến thông tri cho Sách Ngạch Ðồ.Sách Ngạch Ðồ nghe tin Vi Tiểu Bảo bị bọn thủ hạ Ngao Bái bắt đi trong lòng đang buồn bã vì ở trong cung lão thiếu mất một tay viện trợ rất đắc lực .Tuy lão nuốt trôi được bốn mươi lăm vạn lạng bạc , nhưng chỗ mất Vi Tiểu Bảo là việc trọng đại, được số bạc kia không đủ bồi đắp. Ðột nhiên lão nghe Tiểu Quế Tử trốn về, tinh thần lão vô cùng phấn khởi, vội dẫn binh mã cùngVi Tiểu Bảo đi tróc nã dư đảng của Ngao Bái.Ði được nửa đường thì Khang Thân Vương đã sai người đưa con Ngọc hoa thông đến cho Vi Tiểu Bảo .Vi Tiểu Bảo cưỡi tuấn mã càng tỏ vẻ hiên ngang .Khi đoàn người ngựa đến chỗ Thiên Ðịa Hội tụ họp thì dĩ nhiên không còn một bóng người nào .Sách Ngạch Ðồ hạ lệnh xục tìm khắp nơi.Lát sau có người dâng thủ cấp của Ngao Bái đem ra . Chúng lại thấy cả tấm linh bài trên đề hàng chữ:"Ðại Thanh Thiếu Bảo Ngao Bái Ðại Nhân Linh Chi Vị" .Ngoài ra còn mấy bức đối trướng viếng Ngao Bái.Dĩ nhiên những thứ này do bọn Trần Cận Nam cố ý tạo ra.Sách Ngạch Ðồ trở về Bắc Kinh đem theo thủ cấp, linh bài cùng những đối viếng Ngao Bái tâu trình Hoàng thượng, tự cho là mình lập được công lớn.Vua Khang Hy sai lão tiếp tục để tâm dò xét dư đảng của Ngao Bái. Ðồng thời nhà vua ban lời khen thưởng .Vi Tiểu Bảo chỉ cười thầm trong bụng.Gã về phòng mình kiểm lại những tấm ngân phiếu cộng được bốn mươi sáu vạn sáu ngàn năm trăm lạng bạc , trong lòng khoan khoái vô cùng.Nguyên Sách Ngạch Ðồ muốn lấy lòng Vi Tiểu Bảo nên đáng lẽ phần gã có bốn mươi lăm vạn lạng, lão thêm vào hơn một vạn lạng nữa.Vi Tiểu Bảo coi đi coi lại mấy chục tấm ngân phiếu rồi cất đi. Gã lấy cuốn luyện võ công căn bản của Trần Cận Nam giao cho, chiếu theo bí quyết ngồi xếp bằng rèn luyện.Nhưng gã mới luyện được nửa giờ thì thấy tinh thần mỏi mệt liền lăn xuống giường ngủ thiếp đi.Hôm sau thức dậy, gã vào Ngự thư phòng chầu hầu Hoàng đế xong về nhà ngồi luyện công.Chẳng được bao lâu gã lại ngủ đi.Nguyên công phu nhập môn của Trần Cận Nam rất khó luyện. Nếu không có nghị lực thì khó mà đả thông được đệ nhất quan.Vi Tiểu Bảo là người thông minh lỗi lạc nhưng thiếu phần nghị lực .Gã mới luyện đệ nhất thức đã thấy khó khăn vô cùng, đâm ra buồn ngủ.Lúc tỉnh dậy thì đã nửa đêm, gã nghĩ thầm:- Sư phụ bảo mình luyện võ nhưng công phu của lão gia thì chẳng có thú vị chi hết.Gã dậy mở cuốn sách thấy một bên khuyên tròn, một bên đầy những chữ nhỏ chi chít. Trong mười chữ có đến chín chữ rưỡi không hiểu. Gã buông tiếng thở dài rồi gấp sách lại.Nguyên Trần Cận Nam liệu việc rất kín đáo , nhưng trong việc này ông đã phạm vào câu : "Bậc trí giả lo nghĩ ngàn điều, tất có một điều sai trật ! . Ông quên chưa hỏi Vi Tiểu Bảo có biết chữ hay không. Ông thấy đứa nhỏ hơn mười tuổi lại rất thông minh, dĩ nhiên tưởng gã biết chữ rồi. Những bí quyết trong cuốn sách này toàn là những câu thiển cận dễ hiểu , xem đến là có thể hiểu ngay. Trong lúc thảng thốt lại mắc bận vô số công việc, ông chưa kịp giải thích kỹ lưỡng cho gã nghe .Không ngờ Vi Tiểu Bảo lại mù chữ






Truyện liên quan