Chương 36: BẤT ĐỒNG CHÍNH KIẾN ĐANG BẠN RA THÙ

Phàn Cương lớn tiếng thoá mạ:- Con mẹ nó ! Tên đại Hán gian Ngô Tam Quế phái uỷ một tên cẩu quan mà cũng ra vẻ ngang tàng.Bạch Hàn Phong đưa mắt nhìn Phàn Cương gật đầu nói:- Phàn... Phàn huynh đệ nói đúng lắm. Nhưng vì gia huynh muốn thám thính tình hình cố hương nên phải tâng bốc hắn mấy câu. Tên cẩu quan càng lấy làm đắc ý. Hắn bảo những viên quan do Ngô Tam Quế uỷ phái kêu bằng "Tây tuyển" để ngụ ý do Bình Tây Vương lựa chọn. Những quan viên lớn nhỏ toàn tỉnh Vân Nam dĩ nhiên đều do Ngô Tam Quế phái đến. Cả ba tỉnh Tứ Xuyên, Quảng Tây, Quý Châu, những viên quan Tây tuyển so với những người của Hoàng đế phái đến còn lên hương hơn. Tỷ dụ trong những địa hạt này có chỗ khuyết triều đình phái người đến, Ngô Tam Quế cũng phái người đến thì ai đến trước là được. Những quan viện bốn tỉnh Vân Nam, Quý Châu, Tứ Xuyên, Quảng Tây mà có chỗ khuyết thì dĩ nhiên Côn Minh (thủ phủ tỉnh Vân Nam) biết trước rồi từ Côn Minh phái người đến còn nhanh hơn quan viên ở Bắc Kinh tới. Vì thế mà quan của triều đình gửi đến bao giờ cũng chậm chân hơn những quan viên "Tây tuyển" .Nguyên Bình Tây Vương Ngô Tam Quế lập được công lớn với triều đình nhà Mãn Thanh mà thu phục giang sơn là hoàn toàn trông vào công lao của Bình Tây Vương. Vì thế triều đình đặc biệt ưu đã Ngô Tam Quế. Ngô Tam Quế có bản tâu về triều bất cứ việc gì cũng được chuẩn y.Vương Võ Thông nói:- Viên quan đó nói vậy là đúng sự thực. Tiểu đệ làm nghề bao tiêu trong bốn tỉnh miền Tây Nam đã nhìn rõ một giải Vân Quý, người ta chỉ biết có Ngô Tam Quế chứ không biết đến Hoàng đế.Bạch Hàn Phong nói:Tên Dương Nhất Phong còn bảo theo luật lệ của triều đình thì ai đi làm tri huyện đều phải đến kinh thành yết kiến Hoàng đế để Hoàng đế phong chức. Hắn đến Bắc Kinh là để vào yết kiến Hoàng đế.Hắn còn nói Bình Tây vương đã phong quan cho hắn rồi, vậy việc đến kinh triều kiến Hoàng đế chỉ là một thủ tục thông thường .Bạch Hàn Phong ngừng lại một chút rồi kể tiếp :Dương Nhất Phong uống mấy chung rồi lại nói càng đắc ý.Gia huynh liền bảo hắn :- Dương đại nhân đến Khúc Tĩnh làm quan thì ra người bản tỉnh lại làm quan ngay ở bản tỉnh để tạo phúc cho nhân dân, thật là quý hoá !Dương Nhất Phong cười ha hả nói:- Cái đó đã hẳn !Giữa lúc ấy, đột nhiên ở bàn khác có người xen vào .Tên lão tặc . .. Tên lão tặc đó cùng ta... có mối thâm cừu.Hắn nói tới đây bỗng đứng phắt dậy, mặt đỏ bừng lên.Tô Cương hỏi:- Có phải hắn là Bát Tý Viên Hầu Từ Thiên Xuyên không?Bạch Hàn Phong gật đầu đáp:- Chính hắn...Bạch Hàn Phong tức quá tựa hồ cổ họng nghẹn hơi nói không ra lời.Sau một lúc gã nói tiếp :- Chính là tên lão tặc đó. Hắn ngồi bên cái bàn con cạnh cửa sổ nói:- Người bản tỉnh làm quan trong bản tỉnh thì đục khoét càng tiện hơn.- Anh em tại hạ để mặc cho tên lão tặc nói gì thì nói, không muốn giây lời với hắn.Huyền Trinh lạnh lùng nói:- Bạch nhị hiệp ! Từ tam ca nói câu đó kể cũng đúng.Bạch Hàn Phong hắng giọng một tiếng rồi đáp :- Hắn nói câu ấy thì phải rồi, tại hạ có bảo hắn nói lầm đâu. Nhưng... nhưng ai bảo hắn giây vào việc người ta?Hắn mà không nói câu đó thì việc gì đến nỗi xảy chuyện rắc rối?Huyền Trinh thấy Bạch Hàn Phong nóng nẩy không nói gì nữa.Bạch Hàn Phong lại nói tiếp :- Dương Nhất Phong nghe tên lão tặc nói câu đó thì nổi giận đùng đùng.Hắn quay đầu nhìn lại thấy tên lão tặc là kẻ già nua lưng còng, mặt mũi đê tiện






Truyện liên quan