Chương 37: HÔI XUÂN ĐƯỜNG PHÁT SINH ĐẠI BIẾN

Vi Tiểu Bảo gật đầu nói:- Té ra là thế.Vậy trong trường hợp động thủ với đứa con nít như tại hạ, cũng phải cả hai vị hiền huynh đệ liên thủ xông vào.Bạch Hàn Phong tức quá gầm lên một tiếng, phóng chưởng nhằm đánh xuống đầu Vi Tiểu Bảo.Tô Cương vội đưa tay trái ra nắm lấy cổ tay Bạch Hàn Phong và can ngăn gã:- Bạch nhị đệ ! Như thế không được !Bạch Hàn Phong vừa cựa mạnh vừa la:- Tên. .. tên tiểu quỷ này. .. mạt sát cả gia huynh mặc dầu y đã từ trần.Vi Tiểu Bảo trong lúc nhất thời chỉ muốn nói cho thích miệng, gã không nghĩ đến Bạch Hàn Tùng đã ch.ết rồi cũng bị chỉ trích. Gã còn muốn nói giễu mấy câu nữa, nhưng thấy Bạch Hàn Phong hung dữ như người điên, nên trong lòng kinh hãi không dám nói nữa.Tô Cương lại giảng giải:- Bạch nhị đệ. Oan có đầu, nợ có chủ.Gã họ Từ đã hại mạng Bạch đại đệ, vậy chúng ta chỉ có thể kiếm họ Từ để thanh toán.Bạch Hàn Phong hầm hầm ngó Vi Tiểu Bảo nói:- Một ngày kia ta sẽ rút xương lọc da ngươi.Phàn Cương vặn Tô Cương:- Tô tam hiệp. Tam hiệp bảo Từ đại ca của bọn tại hạ đã hại mạng Bạch đại hiệp thì chữ "hại" đó tưởng nên châm chước mới phải.Bạch nhị hiệp đã nói hai bên tỷ võ ở Thiên Ðàn.Từ đại ca một mình phải chọi với hai người, yđã không dùng ám nguỵ kế lại không ỷ vào số đông để thủ thắng.Vậy đó là một cuộc tỷ đấu quang minh chính đại thì sao lại bảo là Bạch đại hiệp bị Từ đại ca hại mạng được?Bạch Hàn Phong tức giận đáp :- Gia huynh nhất định bị Từ lão tặc hại mạng.Trước khi gia huynh cùng tại hạ đến Thiên Ðàn phó ước, hai người đã thương nghị với nhau.Gia huynh bảo: lão già đó tuy đầu óc hồ đồ, không hiểu mệnh trời về ai, nhưng hắn cũng là người đồng đạo với chúng ta trong công cuộc phản Thanh phục Minh.Vậy lúc tỷ võ, chúng ta nên nể mặt Thiên Ðịa Hội, chỉ điểm tới là thôi, đừng làm hại đến tính mạng hắn.Gã dừng lại một chút rồi tiếp :- Như vậy hai anh em tại hạ đã nhẹ đòn với Từ lão tặc, không ngờ hắn lòng dạ độc ác, cố ý hạ sát thủ để hại mạng gia huynh.Tô Cương hỏi:- Từ lão tặc đã gia hại Bạch đại đệ trong trường hợp nào?Bạch Hàn Phong đáp :- Cuộc động thủ khai diễn.Hai bên trao đổi ngoài bốn chục chiêu vẫn chưa phân thắng bại.Cuộc tỷ đấu tiếp diễn hồi lầu, tên lão tặc bỗng nhảy ra ngoài vòng chiến, chắp tay nói:- Ðáng phục ! Thật là đáng phục ! Bữa nay chúng ta không phân thắng bại, bất tất phải tỷ đấu nữa. Võ công của Mộc vương phủ lừng danh thiên hạ, quả nhiên cao minh vô cùng !Phàn Cương hỏi:- Ðã thế thì hai bên bãi chiến để khỏi tổn thương hoà khí há chẳng hay lắm ru?Bạch Hàn Phong tức giận đáp :- Ông bạn không trông thấy chỗ hách dịch ở trong lời nói của tên lão tặc ư?Ông bạn còn tưởng hắn tử tế lắm sao?Hắn đã nói vậy lại còn cười nửa miệng, tỏ ra Bạch Thị Song Mộc ở Mộc vương phủ hai người chọi một mà không thắng nổi một thằng già.Thế thì câu "võ công lừng danh thiên hạ. .. " gì đó chẳng qua là câu nói phỉnh phờ mà trong bụng hắn thực ra rất khinh mạn anh em tại hạ.Dĩ nhiên tại hạ trong lòng uất hận liền đáp : "Chưa phân thắng bại thì tỷ đấu cho đến lúc phân thắng bại hãy thôi"






Truyện liên quan