Chương 46: TRONG HOÀNG CUNG XẢY BIẾN LÚC CANH KHUYA

Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi, bao nhiêu lực lượng tiêu tan hết.Nguyên lúc gã thi triển "Ðằng la thức " ôm ngang lưng tiểu Quận Chúa, lập tức cô vung song chưởng đánh vào mặt gã, bắt buộc gã phải buông tay. Lúc này toàn thân cô cũng nhún ra.Vi Tiểu Bảo đã hai tay từ sau lưng qua hai vai ngược lên giữ lấy hàm dưới cô.Ðó là "Thác thiên thức" trong Cầm nã thủ pháp .Hai tay tiểu Quận Chúa đưa đưa ra ngoài cửa, không thể co về để công kích.Cô lâm vào tình thế không tự giải cứu được .Giả tỷ hai người đứng đối diện thì tiểu Quận Chúa còn có thể phóng đầu gối đá vào hạ bộ hoặc bụng đối phương, nhưng cũng phải vung chân rất mau lẹ, không thì đối phương tăng gia kình lực vào hai tay là vặn đứt xương cổ cô ngay.Ðây chính là một sát thủ ghê gớm để đả thương chí mạng trong phép cầm nã.Lúc này Vi Tiểu Bảo nằm trên giường mà hai chân tiểu Quận Chúa đứng dưới đất, khó bề vung cước phản công, nên cô biến thành cục diện bị kiềm chế.Lại nghe tiếng lách cách vang lên rồi cừa sổ bị người đẩy bật ra.Trường hợp này khiến cho Vi Tiểu Bảo cũng phải giật mình kinh hãi.Hồi trước Hải lão công mắc bệnh ho suyễn, sợ gió, nên cửa sổ đã đóng đinh chặt lại để tránh phong hàn.Sau Hải lão công ch.ết rồi, Vi Tiểu Bảo lại sợ có người dòm nom những chuyện bí mật, nên cửa sổ vẫn đóng chặt như cũ.Bây giờ có người đẩy cửa sổ ra là một chuyện khác thường, trước nay chưa từng xảy đến.Vi Tiểu Bảo cất tiếng run sợ nói :- Có quỷ thật rồi.Tiểu Quận Chúa nhảy xổ lên giường chúi đầu vào trước ngực gã. Toàn thân cô run bần bật.Cửa sổ mở từ từ ra rồi, một thanh âm lạnh lẽo cất lên hô hoán:- Tiểu Quế Tử! Tiểu Quế Tử! ...Ban đầu Vi Tiểu Bảo cho là quỷ hồn Hải lão công xuất hiện.Nhưng sau gã nghe tiếng hô hoán lại là khẩu âm đàn bà, càng bở vía cất tiếng run run la lên:- Ðúng là quỷ cái!Lúc này hai tay Vi Tiểu Bảo nắm giữ được tiểu Quận Chúa đã buông ra rồi.Trái lại, tiểu Quận Chúa lại ôm khư khư lấy gã, vì cô sợ hết hồn.Ðột nhiên một cơn gió mạnh lùa vào . Ðèn lửa trong phòng tắt phụt.Vi Tiểu Bảo hoa mắt lên. Trong phòng đã thêm một người.Lại nghe "quỷ cái" cất tiếng âm u lạnh lẽo gọi luôn mấy câu:- Tiểu Quế Tử! Tiểu Quế Tử! Ðức Diêm Vương kêu ngươi đi đó.Diêm Vương gia bảo ngươi sát hại Hải lão công.Vi Tiểu Bảo chẳng còn hồn vía nào nữa. Gã muốn cãi:- Hải lão công đâu có phải nô tài hạ sát?Nhưng gã líu lưỡi, miệng há hốc mà không sao thốt nên lời được.Lại nghe quỷ cái nói:- Diêm Vương gia bắt ngươi đem đi liệng trên núi đao, hay quẳng vào vạc dầu.Tiểu Quế Tử! Bữa nay ngươi đừng hòng trốn thoát nữa.Vi Tiểu Bảo nghe mấy câu này đột nhiên phát giác, gã la thầm:- Té ra là Thái Hậu chứ không phải là quỷ cái.Tuy gã đã biết đây là người chứ không phải là quỷ, nhưng gã càng sợ hãi hơn, vì người này chính là Thái Hậu. Gã lẩm bẩm:- Nếu là quỷ cái đến bắt thì hoặc giả ta không chịu đi còn được nhưng Thái Hậu thì chẳng có hy vọng gì sống nữa. Thế nào mụ cũng giết mình để bịt miệng.Thực ra trước kia gã vẫn lo ngay ngáy có ngày bị Thái Hậu giết ch.ết để phòng ngừa gã tiết lộ việc cơ mật. Nhưng lâu nay vẫn không thấy động tĩnh gì .Thời gian làm nhạt dần mối lo âu trong lòng gã.Gã cho là Thái Hậu chưa hay là mình đã hiểu chuyện bí mật của bà, hoặc lại tin là gã có biết cũng không dám tiết lộ.Ðồng thời bà nghĩ tới tiểu Hoàng Ðế thương yêu gã nên bà không nỡ gia hại.Thực ra Thái Hậu sở dĩ chần chừ chưa hạ sát Vi Tiểu Bảo là vì hôm bà động thủ cùng Hải lão công đã bị nội thương cực kỳ trầm trọng.Bà lại thấy Hải lão công phóng chưởng, phóng cước đá gã bay đi mà không ch.ết thì cho rằng nội công của gã không phải tầm thường.Nội thương bà chưa hoàn toàn khỏi hẳn, công lực chưa phục hồi, bà không hành động mạo hiểm.Chuyện giết người để bịt miệng không thể mượn kẻ khác làm thay mình,cần phải chính bà động thủ.Thái Hậu là người tính tình thâm hiểm mà chuyện bí mật lại liên quan đến việc lớn tày đình thì khi nào bà chịu dung cho Vi Tiểu Bảo còn sống ở thế gian.Ðừng nói gã chỉ là một tên tiểu thái giám, địa vị thấp hèn chẳng có chi đáng kể, dù gặp tay đại quyền thế như Hậu Phi, Thái tử, Tướng quân, Ðại thần mà có liên quan đến vụ cơ mật trọng đại này, số người lên tới trăm người bà giết cả một trăm, lên tới ngàn người bà cũng giết cả một ngàn.Thái Hậu chờ đợi đã lâu ngày, hiện giờ công lực bà cũng chưa hồi phục, nhưng bà nghĩ rằng nấn ná một ngày là thêm một phần nguy hiểm vì việc cơ mật có thể bị tiết lộ.Thái Hậu không thể chờ đợi được nữa liền đến cạy cửa sổ phòng Vi Tiểu Bảo để vào hạ sát thủ.Bà đứng bên ngoài chớt nghe tiếng Vi Tiểu Bảo la "Có quỷ" liền giả vờ làm quỷ.Thái Hậu vào phòng rồi không biết trên giường còn có người nằm.Bà từ từ ngưng tụ kình lực, giơ tay mặt lên, đi từng bước tiến lại trước giường.Võ công của Thái Hậu so với Hải lão công cũng chỉ kém một chút.Kình lực trên bàn tay bà dĩ nhiên không phải tầm thường.Bà biết rằng phát chưởng của mình dáng xuống thì dù Vi Tiểu Bảo có đến mười mạng cũng không sốngsót được






Truyện liên quan