Chương 47: TIÊU CÔNG CÔNG GIỠN CỢT GIAI NHÂN

Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:- Quanh đây không chừng còn có người bị thương chưa ch.ết . Âu ta phải tìm giết cho kỳ hết để bịt miệng.Gã liền đi kiếm trong bụi hoa cùng bên toà núi giả hết một lượt thì thấy dưới đất có tất cả năm xác ch.ết: ba người là thị vệ trong cung và hai tên thích khách ở ngoài vào.Chúng đều tắt hơi hết cả rồi.Vi Tiểu Bảo ôm xác ch.ết một tên thích khách đặt lên cửa sổ để quay đầu vào trong, chân hướng ra ngoài. Ðoạn gã cầm gươm truỷ thủ đâm vào lưng xác ch.ết mấy cái.Tiểu Quận chúa kinh hãi hỏi:Y là người trong vương phủ chúng ta đã ch.ết rồi. Sao ngươi còn đâm y làm chi?Vi Tiểu Bảo "hừ" một tiếng rồi đáp:- Vì ta muốn cứu con điếm thối tha sư tỷ của ngươi nên ta làm thế này.Nữ lang kia đang nằm trên giường vội lên tiếng:- Ngươi mới là một đứa thối tha.Vi Tiểu Bảo vừa cười vừa hỏi:- Ngươi đã ngửi đâu mà biết ta thúi ?Nữ lang đáp :Trong phòng này toàn một mùi hôi thúi.Vi Tiểu Bảo cười nói:- Trong phòng trước vẫn thơm tho, từ lúc ngươi vào mới thành mùi thúi.Tiểu Quận chúa vội gạt đi:- Các người chưa từng quen biết nhau, mới gặp nhau lần đầu đã gây lộn om sòm.Thôi đừng cọ miệng nhau nữa.Sư tỷ! Sao sư tỷ lại vào đây? Phải chăng sư tỷ vào... để cứu tiểu muội?Nữ lang kia đáp :- Chúng ta không biết ngươi vào đây.Mọi người kiếm không thấy ngươi, liền đoán là ngươi bị... bị bọn Thất Ðát ...Nàng nói tới đây rồi hơi thở không kể tiếp được.Vi Tiểu Bảo xen vào :- Ðã không đủ hơi sức để nói thì nín đi được không?Nữ lang kia tức mình đáp :- Ta cứ nói, ta cứ nói ! Ngươi làm gì ta?Vi Tiểu Bảo nói:- Ngươi có bản lãnh thì nói đi !Tiểu Quận Chúa ôn nhu văn nhã thế kia, đâu có mồm loa mép giải như hạng đỉ điếm.Tiểu Quận Chúa can ngăn:Ðừng đừng. .. ! Ngươi không biết đó thôi. Sư tỷ ta là người rất tốt.Ngươi đừng thoá mạ y thì y không tức mình với ngươi.Sư tỷ ơi. Sư tỷ bị thương chỗ nào? Thương thế có nặng lắm không?Nữ lang chưa kịp đáp, Vi Tiểu Bảo đã cướp lời:- Bản lãnh thị kém cỏi lại không biết tự lượng, sấn vào cung một cách càn rỡ thì dĩ nhiên là bị thương rất nặng. Ta xem chừng thị không sống nổi ba giờ nữa. Chỉ đến sáng là về chầu trời.Tiểu Quận Chúa ngập ngừng nói:- Không có đâu ! Hảo. .. hảo ca ca.. . nghĩ cách gì cứu cho sư tỷ đi .Nữ lang kia tức giận nói:- Chẳng thà ta ch.ết còn hơn chứ không thèm cầu gã cứu. Tiểu Quận Chúa !Thằng lỏi này là đứa lẻo mép, sao tiểu Quận Chúa lại kêu gã. . . kêu gã như vậy !Vi Tiểu Bảo hỏi:- Kêu ta bằng gì ?Nữ lang kia không mắc hợm liền đáp :- Kêu ngươi bằng con khỉ






Truyện liên quan